古诗词

六月二日乙丑滥溪大雷雨

岳珂

人言夏月雨甲子,赤地千里真旱祥。rén yán xià yuè yǔ jiǎ zi,chì dì qiān lǐ zhēn hàn xiáng。
今年六月天久亢,平畴龟坼田禾秧。jīn nián liù yuè tiān jiǔ kàng,píng chóu guī chè tián hé yāng。
农夫恸哭眼滴血,郡邑奔走焚巫尪。nóng fū tòng kū yǎn dī xuè,jùn yì bēn zǒu fén wū wāng。
油云勃兴杳无际,涸辙渴想惟西江。yóu yún bó xīng yǎo wú jì,hé zhé kě xiǎng wéi xī jiāng。
谁能逆计休与咎,且愿炎热浇清凉。shuí néng nì jì xiū yǔ jiù,qiě yuàn yán rè jiāo qīng liáng。
凌晨望霓到日暮,屯膏虽施了未光。líng chén wàng ní dào rì mù,tún gāo suī shī le wèi guāng。
万夫喁诉百浍竭,风伯一扫还穹苍。wàn fū yóng sù bǎi huì jié,fēng bó yī sǎo hái qióng cāng。
那知天意极仁爱,为民之虑尤周详。nà zhī tiān yì jí rén ài,wèi mín zhī lǜ yóu zhōu xiáng。
摇光一夕动北斗,浓霾五夜迷东望。yáo guāng yī xī dòng běi dòu,nóng mái wǔ yè mí dōng wàng。
赫曦再见耀亭午,童谣忽忆歌商羊。hè xī zài jiàn yào tíng wǔ,tóng yáo hū yì gē shāng yáng。
快哉雄风起蘋末,玉女嚂笑叫阿香。kuài zāi xióng fēng qǐ píng mò,yù nǚ làn xiào jiào ā xiāng。
尽倾天瓢洒甘露,五丁仗剑分银潢。jǐn qīng tiān piáo sǎ gān lù,wǔ dīng zhàng jiàn fēn yín huáng。
桑麻油油粟旆旆,稻苗郁郁溪汤汤。sāng má yóu yóu sù pèi pèi,dào miáo yù yù xī tāng tāng。
葭芦起舞岸柳揖,农家欣喜几欲狂。jiā lú qǐ wǔ àn liǔ yī,nóng jiā xīn xǐ jǐ yù kuáng。
向来群心已误见,俱谓时数无金穰。xiàng lái qún xīn yǐ wù jiàn,jù wèi shí shù wú jīn ráng。
讵知瞬息变呼吸,顿使空廪还千箱。jù zhī shùn xī biàn hū xī,dùn shǐ kōng lǐn hái qiān xiāng。
彼管窥天蠡测海,妄以时日肆度量。bǐ guǎn kuī tiān lí cè hǎi,wàng yǐ shí rì sì dù liàng。
亦复委曲致避就,聊徇世俗拘阴阳。yì fù wěi qū zhì bì jiù,liáo xùn shì sú jū yīn yáng。
天于万物乃如此,大造生意何可忘。tiān yú wàn wù nǎi rú cǐ,dà zào shēng yì hé kě wàng。
嗟乎得陇仍望蜀,更乞一剪田中蝗。jiē hū dé lǒng réng wàng shǔ,gèng qǐ yī jiǎn tián zhōng huáng。

岳珂

岳珂(公元1183~公元1243) ,南宋文学家。字肃之,号亦斋,晚号倦翁。相州汤阴(今属河南)人。寓居嘉兴(今属浙江)。岳飞之孙,岳霖之子。宋宁宗时,以奉议郎权发遣嘉兴军府兼管内劝农事,有惠政。自此家居嘉兴,住宅在金佗坊。嘉泰末为承务郎监镇江府户部大军仓,历光禄丞、司农寺主簿、军器监丞、司农寺丞。嘉定十年(公元1217),出知嘉兴。十二年,为承议郎、江南东路转运判官。十四年,除军器监、淮东总领。宝庆三年(公元1227),为户部侍郎、淮东总领兼制置使。 岳珂的作品>>

猜您喜欢

宫词一百首

岳珂

太液沉云冷寖菰,宫帘卷月挂珊瑚。tài yè chén yún lěng jìn gū,gōng lián juǎn yuè guà shān hú。
插天楼殿凉如洗,好是承平七夕图。chā tiān lóu diàn liáng rú xǐ,hǎo shì chéng píng qī xī tú。

宫词一百首

岳珂

银罂翠筦恰冬时,近腊金门赐口脂。yín yīng cuì guǎn qià dōng shí,jìn là jīn mén cì kǒu zhī。
无数槐笼擎积雪,日华渐上万年枝。wú shù huái lóng qíng jī xuě,rì huá jiàn shàng wàn nián zhī。

