古诗词

绍兴圣孝感通诗

张嵲

宋有天下,逮乎八世。sòng yǒu tiān xià,dǎi hū bā shì。
猛敌横生,侵欲不忌。měng dí héng shēng,qīn yù bù jì。
尧汤水旱,文景菑异。yáo tāng shuǐ hàn,wén jǐng zāi yì。
数则使然,岂人攸塈。shù zé shǐ rán,qǐ rén yōu jì。
皇帝承统,甚武且仁。huáng dì chéng tǒng,shén wǔ qiě rén。
内销奸孽,外备殊邻。nèi xiāo jiān niè,wài bèi shū lín。
浸明浸昌,师武臣力。jìn míng jìn chāng,shī wǔ chén lì。
抵掌含怒,日思奋殛。dǐ zhǎng hán nù,rì sī fèn jí。
皇帝曰咨,咨女将臣。huáng dì yuē zī,zī nǚ jiāng chén。
慎守疆埸,以保吾民。shèn shǒu jiāng yì,yǐ bǎo wú mín。
敌来则御,折北勿追。dí lái zé yù,zhé běi wù zhuī。
姑修吾德,以待所归。gū xiū wú dé,yǐ dài suǒ guī。
人亦有言,投鼠忌器。rén yì yǒu yán,tóu shǔ jì qì。
矧彼狡焉,吾亲是质。shěn bǐ jiǎo yān,wú qīn shì zhì。
彼兵攸恃,我则德攻。bǐ bīng yōu shì,wǒ zé dé gōng。
靡以岁月,徼天之衷。mí yǐ suì yuè,jiǎo tiān zhī zhōng。
彼虽刚戾,不可扰驯。bǐ suī gāng lì,bù kě rǎo xùn。
我视其欲,以舒吾仁。wǒ shì qí yù,yǐ shū wú rén。
始我有众,公卿庶士。shǐ wǒ yǒu zhòng,gōng qīng shù shì。
谓彼悍骄,庸知德义。wèi bǐ hàn jiāo,yōng zhī dé yì。
苟有诚信,金石为开。gǒu yǒu chéng xìn,jīn shí wèi kāi。
豚鱼之孚,惟道之怀。tún yú zhī fú,wéi dào zhī huái。
有唐睿真,亟诏求访。yǒu táng ruì zhēn,jí zhào qiú fǎng。
恻怛之诚,宁甘百誷。cè dá zhī chéng,níng gān bǎi wǎng。
皇帝曰咨,予由是心。huáng dì yuē zī,yǔ yóu shì xīn。
彼虽我诈,我惟尔忱。bǐ suī wǒ zhà,wǒ wéi ěr chén。
孝悌之至,神明可通。xiào tì zhī zhì,shén míng kě tōng。
惟彼不信,天诱其衷。wéi bǐ bù xìn,tiān yòu qí zhōng。
行人是来,言弃旧恶。xíng rén shì lái,yán qì jiù è。
我奉慈母,归御长乐。wǒ fèng cí mǔ,guī yù zhǎng lè。
八月甲子,至行在所。bā yuè jiǎ zi,zhì xíng zài suǒ。
天子在所,天子郊迎,其从如雨。tiān zi zài suǒ,tiān zi jiāo yíng,qí cóng rú yǔ。
老稚仰观,踊跃呼舞。lǎo zhì yǎng guān,yǒng yuè hū wǔ。
卿士相趋,肃穆伛偻。qīng shì xiāng qū,sù mù yǔ lóu。
天地感通,发祥颓祉。tiān dì gǎn tōng,fā xiáng tuí zhǐ。
卿云郁兴,轮囷离诡。qīng yún yù xīng,lún qūn lí guǐ。
屏翳不惊,川后静波。píng yì bù jīng,chuān hòu jìng bō。
云飞渊泳,欢声相和。yún fēi yuān yǒng,huān shēng xiāng hé。
玉虬沛艾,芝盖穹崇。yù qiú pèi ài,zhī gài qióng chóng。
千乘雷动,万骑风从。qiān chéng léi dòng,wàn qí fēng cóng。
天子是侍,如长乐宫。tiān zi shì shì,rú zhǎng lè gōng。
渤澥为杯,华嵩为豆。bó xiè wèi bēi,huá sōng wèi dòu。
举烽行炙,撞钟命酒。jǔ fēng xíng zhì,zhuàng zhōng mìng jiǔ。
既劳王爵,下逮奔走。jì láo wáng jué,xià dǎi bēn zǒu。
万岁称觞,献太母寿。wàn suì chēng shāng,xiàn tài mǔ shòu。
敷天之庆,周浃寰宇。fū tiān zhī qìng,zhōu jiā huán yǔ。
薄海内外,无或失所。báo hǎi nèi wài,wú huò shī suǒ。
皇帝之孝,振古曷遇。huáng dì zhī xiào,zhèn gǔ hé yù。
睿算无疆,永作民主。ruì suàn wú jiāng,yǒng zuò mín zhǔ。
人无疾疠,田多稷黍。rén wú jí lì,tián duō jì shǔ。
兵革不试,四夷款附。bīng gé bù shì,sì yí kuǎn fù。
太母万年,康疆燕豫。tài mǔ wàn nián,kāng jiāng yàn yù。
皇帝之孝,莫与比德。huáng dì zhī xiào,mò yǔ bǐ dé。
锡羡无疆,子孙千亿。xī xiàn wú jiāng,zi sūn qiān yì。
莞簟发祥,开统拓迹。guǎn diàn fā xiáng,kāi tǒng tuò jì。
嶷嶷岐岐,诜诜翼翼。yí yí qí qí,shēn shēn yì yì。
有绿其车,有赤其舄。yǒu lǜ qí chē,yǒu chì qí xì。
太母万年,含饴燕息。tài mǔ wàn nián,hán yí yàn xī。
始归太母,小大具疑。shǐ guī tài mǔ,xiǎo dà jù yí。
谓将我廷,胡宁以归。wèi jiāng wǒ tíng,hú níng yǐ guī。
皇帝之孝,先定不易。huáng dì zhī xiào,xiān dìng bù yì。
爰有廷臣,协比我德。yuán yǒu tíng chén,xié bǐ wǒ dé。
有赞其决,无贰其心。yǒu zàn qí jué,wú èr qí xīn。
指期待蔇,天实我临。zhǐ qī dài jì,tiān shí wǒ lín。
曾无愆素,归御愔愔。céng wú qiān sù,guī yù yīn yīn。
凡是欢嚣,尽为歌吟。fán shì huān xiāo,jǐn wèi gē yín。
天锡皇帝,示将保定。tiān xī huáng dì,shì jiāng bǎo dìng。
太平之休,繄此其证。tài píng zhī xiū,yī cǐ qí zhèng。
际天所覆,咸为我土。jì tiān suǒ fù,xián wèi wǒ tǔ。
含识之伦,我籍斯附。hán shí zhī lún,wǒ jí sī fù。
充入旧贯,天临万方。chōng rù jiù guàn,tiān lín wàn fāng。
子子孙孙,永世克昌。zi zi sūn sūn,yǒng shì kè chāng。
张嵲

