古诗词

留别邵公言

毛滂

公言雅知我,良胜我自知。gōng yán yǎ zhī wǒ,liáng shèng wǒ zì zhī。
往年得为僚,税驾清江湄。wǎng nián dé wèi liáo,shuì jià qīng jiāng méi。
觉君有胜致,真率仍天资。jué jūn yǒu shèng zhì,zhēn lǜ réng tiān zī。
定交倾盖间,快语明肝脾。dìng jiāo qīng gài jiān,kuài yǔ míng gān pí。
我生七不堪,百谪将安之。wǒ shēng qī bù kān,bǎi zhé jiāng ān zhī。
官长笑不骂,儿童容遨嬉。guān zhǎng xiào bù mà,ér tóng róng áo xī。
掾舍等禅房,竹树含幽姿。yuàn shě děng chán fáng,zhú shù hán yōu zī。
其间有闲味,共此非君谁。qí jiān yǒu xián wèi,gòng cǐ fēi jūn shuí。
驾言写予忧,欲致车已脂。jià yán xiě yǔ yōu,yù zhì chē yǐ zhī。
往披五老云,下采苍山芝。wǎng pī wǔ lǎo yún,xià cǎi cāng shān zhī。
翛然送日月,万虑忽若遗。xiāo rán sòng rì yuè,wàn lǜ hū ruò yí。
朅来两溪上,邂逅宽所思。qiè lái liǎng xī shàng,xiè hòu kuān suǒ sī。
微风送白蘋,藻荇摇寒漪。wēi fēng sòng bái píng,zǎo xìng yáo hán yī。
水清不受钓,鱼细安可骑。shuǐ qīng bù shòu diào,yú xì ān kě qí。
亦复可怜人,鸥鹭相委蛇。yì fù kě lián rén,ōu lù xiāng wěi shé。
君岂鸥鹭群,鹓鸾往追随。jūn qǐ ōu lù qún,yuān luán wǎng zhuī suí。
所遭即定分,固有何庸麾。suǒ zāo jí dìng fēn,gù yǒu hé yōng huī。
我生傥可用,岂惜山英移。wǒ shēng tǎng kě yòng,qǐ xī shān yīng yí。
荣华如食荠,贫贱亦尝饴。róng huá rú shí jì,pín jiàn yì cháng yí。
顾今适当还,捃拾聊充饥。gù jīn shì dāng hái,jùn shí liáo chōng jī。
从君借蓑笠,破雨收江蓠。cóng jūn jiè suō lì,pò yǔ shōu jiāng lí。

毛滂

毛滂,字泽民,衢州江山人,约生于嘉佑六年(1061),卒于宣和末年。有《东堂集》十卷和《东堂词》一卷传世。 毛滂的作品>>

猜您喜欢

雨中采石菖蒲

毛滂

小雨蒙茸湿槿花,卧云鸡犬是谁家。xiǎo yǔ méng rōng shī jǐn huā,wò yún jī quǎn shì shuí jiā。
老人为指青崖路,童子能寻碧玉芽。lǎo rén wèi zhǐ qīng yá lù,tóng zi néng xún bì yù yá。

闻琳老欲入山今少雨想未成行奉寄一绝

毛滂

野僧报我泉新白,此老居庵山更清。yě sēng bào wǒ quán xīn bái,cǐ lǎo jū ān shān gèng qīng。
雨涩故应须小住,云寒端未出相迎。yǔ sè gù yīng xū xiǎo zhù,yún hán duān wèi chū xiāng yíng。

题贵溪翠颜亭二首

毛滂

寒声着叶冥冥雨,晚色遮山冉冉云。hán shēng zhe yè míng míng yǔ,wǎn sè zhē shān rǎn rǎn yún。
且喜翠颜长好在,水边小住可无君。qiě xǐ cuì yán zhǎng hǎo zài,shuǐ biān xiǎo zhù kě wú jūn。

题贵溪翠颜亭二首

毛滂

船中自带红泥灶,亭上亲煎白乳泉。chuán zhōng zì dài hóng ní zào,tíng shàng qīn jiān bái rǔ quán。
唯有溪山知此意,水风吹面晚萧然。wéi yǒu xī shān zhī cǐ yì,shuǐ fēng chuī miàn wǎn xiāo rán。

