古诗词

又次韵四首

张嵲

异世如张贽,深居似敬通。yì shì rú zhāng zhì,shēn jū shì jìng tōng。
致身宁有意,觅句恐无功。zhì shēn níng yǒu yì,mì jù kǒng wú gōng。
世事忘言外,群情一笑中。shì shì wàng yán wài,qún qíng yī xiào zhōng。
诗书犹可咏,吾道未终穷。shī shū yóu kě yǒng,wú dào wèi zhōng qióng。
张嵲

张嵲

张嵲(一○九六--一一四八),字巨山,襄阳(今湖北襄樊)人。徽宗宣和三年(一一二一)上舍中第,调唐州方城尉,改房州司法参军,辟利州路安抚司干办公事。 张嵲的作品>>

猜您喜欢

欲雪

张嵲

欲雪未雪天模糊,冻行沙尾鸧鸹呼。yù xuě wèi xuě tiān mó hú,dòng xíng shā wěi cāng guā hū。
北风刮耳立不住,更骑钝马穿枯芦。běi fēng guā ěr lì bù zhù,gèng qí dùn mǎ chuān kū lú。
两生怜我意不舒,江头三日占樯乌。liǎng shēng lián wǒ yì bù shū,jiāng tóu sān rì zhàn qiáng wū。
高堂明朝置安舆,买羊沽酒偿勤劬。gāo táng míng cháo zhì ān yú,mǎi yáng gū jiǔ cháng qín qú。

吴宫词

张嵲

新妆间花光,口脂杂蕊气。xīn zhuāng jiān huā guāng,kǒu zhī zá ruǐ qì。
相对两生春,停杯自成醉。xiāng duì liǎng shēng chūn,tíng bēi zì chéng zuì。
高歌白苎舞西施,半夜雨来宫锦移。gāo gē bái zhù wǔ xī shī,bàn yè yǔ lái gōng jǐn yí。
明日重来歌舞地,宫水浮花绕宫树。míng rì zhòng lái gē wǔ dì,gōng shuǐ fú huā rào gōng shù。

翟方进

张嵲

相君事郡当少时,见谓迟钝遭谩欺。xiāng jūn shì jùn dāng shǎo shí,jiàn wèi chí dùn zāo mán qī。
一从蔡叟问所适,羁游万里来京师。yī cóng cài sǒu wèn suǒ shì,jī yóu wàn lǐ lái jīng shī。
从冯老姥织屦卖,学问声名从此大。cóng féng lǎo lǎo zhī jù mài,xué wèn shēng míng cóng cǐ dà。
胡常初毁更见誉,一日超升登掾宰。hú cháng chū huǐ gèng jiàn yù,yī rì chāo shēng dēng yuàn zǎi。
男儿立身要自励,旬岁连摧两司隶。nán ér lì shēn yào zì lì,xún suì lián cuī liǎng sī lì。
薛公视遇不敢轻,果见登迁居相位。xuē gōng shì yù bù gǎn qīng,guǒ jiàn dēng qiān jū xiāng wèi。
徒知得意快恩雠,峻文未肯持平例。tú zhī dé yì kuài ēn chóu,jùn wén wèi kěn chí píng lì。
九卿先达故郡归,红阳贵倨犹夺气。jiǔ qīng xiān dá gù jùn guī,hóng yáng guì jù yóu duó qì。
忽闻当坐定陵事,惭惧乞骸更见慰。hū wén dāng zuò dìng líng shì,cán jù qǐ hái gèng jiàn wèi。
深穷党友图自安,十有九人同免官。shēn qióng dǎng yǒu tú zì ān,shí yǒu jiǔ rén tóng miǎn guān。
得君万事无不可,解使众丑成妖娴。dé jūn wàn shì wú bù kě,jiě shǐ zhòng chǒu chéng yāo xián。
一朝天文示变异,李寻奏记翩然至。yī cháo tiān wén shì biàn yì,lǐ xún zòu jì piān rán zhì。
养牛尊酒天上来,万岁之期何可避。yǎng niú zūn jiǔ tiān shàng lái,wàn suì zhī qī hé kě bì。
使人致命忽驰去,半道尚书言物故。shǐ rén zhì mìng hū chí qù,bàn dào shàng shū yán wù gù。
十年宠贵一日空,徒见缟衣蒙槛柱。shí nián chǒng guì yī rì kōng,tú jiàn gǎo yī méng kǎn zhù。
谁云盖棺事则已,下流众怨何能止。shuí yún gài guān shì zé yǐ,xià liú zhòng yuàn hé néng zhǐ。
芋魁饭豆亦云足,至今鸿隙歌鸿鹄。yù kuí fàn dòu yì yún zú,zhì jīn hóng xì gē hóng gǔ。

