古诗词

绍兴中兴上复古诗

张嵲

天监我宋,受命以人。tiān jiān wǒ sòng,shòu mìng yǐ rén。
咋为乱阶,以启圣人。zǎ wèi luàn jiē,yǐ qǐ shèng rén。
皇帝嗣位,其仁如春。huáng dì sì wèi,qí rén rú chūn。
万邦欣载,共惟帝臣。wàn bāng xīn zài,gòng wéi dì chén。
垂衣高拱,惟务俭勤。chuí yī gāo gǒng,wéi wù jiǎn qín。
恤民不怠,懋穑劝分。xù mín bù dài,mào sè quàn fēn。
卑宫勿饰,服御无文。bēi gōng wù shì,fú yù wú wén。
膳食取具,不羞庶珍。shàn shí qǔ jù,bù xiū shù zhēn。
内官弗备,简御嫱嫔。nèi guān fú bèi,jiǎn yù qiáng pín。
抑损戚畹,登崇搢绅。yì sǔn qī wǎn,dēng chóng jìn shēn。
吏除苛绕,狱去放分。lì chú kē rào,yù qù fàng fēn。
刑罚不试,号令不频。xíng fá bù shì,hào lìng bù pín。
旰食宵衣,导率以身。gàn shí xiāo yī,dǎo lǜ yǐ shēn。
行之期年,天下归仁。xíng zhī qī nián,tiān xià guī rén。
皇帝躬行,过于尧禹。huáng dì gōng xíng,guò yú yáo yǔ。
如天不言,乃帝之所。rú tiān bù yán,nǎi dì zhī suǒ。
内资禀命,外须训抚。nèi zī bǐng mìng,wài xū xùn fǔ。
不有相贤,孰资察补。bù yǒu xiāng xián,shú zī chá bǔ。
天舍其衷,遗之硕辅。tiān shě qí zhōng,yí zhī shuò fǔ。
实惟旧臣,乃吾肱股。shí wéi jiù chén,nǎi wú gōng gǔ。
昔以梦求,今以德错。xī yǐ mèng qiú,jīn yǐ dé cuò。
皇帝曰咨,惟予与汝。huáng dì yuē zī,wéi yǔ yǔ rǔ。
我唱而和,无或疑阻。wǒ chàng ér hé,wú huò yí zǔ。
如手如臂,如心如膂。rú shǒu rú bì,rú xīn rú lǚ。
如彼事神,汝为椒糈。rú bǐ shì shén,rǔ wèi jiāo xǔ。
如彼琴瑟,相待戛拊。rú bǐ qín sè,xiāng dài jiá fǔ。
相臣受命,于帝其训。xiāng chén shòu mìng,yú dì qí xùn。
敢惮夙宵,以图淑问。gǎn dàn sù xiāo,yǐ tú shū wèn。
衣不及带,冠不暇正。yī bù jí dài,guān bù xiá zhèng。
内事抚摩,外修好聘。nèi shì fǔ mó,wài xiū hǎo pìn。
忍尤攘纷,徂惟求定。rěn yóu rǎng fēn,cú wéi qiú dìng。
皇帝之孝,克迈帝舜。huáng dì zhī xiào,kè mài dì shùn。
相臣佐之,兹惟无竞。xiāng chén zuǒ zhī,zī wéi wú jìng。
上感穹昊,下格殊邻。shàng gǎn qióng hào,xià gé shū lín。
以暴为恩,易顽以驯。yǐ bào wèi ēn,yì wán yǐ xùn。
母后既归,东朝侍御。mǔ hòu jì guī,dōng cháo shì yù。
天下载欢,若饥得哺。tiān xià zài huān,ruò jī dé bǔ。
天子躬俭,惟亲是丰。tiān zi gōng jiǎn,wéi qīn shì fēng。
未明求衣,朝长乐宫。wèi míng qiú yī,cháo zhǎng lè gōng。
礼备家人,养以天下。lǐ bèi jiā rén,yǎng yǐ tiān xià。
先意承旨,事无违者。xiān yì chéng zhǐ,shì wú wéi zhě。
天子行孝,天下承风。tiān zi xíng xiào,tiān xià chéng fēng。
胥训胥效,比屋可封。xū xùn xū xiào,bǐ wū kě fēng。
乃建中宫,以母四海。nǎi jiàn zhōng gōng,yǐ mǔ sì hǎi。
诗首关雎,易称中馈。shī shǒu guān jū,yì chēng zhōng kuì。
天子之尊,亦资内助。tiān zi zhī zūn,yì zī nèi zhù。
上奉慈颜,下式寰宇。shàng fèng cí yán,xià shì huán yǔ。
事亲底豫,化民致和。shì qīn dǐ yù,huà mín zhì hé。
始于壸阈,邦国是讹。shǐ yú kǔn yù,bāng guó shì é。
太学肇建,四方是极。tài xué zhào jiàn,sì fāng shì jí。
