古诗词

予控免不获命恭读诏书圣训有朕正欲为卿直前枉之语感激思奋始决小草之谋

岳珂

平生一寸心,不为世涂折。píng shēng yī cùn xīn,bù wèi shì tú zhé。
平生七尺躯,拟慕志士烈。píng shēng qī chǐ qū,nǐ mù zhì shì liè。
吾门古乔木,每抱岁寒节。wú mén gǔ qiáo mù,měi bào suì hán jié。
三世秉一心,炯炯常不灭。sān shì bǐng yī xīn,jiǒng jiǒng cháng bù miè。
虽如卞献玉,自比来嚼铁。suī rú biàn xiàn yù,zì bǐ lái jué tiě。
闭门著辨诬,其事已合辙。bì mén zhù biàn wū,qí shì yǐ hé zhé。
及逢明圣知,所遇皆夐绝。jí féng míng shèng zhī,suǒ yù jiē xiòng jué。
隆兴录旧李,一诬出奎札。lóng xīng lù jiù lǐ,yī wū chū kuí zhá。
嘉熙今诏书,复以枉为说。jiā xī jīn zhào shū,fù yǐ wǎng wèi shuō。
人生贵知心,万事等一吷。rén shēng guì zhī xīn,wàn shì děng yī xuè。
矧以万古光,下比覆盆揭。shěn yǐ wàn gǔ guāng,xià bǐ fù pén jiē。
忆昔贾奇谤,同舟忽秦越。yì xī jiǎ qí bàng,tóng zhōu hū qín yuè。
关弓比射羿,舍镞不虚发。guān gōng bǐ shè yì,shě zú bù xū fā。
仍是同功家,以豢反得啮。réng shì tóng gōng jiā,yǐ huàn fǎn dé niè。
静思诬与枉,二字谨区别。jìng sī wū yǔ wǎng,èr zì jǐn qū bié。
两朝寓至鉴,四海仰日月。liǎng cháo yù zhì jiàn,sì hǎi yǎng rì yuè。
荡诬贵昭昭,错枉岂孑孑。dàng wū guì zhāo zhāo,cuò wǎng qǐ jié jié。
此恩无以报,蛇雀况微物。cǐ ēn wú yǐ bào,shé què kuàng wēi wù。
匪石心可转,襆被计当决。fěi shí xīn kě zhuǎn,fú bèi jì dāng jué。
尘匣开青萍,何时衅妖血。chén xiá kāi qīng píng,hé shí xìn yāo xuè。

岳珂

岳珂(公元1183~公元1243) ,南宋文学家。字肃之,号亦斋,晚号倦翁。相州汤阴(今属河南)人。寓居嘉兴(今属浙江)。岳飞之孙,岳霖之子。宋宁宗时,以奉议郎权发遣嘉兴军府兼管内劝农事,有惠政。自此家居嘉兴,住宅在金佗坊。嘉泰末为承务郎监镇江府户部大军仓,历光禄丞、司农寺主簿、军器监丞、司农寺丞。嘉定十年(公元1217),出知嘉兴。十二年,为承议郎、江南东路转运判官。十四年,除军器监、淮东总领。宝庆三年(公元1227),为户部侍郎、淮东总领兼制置使。 岳珂的作品>>

猜您喜欢

宫词一百首

岳珂

令仆初开政事厅,内前车马沸升平。lìng pū chū kāi zhèng shì tīng,nèi qián chē mǎ fèi shēng píng。
翠华先幸尚书省,读遍周官四摺屏。cuì huá xiān xìng shàng shū shěng,dú biàn zhōu guān sì zhé píng。

宫词一百首

岳珂

乐府仙韶奏九成,披香别殿瑞烟凝。lè fǔ xiān sháo zòu jiǔ chéng,pī xiāng bié diàn ruì yān níng。
紫云不待传新曲,春在瑶台第一层。zǐ yún bù dài chuán xīn qū,chūn zài yáo tái dì yī céng。

宫词一百首

岳珂

宰相初除司马家,正衙昨日听宣麻。zǎi xiāng chū chú sī mǎ jiā,zhèng yá zuó rì tīng xuān má。
京都百万人欢喜,争筑新堤十里沙。jīng dōu bǎi wàn rén huān xǐ,zhēng zhù xīn dī shí lǐ shā。

