古诗词

题贵溪翠颜亭二首

毛滂

船中自带红泥灶,亭上亲煎白乳泉。chuán zhōng zì dài hóng ní zào,tíng shàng qīn jiān bái rǔ quán。
唯有溪山知此意,水风吹面晚萧然。wéi yǒu xī shān zhī cǐ yì,shuǐ fēng chuī miàn wǎn xiāo rán。

毛滂

毛滂,字泽民,衢州江山人,约生于嘉佑六年(1061),卒于宣和末年。有《东堂集》十卷和《东堂词》一卷传世。 毛滂的作品>>

猜您喜欢

谢陈进士见示诗赋并以为别

毛滂

陈子赋可喜,十诗仍好辞。chén zi fù kě xǐ,shí shī réng hǎo cí。
亦云馀事尔,何累壮夫为。yì yún yú shì ěr,hé lèi zhuàng fū wèi。
语浸初已漫,笔峰时出奇。yǔ jìn chū yǐ màn,bǐ fēng shí chū qí。
息肩当益学,葵圃未应窥。xī jiān dāng yì xué,kuí pǔ wèi yīng kuī。

赵乐道挽诗二首

毛滂

耆旧雕零尽,归来悲故乡。qí jiù diāo líng jǐn,guī lái bēi gù xiāng。
云山横爽气,杖履属空床。yún shān héng shuǎng qì,zhàng lǚ shǔ kōng chuáng。
蚤发名难没,终荣德未央。zǎo fā míng nán méi,zhōng róng dé wèi yāng。
芝兰日夜长,遗范在诸郎。zhī lán rì yè zhǎng,yí fàn zài zhū láng。

赵乐道挽诗二首

毛滂

贫贱通姻好,凄凉累赏音。pín jiàn tōng yīn hǎo,qī liáng lèi shǎng yīn。
空知典刑在,谁听短长吟。kōng zhī diǎn xíng zài,shuí tīng duǎn zhǎng yín。
飞鹤窥塘水,眠牛傍柏林。fēi hè kuī táng shuǐ,mián niú bàng bǎi lín。
龟鱼迎拄杖,犹出画桥阴。guī yú yíng zhǔ zhàng,yóu chū huà qiáo yīn。

徐守生辰

毛滂

徐卿二子后,吉梦亦罴熊。xú qīng èr zi hòu,jí mèng yì pí xióng。
骨气本英物,文华今钜翁。gǔ qì běn yīng wù,wén huá jīn jù wēng。
聊因颔燕出,已觉额犀丰。liáo yīn hàn yàn chū,yǐ jué é xī fēng。
谁伴岁寒色,冰霜十八公。shuí bàn suì hán sè,bīng shuāng shí bā gōng。

宿莲花寺顷从清献公游今十年矣

毛滂

一径通松竹,入门闻夜香。yī jìng tōng sōng zhú,rù mén wén yè xiāng。
青灯孤照佛,斜月静归廊。qīng dēng gū zhào fú,xié yuè jìng guī láng。
未厌逢僧拙,终惭涉世忙。wèi yàn féng sēng zhuō,zhōng cán shè shì máng。
十年犹仿佛,一梦自凄凉。shí nián yóu fǎng fú,yī mèng zì qī liáng。

去国

毛滂

马剑何妨壮,琴书半不轻。mǎ jiàn hé fáng zhuàng,qín shū bàn bù qīng。
心通平野阔,眼接众山明。xīn tōng píng yě kuò,yǎn jiē zhòng shān míng。
老大空行李,疏慵岂利名。lǎo dà kōng xíng lǐ,shū yōng qǐ lì míng。
夏侯知苦学,殊未劝归耕。xià hóu zhī kǔ xué,shū wèi quàn guī gēng。

林进士数见过又遗一诗辄以奉报

毛滂

夫子胡为者,行吟颇自奇。fū zi hú wèi zhě,xíng yín pǒ zì qí。
少年应苦学,今日定何之。shǎo nián yīng kǔ xué,jīn rì dìng hé zhī。
天地空羸马,肝肠饱旧诗。tiān dì kōng léi mǎ,gān cháng bǎo jiù shī。
江边糊口掾,风雨共凄凄。jiāng biān hú kǒu yuàn,fēng yǔ gòng qī qī。

束装

毛滂

束装亲匣剑,拨火唤劳饙。shù zhuāng qīn xiá jiàn,bō huǒ huàn láo fēn。
鸦散鸡声断,烟低野色分。yā sàn jī shēng duàn,yān dī yě sè fēn。
徘徊半树月,拍塞一山云。pái huái bàn shù yuè,pāi sāi yī shān yún。
叫助日车上,扶桑犹未闻。jiào zhù rì chē shàng,fú sāng yóu wèi wén。

