古诗词

钱检法及代期以诗告别因次其韵

仲并

昔年两岸柳,逢春正依依。xī nián liǎng àn liǔ,féng chūn zhèng yī yī。
扁舟转河曲,风光随处宜。biǎn zhōu zhuǎn hé qū,fēng guāng suí chù yí。
弹指岁云何,秋风橘柚垂。dàn zhǐ suì yún hé,qiū fēng jú yòu chuí。
折腰得斗粟,未救臣朔饥。zhé yāo dé dòu sù,wèi jiù chén shuò jī。
儒宫一何有,惜哉壮观隳。rú gōng yī hé yǒu,xī zāi zhuàng guān huī。
采采池中芹,乱葑迷涟漪。cǎi cǎi chí zhōng qín,luàn fēng mí lián yī。
萧条住槐市,庭空蔓草滋。xiāo tiáo zhù huái shì,tíng kōng màn cǎo zī。
丹雘堕煨烬,草木含疮痍。dān wò duò wēi jìn,cǎo mù hán chuāng yí。
永怀千古人,杂佩思报之。yǒng huái qiān gǔ rén,zá pèi sī bào zhī。
我乃但便腹,未免儿辈嗤。wǒ nǎi dàn biàn fù,wèi miǎn ér bèi chī。
斯辰况多艰,每怀废晨炊。sī chén kuàng duō jiān,měi huái fèi chén chuī。
畴昔请长缨,唾手平龟兹。chóu xī qǐng zhǎng yīng,tuò shǒu píng guī zī。
西略收咸京,北伐空鲜卑。xī lüè shōu xián jīng,běi fá kōng xiān bēi。
坐令王室尊,国风无黍离。zuò lìng wáng shì zūn,guó fēng wú shǔ lí。
力微不办此,千愁锁修眉。lì wēi bù bàn cǐ,qiān chóu suǒ xiū méi。
承惠谢微官,一室投荒陂。chéng huì xiè wēi guān,yī shì tóu huāng bēi。
吴山险可攀,吴水清可窥。wú shān xiǎn kě pān,wú shuǐ qīng kě kuī。
胜概苦邀予,投绂今去迟。shèng gài kǔ yāo yǔ,tóu fú jīn qù chí。
王孙定伟器,尺璧无纤疵。wáng sūn dìng wěi qì,chǐ bì wú xiān cī。
枯棋屡贾勇,佳篇仍致师。kū qí lǚ jiǎ yǒng,jiā piān réng zhì shī。
一日不会面,悠悠勤我思。yī rì bù huì miàn,yōu yōu qín wǒ sī。
大轴插牙签,细字攻毛锥。dà zhóu chā yá qiān,xì zì gōng máo zhuī。
朝廷罗群公,如君沧海遗。cháo tíng luó qún gōng,rú jūn cāng hǎi yí。
勿学贫贱交,自比山林姿。wù xué pín jiàn jiāo,zì bǐ shān lín zī。
誓将友麋鹿,终焉寄锄犁。shì jiāng yǒu mí lù,zhōng yān jì chú lí。
况君秀眉宇,异世元紫芝。kuàng jūn xiù méi yǔ,yì shì yuán zǐ zhī。
新诗落我前,醉眼眩珠玑。xīn shī luò wǒ qián,zuì yǎn xuàn zhū jī。
言多意无他,恋恋新相知。yán duō yì wú tā,liàn liàn xīn xiāng zhī。
男儿各行役,盍簪宁无时。nán ér gè xíng yì,hé zān níng wú shí。
期君在岁寒,素心无自违。qī jūn zài suì hán,sù xīn wú zì wéi。
君看千年柏,岂惮霜雪欺。jūn kàn qiān nián bǎi,qǐ dàn shuāng xuě qī。
慎勿倚市门,美货当自怡。shèn wù yǐ shì mén,měi huò dāng zì yí。
怀璧忌暗投,按剑古所悲。huái bì jì àn tóu,àn jiàn gǔ suǒ bēi。
吴门三年淹,冲天在一飞。wú mén sān nián yān,chōng tiān zài yī fēi。
征涂加餐饭,秋晚多寒晖。zhēng tú jiā cān fàn,qiū wǎn duō hán huī。
求仙岂浪语,渺茫那可期。qiú xiān qǐ làng yǔ,miǎo máng nà kě qī。
行行快著鞭,献纳黄金扉。xíng xíng kuài zhù biān,xiàn nà huáng jīn fēi。
勿作儿女别,泪下如绠縻。wù zuò ér nǚ bié,lèi xià rú gěng mí。
我方戒多语,念念知昨非。wǒ fāng jiè duō yǔ,niàn niàn zhī zuó fēi。
恨无锦绣段,酬君黄绢辞。hèn wú jǐn xiù duàn,chóu jūn huáng juàn cí。

仲并

约公元一一四七年前后在世]字弥性,江都(今江苏扬州)人。生卒年均不详,约宋高宗绍兴中前后在世。幼好学强记,其母尝屏其所观书,几上仅余台历一册,明旦默记,纤悉不误。高宗绍兴二年(一一三二)进士,调平江府学教授。五年,通判湖州。七年,以张浚荐召至阙,为秦桧所阻,出通判镇江府。十六年,为言者所劾,降二官(《建炎以来系年要录》卷一五五),自是闲退二十年。孝宗隆兴元年(一一六三),擢光禄丞,晚知蕲州。 仲并的作品>>