仲冬冬至后

张嵲

仲冬冬至后,春从九地回。zhòng dōng dōng zhì hòu,chūn cóng jiǔ dì huí。
去年逢春在此寺,今年复向此寺逢。qù nián féng chūn zài cǐ sì,jīn nián fù xiàng cǐ sì féng。
春来春去无复见花草,但有东风刮地如惊雷。chūn lái chūn qù wú fù jiàn huā cǎo,dàn yǒu dōng fēng guā dì rú jīng léi。
人生七十能几时,四度逢春只在斯。rén shēng qī shí néng jǐ shí,sì dù féng chūn zhǐ zài sī。
祠官不复更递代,直若仓庾氏,久任无年期。cí guān bù fù gèng dì dài,zhí ruò cāng yǔ shì,jiǔ rèn wú nián qī。
大农赋禄随官品,丰俭由来皆有分。dà nóng fù lù suí guān pǐn,fēng jiǎn yóu lái jiē yǒu fēn。
空尽天年在世间,饥饱死生皆不问。kōng jǐn tiān nián zài shì jiān,jī bǎo sǐ shēng jiē bù wèn。
癃老非才固应尔,豪俊当年亦为此。lóng lǎo fēi cái gù yīng ěr,háo jùn dāng nián yì wèi cǐ。
谓非贬谪实累囚,谓是归田犹禄仕。wèi fēi biǎn zhé shí lèi qiú,wèi shì guī tián yóu lù shì。
忆昔汉唐与本朝,咸有自新及起废。yì xī hàn táng yǔ běn cháo,xián yǒu zì xīn jí qǐ fèi。
如今岂无大眚及溥天,不在他时洒心例。rú jīn qǐ wú dà shěng jí pǔ tiān,bù zài tā shí sǎ xīn lì。
人生如寓年年老,岁岁雕零人渐少。rén shēng rú yù nián nián lǎo,suì suì diāo líng rén jiàn shǎo。
莫嫌四见魏唐春,尚得逢春到华皓。mò xián sì jiàn wèi táng chūn,shàng dé féng chūn dào huá hào。
祠官之设自何时,闻是元丰宰相之所为。cí guān zhī shè zì hé shí,wén shì yuán fēng zǎi xiāng zhī suǒ wèi。
欲摈老成皆不用,托于优假创斯规。yù bìn lǎo chéng jiē bù yòng,tuō yú yōu jiǎ chuàng sī guī。
当时弊政出一切,岂谓疮疣后世遗。dāng shí bì zhèng chū yī qiè,qǐ wèi chuāng yóu hòu shì yí。
专宠持权事虽巧,荣华宁得多时好。zhuān chǒng chí quán shì suī qiǎo,róng huá níng dé duō shí hǎo。
君不见金陵零落故相家,一如寂寞韶阳庙。jūn bù jiàn jīn líng líng luò gù xiāng jiā,yī rú jì mò sháo yáng miào。

觉道同玩梅

张嵲

雪尽径泥乾,团栾绕树看。xuě jǐn jìng ní qián,tuán luán rào shù kàn。
玉梅呈素艳,霜重月华寒。yù méi chéng sù yàn,shuāng zhòng yuè huá hán。
一萼半含春意密,数苞未破胭脂粒。yī è bàn hán chūn yì mì,shù bāo wèi pò yān zhī lì。
斜枝倒浸碧池深,罗衣暗惹香风湿。xié zhī dào jìn bì chí shēn,luó yī àn rě xiāng fēng shī。
须知贾午最多情,绣囊偷佩芳筵惊。xū zhī jiǎ wǔ zuì duō qíng,xiù náng tōu pèi fāng yán jīng。
又疑仙人下姑射,玉容寂寞幽态清。yòu yí xiān rén xià gū shè,yù róng jì mò yōu tài qīng。
去年梅花开,干戈犹未扫。qù nián méi huā kāi,gàn gē yóu wèi sǎo。
今年梅花开,劝君休草草。jīn nián méi huā kāi,quàn jūn xiū cǎo cǎo。
莫待子规啼,梅花满地蝴蝶飞。mò dài zi guī tí,méi huā mǎn dì hú dié fēi。

