古诗词

新江行寿张宪亨泉

吴泳

君不见尧时伯禹作司空,应龙尾画江道通。jūn bù jiàn yáo shí bó yǔ zuò sī kōng,yīng lóng wěi huà jiāng dào tōng。
又不见秦时李冰作太守,犀牛厌胜水晶走。yòu bù jiàn qín shí lǐ bīng zuò tài shǒu,xī niú yàn shèng shuǐ jīng zǒu。
蜀江开凿四万八千载,二后英灵俨如在。shǔ jiāng kāi záo sì wàn bā qiān zài,èr hòu yīng líng yǎn rú zài。
虽然陵谷有变迁,水向东流不曾改。suī rán líng gǔ yǒu biàn qiān,shuǐ xiàng dōng liú bù céng gǎi。
西岷山,南溷崖,神营化造如划开。xī mín shān,nán hùn yá,shén yíng huà zào rú huà kāi。
蜀人好怪漫弗省,龙岂能智犀岂能禳菑。shǔ rén hǎo guài màn fú shěng,lóng qǐ néng zhì xī qǐ néng ráng zāi。
年来江塞崖据险,水束三川激如箭。nián lái jiāng sāi yá jù xiǎn,shuǐ shù sān chuān jī rú jiàn。
阳侯吸哦佛不灵,黑蛎磨牙蚖吐焰。yáng hóu xī ó fú bù líng,hēi lì mó yá yuán tǔ yàn。
五月尾,六月头,瓜蔓水退,矾山水流。wǔ yuè wěi,liù yuè tóu,guā màn shuǐ tuì,fán shān shuǐ liú。
中间青沫最湍驶,风雨瞬息能湛舟。zhōng jiān qīng mò zuì tuān shǐ,fēng yǔ shùn xī néng zhàn zhōu。
鲛人渊客弗敢睨,而况商妇能无愁。jiāo rén yuān kè fú gǎn nì,ér kuàng shāng fù néng wú chóu。
怀哉古人智如此,胡不铲尽白险直使平如洲。huái zāi gǔ rén zhì rú cǐ,hú bù chǎn jǐn bái xiǎn zhí shǐ píng rú zhōu。
使家河源来,弭节青衣国。shǐ jiā hé yuán lái,mǐ jié qīng yī guó。
横槎展拓万里天,力浚江南障江北。héng chá zhǎn tuò wàn lǐ tiān,lì jùn jiāng nán zhàng jiāng běi。
百夫荷锸,千夫荷锄,号召海若同凿疏。bǎi fū hé chā,qiān fū hé chú,hào zhào hǎi ruò tóng záo shū。
经营不越四弦望,白练剪出澄江图。jīng yíng bù yuè sì xián wàng,bái liàn jiǎn chū chéng jiāng tú。
轻轺晨兴亦劳苦,绣烂衣明湿烟雨。qīng yáo chén xīng yì láo kǔ,xiù làn yī míng shī yān yǔ。
不惟佛滩之耻可湔雪,名与离堆传之万万古。bù wéi fú tān zhī chǐ kě jiān xuě,míng yǔ lí duī chuán zhī wàn wàn gǔ。
乃知天地间,靡事不可为。nǎi zhī tiān dì jiān,mí shì bù kě wèi。
若鸟兽草木,驱虎豹象犀。ruò niǎo shòu cǎo mù,qū hǔ bào xiàng xī。
藏冰肦冰凌人掌,出火内火烜氏司。cáng bīng fén bīng líng rén zhǎng,chū huǒ nèi huǒ xuǎn shì sī。
吾身代天事,到手那得辞。wú shēn dài tiān shì,dào shǒu nà dé cí。
决川道海亦常理,灶门老婢不惯骇且疑。jué chuān dào hǎi yì cháng lǐ,zào mén lǎo bì bù guàn hài qiě yí。
好将新江水,都为一洗之。hǎo jiāng xīn jiāng shuǐ,dōu wèi yī xǐ zhī。
浮云空,宝鉴净,公之寿兮,如江之永。fú yún kōng,bǎo jiàn jìng,gōng zhī shòu xī,rú jiāng zhī yǒng。
不妨桂棹木兰船,陶写流光入觞咏。bù fáng guì zhào mù lán chuán,táo xiě liú guāng rù shāng yǒng。
花泉有客空抱弦,曾拊三叠逢胎仙,寄诗孤云断鸿边。huā quán yǒu kè kōng bào xián,céng fǔ sān dié féng tāi xiān,jì shī gū yún duàn hóng biān。

吴泳

吴泳(约公元1224年前后在世),字叔永,潼川人。生卒年均不详,约宋宁宗嘉定末前后在世。嘉定元年(公元1209年)第进士。累迁著作郎,兼直舍人院。应诏上书,颇切时要。累迁吏部侍郎兼直学士院,上疏言谨政体、正道揆、厉臣节、综军务四事。后进宝章阁学士,知温州,以言罢。泳著有鹤林集四十卷,《四库总目》行于世。 吴泳的作品>>

猜您喜欢

郫县春日吟

吴泳

暧暧人村翠树连,莺拖野色度晴川。ài ài rén cūn cuì shù lián,yīng tuō yě sè dù qíng chuān。
新诗无限来供眼,才涉思量又不圆。xīn shī wú xiàn lái gōng yǎn,cái shè sī liàng yòu bù yuán。