赠程巽山人

毛滂

十年贫贱欲如饧,愧客殷勤话此生。shí nián pín jiàn yù rú táng,kuì kè yīn qín huà cǐ shēng。
试与宋君寻卜肆,长安东市雨新晴。shì yǔ sòng jūn xún bo sì,zhǎng ān dōng shì yǔ xīn qíng。

许子遇示二绝句见索乱道因次韵奉酬

毛滂

苦吟正在郊寒处,露草秋虫亦共悲。kǔ yín zhèng zài jiāo hán chù,lù cǎo qiū chóng yì gòng bēi。
过我聊当煮彭越,不须苦觅外孙词。guò wǒ liáo dāng zhǔ péng yuè,bù xū kǔ mì wài sūn cí。

许子遇示二绝句见索乱道因次韵奉酬

毛滂

笔头风月无多子,尽是前人追琢馀。bǐ tóu fēng yuè wú duō zi,jǐn shì qián rén zhuī zuó yú。
岂有声名到温李,仅能楚些属三闾。qǐ yǒu shēng míng dào wēn lǐ,jǐn néng chǔ xiē shǔ sān lǘ。

正月三日游证道寺

毛滂

水畔山前蹭蹬身,三年鱼鸟许为邻。shuǐ pàn shān qián cèng dēng shēn,sān nián yú niǎo xǔ wèi lín。
临当解组槐阴下,更看酴醾一夜春。lín dāng jiě zǔ huái yīn xià,gèng kàn tú mí yī yè chūn。

题上元雪作题证道寺

毛滂

故岁婵娟独自来,今年更唤玉妃陪。gù suì chán juān dú zì lái,jīn nián gèng huàn yù fēi péi。
要知霁色本无际,端放眼中云雾开。yào zhī jì sè běn wú jì,duān fàng yǎn zhōng yún wù kāi。

和郑叔详送竹笋

毛滂

渭川春色到龙孙,渐养侵云百尺根。wèi chuān chūn sè dào lóng sūn,jiàn yǎng qīn yún bǎi chǐ gēn。
可惜斸来陪脱粟,葛陂留得看腾骞。kě xī zhǔ lái péi tuō sù,gé bēi liú dé kàn téng qiān。

某获造司空府得至便座见文禽五六夷犹曲池上意甚得所慨然有感于衷戏作二绝句

毛滂

许近清池养羽仪,恩波稳暖自忘归。xǔ jìn qīng chí yǎng yǔ yí,ēn bō wěn nuǎn zì wàng guī。
长依竹石供潇洒,不学苍鹰饱便飞。zhǎng yī zhú shí gōng xiāo sǎ,bù xué cāng yīng bǎo biàn fēi。

某获造司空府得至便座见文禽五六夷犹曲池上意甚得所慨然有感于衷戏作二绝句

毛滂

几年不解向沧洲,矰缴曾伤质转幽。jǐ nián bù jiě xiàng cāng zhōu,zēng jiǎo céng shāng zhì zhuǎn yōu。
端倚主人怜采色,要随鹓鹭濯清流。duān yǐ zhǔ rén lián cǎi sè,yào suí yuān lù zhuó qīng liú。

石颐山虎跑泉久渫不食仆至山中为浚治而去

毛滂

自洗苔肤一尺寒,乌菟那复此蹒跚。zì xǐ tái fū yī chǐ hán,wū tú nà fù cǐ pán shān。
不妨为我照毛发,正可与人鉴肺肝。bù fáng wèi wǒ zhào máo fā,zhèng kě yǔ rén jiàn fèi gān。

题琳老所携二苏书帖

毛滂

道人此书欲在眼,扁舟一宿亦随身。dào rén cǐ shū yù zài yǎn,biǎn zhōu yī sù yì suí shēn。
霁月光风开玉轴,千年仿佛见斯人。jì yuè guāng fēng kāi yù zhóu,qiān nián fǎng fú jiàn sī rén。

和孙守

毛滂

回首长城卧落霞,云开桂影过昏鸦。huí shǒu zhǎng chéng wò luò xiá,yún kāi guì yǐng guò hūn yā。
不须更要千红翠,醉眼灯前已乱花。bù xū gèng yào qiān hóng cuì,zuì yǎn dēng qián yǐ luàn huā。