古诗词

吴季谦侍郎送家酿香泉绝无灰得未曾有戏成报章

岳珂

义丰爱酒憎官壶,日长忍渴呼酪奴。yì fēng ài jiǔ zēng guān hú,rì zhǎng rěn kě hū lào nú。
自言畏灰如畏虎,有酒不向官坊酤。zì yán wèi huī rú wèi hǔ,yǒu jiǔ bù xiàng guān fāng gū。
当家香泉世无比,米洁曲甘醇且美。dāng jiā xiāng quán shì wú bǐ,mǐ jié qū gān chún qiě měi。
酿时不著一点灰,满酌寒泉挹清泚。niàng shí bù zhù yī diǎn huī,mǎn zhuó hán quán yì qīng cǐ。
小槽滴沥竹笕承,冰渠夜溅真珠明。xiǎo cáo dī lì zhú jiǎn chéng,bīng qú yè jiàn zhēn zhū míng。
一泓澄澈玉无底,满瓮盎盎春风生。yī hóng chéng chè yù wú dǐ,mǎn wèng àng àng chūn fēng shēng。
酿成不肯饮俗客,浇著柴桑旧时宅,共此千年醉眠石。niàng chéng bù kěn yǐn sú kè,jiāo zhù chái sāng jiù shí zhái,gòng cǐ qiān nián zuì mián shí。
更将馀沥走马军,来注吾家老瓦盆,许我自饮不许分。gèng jiāng yú lì zǒu mǎ jūn,lái zhù wú jiā lǎo wǎ pén,xǔ wǒ zì yǐn bù xǔ fēn。
老境宦游环轨辙,官酒遍尝随地别,何曾见灰能作孽。lǎo jìng huàn yóu huán guǐ zhé,guān jiǔ biàn cháng suí dì bié,hé céng jiàn huī néng zuò niè。
饥来一腹大于蝉,鲸呿自觉吸百川。jī lái yī fù dà yú chán,jīng qù zì jué xī bǎi chuān。
是灰是酒俱不辨,岂问他州并异县。shì huī shì jiǔ jù bù biàn,qǐ wèn tā zhōu bìng yì xiàn。
今夕何夕翻露浆,扣壶一洗灰土肠。jīn xī hé xī fān lù jiāng,kòu hú yī xǐ huī tǔ cháng。
君不见柴桑于酒特寓意,相逢不择贱与贵,要是醇醨均一致。jūn bù jiàn chái sāng yú jiǔ tè yù yì,xiāng féng bù zé jiàn yǔ guì,yào shì chún lí jūn yī zhì。
汝阳后来帝家子,路逢曲车不知味,流涎正复何所谓。rǔ yáng hòu lái dì jiā zi,lù féng qū chē bù zhī wèi,liú xián zhèng fù hé suǒ wèi。
贫为田舍富天宗,遇酒随饮莫适从。pín wèi tián shě fù tiān zōng,yù jiǔ suí yǐn mò shì cóng。
岂如仙家居义丰,无怀自与造化通。qǐ rú xiān jiā jū yì fēng,wú huái zì yǔ zào huà tōng。
彼燧人氏初何功,酬君三语将无同。bǐ suì rén shì chū hé gōng,chóu jūn sān yǔ jiāng wú tóng。
同不同,君信否。tóng bù tóng,jūn xìn fǒu。
黄花飘香石耐久,明日山行且携酒。huáng huā piāo xiāng shí nài jiǔ,míng rì shān xíng qiě xié jiǔ。

岳珂

岳珂(公元1183~公元1243) ,南宋文学家。字肃之,号亦斋,晚号倦翁。相州汤阴(今属河南)人。寓居嘉兴(今属浙江)。岳飞之孙,岳霖之子。宋宁宗时,以奉议郎权发遣嘉兴军府兼管内劝农事,有惠政。自此家居嘉兴,住宅在金佗坊。嘉泰末为承务郎监镇江府户部大军仓,历光禄丞、司农寺主簿、军器监丞、司农寺丞。嘉定十年(公元1217),出知嘉兴。十二年,为承议郎、江南东路转运判官。十四年,除军器监、淮东总领。宝庆三年(公元1227),为户部侍郎、淮东总领兼制置使。 岳珂的作品>>

猜您喜欢

约客春波督参刘郎中方赴高紫微之集道间相值不容留戏赠二首

岳珂

春波堂上倚栏干,一曲楼台晻霭间。chūn bō táng shàng yǐ lán gàn,yī qū lóu tái àn ǎi jiān。
野衲再寻行脚债,钓蓑聊寄赏心闲。yě nà zài xún xíng jiǎo zhài,diào suō liáo jì shǎng xīn xián。
燕低欲舞影翻水,鸟倦知还云在山。yàn dī yù wǔ yǐng fān shuǐ,niǎo juàn zhī hái yún zài shān。
匹似棠湖尽堪住,绕檐只欠翠螺鬟。pǐ shì táng hú jǐn kān zhù,rào yán zhǐ qiàn cuì luó huán。