郫县春日吟

吴泳

醉骑花影少年间,谑弄风光古将坛。zuì qí huā yǐng shǎo nián jiān,xuè nòng fēng guāng gǔ jiāng tán。
渐觉年来无补益,只将春贮在脾肝。jiàn jué nián lái wú bǔ yì,zhǐ jiāng chūn zhù zài pí gān。

郫县春日吟

吴泳

素丝五緎咏羔羊,且是公馀燕日长。sù sī wǔ yù yǒng gāo yáng,qiě shì gōng yú yàn rì zhǎng。
黄妳味甘逢孔圣,黑甜睡美谒羲皇。huáng nǐ wèi gān féng kǒng shèng,hēi tián shuì měi yè xī huáng。

郫县春日吟

吴泳

旧谷才登幼妇场,新蚕复出小姑忙。jiù gǔ cái dēng yòu fù chǎng,xīn cán fù chū xiǎo gū máng。
书生却弄闲针线,枉学明河织女襄。shū shēng què nòng xián zhēn xiàn,wǎng xué míng hé zhī nǚ xiāng。

和洪司令梅花

吴泳

结绮临春贮丽华,吹香偶到野人家。jié qǐ lín chūn zhù lì huá,chuī xiāng ǒu dào yě rén jiā。
霜明月白纱窗净,但见梅诗不见花。shuāng míng yuè bái shā chuāng jìng,dàn jiàn méi shī bù jiàn huā。

和洪司令梅花

吴泳

杼云新卷雪泥乾,剪剪轻风薄薄寒。zhù yún xīn juǎn xuě ní qián,jiǎn jiǎn qīng fēng báo báo hán。
莫遣水龙吹别调,放教春在玉栏干。mò qiǎn shuǐ lóng chuī bié diào,fàng jiào chūn zài yù lán gàn。

和虞沧江赋梅

吴泳

素肌香骨水为寒,曲树斜枝木作酸。sù jī xiāng gǔ shuǐ wèi hán,qū shù xié zhī mù zuò suān。
百匝绕花看未足,庭空参斗夜阑干。bǎi zā rào huā kàn wèi zú,tíng kōng cān dòu yè lán gàn。

和虞沧江赋梅

吴泳

衣分冰洁佩琼瑰,笑敛溪头月下杯。yī fēn bīng jié pèi qióng guī,xiào liǎn xī tóu yuè xià bēi。
岁晏得朋真乐在,不须青女作行媒。suì yàn dé péng zhēn lè zài,bù xū qīng nǚ zuò xíng méi。

和虞沧江赋梅

吴泳

青蒲翠草望秋零,乱絮迷春困不醒。qīng pú cuì cǎo wàng qiū líng,luàn xù mí chūn kùn bù xǐng。
林下水边时一见,对人应是眼中青。lín xià shuǐ biān shí yī jiàn,duì rén yīng shì yǎn zhōng qīng。

和虞沧江赋梅

吴泳

每对梅花辄解颜,瑶林孤绝迥难攀。měi duì méi huā zhé jiě yán,yáo lín gū jué jiǒng nán pān。
拟将和靖横枝句,搂入离骚大小山。nǐ jiāng hé jìng héng zhī jù,lǒu rù lí sāo dà xiǎo shān。

和虞沧江赋梅

吴泳

吟成亟取夜钟敲,淡月笼窗昏晓交。yín chéng jí qǔ yè zhōng qiāo,dàn yuè lóng chuāng hūn xiǎo jiāo。
真态莫将形色看,当如相马得蒲梢。zhēn tài mò jiāng xíng sè kàn,dāng rú xiāng mǎ dé pú shāo。

和虞沧江赋梅

吴泳

万山春到直丛丛,谁省东皇有化功。wàn shān chūn dào zhí cóng cóng,shuí shěng dōng huáng yǒu huà gōng。
生意溶溶呈露处,看随葵麦荡摇风。shēng yì róng róng chéng lù chù,kàn suí kuí mài dàng yáo fēng。

和虞沧江赋梅

吴泳

不御铅华别是花,丰神高洁自成家。bù yù qiān huá bié shì huā,fēng shén gāo jié zì chéng jiā。
含章不解春风意,犹倚残妆隔绛纱。hán zhāng bù jiě chūn fēng yì,yóu yǐ cán zhuāng gé jiàng shā。

和虞沧江赋梅

吴泳

交花煜煜露生香,一味清来浣我肠。jiāo huā yù yù lù shēng xiāng,yī wèi qīng lái huàn wǒ cháng。
文字语言今落去,聊吹别调作醒狂。wén zì yǔ yán jīn luò qù,liáo chuī bié diào zuò xǐng kuáng。

安西马

吴泳

月胁霜飞镜夹瞳,龙媒扫尽朔庭空。yuè xié shuāng fēi jìng jiā tóng,lóng méi sǎo jǐn shuò tíng kōng。
沙丘尚有真骊牡,端自方皋一顾中。shā qiū shàng yǒu zhēn lí mǔ,duān zì fāng gāo yī gù zhōng。