古诗词

祁山歌上制帅闻敌退清水县作

吴泳

祁山之西当太白,战士弯弓抱明月。qí shān zhī xī dāng tài bái,zhàn shì wān gōng bào míng yuè。
散烧烟火夜宿兵,遥见狼头一星灭。sàn shāo yān huǒ yè sù bīng,yáo jiàn láng tóu yī xīng miè。
明朝探骑前来报,为言敌死秦川道。míng cháo tàn qí qián lái bào,wèi yán dí sǐ qín chuān dào。
牌使前呼大队回,鹅车炮坐埋青草。pái shǐ qián hū dà duì huí,é chē pào zuò mái qīng cǎo。
黄河口,清水头,水声呜咽河不流。huáng hé kǒu,qīng shuǐ tóu,shuǐ shēng wū yàn hé bù liú。
军中遗言更惨酷,灵夏名王亦屠戮。jūn zhōng yí yán gèng cǎn kù,líng xià míng wáng yì tú lù。
中间被掠边丁苦,牧放牛羊食禾黍。zhōng jiān bèi lüè biān dīng kǔ,mù fàng niú yáng shí hé shǔ。
牛羊得食人转饥,日想南朝拜降去。niú yáng dé shí rén zhuǎn jī,rì xiǎng nán cháo bài jiàng qù。
朝廷有道督府雄,三关之险风不通。cháo tíng yǒu dào dū fǔ xióng,sān guān zhī xiǎn fēng bù tōng。
健儿长鎗及马腹,壮士劲弩当心胸。jiàn ér zhǎng qiāng jí mǎ fù,zhuàng shì jìn nǔ dāng xīn xiōng。
帐犀前把石门隘,遥望红旗围尽解。zhàng xī qián bǎ shí mén ài,yáo wàng hóng qí wéi jǐn jiě。
舆师等第喝银帛,三将同时赐金带。yú shī děng dì hē yín bó,sān jiāng tóng shí cì jīn dài。
凯还吹落桃花风,捷书屡奏甘泉宫。kǎi hái chuī luò táo huā fēng,jié shū lǚ zòu gān quán gōng。
纶巾萧然羽扇净,一字不说平夷功。lún jīn xiāo rán yǔ shàn jìng,yī zì bù shuō píng yí gōng。
离鸿迤逦集中泽,鸦噪山田忙种麦。lí hóng yí lǐ jí zhōng zé,yā zào shān tián máng zhǒng mài。
七方新堡高插云,腐鼠何能更相吓。qī fāng xīn bǎo gāo chā yún,fǔ shǔ hé néng gèng xiāng xià。
书生每夕翻青史,争战场中看千古。shū shēng měi xī fān qīng shǐ,zhēng zhàn chǎng zhōng kàn qiān gǔ。
狸亡虎灭自有期,天道何尝厌中土。lí wáng hǔ miè zì yǒu qī,tiān dào hé cháng yàn zhōng tǔ。
夹城云赤戈剑明,通衢夜白钟鼓清,更待公归戮力就太平。jiā chéng yún chì gē jiàn míng,tōng qú yè bái zhōng gǔ qīng,gèng dài gōng guī lù lì jiù tài píng。

吴泳

吴泳(约公元1224年前后在世),字叔永,潼川人。生卒年均不详,约宋宁宗嘉定末前后在世。嘉定元年(公元1209年)第进士。累迁著作郎,兼直舍人院。应诏上书,颇切时要。累迁吏部侍郎兼直学士院,上疏言谨政体、正道揆、厉臣节、综军务四事。后进宝章阁学士,知温州,以言罢。泳著有鹤林集四十卷,《四库总目》行于世。 吴泳的作品>>

猜您喜欢

和张周玉峨眉山行

吴泳

支筇更上最高峰,浮出修眉翠扫空。zhī qióng gèng shàng zuì gāo fēng,fú chū xiū méi cuì sǎo kōng。
雪汁半消岩路口,苔衣倒挂树林中。xuě zhī bàn xiāo yán lù kǒu,tái yī dào guà shù lín zhōng。
异禽语已非人世,香草名应系国风。yì qín yǔ yǐ fēi rén shì,xiāng cǎo míng yīng xì guó fēng。
晚色渐侵衣袂冷,恍疑身在蕊珠宫。wǎn sè jiàn qīn yī mèi lěng,huǎng yí shēn zài ruǐ zhū gōng。