约人泛舟

张嵲

前旬小雨飞廉纤,今旬夜雨声满檐。qián xún xiǎo yǔ fēi lián xiān,jīn xún yè yǔ shēng mǎn yán。
高原草青花欲消,幽人意与春萧条。gāo yuán cǎo qīng huā yù xiāo,yōu rén yì yǔ chūn xiāo tiáo。
四山不复见桃李,开到梨花春有几。sì shān bù fù jiàn táo lǐ,kāi dào lí huā chūn yǒu jǐ。
似闻城下野水生,正好浮舟烟雨里。shì wén chéng xià yě shuǐ shēng,zhèng hǎo fú zhōu yān yǔ lǐ。

崇山图七贤诗

张嵲

题舆意匠崇崖图,鲁侯为赋溪隐诗。tí yú yì jiàng chóng yá tú,lǔ hóu wèi fù xī yǐn shī。
长松短壑历可数,坐使妙境移于斯。zhǎng sōng duǎn hè lì kě shù,zuò shǐ miào jìng yí yú sī。
地灵神秀天所秘,豺嘷虺伏鬼莫窥。dì líng shén xiù tiān suǒ mì,chái háo huī fú guǐ mò kuī。
芟蓬扶翳快登览,若有异物阴相之。shān péng fú yì kuài dēng lǎn,ruò yǒu yì wù yīn xiāng zhī。
嵌岩巀嶪临汉浒,左拱右揖如追随。qiàn yán jié yè lín hàn hǔ,zuǒ gǒng yòu yī rú zhuī suí。
七峰远峙攒剑直,三溪旁缭萦带垂。qī fēng yuǎn zhì zǎn jiàn zhí,sān xī páng liáo yíng dài chuí。
芳洲兰杜飞白鹭,沧浪渔艇牵钩丝。fāng zhōu lán dù fēi bái lù,cāng làng yú tǐng qiān gōu sī。
烟霏露融水鉴净,一声孤笛横云霓。yān fēi lù róng shuǐ jiàn jìng,yī shēng gū dí héng yún ní。
淑气亭亭扫般若,昂精灿灿栖明祠。shū qì tíng tíng sǎo bān ruò,áng jīng càn càn qī míng cí。
幽寻眼力觑大巧,卜筑得此林峦奇。yōu xún yǎn lì qù dà qiǎo,bo zhù dé cǐ lín luán qí。
堂如连舰岸若玦,呀成空谷洼为池。táng rú lián jiàn àn ruò jué,ya chéng kōng gǔ wā wèi chí。
妙观观尽见觉性,静隐隐德腾光辉。miào guān guān jǐn jiàn jué xìng,jìng yǐn yǐn dé téng guāng huī。
信美谁谓非云土,致爽自足和天倪。xìn měi shuí wèi fēi yún tǔ,zhì shuǎng zì zú hé tiān ní。
邓公之孙特不凡,渥洼绣鞯黄金羁。dèng gōng zhī sūn tè bù fán,wò wā xiù jiān huáng jīn jī。
胸中万顷九云梦,江湖宽旷贞以期。xiōng zhōng wàn qǐng jiǔ yún mèng,jiāng hú kuān kuàng zhēn yǐ qī。

