古诗词

寄曹使君

毛滂

幕中墨客随车后,架上牙签遮坐右。mù zhōng mò kè suí chē hòu,jià shàng yá qiān zhē zuò yòu。
唯留笔研乃自鐍,岂惜车茵容吏呕。wéi liú bǐ yán nǎi zì jué,qǐ xī chē yīn róng lì ǒu。
青霞老去云海深,旧游尚见翻涛手。qīng xiá lǎo qù yún hǎi shēn,jiù yóu shàng jiàn fān tāo shǒu。
寄声秀句风入怀,坐念清标月当牖。jì shēng xiù jù fēng rù huái,zuò niàn qīng biāo yuè dāng yǒu。
天公厚我过穆生,何止餍韩仍饫柳。tiān gōng hòu wǒ guò mù shēng,hé zhǐ yàn hán réng yù liǔ。
请同韶濩公勿疑,老马由来识途久。qǐng tóng sháo huò gōng wù yí,lǎo mǎ yóu lái shí tú jiǔ。
近缘嗜酒识圣贤,已付长酣无可否。jìn yuán shì jiǔ shí shèng xián,yǐ fù zhǎng hān wú kě fǒu。
公当紫绶日垂腰,我已秃襟时见肘。gōng dāng zǐ shòu rì chuí yāo,wǒ yǐ tū jīn shí jiàn zhǒu。
慕公澄挠等清浊,叹我雕污终粪朽。mù gōng chéng náo děng qīng zhuó,tàn wǒ diāo wū zhōng fèn xiǔ。
诗从子建岂易亲,句语怀英那肯偶。shī cóng zi jiàn qǐ yì qīn,jù yǔ huái yīng nà kěn ǒu。
清风自已入公脾,我如恶木何劳吼。qīng fēng zì yǐ rù gōng pí,wǒ rú è mù hé láo hǒu。

毛滂

毛滂,字泽民,衢州江山人,约生于嘉佑六年(1061),卒于宣和末年。有《东堂集》十卷和《东堂词》一卷传世。 毛滂的作品>>

猜您喜欢

春词

毛滂

穆穆清光外,葱葱佳气中。mù mù qīng guāng wài,cōng cōng jiā qì zhōng。
云天看斗柄,寰海受和风。yún tiān kàn dòu bǐng,huán hǎi shòu hé fēng。

春词

毛滂

玉甃兰封麝,瑶池柳养金。yù zhòu lán fēng shè,yáo chí liǔ yǎng jīn。
宸章先造化,摛藻自春林。chén zhāng xiān zào huà,chī zǎo zì chūn lín。

夏夜

毛滂

毒暑弥三伏,微凉起二更。dú shǔ mí sān fú,wēi liáng qǐ èr gèng。
月窗风竹乱,涸渚露荷倾。yuè chuāng fēng zhú luàn,hé zhǔ lù hé qīng。

游石桥寄郭庭晦

毛滂

乱峰攒剑护清幽,万壑云烟暮不收。luàn fēng zǎn jiàn hù qīng yōu,wàn hè yún yān mù bù shōu。
欲就诗坛借旗鼓,为君争取一桥秋。yù jiù shī tán jiè qí gǔ,wèi jūn zhēng qǔ yī qiáo qiū。

偶成二首

毛滂

随风出岫不知归,身落黄尘梦翠微。suí fēng chū xiù bù zhī guī,shēn luò huáng chén mèng cuì wēi。
本亦无心肤寸事,故山却合自由飞。běn yì wú xīn fū cùn shì,gù shān què hé zì yóu fēi。

偶成二首

毛滂

此生弱草寄轻尘,辜负南山笋蕨春。cǐ shēng ruò cǎo jì qīng chén,gū fù nán shān sǔn jué chūn。
好去桃花破浪暖,清风明月不辜人。hǎo qù táo huā pò làng nuǎn,qīng fēng míng yuè bù gū rén。

琳老送瑶花数叶云作香烧气甚清馥

毛滂

璀璨谁将玉作春,天魔故恼老诗人。cuǐ càn shuí jiāng yù zuò chūn,tiān mó gù nǎo lǎo shī rén。
金炉送在东堂手,便有清香通四邻。jīn lú sòng zài dōng táng shǒu,biàn yǒu qīng xiāng tōng sì lín。

德清五兄寄清茶

毛滂

玉角苍坚已照人,冰肝寒洁更无尘。yù jiǎo cāng jiān yǐ zhào rén,bīng gān hán jié gèng wú chén。
凤凰雨露生珍草,不比榛芜亦漫春。fèng huáng yǔ lù shēng zhēn cǎo,bù bǐ zhēn wú yì màn chūn。

送茶琳老

毛滂

道人诗思前溪水,流出山来亦自清。dào rén shī sī qián xī shuǐ,liú chū shān lái yì zì qīng。
谩寄凤凰台畔雪,不妨竹里润琴声。mán jì fèng huáng tái pàn xuě,bù fáng zhú lǐ rùn qín shēng。

竞渡

毛滂

风旆悠悠水薄船,浪花翻覆自摇天。fēng pèi yōu yōu shuǐ báo chuán,làng huā fān fù zì yáo tiān。
汨罗谁复追忠义,争快儿郎一棹先。mì luó shuí fù zhuī zhōng yì,zhēng kuài ér láng yī zhào xiān。

石校书

毛滂

按书使者过萧闲,但恐韦编有蠹干。àn shū shǐ zhě guò xiāo xián,dàn kǒng wéi biān yǒu dù gàn。
岂识郝公藏万卷,平生检校费心官。qǐ shí hǎo gōng cáng wàn juǎn,píng shēng jiǎn xiào fèi xīn guān。

雨中采石菖蒲

毛滂

皂盖铜章久污人,青鞋布袜亦生尘。zào gài tóng zhāng jiǔ wū rén,qīng xié bù wà yì shēng chén。
今朝独向秋云里,幻出林泉自在身。jīn cháo dú xiàng qiū yún lǐ,huàn chū lín quán zì zài shēn。

雨中采石菖蒲

毛滂

溅溅小水碧逶迤,丛菊寒深蔓翠垂。jiàn jiàn xiǎo shuǐ bì wēi yí,cóng jú hán shēn màn cuì chuí。
采得菖蒲未归去,满身烟雨立多时。cǎi dé chāng pú wèi guī qù,mǎn shēn yān yǔ lì duō shí。

雨中采石菖蒲

毛滂

秋云作伴更谁俱,颇惯登山不用扶。qiū yún zuò bàn gèng shuí jù,pǒ guàn dēng shān bù yòng fú。
笑怪河阳种花手,杖藜破雨觅菖蒲。xiào guài hé yáng zhǒng huā shǒu,zhàng lí pò yǔ mì chāng pú。

雨中采石菖蒲

毛滂

碧涧潺潺佩玦锵,锦苔织翠护昌阳。bì jiàn chán chán pèi jué qiāng,jǐn tái zhī cuì hù chāng yáng。
玉真新洗罗裙带,流出仙云水亦香。yù zhēn xīn xǐ luó qún dài,liú chū xiān yún shuǐ yì xiāng。