张嵲

张嵲(一○九六--一一四八),字巨山,襄阳(今湖北襄樊)人。徽宗宣和三年(一一二一)上舍中第,调唐州方城尉,改房州司法参军,辟利州路安抚司干办公事。 张嵲的作品>>

猜您喜欢

偶成梅咏三首

张嵲

开时都不值繁华,结实调羹尚有夸。kāi shí dōu bù zhí fán huá,jié shí diào gēng shàng yǒu kuā。
若语当年上春事,总输凡木后开花。ruò yǔ dāng nián shàng chūn shì,zǒng shū fán mù hòu kāi huā。

偶成梅咏三首

张嵲

故园微路绕江干,常记开时偪岁寒。gù yuán wēi lù rào jiāng gàn,cháng jì kāi shí bī suì hán。
万里临风惊老眼,却疑还是雾中看。wàn lǐ lín fēng jīng lǎo yǎn,què yí hái shì wù zhōng kàn。

偶成梅咏三首

张嵲

雾态风姿紫府仙,直疑清夜降羊权。wù tài fēng zī zǐ fǔ xiān,zhí yí qīng yè jiàng yáng quán。
不知老大心灰久,香气撩人似昔年。bù zhī lǎo dà xīn huī jiǔ,xiāng qì liāo rén shì xī nián。