出郊怀汪尚中代简

吴泳

一春烟雨尽愁端,晴日郊行尚怕寒。yī chūn yān yǔ jǐn chóu duān,qíng rì jiāo xíng shàng pà hán。
芳草被堤风信过,杂英满甸雪泥乾。fāng cǎo bèi dī fēng xìn guò,zá yīng mǎn diān xuě ní qián。
刘郎去后花无恙,杜牧来迟春渐阑。liú láng qù hòu huā wú yàng,dù mù lái chí chūn jiàn lán。
明日为君开社瓮,莫教人倚玉栏看。míng rì wèi jūn kāi shè wèng,mò jiào rén yǐ yù lán kàn。

和虞沧江饯腊观梅

吴泳

买断江天不用赊,弦琴觞咏乐无涯。mǎi duàn jiāng tiān bù yòng shē,xián qín shāng yǒng lè wú yá。
年深屡见巢添鹤,春到还知未放花。nián shēn lǚ jiàn cháo tiān hè,chūn dào hái zhī wèi fàng huā。
时有诗情窥洛社,断无书尺到京华。shí yǒu shī qíng kuī luò shè,duàn wú shū chǐ dào jīng huá。
面前杨柳风来处,豪岸依然属富家。miàn qián yáng liǔ fēng lái chù,háo àn yī rán shǔ fù jiā。

和虞沧江饯腊观梅

吴泳

饯岁江梅老树边,每逢佳处辄犁然。jiàn suì jiāng méi lǎo shù biān,měi féng jiā chù zhé lí rán。
吟风弄月成劳绩,种药移花当贸迁。yín fēng nòng yuè chéng láo jì,zhǒng yào yí huā dāng mào qiān。
心事细评无此日,春风长健有明年。xīn shì xì píng wú cǐ rì,chūn fēng zhǎng jiàn yǒu míng nián。
更期人日连头去,酬此青蘋木末天。gèng qī rén rì lián tóu qù,chóu cǐ qīng píng mù mò tiān。

和韵谢惠提干约观梅不赴

吴泳

才看花回晚日明,停杯不饮槊空横。cái kàn huā huí wǎn rì míng,tíng bēi bù yǐn shuò kōng héng。
羡君洒落方成趣,笑我虺隤不及盟。xiàn jūn sǎ luò fāng chéng qù,xiào wǒ huī tuí bù jí méng。
但向舍南窗北看,浑如林下水边清。dàn xiàng shě nán chuāng běi kàn,hún rú lín xià shuǐ biān qīng。
自来太素先群物,枉被山矾唤作兄。zì lái tài sù xiān qún wù,wǎng bèi shān fán huàn zuò xiōng。

宣城劝农

吴泳

一分东作五分春,相汝耕夫更在勤。yī fēn dōng zuò wǔ fēn chūn,xiāng rǔ gēng fū gèng zài qín。
七月诗成种田法,庶人章作劝农文。qī yuè shī chéng zhǒng tián fǎ,shù rén zhāng zuò quàn nóng wén。
祈蚕必使蚕如瓮,卜稼须观稼似云。qí cán bì shǐ cán rú wèng,bo jià xū guān jià shì yún。
老守别无新治行,只将丰岁答吾君。lǎo shǒu bié wú xīn zhì xíng,zhǐ jiāng fēng suì dá wú jūn。

永嘉劝农归舟中

吴泳

使君每爱读豳诗,稼事艰难亦粗知。shǐ jūn měi ài dú bīn shī,jià shì jiān nán yì cū zhī。
水冻未闻秧布野,年饥且喜麦生岐。shuǐ dòng wèi wén yāng bù yě,nián jī qiě xǐ mài shēng qí。
坐间白叟真堪贵,眼底朱衣总是痴。zuò jiān bái sǒu zhēn kān guì,yǎn dǐ zhū yī zǒng shì chī。
趁刺画船呼客语,春风已满劝农旗。chèn cì huà chuán hū kè yǔ,chūn fēng yǐ mǎn quàn nóng qí。

赠乡僧祖元

吴泳

挑包不住雁边峰,万里来参琰浙翁。tiāo bāo bù zhù yàn biān fēng,wàn lǐ lái cān yǎn zhè wēng。
刀割万缘随指断,镜磨诸漏著身空。dāo gē wàn yuán suí zhǐ duàn,jìng mó zhū lòu zhù shēn kōng。
不从贝叶钻陈迹,只向蒲团下钝工。bù cóng bèi yè zuān chén jì,zhǐ xiàng pú tuán xià dùn gōng。
结习依然销未尽,有时诗语学琴聪。jié xí yī rán xiāo wèi jǐn,yǒu shí shī yǔ xué qín cōng。