约客春波督参刘郎中方赴高紫微之集道间相值不容留戏赠二首

岳珂

锦帐星郎油壁车,紫微花下醉流霞。jǐn zhàng xīng láng yóu bì chē,zǐ wēi huā xià zuì liú xiá。
箫鸾东引瞻风驭,池凤西游赋日华。xiāo luán dōng yǐn zhān fēng yù,chí fèng xī yóu fù rì huá。
蓼岸半红秋渐老,柳堤仍绿约犹赊。liǎo àn bàn hóng qiū jiàn lǎo,liǔ dī réng lǜ yuē yóu shē。
一尊更趁莱衣彩,河汉还乘八月槎。yī zūn gèng chèn lái yī cǎi,hé hàn hái chéng bā yuè chá。

饯孟运判寺簿赴京三首

岳珂

温纯如玉绝纤瑕,惊坐何人指孟嘉。wēn chún rú yù jué xiān xiá,jīng zuò hé rén zhǐ mèng jiā。
策马殿军劳不伐,舍鱼取义理无差。cè mǎ diàn jūn láo bù fá,shě yú qǔ yì lǐ wú chà。
读碑襄水真为谷,守垒房陵忍顾家。dú bēi xiāng shuǐ zhēn wèi gǔ,shǒu lěi fáng líng rěn gù jiā。
乡国不妨动归兴,天津八月却随楂。xiāng guó bù fáng dòng guī xīng,tiān jīn bā yuè què suí zhā。

饯孟运判寺簿赴京三首

岳珂

诏书夜下日华门,辇路争看使者轩。zhào shū yè xià rì huá mén,niǎn lù zhēng kàn shǐ zhě xuān。
烽火三边尚勍敌,烟尘万里欠公言。fēng huǒ sān biān shàng qíng dí,yān chén wàn lǐ qiàn gōng yán。
不须目睫忧多垒,好吐胸怀悟至尊。bù xū mù jié yōu duō lěi,hǎo tǔ xiōng huái wù zhì zūn。
富贵功名分中有,勿令仗马愧廷鹓。fù guì gōng míng fēn zhōng yǒu,wù lìng zhàng mǎ kuì tíng yuān。

饯孟运判寺簿赴京三首

岳珂

半生共饮西江水,草木由来臭味同。bàn shēng gòng yǐn xī jiāng shuǐ,cǎo mù yóu lái chòu wèi tóng。
交臂便同鸿燕社,论心不隔马牛风。jiāo bì biàn tóng hóng yàn shè,lùn xīn bù gé mǎ niú fēng。
君方鸣佩趋双阙,我自烧车延五穷。jūn fāng míng pèi qū shuāng quē,wǒ zì shāo chē yán wǔ qióng。
景倩仙尘凝望处,为言驿骑莫匆匆。jǐng qiàn xiān chén níng wàng chù,wèi yán yì qí mò cōng cōng。

与高紫微雪溪饯客虽已预盟然坐次予每居上为之踧踖寄此见意

岳珂

碧梧正耐雪溪秋,况是西风送客舟。bì wú zhèng nài xuě xī qiū,kuàng shì xī fēng sòng kè zhōu。
华宴虽思奉婪尾,粗官何敢作遨头。huá yàn suī sī fèng lán wěi,cū guān hé gǎn zuò áo tóu。
达尊谅识诗囊意,负约仍输酒斛筹。dá zūn liàng shí shī náng yì,fù yuē réng shū jiǔ hú chóu。
想见尊前列红袖,可怜无分听梁州。xiǎng jiàn zūn qián liè hóng xiù,kě lián wú fēn tīng liáng zhōu。

夜读庄子呈高紫微

岳珂

蒙园傲吏御风仙,聊以卮言后世传。méng yuán ào lì yù fēng xiān,liáo yǐ zhī yán hòu shì chuán。
小大升潜同此地,智愚工拙岂其天。xiǎo dà shēng qián tóng cǐ dì,zhì yú gōng zhuō qǐ qí tiān。
众途适正何劳问,一理观心本自然。zhòng tú shì zhèng hé láo wèn,yī lǐ guān xīn běn zì rán。
从此二经束高阁,为君终夕读名篇。cóng cǐ èr jīng shù gāo gé,wèi jūn zhōng xī dú míng piān。

秋夕有感二首呈督视参政

岳珂

汤汤南纪重喉衿,纵敌年来患已深。tāng tāng nán jì zhòng hóu jīn,zòng dí nián lái huàn yǐ shēn。
七十万家财与力,六千里地古犹今。qī shí wàn jiā cái yǔ lì,liù qiān lǐ dì gǔ yóu jīn。
薇屯正自忧无给,桑土当思彻未阴。wēi tún zhèng zì yōu wú gěi,sāng tǔ dāng sī chè wèi yīn。
用力愈劳工愈寡,相公试察此时心。yòng lì yù láo gōng yù guǎ,xiāng gōng shì chá cǐ shí xīn。

