古诗词

水亭

邹登龙

阑槛玲珑直又横,半临池水着新亭。lán kǎn líng lóng zhí yòu héng,bàn lín chí shuǐ zhe xīn tíng。
拟招鹭宿栽添苇,怕碍鱼行掠去萍。nǐ zhāo lù sù zāi tiān wěi,pà ài yú xíng lüè qù píng。
五月藕花千样锦,四时山色一般青。wǔ yuè ǒu huā qiān yàng jǐn,sì shí shān sè yī bān qīng。
有闲来此寻幽赏,莫看人间淡墨屏。yǒu xián lái cǐ xún yōu shǎng,mò kàn rén jiān dàn mò píng。

邹登龙

邹登龙,字震父,临江(今江西樟树西南)人。隐居不仕,结屋于邑之西郊,种梅绕之,自号梅屋。与魏了翁、刘克庄等多唱和,有《梅屋吟》一卷传世。事见《两宋名贤小集》卷二七一《梅屋吟》小传。 邹登龙诗,以汲古阁影抄《南宋六十家小集》本为底本,校以《两宋名贤小集》本(简称名贤集)。 邹登龙的作品>>

猜您喜欢

咏怀

邹登龙

洪河相绵缠,嘉宅良可卜。hóng hé xiāng mián chán,jiā zhái liáng kě bo。
苍松荫长蹊,丛梅馥四屋。cāng sōng yīn zhǎng qī,cóng méi fù sì wū。
过庭白水流,飞鸣漱寒玉。guò tíng bái shuǐ liú,fēi míng shù hán yù。
游目俯灵景,抱杖委繁俗。yóu mù fǔ líng jǐng,bào zhàng wěi fán sú。
长吟畅幽怀,理琴展清曲。zhǎng yín chàng yōu huái,lǐ qín zhǎn qīng qū。
岂不企淩厉,而乃伤局促。qǐ bù qǐ líng lì,ér nǎi shāng jú cù。
吉士抗遐踪,幽幽聚灵族。jí shì kàng xiá zōng,yōu yōu jù líng zú。

步出城东门

邹登龙

步出城东门,与子各执手。bù chū chéng dōng mén,yǔ zi gè zhí shǒu。
遥望冢累累,悲风发陇首。yáo wàng zhǒng lèi lèi,bēi fēng fā lǒng shǒu。
长松自青青,枯根带骨朽。zhǎng sōng zì qīng qīng,kū gēn dài gǔ xiǔ。
人生如朝露,嘉命那可久。rén shēng rú cháo lù,jiā mìng nà kě jiǔ。
世无王子乔,何诀以固寿。shì wú wáng zi qiáo,hé jué yǐ gù shòu。
感慨徒悲伤,欢言且饮酒。gǎn kǎi tú bēi shāng,huān yán qiě yǐn jiǔ。

山上有白云

邹登龙

山上有白云,浮阴翳阳光。shān shàng yǒu bái yún,fú yīn yì yáng guāng。
亭亭飒缤纷,出岫高飞翔。tíng tíng sà bīn fēn,chū xiù gāo fēi xiáng。
飞翔长在望,远匪千里隔。fēi xiáng zhǎng zài wàng,yuǎn fěi qiān lǐ gé。
莫以秋风来,吹散无踪迹。mò yǐ qiū fēng lái,chuī sàn wú zōng jì。

秋夜怀菊山沈庄可

邹登龙

凉风动金旻,奄忽寒节至。liáng fēng dòng jīn mín,yǎn hū hán jié zhì。
百卉俱萎垂,梧桐亦飘坠。bǎi huì jù wēi chuí,wú tóng yì piāo zhuì。
明月入我牖,展转不能寐。míng yuè rù wǒ yǒu,zhǎn zhuǎn bù néng mèi。
顾影重伤心,思君长下泪。gù yǐng zhòng shāng xīn,sī jūn zhǎng xià lèi。

岁晚怀愚斋赵叔愚壶山宋谦父

邹登龙

忽忽岁将暮,烈烈北风凉。hū hū suì jiāng mù,liè liè běi fēng liáng。
霏霏雨素雪,皎皎南枝芳。fēi fēi yǔ sù xuě,jiǎo jiǎo nán zhī fāng。
懆懆念良友,茕茕在他乡。cǎo cǎo niàn liáng yǒu,qióng qióng zài tā xiāng。
盈盈一水隔,迢迢道路长。yíng yíng yī shuǐ gé,tiáo tiáo dào lù zhǎng。
悠悠无信音,戚戚重感伤。yōu yōu wú xìn yīn,qī qī zhòng gǎn shāng。
翩翩化双鹤,去去与同翔。piān piān huà shuāng hè,qù qù yǔ tóng xiáng。

关山月

邹登龙

行人十年归不得,夜上戍楼看明月。xíng rén shí nián guī bù dé,yè shàng shù lóu kàn míng yuè。
楼中星斗连太白,楼外关山雁飞绝。lóu zhōng xīng dòu lián tài bái,lóu wài guān shān yàn fēi jué。
雁飞绝,归不得,镜里青蛾怨离别。yàn fēi jué,guī bù dé,jìng lǐ qīng é yuàn lí bié。
前年出幽燕,明月何团圆。qián nián chū yōu yàn,míng yuè hé tuán yuán。
去年上祁连,明月复婵娟。qù nián shàng qí lián,míng yuè fù chán juān。
月明照我长枕戈,胡儿未灭将柰何。yuè míng zhào wǒ zhǎng zhěn gē,hú ér wèi miè jiāng nài hé。
凭谁寄书问常娥,征衲不来霜霰多。píng shuí jì shū wèn cháng é,zhēng nà bù lái shuāng xiàn duō。

长门怨

邹登龙

怨杀宫门不忍开,无情孤月暗苍苔。yuàn shā gōng mén bù rěn kāi,wú qíng gū yuè àn cāng tái。
而今痛惜珊瑚枕,曾是君王赐御来。ér jīn tòng xī shān hú zhěn,céng shì jūn wáng cì yù lái。

巫山高

邹登龙

巫山巃嵷巫峡曲,一十二峰浅凝绿。wū shān lóng sǒng wū xiá qū,yī shí èr fēng qiǎn níng lǜ。
老猿化石悬巅崖,矗矗陵云扫坛竹。lǎo yuán huà shí xuán diān yá,chù chù líng yún sǎo tán zhú。
九灵少女列仙从,佩玉鸣銮乘彩凤。jiǔ líng shǎo nǚ liè xiān cóng,pèi yù míng luán chéng cǎi fèng。
飞魂走魄归瑶宫,紫箫吹断荆王梦。fēi hún zǒu pò guī yáo gōng,zǐ xiāo chuī duàn jīng wáng mèng。
38123