览镜

张嵲

览镜知予骨相屯,便当终与老农邻。lǎn jìng zhī yǔ gǔ xiāng tún,biàn dāng zhōng yǔ lǎo nóng lín。
议将此地为菟圃,种药栽花二十春。yì jiāng cǐ dì wèi tú pǔ,zhǒng yào zāi huā èr shí chūn。

兴州看月上

张嵲

城下沧波去不停,城头吹角作边声。chéng xià cāng bō qù bù tíng,chéng tóu chuī jiǎo zuò biān shēng。
去年此夜深闺月,今向兴州山上明。qù nián cǐ yè shēn guī yuè,jīn xiàng xīng zhōu shān shàng míng。

溪傍梅花初开二首

张嵲

细挹幽香辨残雪,却惊寒谷独先春。xì yì yōu xiāng biàn cán xuě,què jīng hán gǔ dú xiān chūn。
殷勤为记春风面,他日重来是故人。yīn qín wèi jì chūn fēng miàn,tā rì zhòng lái shì gù rén。

溪傍梅花初开二首

张嵲

溪流一派碧潺潺,落蕊随溪出乱山。xī liú yī pài bì chán chán,luò ruǐ suí xī chū luàn shān。
惟有刘郎重回首,往来行客更谁攀。wéi yǒu liú láng zhòng huí shǒu,wǎng lái xíng kè gèng shuí pān。

冒雪早行

张嵲

每忆西山千丈秀,云霾对面失空青。měi yì xī shān qiān zhàng xiù,yún mái duì miàn shī kōng qīng。
千林夜雪无人迹,独策羸骖带晓星。qiān lín yè xuě wú rén jì,dú cè léi cān dài xiǎo xīng。

秋晚游谦上人庵四首

张嵲

嶷嶷群峰当户立,泠泠绝涧出山长。yí yí qún fēng dāng hù lì,líng líng jué jiàn chū shān zhǎng。
虚寮竟日无馀事,默坐时闻柏子香。xū liáo jìng rì wú yú shì,mò zuò shí wén bǎi zi xiāng。

秋晚游谦上人庵四首

张嵲

两岸乔松上冷烟,诛茅远在乱峰前。liǎng àn qiáo sōng shàng lěng yān,zhū máo yuǎn zài luàn fēng qián。
居人不识新庵路,欲入山门寻细泉。jū rén bù shí xīn ān lù,yù rù shān mén xún xì quán。

秋晚游谦上人庵四首

张嵲

霜落秋山枫树红,茅檐直面列诸峰。shuāng luò qiū shān fēng shù hóng,máo yán zhí miàn liè zhū fēng。
上人竟日观心坐,粥饭遥凭别寺钟。shàng rén jìng rì guān xīn zuò,zhōu fàn yáo píng bié sì zhōng。

秋晚游谦上人庵四首

张嵲

溪流触石转轻雷,境静身闲万虑灰。xī liú chù shí zhuǎn qīng léi,jìng jìng shēn xián wàn lǜ huī。
西崦远寺青烟外,时听钟声度壑来。xī yān yuǎn sì qīng yān wài,shí tīng zhōng shēng dù hè lái。

寒食日儿辈游尼庵戏作

张嵲

杂英满树春欲过,修竹参云万馀个。zá yīng mǎn shù chūn yù guò,xiū zhú cān yún wàn yú gè。
头陀云顶出迎宾,恐是当时刘铁磨。tóu tuó yún dǐng chū yíng bīn,kǒng shì dāng shí liú tiě mó。

读太平广记三首

张嵲

禁苑茫茫尽日吹,桃红李白祗青枝。jìn yuàn máng máng jǐn rì chuī,táo hóng lǐ bái zhī qīng zhī。
唯馀阿醋偏骄妒,不畏封家十八姨。wéi yú ā cù piān jiāo dù,bù wèi fēng jiā shí bā yí。

读太平广记三首

张嵲

月下来过徵士门,可怜桃李尽能言。yuè xià lái guò zhēng shì mén,kě lián táo lǐ jǐn néng yán。
其如苦畏春风暴,可为墙东植绛幡。qí rú kǔ wèi chūn fēng bào,kě wèi qiáng dōng zhí jiàng fān。