秋夕有感二首呈督视参政

岳珂

老去工夫在一丘,解骖重使借前筹。lǎo qù gōng fū zài yī qiū,jiě cān zhòng shǐ jiè qián chóu。
忧关王国漫腾口,事为他人常压头。yōu guān wáng guó màn téng kǒu,shì wèi tā rén cháng yā tóu。
蚁穴溃堤犹未计,鲋车涸辙若为谋。yǐ xué kuì dī yóu wèi jì,fù chē hé zhé ruò wèi móu。
恩波况是如天阔,早放棠湖理钓钩。ēn bō kuàng shì rú tiān kuò,zǎo fàng táng hú lǐ diào gōu。

上巳约客总宜一病不及往二诗呈陈元履王渊道诸人自酌

岳珂

总宜阁畔小帘栊,碧浸平湖面面风。zǒng yí gé pàn xiǎo lián lóng,bì jìn píng hú miàn miàn fēng。
别馆柳阴聊系马,便桥红影正垂虹。bié guǎn liǔ yīn liáo xì mǎ,biàn qiáo hóng yǐng zhèng chuí hóng。
流觞有序传诗客,在席无人称倦翁。liú shāng yǒu xù chuán shī kè,zài xí wú rén chēng juàn wēng。
侬自醉归翁自倦,风光流转不须同。nóng zì zuì guī wēng zì juàn,fēng guāng liú zhuǎn bù xū tóng。

上巳约客总宜一病不及往二诗呈陈元履王渊道诸人自酌

岳珂

我是棠矶旧钓徒,天教生与水云俱。wǒ shì táng jī jiù diào tú,tiān jiào shēng yǔ shuǐ yún jù。
兰亭正值人修禊,柳岸还添浪拍湖。lán tíng zhèng zhí rén xiū xì,liǔ àn hái tiān làng pāi hú。
幸有丈人观笔法,可无嘉客醉兵厨。xìng yǒu zhàng rén guān bǐ fǎ,kě wú jiā kè zuì bīng chú。
直须去跃城东马,更与留春作后图。zhí xū qù yuè chéng dōng mǎ,gèng yǔ liú chūn zuò hòu tú。

闻韩正伦检正挂冠感叹故交怅然久之偶成三首

岳珂

中兴王社旧同功,三世何尝间一忠。zhōng xīng wáng shè jiù tóng gōng,sān shì hé cháng jiān yī zhōng。
北海真成贤吏叹,西州犹记胜游同。běi hǎi zhēn chéng xián lì tàn,xī zhōu yóu jì shèng yóu tóng。
逢迎有意君虽谬,喜怒无心我自穷。féng yíng yǒu yì jūn suī miù,xǐ nù wú xīn wǒ zì qióng。
诗祸古今均一律,莫将灯夜怨东风。shī huò gǔ jīn jūn yī lǜ,mò jiāng dēng yè yuàn dōng fēng。

闻韩正伦检正挂冠感叹故交怅然久之偶成三首

岳珂

恩门小简写门生,六载交情老弟兄。ēn mén xiǎo jiǎn xiě mén shēng,liù zài jiāo qíng lǎo dì xiōng。
一念吹毛牙角讼,十年握手肺肝倾。yī niàn chuī máo yá jiǎo sòng,shí nián wò shǒu fèi gān qīng。
酌贪谁饮南?水,敌怨人谈北府兵。zhuó tān shuí yǐn nán líng shuǐ,dí yuàn rén tán běi fǔ bīng。
空券更怜蝇笔误,却因误处得分明。kōng quàn gèng lián yíng bǐ wù,què yīn wù chù dé fēn míng。

闻韩正伦检正挂冠感叹故交怅然久之偶成三首

岳珂

心存即鹿叹无虞,画地虽工理反疏。xīn cún jí lù tàn wú yú,huà dì suī gōng lǐ fǎn shū。
直枉已传天子诏,厚诬犹见监奴书。zhí wǎng yǐ chuán tiān zi zhào,hòu wū yóu jiàn jiān nú shū。
傥令甬道真难继,未必都曹可遂初。tǎng lìng yǒng dào zhēn nán jì,wèi bì dōu cáo kě suì chū。
万里上流关社稷,不知天意竟何如。wàn lǐ shàng liú guān shè jì,bù zhī tiān yì jìng hé rú。

予癸巳在京口因郡中元夕张灯偶阅国史靖康丙午正月十五日辛巳祐陵南巡驻跸是郡二月二十三日己未始还京师凡居郡三十有八兹闻箫鼓感旧兴叹不胜潸然因涉笔以记大略而僧有冲希者乃携以示正伦彼谓予讽己遂架大怨迄兴妄狱圣明察知其冤予复将指前漫尽白因悼正伦之殁闵其左计亮其初心附昔所作诗于后

岳珂

驾轺老子久婆娑,坐听笙歌拥绮罗。jià yáo lǎo zi jiǔ pó suō,zuò tīng shēng gē yōng qǐ luó。
十里西凉忆如意,百年南国比流梭。shí lǐ xī liáng yì rú yì,bǎi nián nán guó bǐ liú suō。
吞声有恨哀蒲柳,纪节无人废蓼莪。tūn shēng yǒu hèn āi pú liǔ,jì jié wú rén fèi liǎo é。
寂寞丹心耿梅月,挑灯频问夜如何。jì mò dān xīn gěng méi yuè,tiāo dēng pín wèn yè rú hé。