宫词一百首

岳珂

宝慈殿里百花香,慈德宫前春昼长。bǎo cí diàn lǐ bǎi huā xiāng,cí dé gōng qián chūn zhòu zhǎng。
红伞龙舆尊圣瑞,三宫同捧万年觞。hóng sǎn lóng yú zūn shèng ruì,sān gōng tóng pěng wàn nián shāng。

宫词一百首

岳珂

绣裳画衮地垂云,风动槐龙舞玉宸。xiù shang huà gǔn dì chuí yún,fēng dòng huái lóng wǔ yù chén。
铃索不摇钟漏永,骊珠满袖宠词臣。líng suǒ bù yáo zhōng lòu yǒng,lí zhū mǎn xiù chǒng cí chén。

宫词一百首

岳珂

鬼章夜缚下洮城,祝册先朝永裕陵。guǐ zhāng yè fù xià táo chéng,zhù cè xiān cháo yǒng yù líng。
二圣止戈元有指,未教狡穴尽秋鹰。èr shèng zhǐ gē yuán yǒu zhǐ,wèi jiào jiǎo xué jǐn qiū yīng。

宫词一百首

岳珂

貂冠骀背侍龙颜,前殿师臣第一班。diāo guān dài bèi shì lóng yán,qián diàn shī chén dì yī bān。
坐使皇基增九鼎,得贤应许继南山。zuò shǐ huáng jī zēng jiǔ dǐng,dé xián yīng xǔ jì nán shān。

宫词一百首

岳珂

洛京韫椟起儒珍,进讲忠规德日新。luò jīng yùn dú qǐ rú zhēn,jìn jiǎng zhōng guī dé rì xīn。
禁苑金丝舞垂柳,万方已被发生仁。jìn yuàn jīn sī wǔ chuí liǔ,wàn fāng yǐ bèi fā shēng rén。

宫词一百首

岳珂

凤仪鱼跃更龙拿,传宝犹矜赵璧瑕。fèng yí yú yuè gèng lóng ná,chuán bǎo yóu jīn zhào bì xiá。
一夜神光照东井,天教景命属天家。yī yè shén guāng zhào dōng jǐng,tiān jiào jǐng mìng shǔ tiān jiā。

宫词一百首

岳珂

宫样新装锦襭鲜,都人争服孟家蝉。gōng yàng xīn zhuāng jǐn xié xiān,dōu rén zhēng fú mèng jiā chán。
天心谁识开真瑞,待见中兴第十传。tiān xīn shuí shí kāi zhēn ruì,dài jiàn zhōng xīng dì shí chuán。

宫词一百首

岳珂

今年下诏复河湟,峡路王师出省章。jīn nián xià zhào fù hé huáng,xiá lù wáng shī chū shěng zhāng。
已报龙支新拓境,更开属国处降羌。yǐ bào lóng zhī xīn tuò jìng,gèng kāi shǔ guó chù jiàng qiāng。

宫词一百首

岳珂

未央楼殿倚天开,东北偏高是月台。wèi yāng lóu diàn yǐ tiān kāi,dōng běi piān gāo shì yuè tái。
驰道都人浑惯识,星毬争指大家来。chí dào dōu rén hún guàn shí,xīng qiú zhēng zhǐ dà jiā lái。

宫词一百首

岳珂

寿星频见大河清,宫殿金芝产九茎。shòu xīng pín jiàn dà hé qīng,gōng diàn jīn zhī chǎn jiǔ jīng。
乐府词臣初应制,敕催院使按新声。lè fǔ cí chén chū yīng zhì,chì cuī yuàn shǐ àn xīn shēng。

宫词一百首

岳珂

瑞云擎出捧珠龙,十二时堂建合宫。ruì yún qíng chū pěng zhū lóng,shí èr shí táng jiàn hé gōng。
□□颁常同正朔,要令声教混华戎。bān cháng tóng zhèng shuò,yào lìng shēng jiào hùn huá róng。

宫词一百首

岳珂

午夜红光照禁中,贡金铸鼎效神工。wǔ yè hóng guāng zhào jìn zhōng,gòng jīn zhù dǐng xiào shén gōng。
群臣称瑞频腾奏,又见祥云鹤舞空。qún chén chēng ruì pín téng zòu,yòu jiàn xiáng yún hè wǔ kōng。