增博士员,导以经术。zēng bó shì yuán,dǎo yǐ jīng shù。
有来英髦,充牣上京。yǒu lái yīng máo,chōng rèn shàng jīng。
三年大比,以考其成。sān nián dà bǐ,yǐ kǎo qí chéng。
异时之用,维公维卿。yì shí zhī yòng,wéi gōng wéi qīng。
石渠广内,图书之渊。shí qú guǎng nèi,tú shū zhī yuān。
羽陵之蠹,断简之编。yǔ líng zhī dù,duàn jiǎn zhī biān。
是息是游,英俊在焉。shì xī shì yóu,yīng jùn zài yān。
逸群之彦,比迹卿云。yì qún zhī yàn,bǐ jì qīng yún。
怀材待问,发闻扬芬。huái cái dài wèn,fā wén yáng fēn。
驰骋古今,上下典坟。chí chěng gǔ jīn,shàng xià diǎn fén。
考正律度,是为景钟。kǎo zhèng lǜ dù,shì wèi jǐng zhōng。
导和殖财,国用以丰。dǎo hé zhí cái,guó yòng yǐ fēng。
不窕不槬,咸中典刑。bù tiǎo bù huà,xián zhōng diǎn xíng。
有涣其章,上公是铭。yǒu huàn qí zhāng,shàng gōng shì míng。
兹器惟则,允为国经。zī qì wéi zé,yǔn wèi guó jīng。
德爵之亚,莫尚惟齿。dé jué zhī yà,mò shàng wéi chǐ。
班序颠毛,以为民纪。bān xù diān máo,yǐ wèi mín jì。
乡饮既行,郡邑是遵。xiāng yǐn jì xíng,jùn yì shì zūn。
洙泗之风,无复龂龂。zhū sì zhī fēng,wú fù yín yín。
井田既坏,民困劫假。jǐng tián jì huài,mín kùn jié jiǎ。
乃正经界,以实多寡。nǎi zhèng jīng jiè,yǐ shí duō guǎ。
赋入既均,贫富不病。fù rù jì jūn,pín fù bù bìng。
非上恤之,孰拯其命。fēi shàng xù zhī,shú zhěng qí mìng。
诞弥之节,式宴示慈。dàn mí zhī jié,shì yàn shì cí。
乐不计费,孰敢节之。lè bù jì fèi,shú gǎn jié zhī。
皇帝曰咨,费财无艺。huáng dì yuē zī,fèi cái wú yì。
亲降德音,以禁肆侈。qīn jiàng dé yīn,yǐ jìn sì chǐ。
天下欢然,称盛德事。tiān xià huān rán,chēng shèng dé shì。
匪帝命之,臣子曷议。fěi dì mìng zhī,chén zi hé yì。
著之令甲,付之史官。zhù zhī lìng jiǎ,fù zhī shǐ guān。
永永万年,无或敢干。yǒng yǒng wàn nián,wú huò gǎn gàn。
人事既洽,惟神是事。rén shì jì qià,wéi shén shì shì。
于庙于郊,各尽其礼。yú miào yú jiāo,gè jǐn qí lǐ。
其郊维何,蒇事圜丘。qí jiāo wéi hé,chǎn shì huán qiū。
帝御六龙,冕十二旒。dì yù liù lóng,miǎn shí èr liú。
既新宫架,既备礼服。jì xīn gōng jià,jì bèi lǐ fú。
有洁其牲,有温其玉。yǒu jié qí shēng,yǒu wēn qí yù。
合袪天地,侑以祖考。hé qū tiān dì,yòu yǐ zǔ kǎo。
乐奏六变,其音肆好。lè zòu liù biàn,qí yīn sì hǎo。
问谁相祀,实维上公。wèn shuí xiāng sì,shí wéi shàng gōng。
登降跪起,有肃其容。dēng jiàng guì qǐ,yǒu sù qí róng。
天地并况,瑞物来下。tiān dì bìng kuàng,ruì wù lái xià。
天子万年,以有神嘏。tiān zi wàn nián,yǐ yǒu shén gǔ。
其庙维何,可以观德。qí miào wéi hé,kě yǐ guān dé。
德盛不祧,祀事不忒。dé shèng bù tiāo,sì shì bù tè。
祖庙既饬,旅楹有闲。zǔ miào jì chì,lǚ yíng yǒu xián。
原庙继作,以游衣冠。yuán miào jì zuò,yǐ yóu yī guān。
若节春秋,皇帝戾止。ruò jié chūn qiū,huáng dì lì zhǐ。
荐献有容,祖考咸喜。jiàn xiàn yǒu róng,zǔ kǎo xián xǐ。
礼成而退,祗奉不渎。lǐ chéng ér tuì,zhī fèng bù dú。