猜您喜欢

对竹

仲并

嵚岑何处峰,来伴萧疏竹。qīn cén hé chù fēng,lái bàn xiāo shū zhú。
悠然方丈间,寄此千里目。yōu rán fāng zhàng jiān,jì cǐ qiān lǐ mù。

假山

仲并

峰间碧琅玕,清风五月寒。fēng jiān bì láng gān,qīng fēng wǔ yuè hán。
欲题无好语,支枕卷帘看。yù tí wú hǎo yǔ,zhī zhěn juǎn lián kàn。

官满趋朝留滞吴门即事书怀十首

仲并

十载钱塘云汉间,江声梦里听潺湲。shí zài qián táng yún hàn jiān,jiāng shēng mèng lǐ tīng chán yuán。
他山纵染千寻碧,不似西湖一带山。tā shān zòng rǎn qiān xún bì,bù shì xī hú yī dài shān。

官满趋朝留滞吴门即事书怀十首

仲并

水边梅柳倍精神,总趁晴天作好春。shuǐ biān méi liǔ bèi jīng shén,zǒng chèn qíng tiān zuò hǎo chūn。
多谢东君惜花意,不教风雨废芳辰。duō xiè dōng jūn xī huā yì,bù jiào fēng yǔ fèi fāng chén。

官满趋朝留滞吴门即事书怀十首

仲并

小楼巀嶭乱山横,独倚朱栏度晚晴。xiǎo lóu jié niè luàn shān héng,dú yǐ zhū lán dù wǎn qíng。
忽听如簧语音好,只缘高处最宜莺。hū tīng rú huáng yǔ yīn hǎo,zhǐ yuán gāo chù zuì yí yīng。

官满趋朝留滞吴门即事书怀十首

仲并

枉费花工着意催,漫山桃李总非材。wǎng fèi huā gōng zhe yì cuī,màn shān táo lǐ zǒng fēi cái。
要令千古芬香在,能作和羹自有梅。yào lìng qiān gǔ fēn xiāng zài,néng zuò hé gēng zì yǒu méi。

官满趋朝留滞吴门即事书怀十首

仲并

花径风来百样香,卷帘春水绿池塘。huā jìng fēng lái bǎi yàng xiāng,juǎn lián chūn shuǐ lǜ chí táng。
如今万事销磨尽,四卷楞伽味最长。rú jīn wàn shì xiāo mó jǐn,sì juǎn léng gā wèi zuì zhǎng。

官满趋朝留滞吴门即事书怀十首

仲并

春服何当咏舞雩,凤池今是鲁真儒。chūn fú hé dāng yǒng wǔ yú,fèng chí jīn shì lǔ zhēn rú。
向令未解边城戍,能对东风一笑无。xiàng lìng wèi jiě biān chéng shù,néng duì dōng fēng yī xiào wú。

官满趋朝留滞吴门即事书怀十首

仲并

锦带吴钩轻薄儿,三三五五竞花时。jǐn dài wú gōu qīng báo ér,sān sān wǔ wǔ jìng huā shí。
太平乐事从谁得,费尽经纶尔不知。tài píng lè shì cóng shuí dé,fèi jǐn jīng lún ěr bù zhī。

官满趋朝留滞吴门即事书怀十首

仲并

门外烟花看不厌,东风故为客开帘。mén wài yān huā kàn bù yàn,dōng fēng gù wèi kè kāi lián。
如今乐极思畴昔,长是春深未解严。rú jīn lè jí sī chóu xī,zhǎng shì chūn shēn wèi jiě yán。

官满趋朝留滞吴门即事书怀十首

仲并

燕羽差池何处归,衔恩春傍主人飞。yàn yǔ chà chí hé chù guī,xián ēn chūn bàng zhǔ rén fēi。
定须借与一巢稳,十载飘零事事非。dìng xū jiè yǔ yī cháo wěn,shí zài piāo líng shì shì fēi。

官满趋朝留滞吴门即事书怀十首

仲并

裁剪群英荷化工,闲中无计答春风。cái jiǎn qún yīng hé huà gōng,xián zhōng wú jì dá chūn fēng。
自锄花径平如掌,要使荆榛一扫空。zì chú huā jìng píng rú zhǎng,yào shǐ jīng zhēn yī sǎo kōng。

平江守祷晴即应时近元夕矣寄呈五绝句

仲并

丹邱雨里看春回,密雾浓云拨不开。dān qiū yǔ lǐ kàn chūn huí,mì wù nóng yún bō bù kāi。
怪底寒窗烘晓日,朱轓亲祷梵宫来。guài dǐ hán chuāng hōng xiǎo rì,zhū fān qīn dǎo fàn gōng lái。

平江守祷晴即应时近元夕矣寄呈五绝句

仲并

投晓家家笑语声,夜来风促雨如倾。tóu xiǎo jiā jiā xiào yǔ shēng,yè lái fēng cù yǔ rú qīng。
都缘默祷胸中久,一瓣香焚唤得晴。dōu yuán mò dǎo xiōng zhōng jiǔ,yī bàn xiāng fén huàn dé qíng。

平江守祷晴即应时近元夕矣寄呈五绝句

仲并

梅经多雨玉飘零,就有残枝困未醒。méi jīng duō yǔ yù piāo líng,jiù yǒu cán zhī kùn wèi xǐng。
安得吴侬不歌舞,满畦扶起麦青青。ān dé wú nóng bù gē wǔ,mǎn qí fú qǐ mài qīng qīng。