古诗词

饯紫微高侍郎朝天

岳珂

紫微星郎天上客,身是南宫小宗伯。zǐ wēi xīng láng tiān shàng kè,shēn shì nán gōng xiǎo zōng bó。
斗杓夜转天门开,平地一声惊霹雳。dòu biāo yè zhuǎn tiān mén kāi,píng dì yī shēng jīng pī lì。
已将椽笔提斯文,更决河汉排风云。yǐ jiāng chuán bǐ tí sī wén,gèng jué hé hàn pái fēng yún。
银潢直下洗戈甲,坐看九陌狂流奔。yín huáng zhí xià xǐ gē jiǎ,zuò kàn jiǔ mò kuáng liú bēn。
黄金为台玉为帐,有眼须看舍人样。huáng jīn wèi tái yù wèi zhàng,yǒu yǎn xū kàn shě rén yàng。
绍兴季岁说雍公,曾冠貂蝉登上相。shào xīng jì suì shuō yōng gōng,céng guān diāo chán dēng shàng xiāng。
峨嵋山高钟异人,昔年相国今后身。é méi shān gāo zhōng yì rén,xī nián xiāng guó jīn hòu shēn。
声名何尝岷蜀隔,草木仍是江淮春。shēng míng hé cháng mín shǔ gé,cǎo mù réng shì jiāng huái chūn。
君不见嘉熙圣主躬神武,法祖整军荡强虏。jūn bù jiàn jiā xī shèng zhǔ gōng shén wǔ,fǎ zǔ zhěng jūn dàng qiáng lǔ。
又不见魏公一战平麟猊,次年子月天废齐。yòu bù jiàn wèi gōng yī zhàn píng lín ní,cì nián zi yuè tiān fèi qí。
天心废兴真有待,肯以贪残易仁爱。tiān xīn fèi xīng zhēn yǒu dài,kěn yǐ tān cán yì rén ài。
大数恰逢一百年,扫穴犁庭当复再。dà shù qià féng yī bǎi nián,sǎo xué lí tíng dāng fù zài。
今年又自淮西来,右相勋名传九垓。jīn nián yòu zì huái xī lái,yòu xiāng xūn míng chuán jiǔ gāi。
旄头黑云坠西北,两两比色明三台。máo tóu hēi yún zhuì xī běi,liǎng liǎng bǐ sè míng sān tái。
先朝贝州妖贼起,若比此胡仅蜂蚁。xiān cháo bèi zhōu yāo zéi qǐ,ruò bǐ cǐ hú jǐn fēng yǐ。
当时礼部文侍郎,一日奏凯同平章。dāng shí lǐ bù wén shì láng,yī rì zòu kǎi tóng píng zhāng。

岳珂

岳珂(公元1183~公元1243) ,南宋文学家。字肃之,号亦斋,晚号倦翁。相州汤阴(今属河南)人。寓居嘉兴(今属浙江)。岳飞之孙,岳霖之子。宋宁宗时,以奉议郎权发遣嘉兴军府兼管内劝农事,有惠政。自此家居嘉兴,住宅在金佗坊。嘉泰末为承务郎监镇江府户部大军仓,历光禄丞、司农寺主簿、军器监丞、司农寺丞。嘉定十年(公元1217),出知嘉兴。十二年,为承议郎、江南东路转运判官。十四年,除军器监、淮东总领。宝庆三年(公元1227),为户部侍郎、淮东总领兼制置使。 岳珂的作品>>

猜您喜欢

小春六花茶花

岳珂

万峰落叶木槎牙,春色初回垄上茶。wàn fēng luò yè mù chá yá,chūn sè chū huí lǒng shàng chá。
浅蕊黄金韵栀子,嫩容白玉沁梨花。qiǎn ruǐ huáng jīn yùn zhī zi,nèn róng bái yù qìn lí huā。
西风凝露才成颗,北苑喊雷应未芽。xī fēng níng lù cái chéng kē,běi yuàn hǎn léi yīng wèi yá。
苦口味言终有益,莫将容悦比浮葩。kǔ kǒu wèi yán zhōng yǒu yì,mò jiāng róng yuè bǐ fú pā。

小春六花芙蓉

岳珂

人道秋来不似春,芙蓉特地张吾军。rén dào qiū lái bù shì chūn,fú róng tè dì zhāng wú jūn。
红妆绿水照清夜,彩仗青旗朝大昕。hóng zhuāng lǜ shuǐ zhào qīng yè,cǎi zhàng qīng qí cháo dà xīn。
吴阵绮罗千队拥,秦川锦绣五花群。wú zhèn qǐ luó qiān duì yōng,qín chuān jǐn xiù wǔ huā qún。
可怜倚袖清霜早,日薄云轻醉未醺。kě lián yǐ xiù qīng shuāng zǎo,rì báo yún qīng zuì wèi xūn。