天子万年,永绥遐福。tiān zi wàn nián,yǒng suí xiá fú。
天神贵者,莫尊太一。tiān shén guì zhě,mò zūn tài yī。
置祠为民,其宫有洫。zhì cí wèi mín,qí gōng yǒu xù。
既仿谬忌,道开八通。jì fǎng miù jì,dào kāi bā tōng。
皇帝临飨,威神是崇。huáng dì lín xiǎng,wēi shén shì chóng。
天人相际,福禄攸同。tiān rén xiāng jì,fú lù yōu tóng。
国南千亩,是为帝籍。guó nán qiān mǔ,shì wèi dì jí。
天子肇祀,以祈黍稷。tiān zi zhào sì,yǐ qí shǔ jì。
我黍与与,我稷翼翼。wǒ shǔ yǔ yǔ,wǒ jì yì yì。
以享以祀,以为民食。yǐ xiǎng yǐ sì,yǐ wèi mín shí。
福禄绥之,万世无斁。fú lù suí zhī,wàn shì wú yì。
乃营吉壤,肇建高禖。nǎi yíng jí rǎng,zhào jiàn gāo méi。
何以歆之,帝德不回。hé yǐ xīn zhī,dì dé bù huí。
瑞乙既至,后率所御。ruì yǐ jì zhì,hòu lǜ suǒ yù。
以弗以祈,有秩斯祜。yǐ fú yǐ qí,yǒu zhì sī hù。
千亿之祥,兆于帝武。qiān yì zhī xiáng,zhào yú dì wǔ。
天锡皇帝,圣钦不迟。tiān xī huáng dì,shèng qīn bù chí。
事神保民,以莫不祗。shì shén bǎo mín,yǐ mò bù zhī。
上帝临之,云何以报。shàng dì lín zhī,yún hé yǐ bào。
维年屡丰,诸福是效。wéi nián lǚ fēng,zhū fú shì xiào。
非维丰之,又布濩之。fēi wéi fēng zhī,yòu bù huò zhī。
东西北南,咸锡予之。dōng xī běi nán,xián xī yǔ zhī。
稼茂于野,粟积于仓。jià mào yú yě,sù jī yú cāng。
礼义兴行,民俗以臧。lǐ yì xīng xíng,mín sú yǐ zāng。
桴鼓不鸣,狱讼衰息。fú gǔ bù míng,yù sòng shuāi xī。
人有盖藏,道无捐瘠。rén yǒu gài cáng,dào wú juān jí。
和气所蒸,化为瑞物。hé qì suǒ zhēng,huà wèi ruì wù。
甘露零庭,近在郊邑。gān lù líng tíng,jìn zài jiāo yì。
有木呈祥,合枝共柢。yǒu mù chéng xiáng,hé zhī gòng dǐ。
考传验符,远人不贰。kǎo chuán yàn fú,yuǎn rén bù èr。
或剖其中,自然成文。huò pōu qí zhōng,zì rán chéng wén。
太平是告,希代莫闻。tài píng shì gào,xī dài mò wén。
丰年屡应,众瑞应图。fēng nián lǚ yīng,zhòng ruì yīng tú。
皇帝谦恭,不以自居。huáng dì qiān gōng,bù yǐ zì jū。
图回庶事,益慎厥初。tú huí shù shì,yì shèn jué chū。
君臣相戒,可否吁俞。jūn chén xiāng jiè,kě fǒu xū yú。
政过三代,言成典谟。zhèng guò sān dài,yán chéng diǎn mó。
历选后辟,前载所无。lì xuǎn hòu pì,qián zài suǒ wú。
在昔中兴,周汉二宣。zài xī zhōng xīng,zhōu hàn èr xuān。
夏康商宗,汉祖晋元。xià kāng shāng zōng,hàn zǔ jìn yuán。
咸用干戈,配天祀夏。xián yòng gàn gē,pèi tiān sì xià。
其臣歌颂,或列于雅。qí chén gē sòng,huò liè yú yǎ。
方之皇帝,爝火太阳。fāng zhī huáng dì,jué huǒ tài yáng。
顾无歌诗,垂世用光。gù wú gē shī,chuí shì yòng guāng。
词臣伏罪,无以塞责。cí chén fú zuì,wú yǐ sāi zé。
谁其诗之,以佐皇德。shuí qí shī zhī,yǐ zuǒ huáng dé。
下臣张嵲,过不自揆。xià chén zhāng niè,guò bù zì kuí。
日官西掖,待罪文字。rì guān xī yē,dài zuì wén zì。
敢颂厥美,以赞后功。gǎn sòng jué měi,yǐ zàn hòu gōng。
江汉嵩高,不足比隆。jiāng hàn sōng gāo,bù zú bǐ lóng。
张嵲