逢故人

毛滂

落日仍江县,相逢下马鞍。luò rì réng jiāng xiàn,xiāng féng xià mǎ ān。
频忧从者病,可奈故人寒。pín yōu cóng zhě bìng,kě nài gù rén hán。
老大囊书脱,平生匣剑乾。lǎo dà náng shū tuō,píng shēng xiá jiàn qián。
长年祇少睡,忽漫语盘桓。zhǎng nián qí shǎo shuì,hū màn yǔ pán huán。

次常山简叔祥

毛滂

归来久客鬓俱苍,渐喜无人馈五浆。guī lái jiǔ kè bìn jù cāng,jiàn xǐ wú rén kuì wǔ jiāng。
未免高僧问劳苦,故应乔木慰凄凉。wèi miǎn gāo sēng wèn láo kǔ,gù yīng qiáo mù wèi qī liáng。
山中猿鹤人谁健,门外蒿莱想自长。shān zhōng yuán hè rén shuí jiàn,mén wài hāo lái xiǎng zì zhǎng。
为谢邦人岂吾薄,要当六印绕腰黄。wèi xiè bāng rén qǐ wú báo,yào dāng liù yìn rào yāo huáng。

柳轩雪夜

毛滂

曛黄飞雪已填门,独夜人依老柳根。xūn huáng fēi xuě yǐ tián mén,dú yè rén yī lǎo liǔ gēn。
故遣卷帘从骨冷,不妨开卷自灯昏。gù qiǎn juǎn lián cóng gǔ lěng,bù fáng kāi juǎn zì dēng hūn。
馀英煮茗春云动,润气留香宿雾繁。yú yīng zhǔ míng chūn yún dòng,rùn qì liú xiāng sù wù fán。
但觉诗脾两清绝,可劳骚客赋招魂。dàn jué shī pí liǎng qīng jué,kě láo sāo kè fù zhāo hún。

书怀寄赠曾公衮

毛滂

宦情光景半樵渔,病惰仍忘百纸书。huàn qíng guāng jǐng bàn qiáo yú,bìng duò réng wàng bǎi zhǐ shū。
赋就只堪供酱瓿,齿残未可释盐车。fù jiù zhǐ kān gōng jiàng bù,chǐ cán wèi kě shì yán chē。
朱蓝要使辞秋断,芝菌犹当出腐馀。zhū lán yào shǐ cí qiū duàn,zhī jūn yóu dāng chū fǔ yú。
惭愧少翁能下士,马曹知马自应疏。cán kuì shǎo wēng néng xià shì,mǎ cáo zhī mǎ zì yīng shū。

仁义驿中

毛滂

骑驴何似贾司仓,行李唯馀古锦囊。qí lǘ hé shì jiǎ sī cāng,xíng lǐ wéi yú gǔ jǐn náng。
秋后恰容鹰脱架,春来会有燕投梁。qiū hòu qià róng yīng tuō jià,chūn lái huì yǒu yàn tóu liáng。
清时无用材虽拙,白日能闲策亦长。qīng shí wú yòng cái suī zhuō,bái rì néng xián cè yì zhǎng。
惭愧平生负三尺,一成泉石欲膏肓。cán kuì píng shēng fù sān chǐ,yī chéng quán shí yù gāo huāng。

次韵许簿游响潭回

毛滂

一派飞泉湿岭云,岩花娟好尚馀春。yī pài fēi quán shī lǐng yún,yán huā juān hǎo shàng yú chūn。
黄紬病惰谁如我,碧玉寒清自照人。huáng chóu bìng duò shuí rú wǒ,bì yù hán qīng zì zhào rén。
山水窟中为俗吏,簿书丛里得诗邻。shān shuǐ kū zhōng wèi sú lì,bù shū cóng lǐ dé shī lín。
一篇宠寄高难和,万卷端知笔有神。yī piān chǒng jì gāo nán hé,wàn juǎn duān zhī bǐ yǒu shén。

东归呈元度

毛滂

此生文字送分阴,羁旅无材发噤吟。cǐ shēng wén zì sòng fēn yīn,jī lǚ wú cái fā jìn yín。
鬓底星星侵晚色,胸中落落负初心。bìn dǐ xīng xīng qīn wǎn sè,xiōng zhōng luò luò fù chū xīn。
端知坐索长安米,那复能弹单父琴。duān zhī zuò suǒ zhǎng ān mǐ,nà fù néng dàn dān fù qín。
投老襄阳真自弃,蹇驴东去乱云深。tóu lǎo xiāng yáng zhēn zì qì,jiǎn lǘ dōng qù luàn yún shēn。