古诗词

去国

毛滂

马剑何妨壮,琴书半不轻。mǎ jiàn hé fáng zhuàng,qín shū bàn bù qīng。
心通平野阔,眼接众山明。xīn tōng píng yě kuò,yǎn jiē zhòng shān míng。
老大空行李,疏慵岂利名。lǎo dà kōng xíng lǐ,shū yōng qǐ lì míng。
夏侯知苦学,殊未劝归耕。xià hóu zhī kǔ xué,shū wèi quàn guī gēng。

毛滂

毛滂,字泽民,衢州江山人,约生于嘉佑六年(1061),卒于宣和末年。有《东堂集》十卷和《东堂词》一卷传世。 毛滂的作品>>

猜您喜欢

谢郭倅见访

毛滂

及榻青苔叠乱钱,端知肮脏倚门边。jí tà qīng tái dié luàn qián,duān zhī āng zàng yǐ mén biān。
蒿莱岁晚荒三径,殽酒人疏问一廛。hāo lái suì wǎn huāng sān jìng,xiáo jiǔ rén shū wèn yī chán。
懒慢容教著帽进,传呼惊起藉糟眠。lǎn màn róng jiào zhù mào jìn,chuán hū jīng qǐ jí zāo mián。
分庭未觉题舆宠,下士徒知公子贤。fēn tíng wèi jué tí yú chǒng,xià shì tú zhī gōng zi xián。

建中上元以雨雪败悬灯以国忧罢行乐仆又以老病连日在告辱师与成君见示佳章聊作一首

毛滂

老去追游骨亦疲,黑甜唯觉睡如饴。lǎo qù zhuī yóu gǔ yì pí,hēi tián wéi jué shuì rú yí。
渐差素彩弄华发,犹梦清妍侍曲眉。jiàn chà sù cǎi nòng huá fā,yóu mèng qīng yán shì qū méi。
愧甚雕樽负珠履,独馀残雪照书帷。kuì shén diāo zūn fù zhū lǚ,dú yú cán xuě zhào shū wéi。
未妨管领东风在,官柳溪梅不用疑。wèi fáng guǎn lǐng dōng fēng zài,guān liǔ xī méi bù yòng yí。

充叟九兄以书问鄱阳官况因亦问讯

毛滂

信来频慰别离魂,苦问官情却懒言。xìn lái pín wèi bié lí hún,kǔ wèn guān qíng què lǎn yán。
多睡正随蝴蝶梦,相怜空愧鹡鸰原。duō shuì zhèng suí hú dié mèng,xiāng lián kōng kuì jí líng yuán。
幸无俗客于书户,遥想青山对县门。xìng wú sú kè yú shū hù,yáo xiǎng qīng shān duì xiàn mén。
定是放衙能少事,悠哉岸帻步槐根。dìng shì fàng yá néng shǎo shì,yōu zāi àn zé bù huái gēn。

去国

毛滂

年来去国故迟迟,坂上长鸣老益悲。nián lái qù guó gù chí chí,bǎn shàng zhǎng míng lǎo yì bēi。
不作居山惭捷径,彊须了事学痴儿。bù zuò jū shān cán jié jìng,jiàng xū le shì xué chī ér。
风霜冷面何能笑,藜藿空肠未厌饥。fēng shuāng lěng miàn hé néng xiào,lí huò kōng cháng wèi yàn jī。
里巷定无杨得意,朝廷合有郑当时。lǐ xiàng dìng wú yáng dé yì,cháo tíng hé yǒu zhèng dāng shí。

红梅

毛滂

何处曾临阿母池,浑将绛雪点寒枝。hé chù céng lín ā mǔ chí,hún jiāng jiàng xuě diǎn hán zhī。
东墙羞颊逢谁笑,南国酡颜强自持。dōng qiáng xiū jiá féng shuí xiào,nán guó tuó yán qiáng zì chí。
几过风霜仍好色,半呼桃杏听群儿。jǐ guò fēng shuāng réng hǎo sè,bàn hū táo xìng tīng qún ér。
青春独养和羹味,不为黄蜂饱蜜脾。qīng chūn dú yǎng hé gēng wèi,bù wèi huáng fēng bǎo mì pí。

次韵成允寒秀亭

毛滂

伐蒿种竹作清深,洗石锄垣出翠纹。fá hāo zhǒng zhú zuò qīng shēn,xǐ shí chú yuán chū cuì wén。
玉节露匀新带月,苔肤雨涩细留云。yù jié lù yún xīn dài yuè,tái fū yǔ sè xì liú yún。
四檐妍色开晴晓,一亩浓阴寄夕醺。sì yán yán sè kāi qíng xiǎo,yī mǔ nóng yīn jì xī xūn。
陶令醉时烦客去,梦魂潇洒与谁云。táo lìng zuì shí fán kè qù,mèng hún xiāo sǎ yǔ shuí yún。

十二月二十六日出郊访无畏诗禅暮归奉寄

毛滂

寒郊独往兴悠哉,问讯山翁破腊回。hán jiāo dú wǎng xīng yōu zāi,wèn xùn shān wēng pò là huí。
犀轴冰寒苕水句,衲衣雪暗锦营埃。xī zhóu bīng hán sháo shuǐ jù,nà yī xuě àn jǐn yíng āi。
归时烟树鸦声集,望处溪窗山色来。guī shí yān shù yā shēng jí,wàng chù xī chuāng shān sè lái。
此意儿童终不觉,闭门脱屩拂莓苔。cǐ yì ér tóng zhōng bù jué,bì mén tuō juē fú méi tái。

