古诗词

戊戌二月十日京湖袁总郎以堂帖至有诏复除户侍总饟

岳珂

昼长攲枕酣春卧,剥啄敲门惊梦破。zhòu zhǎng qī zhěn hān chūn wò,bō zhuó qiāo mén jīng mèng pò。
双旗健步衣正黄,爵罗骇见久未尝。shuāng qí jiàn bù yī zhèng huáng,jué luó hài jiàn jiǔ wèi cháng。
泥紫一封芹诏香,王人茧牍亲遣将。ní zǐ yī fēng qín zhào xiāng,wáng rén jiǎn dú qīn qiǎn jiāng。
老夫五年坐奇谤,身则渔樵志犹壮。lǎo fū wǔ nián zuò qí bàng,shēn zé yú qiáo zhì yóu zhuàng。
岂无恋阙如子牟,强拟随装学张敞。qǐ wú liàn quē rú zi móu,qiáng nǐ suí zhuāng xué zhāng chǎng。
浮云满空能蔽日,云散天空日华出。fú yún mǎn kōng néng bì rì,yún sàn tiān kōng rì huá chū。
千三百载春又春,杜陵久矣无斯人。qiān sān bǎi zài chūn yòu chūn,dù líng jiǔ yǐ wú sī rén。
黄衣走尘漫踆踆,纵了桴鼓何足云。huáng yī zǒu chén màn cūn cūn,zòng le fú gǔ hé zú yún。
姑言絮舜工负恩,尧天舜日定不尔。gū yán xù shùn gōng fù ēn,yáo tiān shùn rì dìng bù ěr。
皎皎太空无点滓,当时下书便疑似。jiǎo jiǎo tài kōng wú diǎn zǐ,dāng shí xià shū biàn yí shì。
聊坐和歌焉热耳,宁比三光覆盆底。liáo zuò hé gē yān rè ěr,níng bǐ sān guāng fù pén dǐ。
金羁欲脱还从头,络头龁草均一牛。jīn jī yù tuō hái cóng tóu,luò tóu hé cǎo jūn yī niú。
吾身本是报恩具,千年万年属明主。wú shēn běn shì bào ēn jù,qiān nián wàn nián shǔ míng zhǔ。
感恩欲愬泪如雨,且愿投谗畀豺虎。gǎn ēn yù sù lèi rú yǔ,qiě yuàn tóu chán bì chái hǔ。

岳珂

岳珂(公元1183~公元1243) ,南宋文学家。字肃之,号亦斋,晚号倦翁。相州汤阴(今属河南)人。寓居嘉兴(今属浙江)。岳飞之孙,岳霖之子。宋宁宗时,以奉议郎权发遣嘉兴军府兼管内劝农事,有惠政。自此家居嘉兴,住宅在金佗坊。嘉泰末为承务郎监镇江府户部大军仓,历光禄丞、司农寺主簿、军器监丞、司农寺丞。嘉定十年(公元1217),出知嘉兴。十二年,为承议郎、江南东路转运判官。十四年,除军器监、淮东总领。宝庆三年(公元1227),为户部侍郎、淮东总领兼制置使。 岳珂的作品>>

猜您喜欢

塔灯六言四绝

岳珂

中天半倚寥泬,大帝高居郁萧。zhōng tiān bàn yǐ liáo jué,dà dì gāo jū yù xiāo。
已讶流铃掷火,还疑绛节来朝。yǐ yà liú líng zhì huǒ,hái yí jiàng jié lái cháo。

塔灯六言四绝

岳珂

碧落星移象纬,红光影射鲛宫。bì luò xīng yí xiàng wěi,hóng guāng yǐng shè jiāo gōng。
甲煎千门初启,明珠九曲先通。jiǎ jiān qiān mén chū qǐ,míng zhū jiǔ qū xiān tōng。

长门怨

岳珂

惊风不成雨,行云去无踪。jīng fēng bù chéng yǔ,xíng yún qù wú zōng。
妾生三十年,著籍长门宫。qiè shēng sān shí nián,zhù jí zhǎng mén gōng。
宫车辘辘春雷晓,明星初荧绿云扰。gōng chē lù lù chūn léi xiǎo,míng xīng chū yíng lǜ yún rǎo。
增成丙舍争迎銮,惟有长门闭花鸟。zēng chéng bǐng shě zhēng yíng luán,wéi yǒu zhǎng mén bì huā niǎo。
黄门开玉匙,画史图蛾眉。huáng mén kāi yù shi,huà shǐ tú é méi。
金铺振琼钥,玉秀生铜池。jīn pù zhèn qióng yào,yù xiù shēng tóng chí。
朝阳才回金屋在,转盼不堪人事改。cháo yáng cái huí jīn wū zài,zhuǎn pàn bù kān rén shì gǎi。
入宫已作郑袖啼,出塞那知延寿卖。rù gōng yǐ zuò zhèng xiù tí,chū sāi nà zhī yán shòu mài。
花残鸟语频,长门春复春。huā cán niǎo yǔ pín,zhǎng mén chūn fù chūn。
花鸟易惊老,况复门内人。huā niǎo yì jīng lǎo,kuàng fù mén nèi rén。
东风动地夜来恶,万翠千红绕帘幕。dōng fēng dòng dì yè lái è,wàn cuì qiān hóng rào lián mù。
当熊自有匪石心,肯顾班姬秋扇薄。dāng xióng zì yǒu fěi shí xīn,kěn gù bān jī qiū shàn báo。
长门勿轻怨,视此箧中扇。zhǎng mén wù qīng yuàn,shì cǐ qiè zhōng shàn。
白华兮绿衣,自古兮有之。bái huá xī lǜ yī,zì gǔ xī yǒu zhī。