小春六花小桃

岳珂

霜晴著物利于刀,漏泄阳和是小桃。shuāng qíng zhù wù lì yú dāo,lòu xiè yáng hé shì xiǎo táo。
春色已看九重醉,秋风不管十分饕。chūn sè yǐ kàn jiǔ zhòng zuì,qiū fēng bù guǎn shí fēn tāo。
青枝似惬乌栖月,红浪不翻龙化涛。qīng zhī shì qiè wū qī yuè,hóng làng bù fān lóng huà tāo。
秾艳自同时节异,夫君于此见清高。nóng yàn zì tóng shí jié yì,fū jūn yú cǐ jiàn qīng gāo。

小春六花黄菊

岳珂

花时已是过重阳,翠干重开满地黄。huā shí yǐ shì guò zhòng yáng,cuì gàn zhòng kāi mǎn dì huáng。
不为晨晖借颜色,要将晚节看芬芳。bù wèi chén huī jiè yán sè,yào jiāng wǎn jié kàn fēn fāng。
宅边岂必白衣至,瓮里不妨红友香。zhái biān qǐ bì bái yī zhì,wèng lǐ bù fáng hóng yǒu xiāng。
唤起闲情老元亮,颓然一醉答秋光。huàn qǐ xián qíng lǎo yuán liàng,tuí rán yī zuì dá qiū guāng。

小春六花李花

岳珂

一枝眼底物华新,翠袖清霜更可人。yī zhī yǎn dǐ wù huá xīn,cuì xiù qīng shuāng gèng kě rén。
靓色不须夸缟夜,韶容聊复返青春。jìng sè bù xū kuā gǎo yè,sháo róng liáo fù fǎn qīng chūn。
日烘有意姿仍洁,露洗无言态更真。rì hōng yǒu yì zī réng jié,lù xǐ wú yán tài gèng zhēn。
不趁繁华更孤迥,为君唤起雪精神。bù chèn fán huá gèng gū jiǒng,wèi jūn huàn qǐ xuě jīng shén。

奉谢何正父日虾荔实茶果宣瓜蜜术之贶酬以露芽

岳珂

打门军将到山家,小国长须海上楂。dǎ mén jūn jiāng dào shān jiā,xiǎo guó zhǎng xū hǎi shàng zhā。
冰片霞餐正浮蜜,雪穰风味更宜茶。bīng piàn xiá cān zhèng fú mì,xuě ráng fēng wèi gèng yí chá。
颇思野䔩盘无荔,安得珍投琼报瓜。pǒ sī yě pán wú lì,ān dé zhēn tóu qióng bào guā。
泛水旧游浑不记,且看七碗岸巾纱。fàn shuǐ jiù yóu hún bù jì,qiě kàn qī wǎn àn jīn shā。

奉谢赵季茂遣馈鲎酱

岳珂

逃禅绣佛正长斋,谁遣瓶罂海上来。táo chán xiù fú zhèng zhǎng zhāi,shuí qiǎn píng yīng hǎi shàng lái。
鲛室玄云按犀甲,蜃楼红雾染珠胎。jiāo shì xuán yún àn xī jiǎ,shèn lóu hóng wù rǎn zhū tāi。
把螯便合闲双手,据壳未应期九垓。bǎ áo biàn hé xián shuāng shǒu,jù ké wèi yīng qī jiǔ gāi。
尊俎折冲定无敌,江湖岁晚莫论才。zūn zǔ zhé chōng dìng wú dí,jiāng hú suì wǎn mò lùn cái。

以庐山所产天花蕈冬笋玉延饷赵季茂通判

岳珂

已认山家作当家,与猿分栗雀分茶。yǐ rèn shān jiā zuò dāng jiā,yǔ yuán fēn lì què fēn chá。
气先十月地抽笋,光现五台天雨花。qì xiān shí yuè dì chōu sǔn,guāng xiàn wǔ tái tiān yǔ huā。
幸有玉延炊夜月,肯令绣谷咽朝霞。xìng yǒu yù yán chuī yè yuè,kěn lìng xiù gǔ yàn cháo xiá。
凭君试隽山中味,却较闲忙定不差。píng jūn shì juàn shān zhōng wèi,què jiào xián máng dìng bù chà。

赵季茂有诗来适山间斸地得笋因以遗之并赓韵

岳珂

篱菊初黄枫叶丹,苍筠共此屋三间。lí jú chū huáng fēng yè dān,cāng yún gòng cǐ wū sān jiān。
拂天未带山云白,斸地已凝湘晕斑。fú tiān wèi dài shān yún bái,zhǔ dì yǐ níng xiāng yūn bān。
玉版有时堪咀嚼,石栏何日共跻攀。yù bǎn yǒu shí kān jǔ jué,shí lán hé rì gòng jī pān。
山家聊送清班兆,且为屏星纤九关。shān jiā liáo sòng qīng bān zhào,qiě wèi píng xīng xiān jiǔ guān。