次韵方明叔见赠

毛滂

法书乱眼极牛毛,卒业何时愧李翱。fǎ shū luàn yǎn jí niú máo,zú yè hé shí kuì lǐ áo。
好在先生无燥湿,老来秀句绝孤高。hǎo zài xiān shēng wú zào shī,lǎo lái xiù jù jué gū gāo。
不知蹭蹬沉鸾枳,却念疏慵似马曹。bù zhī cèng dēng chén luán zhǐ,què niàn shū yōng shì mǎ cáo。
谁荐薛公经行著,折腰江县岂殊褒。shuí jiàn xuē gōng jīng xíng zhù,zhé yāo jiāng xiàn qǐ shū bāo。

曹使君舍夜饮归步月出城山色如画作诗一首寄曹

毛滂

西曹满百第相闻,东阁招延气自春。xī cáo mǎn bǎi dì xiāng wén,dōng gé zhāo yán qì zì chūn。
鸡肋天教辞怒臂,牛心公与慰馋唇。jī lē tiān jiào cí nù bì,niú xīn gōng yǔ wèi chán chún。
酒红欲去风吹颊,山碧来迎月满身。jiǔ hóng yù qù fēng chuī jiá,shān bì lái yíng yuè mǎn shēn。
步入柏阴清夜急,敲门惟有鹤应人。bù rù bǎi yīn qīng yè jí,qiāo mén wéi yǒu hè yīng rén。

对雪二首

毛滂

玉京咫尺不应疑,龙凤交横舞屡僛。yù jīng zhǐ chǐ bù yīng yí,lóng fèng jiāo héng wǔ lǚ qī。
素色可能妆粉并,真香直到齿牙知。sù sè kě néng zhuāng fěn bìng,zhēn xiāng zhí dào chǐ yá zhī。
珠楼先晓月未落,瑶草自春天亦私。zhū lóu xiān xiǎo yuè wèi luò,yáo cǎo zì chūn tiān yì sī。
千里一裘谁有样,邹郎吹律为薰之。qiān lǐ yī qiú shuí yǒu yàng,zōu láng chuī lǜ wèi xūn zhī。

对雪二首

毛滂

空庭白凤舞毰毸,扑帟窥帘去却回。kōng tíng bái fèng wǔ péi sāi,pū yì kuī lián qù què huí。
柳絮似将春色到,梅梢不认月华来。liǔ xù shì jiāng chūn sè dào,méi shāo bù rèn yuè huá lái。
轻盈舞殿三千女,缥缈飞天十二台。qīng yíng wǔ diàn sān qiān nǚ,piāo miǎo fēi tiān shí èr tái。
定有仙人来种玉,蓝田归计少徘徊。dìng yǒu xiān rén lái zhǒng yù,lán tián guī jì shǎo pái huái。

桐君山邑人呼为小金山桐君所庐也

毛滂

塔庙新严迹半空,山前山后但孙桐。tǎ miào xīn yán jì bàn kōng,shān qián shān hòu dàn sūn tóng。
楼台影压浮天浪,钟鼓声随过岸风。lóu tái yǐng yā fú tiān làng,zhōng gǔ shēng suí guò àn fēng。
定有龙宫在深碧,初疑海市变青红。dìng yǒu lóng gōng zài shēn bì,chū yí hǎi shì biàn qīng hóng。
众医不识人间病,遗箓谁知药石功。zhòng yī bù shí rén jiān bìng,yí lù shuí zhī yào shí gōng。

代人和孟羽

毛滂

东野多穷辄自鸣,半生云水共将迎。dōng yě duō qióng zhé zì míng,bàn shēng yún shuǐ gòng jiāng yíng。
朝廷纤悉收遗老,笔势巉岩压后生。cháo tíng xiān xī shōu yí lǎo,bǐ shì chán yán yā hòu shēng。
天上恩袍新草色,道傍诗句古钟声。tiān shàng ēn páo xīn cǎo sè,dào bàng shī jù gǔ zhōng shēng。
出秦壮思磨锋锷,欲破刘郎五字城。chū qín zhuàng sī mó fēng è,yù pò liú láng wǔ zì chéng。

生日

毛滂

要作人间浩荡春,便应三日对东君。yào zuò rén jiān hào dàng chūn,biàn yīng sān rì duì dōng jūn。
万牛早汗十围木,百谷终甘一寸云。wàn niú zǎo hàn shí wéi mù,bǎi gǔ zhōng gān yī cùn yún。
天下公侯端有种,日边鸿雁不离群。tiān xià gōng hóu duān yǒu zhǒng,rì biān hóng yàn bù lí qún。
宝炉善颂区区尔,何似君陈德似薰。bǎo lú shàn sòng qū qū ěr,hé shì jūn chén dé shì xūn。

代馆职应诏和元夕

毛滂

太平乐事及黎元,桂月兰灯照有年。tài píng lè shì jí lí yuán,guì yuè lán dēng zhào yǒu nián。
景焰煌煌浮魏阙,清光穆穆抱尧天。jǐng yàn huáng huáng fú wèi quē,qīng guāng mù mù bào yáo tiān。
皇明烛远辉星斗,睿唱宣和胜管弦。huáng míng zhú yuǎn huī xīng dòu,ruì chàng xuān hé shèng guǎn xián。
十二明珠供照乘,夜光飞出九重渊。shí èr míng zhū gōng zhào chéng,yè guāng fēi chū jiǔ zhòng yuān。