张嵲

张嵲(一○九六--一一四八),字巨山,襄阳(今湖北襄樊)人。徽宗宣和三年(一一二一)上舍中第,调唐州方城尉,改房州司法参军,辟利州路安抚司干办公事。 张嵲的作品>>

猜您喜欢

暮春道中闻蝉

张嵲

西山日落东山明,长风吹花客心惊。xī shān rì luò dōng shān míng,zhǎng fēng chuī huā kè xīn jīng。
房州气候不可解,嫩叶暗中蝉乱鸣。fáng zhōu qì hòu bù kě jiě,nèn yè àn zhōng chán luàn míng。

夜雨有作

张嵲

睡足秋堂夜雨声,天涯此夕叹飘零。shuì zú qiū táng yè yǔ shēng,tiān yá cǐ xī tàn piāo líng。
空阶滴沥肠堪断,更向芭蕉叶上听。kōng jiē dī lì cháng kān duàn,gèng xiàng bā jiāo yè shàng tīng。

仇氏园

张嵲

修竹青冥山翠合,圆荷枯倒水禽飞。xiū zhú qīng míng shān cuì hé,yuán hé kū dào shuǐ qín fēi。
造门休问林塘主,暂借闲窗负暖晖。zào mén xiū wèn lín táng zhǔ,zàn jiè xián chuāng fù nuǎn huī。

过覃氏园偶题

张嵲

十日浓阴飞细雨,清川初涨水平沙。shí rì nóng yīn fēi xì yǔ,qīng chuān chū zhǎng shuǐ píng shā。
幽人闭户春已半,开遍山南山北花。yōu rén bì hù chūn yǐ bàn,kāi biàn shān nán shān běi huā。