予老病倦烦入山两月颇得静中趣良月六日赵南仲端明朱子明户部曾编摩忽皆专介王渊道诸人亦来而东老侄自石门至阁皂刘道士又以诗卷为贽戏成

岳珂

鼓钟不合飨鶢鶋,人事何因到野庐。gǔ zhōng bù hé xiǎng yuán jū,rén shì hé yīn dào yě lú。
玉节金台新贵字,宝章琰刻故交书。yù jié jīn tái xīn guì zì,bǎo zhāng yǎn kè gù jiāo shū。
葛冠道士重温卷,芝砌郎君亦下车。gé guān dào shì zhòng wēn juǎn,zhī qì láng jūn yì xià chē。
忽忆苏州风雨夕,空山落叶昔何如。hū yì sū zhōu fēng yǔ xī,kōng shān luò yè xī hé rú。

设醮太平宫竣事呈偕行诸君二首

岳珂

星坛仙簴韵琼瑶,仿髴神斿下九霄。xīng tán xiān jù yùn qióng yáo,fǎng fú shén yóu xià jiǔ xiāo。
龙驾清都三境接,蜺旌绛节百灵朝。lóng jià qīng dōu sān jìng jiē,ní jīng jiàng jié bǎi líng cháo。
霜澄夜气俱明彻,云澹秋容想泬寥。shuāng chéng yè qì jù míng chè,yún dàn qiū róng xiǎng jué liáo。
耿耿寸衷天所鉴,忧时惟冀五兵销。gěng gěng cùn zhōng tiān suǒ jiàn,yōu shí wéi jì wǔ bīng xiāo。

设醮太平宫竣事呈偕行诸君二首

岳珂

九光影里步虚声,午夜封章叩紫廷。jiǔ guāng yǐng lǐ bù xū shēng,wǔ yè fēng zhāng kòu zǐ tíng。
云路鸣琚传奏简,天街掷火度流铃。yún lù míng jū chuán zòu jiǎn,tiān jiē zhì huǒ dù liú líng。
沈沈玉漏传三鼓,爚爚银河灿万荧。shěn shěn yù lòu chuán sān gǔ,yuè yuè yín hé càn wàn yíng。
仙仗烟霄正凝想,晓光浮动远山青。xiān zhàng yān xiāo zhèng níng xiǎng,xiǎo guāng fú dòng yuǎn shān qīng。

寄道士杨休文

岳珂

羽衣来自閤山前,见说山中老散仙。yǔ yī lái zì gé shān qián,jiàn shuō shān zhōng lǎo sàn xiān。
出岫无心云傍日,归巢有意涧鸣泉。chū xiù wú xīn yún bàng rì,guī cháo yǒu yì jiàn míng quán。
同襟汗漫寻常客,掉鞅文章四十年。tóng jīn hàn màn xún cháng kè,diào yāng wén zhāng sì shí nián。
我亦近为猿鹤侣,试从香火结前缘。wǒ yì jìn wèi yuán hè lǚ,shì cóng xiāng huǒ jié qián yuán。

十一月二十七日步自虎溪至西寺摩挲率更旧碑近览前闻人故游有感而赋

岳珂

龟趺千丈屹岧峣,古寺残僧正寂寥。guī fū qiān zhàng yì tiáo yáo,gǔ sì cán sēng zhèng jì liáo。
律演金轮开印度,字遗石磴说隋朝。lǜ yǎn jīn lún kāi yìn dù,zì yí shí dèng shuō suí cháo。
续题剩有名人迹,接畛犹逃劫火烧。xù tí shèng yǒu míng rén jì,jiē zhěn yóu táo jié huǒ shāo。
吊古未磨今古恨,又携筇策过前桥。diào gǔ wèi mó jīn gǔ hèn,yòu xié qióng cè guò qián qiáo。

得閤门报以予班学士诏复赐衣带因怀初锡倏阅十年感恩纪事二首

岳珂

忆昔除书下赤墀,赐鞶即日拜金闺。yì xī chú shū xià chì chí,cì pán jí rì bài jīn guī。
未容汗脚踏龙尾,先为围腰铸袅蹄。wèi róng hàn jiǎo tà lóng wěi,xiān wèi wéi yāo zhù niǎo tí。
紫诏一朝来蔀室,丹霄十载望躔奎。zǐ zhào yī cháo lái bù shì,dān xiāo shí zài wàng chán kuí。
君恩一再知难报,谁赋维梁濡翼鹈。jūn ēn yī zài zhī nán bào,shuí fù wéi liáng rú yì tí。