入峡诗

张嵲

微王大峡何峥嵘,叠嶂层峦碍飞鸟。wēi wáng dà xiá hé zhēng róng,dié zhàng céng luán ài fēi niǎo。
石壁排空何可凿,拽云蒸雾无昏晓。shí bì pái kōng hé kě záo,zhuāi yún zhēng wù wú hūn xiǎo。
凝思天地始胚胎,清川一道何从来。níng sī tiān dì shǐ pēi tāi,qīng chuān yī dào hé cóng lái。
联峰既非巨灵擘,绝岸不闻神禹开。lián fēng jì fēi jù líng bāi,jué àn bù wén shén yǔ kāi。
两山中断缘何许,异事人传向开府。liǎng shān zhōng duàn yuán hé xǔ,yì shì rén chuán xiàng kāi fǔ。
凿石穿云神鬼愁,至今行迹行人睹。záo shí chuān yún shén guǐ chóu,zhì jīn xíng jì xíng rén dǔ。
从此奔流出乱山,东汇沮漳入荆楚。cóng cǐ bēn liú chū luàn shān,dōng huì jǔ zhāng rù jīng chǔ。
鳞鳞山树经寒碧,枝侵雨露根连石。lín lín shān shù jīng hán bì,zhī qīn yǔ lù gēn lián shí。
境胜应来仙驭游,岩深定有蛟龙宅。jìng shèng yīng lái xiān yù yóu,yán shēn dìng yǒu jiāo lóng zhái。
君侯事迹已烟沉,流水年年石上深。jūn hóu shì jì yǐ yān chén,liú shuǐ nián nián shí shàng shēn。
山川不改时代积,徒使人兴万古心。shān chuān bù gǎi shí dài jī,tú shǐ rén xīng wàn gǔ xīn。
土人事神何敢侮,桂酒春秋荐椒糈。tǔ rén shì shén hé gǎn wǔ,guì jiǔ chūn qiū jiàn jiāo xǔ。
衎衎巫歌神降时,森森庙树来风雨。kàn kàn wū gē shén jiàng shí,sēn sēn miào shù lái fēng yǔ。

乘舟阻风

张嵲

泽国天低星斗湿,疾风吹波作山立。zé guó tiān dī xīng dòu shī,jí fēng chuī bō zuò shān lì。
岸头草木皆震动,鸡犬鸣吠纷相及。àn tóu cǎo mù jiē zhèn dòng,jī quǎn míng fèi fēn xiāng jí。
通宵万窍无停声,平明更作春涛惊。tōng xiāo wàn qiào wú tíng shēng,píng míng gèng zuò chūn tāo jīng。
青天东下日杲杲,风伯盛怒何当平。qīng tiān dōng xià rì gǎo gǎo,fēng bó shèng nù hé dāng píng。
人言航河只一苇,咫尺犹须论万里。rén yán háng hé zhǐ yī wěi,zhǐ chǐ yóu xū lùn wàn lǐ。
乃知世事不可期,指点舟人转船尾。nǎi zhī shì shì bù kě qī,zhǐ diǎn zhōu rén zhuǎn chuán wěi。
常悲无梁越长川,我今操舟翻百难。cháng bēi wú liáng yuè zhǎng chuān,wǒ jīn cāo zhōu fān bǎi nán。
平生所遇半如许,岂独此事堪长叹。píng shēng suǒ yù bàn rú xǔ,qǐ dú cǐ shì kān zhǎng tàn。
吁嗟屏翳真可鄙,岁岁祠官费秩礼。xū jiē píng yì zhēn kě bǐ,suì suì cí guān fèi zhì lǐ。
我闻敌骑南渡年,万里长江波不起。wǒ wén dí qí nán dù nián,wàn lǐ zhǎng jiāng bō bù qǐ。

西谷歌

张嵲

西川峰岭皆绵延,一峰突兀如青莲。xī chuān fēng lǐng jiē mián yán,yī fēng tū wù rú qīng lián。
崔嵬势压东南倒,穹崇下俯群峰小。cuī wéi shì yā dōng nán dào,qióng chóng xià fǔ qún fēng xiǎo。
古木阴森寒未凋,长云惨澹晴犹绕。gǔ mù yīn sēn hán wèi diāo,zhǎng yún cǎn dàn qíng yóu rào。
阴岩积雪溜轻冰,南岭惊春啭幽鸟。yīn yán jī xuě liū qīng bīng,nán lǐng jīng chūn zhuàn yōu niǎo。
山西有谷闻深曲,中有人家在山麓。shān xī yǒu gǔ wén shēn qū,zhōng yǒu rén jiā zài shān lù。
昼掩柴荆鸡犬闲,岁耕烟岫囷仓足。zhòu yǎn chái jīng jī quǎn xián,suì gēng yān xiù qūn cāng zú。
巫山岷岭遥相连,知是层城几洞天。wū shān mín lǐng yáo xiāng lián,zhī shì céng chéng jǐ dòng tiān。
避世秦人应绿发,茹芝仙子好朱颜。bì shì qín rén yīng lǜ fā,rú zhī xiān zi hǎo zhū yán。
寰区丧乱方如许,寸地尺天无安堵。huán qū sàng luàn fāng rú xǔ,cùn dì chǐ tiān wú ān dǔ。
我欲携家住此山,高谢时人出尘土。wǒ yù xié jiā zhù cǐ shān,gāo xiè shí rén chū chén tǔ。
女萝薜荔结为衣,文杏香茅缉为宇。nǚ luó bì lì jié wèi yī,wén xìng xiāng máo jī wèi yǔ。
满谷栽松紫翠寒,漫山种杏赪霞吐。mǎn gǔ zāi sōng zǐ cuì hán,màn shān zhǒng xìng chēng xiá tǔ。
朝寻石乳丹洞深,暮斸茯苓苍桧古。cháo xún shí rǔ dān dòng shēn,mù zhǔ fú líng cāng guì gǔ。
山中父老志斯言,他时来访吹笙侣。shān zhōng fù lǎo zhì sī yán,tā shí lái fǎng chuī shēng lǚ。

