古诗词

梅花七律

张道洽

洒落胸襟不受尘,水沈为骨玉为神。sǎ luò xiōng jīn bù shòu chén,shuǐ shěn wèi gǔ yù wèi shén。
直疑天上浑无雪,不许人闲别有春。zhí yí tiān shàng hún wú xuě,bù xǔ rén xián bié yǒu chūn。
驱遣山蜂离境界,招呼野鹤作比邻。qū qiǎn shān fēng lí jìng jiè,zhāo hū yě hè zuò bǐ lín。
分明清入仙臞格,人似孤山始得真。fēn míng qīng rù xiān qú gé,rén shì gū shān shǐ dé zhēn。

张道洽

张道洽(1202~1268)字泽民,号实斋,衢州开化(今属浙江)人。理宗端平二年(1235)进士。曾从真德秀学。历广州司理参军,景定间为池州佥判,改襄阳府推官。五年卒,年六十四。生平作咏梅诗三百余首。 张道洽的作品>>

猜您喜欢

咏梅杂诗

张道洽

不是梅花契分深,与谁共话岁寒心。bù shì méi huā qì fēn shēn,yǔ shuí gòng huà suì hán xīn。
隔溪竹外无人见,自有香来不用寻。gé xī zhú wài wú rén jiàn,zì yǒu xiāng lái bù yòng xún。

咏梅杂诗

张道洽

万里闲关庾岭回,岭头曾见此花来。wàn lǐ xián guān yǔ lǐng huí,lǐng tóu céng jiàn cǐ huā lái。
远游何似在家好,屋角玲珑一树开。yuǎn yóu hé shì zài jiā hǎo,wū jiǎo líng lóng yī shù kāi。

咏梅杂诗

张道洽

数点疏花不满枝,倚栏惟恨月明迟。shù diǎn shū huā bù mǎn zhī,yǐ lán wéi hèn yuè míng chí。
风流一段无人共,正是霜飞屋角时。fēng liú yī duàn wú rén gòng,zhèng shì shuāng fēi wū jiǎo shí。

咏梅杂诗

张道洽

小小茅茨野老家,不随桃李竞春华。xiǎo xiǎo máo cí yě lǎo jiā,bù suí táo lǐ jìng chūn huá。
欲知格韵真孤绝,秃尽千林始一花。yù zhī gé yùn zhēn gū jué,tū jǐn qiān lín shǐ yī huā。

咏梅杂诗

张道洽

正是天荒地老时,芙蓉憔悴菊离披。zhèng shì tiān huāng dì lǎo shí,fú róng qiáo cuì jú lí pī。
呼童试探溪南路,春到寒梅第几枝。hū tóng shì tàn xī nán lù,chūn dào hán méi dì jǐ zhī。

咏梅杂诗

张道洽

南枝太蚤北枝迟,非蚤非迟恰好时。nán zhī tài zǎo běi zhī chí,fēi zǎo fēi chí qià hǎo shí。
竹屋一痕微月照,老夫树下正吟诗。zhú wū yī hén wēi yuè zhào,lǎo fū shù xià zhèng yín shī。

和方虚谷豫章徐子苍沿制檄抵秋浦

张道洽

词林日凋疏,生意不复新。cí lín rì diāo shū,shēng yì bù fù xīn。
慎勿大崛奇,崛奇惊世人。shèn wù dà jué qí,jué qí jīng shì rén。
玉堂老仙坡,过海走一巡。yù táng lǎo xiān pō,guò hǎi zǒu yī xún。
非天寔罚之,语言累其身。fēi tiān shí fá zhī,yǔ yán lèi qí shēn。
971234567