宫词一百首

岳珂

上党王师未凯旋,鸾旗黄钺正行边。shàng dǎng wáng shī wèi kǎi xuán,luán qí huáng yuè zhèng xíng biān。
红尘一骑传天使,为送宫中则剧钱。hóng chén yī qí chuán tiān shǐ,wèi sòng gōng zhōng zé jù qián。

宫词一百首

岳珂

六师夜撤广陵围,积甲芜城一样齐。liù shī yè chè guǎng líng wéi,jī jiǎ wú chéng yī yàng qí。
淮海只今清彻底,更留京观筑鲸鲵。huái hǎi zhǐ jīn qīng chè dǐ,gèng liú jīng guān zhù jīng ní。

宫词一百首

岳珂

夜深雪压内门前,一榻还惊四璧天。yè shēn xuě yā nèi mén qián,yī tà hái jīng sì bì tiān。
上相传觞妻拥炭,归来鼾息顿安眠。shàng xiāng chuán shāng qī yōng tàn,guī lái hān xī dùn ān mián。

宫词一百首

岳珂

阙门双凤铸黄金,柳色宫沟转绿阴。quē mén shuāng fèng zhù huáng jīn,liǔ sè gōng gōu zhuǎn lǜ yīn。
辟尽四门绳样直,万方同见一人心。pì jǐn sì mén shéng yàng zhí,wàn fāng tóng jiàn yī rén xīn。

宫词一百首

岳珂

骥騄双驰挽六钧,一枝花蕊委红尘。jì lù shuāng chí wǎn liù jūn,yī zhī huā ruǐ wěi hóng chén。
相辉楼下空排马,徒见宁王奉太真。xiāng huī lóu xià kōng pái mǎ,tú jiàn níng wáng fèng tài zhēn。

宫词一百首

岳珂

奎躔五纬验连珠,瑞纪人文启圣符。kuí chán wǔ wěi yàn lián zhū,ruì jì rén wén qǐ shèng fú。
一札铁衣天下诵,千山黑处起金乌。yī zhá tiě yī tiān xià sòng,qiān shān hēi chù qǐ jīn wū。

宫词一百首

岳珂

驾前校猎起封狐,御箭亲弯金仆姑。jià qián xiào liè qǐ fēng hú,yù jiàn qīn wān jīn pū gū。
万骑嵩呼开电笑,吾皇神武古今无。wàn qí sōng hū kāi diàn xiào,wú huáng shén wǔ gǔ jīn wú。

宫词一百首

岳珂

辚辚车马送降酋,纱帽重瞳伏御楼。lín lín chē mǎ sòng jiàng qiú,shā mào zhòng tóng fú yù lóu。
三度金门听露布,今晨又见下升州。sān dù jīn mén tīng lù bù,jīn chén yòu jiàn xià shēng zhōu。

宫词一百首

岳珂

雒坛爟火夜升烟,卤簿如云绣色鲜。luò tán guàn huǒ yè shēng yān,lǔ bù rú yún xiù sè xiān。
万姓欢呼还感泣,此生重遇太平年。wàn xìng huān hū hái gǎn qì,cǐ shēng zhòng yù tài píng nián。

宫词一百首

岳珂

尚方绝制别精镠,宝带亲传镇库收。shàng fāng jué zhì bié jīng liú,bǎo dài qīn chuán zhèn kù shōu。
二十八条真紫磨,人间那识紫云楼。èr shí bā tiáo zhēn zǐ mó,rén jiān nà shí zǐ yún lóu。

宫词一百首

岳珂

并汾箪食望亲征,儒馆诗歌继有声。bìng fén dān shí wàng qīn zhēng,rú guǎn shī gē jì yǒu shēng。
黄伞登台城夜启,参旗不展泰阶平。huáng sǎn dēng tái chéng yè qǐ,cān qí bù zhǎn tài jiē píng。

宫词一百首

岳珂

侍宴群儒立绛都,太清楼下望金舆。shì yàn qún rú lì jiàng dōu,tài qīng lóu xià wàng jīn yú。
御前枣刻亲摹写,手赐新镌古法书。yù qián zǎo kè qīn mó xiě,shǒu cì xīn juān gǔ fǎ shū。

宫词一百首

岳珂

燕台胆落夏台臣,万国衣冠拱帝宸。yàn tái dǎn luò xià tái chén,wàn guó yī guān gǒng dì chén。
更把文风兼教雨,一时净洗旧边尘。gèng bǎ wén fēng jiān jiào yǔ,yī shí jìng xǐ jiù biān chén。