喜雨行

张嵲

岁星运行至荒落,鹑尾初占建魁杓。suì xīng yùn xíng zhì huāng luò,chún wěi chū zhàn jiàn kuí biāo。
大旱金石皆流烁,旱魃何知恣为虐。dà hàn jīn shí jiē liú shuò,hàn bá hé zhī zì wèi nüè。
大田多稼三百廛,尽是农夫耦十千。dà tián duō jià sān bǎi chán,jǐn shì nóng fū ǒu shí qiān。
一朝焦枯如束管,赤地百里焚则烟。yī cháo jiāo kū rú shù guǎn,chì dì bǎi lǐ fén zé yān。
官长视民如视子,常恐岁饥为殣死。guān zhǎng shì mín rú shì zi,cháng kǒng suì jī wèi jìn sǐ。
并走群望严神祀,却盖斥肩昭勤止。bìng zǒu qún wàng yán shén sì,què gài chì jiān zhāo qín zhǐ。
至诚果能格明神,明神为公诉苍旻。zhì chéng guǒ néng gé míng shén,míng shén wèi gōng sù cāng mín。
苍旻油然兴浓云,浓云郁兴雨如霖。cāng mín yóu rán xīng nóng yún,nóng yún yù xīng yǔ rú lín。
农家不伞走沟遂,抖擞偃禾有生意。nóng jiā bù sǎn zǒu gōu suì,dǒu sǒu yǎn hé yǒu shēng yì。
诘朝犯晓细□□,缕缕青黄交颖穗。jí cháo fàn xiǎo xì,lǚ lǚ qīng huáng jiāo yǐng suì。
农人以手加额头,使我不死赖宋侯。nóng rén yǐ shǒu jiā é tóu,shǐ wǒ bù sǐ lài sòng hóu。
白老垂髫声呦呦,优游咸歌脱穷愁。bái lǎo chuí tiáo shēng yōu yōu,yōu yóu xián gē tuō qióng chóu。
陵山攒空插苍玉,舒水拖绢浸寒绿。líng shān zǎn kōng chā cāng yù,shū shuǐ tuō juàn jìn hán lǜ。
山高水长岁月续,德我宋侯歌不足。shān gāo shuǐ zhǎng suì yuè xù,dé wǒ sòng hóu gē bù zú。