寿邹都大

吴泳

石虹缭绕气如云,中有胎仙字卯神。shí hóng liáo rào qì rú yún,zhōng yǒu tāi xiān zì mǎo shén。
大宅宽平春满面,一条莹彻玉为人。dà zhái kuān píng chūn mǎn miàn,yī tiáo yíng chè yù wèi rén。
细看火后交梨熟,不及霜中硕果新。xì kàn huǒ hòu jiāo lí shú,bù jí shuāng zhōng shuò guǒ xīn。
六十二年无一事,尧夫端的是前身。liù shí èr nián wú yī shì,yáo fū duān de shì qián shēn。

寿邹都大

吴泳

易言来复甚昭昭,须识阴阳动静交。yì yán lái fù shén zhāo zhāo,xū shí yīn yáng dòng jìng jiāo。
乾德众贤当首画,建炎诸老得中爻。qián dé zhòng xián dāng shǒu huà,jiàn yán zhū lǎo dé zhōng yáo。
水波已动龙难蛰,时运方清凤合巢。shuǐ bō yǐ dòng lóng nán zhé,shí yùn fāng qīng fèng hé cháo。
会得生生无尽意,不须詹尹揲琼茅。huì dé shēng shēng wú jǐn yì,bù xū zhān yǐn dié qióng máo。

寿邹都大

吴泳

梅花又是隔年看,节节光明雪照山。méi huā yòu shì gé nián kàn,jié jié guāng míng xuě zhào shān。
赤蚁玄蜂边徼外,黄鸡白黍野田间。chì yǐ xuán fēng biān jiǎo wài,huáng jī bái shǔ yě tián jiān。
鹄头久已书丹版,燕额仍须护玉关。gǔ tóu jiǔ yǐ shū dān bǎn,yàn é réng xū hù yù guān。
独有檀沈烟一穟,明年还绕属车斑。dú yǒu tán shěn yān yī suì,míng nián hái rào shǔ chē bān。

寿邹都大

吴泳

嶰竹吹香子气分,苍苍有意瑞斯文。xiè zhú chuī xiāng zi qì fēn,cāng cāng yǒu yì ruì sī wén。
已从嵩岳生申伯,复向西山寿卯君。yǐ cóng sōng yuè shēng shēn bó,fù xiàng xī shān shòu mǎo jūn。
鲐背自宜当职任,虎头曾已策功勋。tái bèi zì yí dāng zhí rèn,hǔ tóu céng yǐ cè gōng xūn。
壶中日月春长在,且试犀沈一瓣薰。hú zhōng rì yuè chūn zhǎng zài,qiě shì xī shěn yī bàn xūn。

端平改元阳月同弟某自南山过龙井山僧饶舌话辩才近事且以某兄弟为坡颍当有所识因赋

吴泳

一百年前老辩才,复褰绦带下山来。yī bǎi nián qián lǎo biàn cái,fù qiān tāo dài xià shān lái。
松杉溜雨惊龙起,篁竹生风唤鹤回。sōng shān liū yǔ jīng lóng qǐ,huáng zhú shēng fēng huàn hè huí。
戒行净通林水观,语言香落宝花台。jiè xíng jìng tōng lín shuǐ guān,yǔ yán xiāng luò bǎo huā tái。
更看坡颍留诗处,月堕山空眼豁开。gèng kàn pō yǐng liú shī chù,yuè duò shān kōng yǎn huō kāi。

宣城宴六县宰

吴泳

本是词林翰墨臣,诏书特遣牧宣城。běn shì cí lín hàn mò chén,zhào shū tè qiǎn mù xuān chéng。
使君只办平平政,令尹无要赫赫名。shǐ jūn zhǐ bàn píng píng zhèng,lìng yǐn wú yào hè hè míng。
狱苟得情须近恕,财如足用莫求赢。yù gǒu dé qíng xū jìn shù,cái rú zú yòng mò qiú yíng。
荻花风起江防急,秋阅应令弩手精。dí huā fēng qǐ jiāng fáng jí,qiū yuè yīng lìng nǔ shǒu jīng。

寄题蒋湾效尧夫体

吴泳

刚把西湖卖与邻,卜园新得蒋湾春。gāng bǎ xī hú mài yǔ lín,bo yuán xīn dé jiǎng wān chūn。
半荒亭树景偏老,欲压溪桥花更真。bàn huāng tíng shù jǐng piān lǎo,yù yā xī qiáo huā gèng zhēn。
漫赋莫教诗过好,浅斟时要酒轻醇。màn fù mò jiào shī guò hǎo,qiǎn zhēn shí yào jiǔ qīng chún。
若能会得闲中趣,便是羲皇向上人。ruò néng huì dé xián zhōng qù,biàn shì xī huáng xiàng shàng rén。