思故园

张嵲

柳外高风尽日吹,春来不省见花枝。liǔ wài gāo fēng jǐn rì chuī,chūn lái bù shěng jiàn huā zhī。
汉傍别墅三株杏,记得飘零似雪时。hàn bàng bié shù sān zhū xìng,jì dé piāo líng shì xuě shí。

十二月旦雪霰大摰

张嵲

忆昔寻梅汉水傍,故乘微霰渡澄江。yì xī xún méi hàn shuǐ bàng,gù chéng wēi xiàn dù chéng jiāng。
如今飘泊闽山侧,拥褐安禅听打窗。rú jīn piāo pō mǐn shān cè,yōng hè ān chán tīng dǎ chuāng。

七月二日大风作一昼夜方止土人云此风潮信也三首

张嵲

风不终朝闻老氏,撼山今既一期馀。fēng bù zhōng cháo wén lǎo shì,hàn shān jīn jì yī qī yú。
得非造化夸能事,要使人无尽信书。dé fēi zào huà kuā néng shì,yào shǐ rén wú jǐn xìn shū。

七月二日大风作一昼夜方止土人云此风潮信也三首

张嵲

后世新奇方竞出,难持古语对时云。hòu shì xīn qí fāng jìng chū,nán chí gǔ yǔ duì shí yún。
欲将老氏飘风语,刊剟还同火浣文。yù jiāng lǎo shì piāo fēng yǔ,kān duō hái tóng huǒ huàn wén。

七月二日大风作一昼夜方止土人云此风潮信也三首

张嵲

风潮初见土人云,始愧鲰生泥昔言。fēng cháo chū jiàn tǔ rén yún,shǐ kuì zōu shēng ní xī yán。
却以所经疑柱史,著书应只为中原。què yǐ suǒ jīng yí zhù shǐ,zhù shū yīng zhǐ wèi zhōng yuán。

咏鹤

张嵲

引吭清噭达天外,何意留连豢养恩。yǐn kēng qīng jiào dá tiān wài,hé yì liú lián huàn yǎng ēn。
我亦久怀区外志,终当乘此羾天门。wǒ yì jiǔ huái qū wài zhì,zhōng dāng chéng cǐ gòng tiān mén。

咏鹤

张嵲

非干位置异鸡群,自是昂藏绝世纷。fēi gàn wèi zhì yì jī qún,zì shì áng cáng jué shì fēn。
若使风标公子见,亦应惭恨不如君。ruò shǐ fēng biāo gōng zi jiàn,yì yīng cán hèn bù rú jūn。

咏鹤

张嵲

当年君子成猿鹤,物化谁能不怆神。dāng nián jūn zi chéng yuán hè,wù huà shuí néng bù chuàng shén。
奋翼一归霄汉后,安知不作艾封人。fèn yì yī guī xiāo hàn hòu,ān zhī bù zuò ài fēng rén。

咏鹤

张嵲

心期附凤参云驾,岂与凡禽共苑园。xīn qī fù fèng cān yún jià,qǐ yǔ fán qín gòng yuàn yuán。
黄鹄无能犹自免,应缘远去不乘轩。huáng gǔ wú néng yóu zì miǎn,yīng yuán yuǎn qù bù chéng xuān。

咏鹤

张嵲

千年一度复来归,城郭何人识令威。qiān nián yī dù fù lái guī,chéng guō hé rén shí lìng wēi。
当日荣华竟谁是,只应皆作路尘飞。dāng rì róng huá jìng shuí shì,zhǐ yīng jiē zuò lù chén fēi。

孤山

张嵲

日薄城烟湖面红,胜游常恨隔崇墉。rì báo chéng yān hú miàn hóng,shèng yóu cháng hèn gé chóng yōng。
不如纵棹绝湖去,却听孤山打暮钟。bù rú zòng zhào jué hú qù,què tīng gū shān dǎ mù zhōng。