赠赵公旦

张嵲

少年意气隘九州,远别不为儿女愁。shǎo nián yì qì ài jiǔ zhōu,yuǎn bié bù wèi ér nǚ chóu。
只今摧颓落异县,跬步信宿生离忧。zhǐ jīn cuī tuí luò yì xiàn,kuǐ bù xìn sù shēng lí yōu。
况今送子又千里,使我别绪何能休。kuàng jīn sòng zi yòu qiān lǐ,shǐ wǒ bié xù hé néng xiū。
忆昔石城初识面,两髦紒帻君才收。yì xī shí chéng chū shí miàn,liǎng máo jì zé jūn cái shōu。
余方弱冠事科举,并辔共适东西州。yú fāng ruò guān shì kē jǔ,bìng pèi gòng shì dōng xī zhōu。
春风寻胜襄傍寺,夜月复登临汉楼。chūn fēng xún shèng xiāng bàng sì,yè yuè fù dēng lín hàn lóu。
凤林花开无远近,渔梁柳暗迷汀洲。fèng lín huā kāi wú yuǎn jìn,yú liáng liǔ àn mí tīng zhōu。
荆门至陋不足数,杏山百丈清泉幽。jīng mén zhì lòu bù zú shù,xìng shān bǎi zhàng qīng quán yōu。
径过物色尽可记,至今夜梦当时游。jìng guò wù sè jǐn kě jì,zhì jīn yè mèng dāng shí yóu。
从兹一别星再终,相望不啻马牛风。cóng zī yī bié xīng zài zhōng,xiāng wàng bù chì mǎ niú fēng。
临安相见各惊叹,君非丁壮予老翁。lín ān xiāng jiàn gè jīng tàn,jūn fēi dīng zhuàng yǔ lǎo wēng。
长离更挟鹓雏至,射策同攀郤诜桂。zhǎng lí gèng xié yuān chú zhì,shè cè tóng pān xì shēn guì。
上书不肯干相公,頫首甘为州县吏。shàng shū bù kěn gàn xiāng gōng,fǔ shǒu gān wèi zhōu xiàn lì。
故人义重非时俗,三程过我荒村寺。gù rén yì zhòng fēi shí sú,sān chéng guò wǒ huāng cūn sì。
欢言不觉春夜阑,破月已上前林端。huān yán bù jué chūn yè lán,pò yuè yǐ shàng qián lín duān。
一杯相属且自适,莫话旧游成慨叹。yī bēi xiāng shǔ qiě zì shì,mò huà jiù yóu chéng kǎi tàn。
闻君早有求田约,四方宁有襄阳乐。wén jūn zǎo yǒu qiú tián yuē,sì fāng níng yǒu xiāng yáng lè。
时平我则径西归,远追高士鹿门期。shí píng wǒ zé jìng xī guī,yuǎn zhuī gāo shì lù mén qī。

赠黄子真

张嵲

再作醉李客,四年两相从。zài zuò zuì lǐ kè,sì nián liǎng xiāng cóng。
当时江头树,又暗行李中。dāng shí jiāng tóu shù,yòu àn xíng lǐ zhōng。
嗟君事业诚有馀,十年客路常崎岖。jiē jūn shì yè chéng yǒu yú,shí nián kè lù cháng qí qū。
只应未识今杰士,怀刺试谒刘南徐。zhǐ yīng wèi shí jīn jié shì,huái cì shì yè liú nán xú。

种植诗

张嵲

魏塘草树环佛宫,两春不识花白红。wèi táng cǎo shù huán fú gōng,liǎng chūn bù shí huā bái hóng。
但有柳絮迷晴空,今年始种木芙蓉。dàn yǒu liǔ xù mí qíng kōng,jīn nián shǐ zhǒng mù fú róng。
间以寒菊助丰容,新栽黄葵已蒙茸。jiān yǐ hán jú zhù fēng róng,xīn zāi huáng kuí yǐ méng rōng。
坐待泬寥秋色浓,鞠衣仙人来御风。zuò dài jué liáo qiū sè nóng,jū yī xiān rén lái yù fēng。
似闻芍药富红紫,愿分馀波作春事,要令睡眼迷缃绮。shì wén sháo yào fù hóng zǐ,yuàn fēn yú bō zuò chūn shì,yào lìng shuì yǎn mí xiāng qǐ。
勿言滞客无几求,将致来禽及青李。wù yán zhì kè wú jǐ qiú,jiāng zhì lái qín jí qīng lǐ。

蔓菁花诗

张嵲

游丝百尺如堪挽,小虫群飞欣日暖。yóu sī bǎi chǐ rú kān wǎn,xiǎo chóng qún fēi xīn rì nuǎn。
蒿莱满地不见春,唯有蔓菁迷病眼。hāo lái mǎn dì bù jiàn chūn,wéi yǒu màn jīng mí bìng yǎn。
无复陵陂间碎金,青苔漫想玄都观。wú fù líng bēi jiān suì jīn,qīng tái màn xiǎng xuán dōu guān。
今朝幸值天无风,飞来雌蝶畏雄蜂。jīn cháo xìng zhí tiān wú fēng,fēi lái cí dié wèi xióng fēng。
村中女儿将插鬓,不信河阳万树红。cūn zhōng nǚ ér jiāng chā bìn,bù xìn hé yáng wàn shù hóng。
幽人惜春春已远,把酒属君君自遣,蔓菁开花犹烂熳。yōu rén xī chūn chūn yǐ yuǎn,bǎ jiǔ shǔ jūn jūn zì qiǎn,màn jīng kāi huā yóu làn màn。
君不见西园桃李能几时,此辈天教擅春晚。jūn bù jiàn xī yuán táo lǐ néng jǐ shí,cǐ bèi tiān jiào shàn chūn wǎn。