古诗词

入峡诗

张嵲

微王大峡何峥嵘,叠嶂层峦碍飞鸟。wēi wáng dà xiá hé zhēng róng,dié zhàng céng luán ài fēi niǎo。
石壁排空何可凿,拽云蒸雾无昏晓。shí bì pái kōng hé kě záo,zhuāi yún zhēng wù wú hūn xiǎo。
凝思天地始胚胎,清川一道何从来。níng sī tiān dì shǐ pēi tāi,qīng chuān yī dào hé cóng lái。
联峰既非巨灵擘,绝岸不闻神禹开。lián fēng jì fēi jù líng bāi,jué àn bù wén shén yǔ kāi。
两山中断缘何许,异事人传向开府。liǎng shān zhōng duàn yuán hé xǔ,yì shì rén chuán xiàng kāi fǔ。
凿石穿云神鬼愁,至今行迹行人睹。záo shí chuān yún shén guǐ chóu,zhì jīn xíng jì xíng rén dǔ。
从此奔流出乱山,东汇沮漳入荆楚。cóng cǐ bēn liú chū luàn shān,dōng huì jǔ zhāng rù jīng chǔ。
鳞鳞山树经寒碧,枝侵雨露根连石。lín lín shān shù jīng hán bì,zhī qīn yǔ lù gēn lián shí。
境胜应来仙驭游,岩深定有蛟龙宅。jìng shèng yīng lái xiān yù yóu,yán shēn dìng yǒu jiāo lóng zhái。
君侯事迹已烟沉,流水年年石上深。jūn hóu shì jì yǐ yān chén,liú shuǐ nián nián shí shàng shēn。
山川不改时代积,徒使人兴万古心。shān chuān bù gǎi shí dài jī,tú shǐ rén xīng wàn gǔ xīn。
土人事神何敢侮,桂酒春秋荐椒糈。tǔ rén shì shén hé gǎn wǔ,guì jiǔ chūn qiū jiàn jiāo xǔ。
衎衎巫歌神降时,森森庙树来风雨。kàn kàn wū gē shén jiàng shí,sēn sēn miào shù lái fēng yǔ。
张嵲

张嵲

张嵲(一○九六--一一四八),字巨山,襄阳(今湖北襄樊)人。徽宗宣和三年(一一二一)上舍中第,调唐州方城尉,改房州司法参军,辟利州路安抚司干办公事。 张嵲的作品>>

猜您喜欢

读太平广记三首

张嵲

梦里空惊岁月长,觉时追忆始堪伤。mèng lǐ kōng jīng suì yuè zhǎng,jué shí zhuī yì shǐ kān shāng。
十年烜赫南柯守,竟日欢娱审雨堂。shí nián xuǎn hè nán kē shǒu,jìng rì huān yú shěn yǔ táng。

早发竹山二首

张嵲

天外峰峦排木杪,江边石气动云根。tiān wài fēng luán pái mù miǎo,jiāng biān shí qì dòng yún gēn。
凭谁为谢东流水,好送寒声入故园。píng shuí wèi xiè dōng liú shuǐ,hǎo sòng hán shēng rù gù yuán。

早发竹山二首

张嵲

去水汤汤萦屿转,前山恰恰与云平。qù shuǐ tāng tāng yíng yǔ zhuǎn,qián shān qià qià yǔ yún píng。
仆夫应怪微吟苦,宁识江头送目情。pū fū yīng guài wēi yín kǔ,níng shí jiāng tóu sòng mù qíng。

竹山道中

张嵲

青山忽断开平陆,鸡犬人烟太古风。qīng shān hū duàn kāi píng lù,jī quǎn rén yān tài gǔ fēng。
野老诛茅宁有意,一生身在翠微中。yě lǎo zhū máo níng yǒu yì,yī shēng shēn zài cuì wēi zhōng。

再到竹山

张嵲

衰草连云鸦乱飞,荒城寂历澹寒曦。shuāi cǎo lián yún yā luàn fēi,huāng chéng jì lì dàn hán xī。
屋庐烧尽民居少,只有青山似昔时。wū lú shāo jǐn mín jū shǎo,zhǐ yǒu qīng shān shì xī shí。

老罢

张嵲

满谷千千万万红,含情一一待春风。mǎn gǔ qiān qiān wàn wàn hóng,hán qíng yī yī dài chūn fēng。
难将朽质争娟好,拚却轮囷似老松。nán jiāng xiǔ zhì zhēng juān hǎo,pàn què lún qūn shì lǎo sōng。

癸亥春

张嵲

荒村渺渺不知春,三见篱边物态新。huāng cūn miǎo miǎo bù zhī chūn,sān jiàn lí biān wù tài xīn。
渐习鱼虾解蛮语,自疑元是魏塘人。jiàn xí yú xiā jiě mán yǔ,zì yí yuán shì wèi táng rén。

春词二首

张嵲

莽莽暄风吹九州,春来何处不消忧。mǎng mǎng xuān fēng chuī jiǔ zhōu,chūn lái hé chù bù xiāo yōu。
林间鸟语随时好,花里风光映日流。lín jiān niǎo yǔ suí shí hǎo,huā lǐ fēng guāng yìng rì liú。

春词二首

张嵲

无复馀声到耳边,衡门不闭亦萧然。wú fù yú shēng dào ěr biān,héng mén bù bì yì xiāo rán。
风枝鸟语皆无赖,每向春晴聒昼眠。fēng zhī niǎo yǔ jiē wú lài,měi xiàng chūn qíng guā zhòu mián。

春间作

张嵲

桃花远近火成堆,谁遣黄昏动地来。táo huā yuǎn jìn huǒ chéng duī,shuí qiǎn huáng hūn dòng dì lái。
与使便成零落去,何如前日未吹开。yǔ shǐ biàn chéng líng luò qù,hé rú qián rì wèi chuī kāi。

有感二首

张嵲

题卷安西嗟妙迹,翩翩遥想翥龙鸾。tí juǎn ān xī jiē miào jì,piān piān yáo xiǎng zhù lóng luán。
那知偶落黠奴手,只作葡萄一斗看。nà zhī ǒu luò xiá nú shǒu,zhǐ zuò pú táo yī dòu kàn。

有感二首

张嵲

庾翼神明还旧观,蕺山草树见挥毫。yǔ yì shén míng hái jiù guān,jí shān cǎo shù jiàn huī háo。
如今只作葡萄用,惆怅遭离老虏曹。rú jīn zhǐ zuò pú táo yòng,chóu chàng zāo lí lǎo lǔ cáo。

雨后怆然有感

张嵲

腾腾醉里十年事,睒睒窗前半夜灯。téng téng zuì lǐ shí nián shì,shǎn shǎn chuāng qián bàn yè dēng。
老去自堪愁作伴,雨声何用更凭陵。lǎo qù zì kān chóu zuò bàn,yǔ shēng hé yòng gèng píng líng。

赠南回了丰上人三首

张嵲

遍参初自浙江回,梵刹金铺始奂开。biàn cān chū zì zhè jiāng huí,fàn shā jīn pù shǐ huàn kāi。
袖手却来岩下住,萧然一径长莓苔。xiù shǒu què lái yán xià zhù,xiāo rán yī jìng zhǎng méi tái。

赠南回了丰上人三首

张嵲

连阶澹澹方池水,拥槛煌煌百日花。lián jiē dàn dàn fāng chí shuǐ,yōng kǎn huáng huáng bǎi rì huā。
遥想老丰秋雨夜,跏趺独坐听鸣蛙。yáo xiǎng lǎo fēng qiū yǔ yè,jiā fū dú zuò tīng míng wā。