古诗词

新江行寿张宪亨泉

吴泳

君不见尧时伯禹作司空,应龙尾画江道通。jūn bù jiàn yáo shí bó yǔ zuò sī kōng,yīng lóng wěi huà jiāng dào tōng。
又不见秦时李冰作太守,犀牛厌胜水晶走。yòu bù jiàn qín shí lǐ bīng zuò tài shǒu,xī niú yàn shèng shuǐ jīng zǒu。
蜀江开凿四万八千载,二后英灵俨如在。shǔ jiāng kāi záo sì wàn bā qiān zài,èr hòu yīng líng yǎn rú zài。
虽然陵谷有变迁,水向东流不曾改。suī rán líng gǔ yǒu biàn qiān,shuǐ xiàng dōng liú bù céng gǎi。
西岷山,南溷崖,神营化造如划开。xī mín shān,nán hùn yá,shén yíng huà zào rú huà kāi。
蜀人好怪漫弗省,龙岂能智犀岂能禳菑。shǔ rén hǎo guài màn fú shěng,lóng qǐ néng zhì xī qǐ néng ráng zāi。
年来江塞崖据险,水束三川激如箭。nián lái jiāng sāi yá jù xiǎn,shuǐ shù sān chuān jī rú jiàn。
阳侯吸哦佛不灵,黑蛎磨牙蚖吐焰。yáng hóu xī ó fú bù líng,hēi lì mó yá yuán tǔ yàn。
五月尾,六月头,瓜蔓水退,矾山水流。wǔ yuè wěi,liù yuè tóu,guā màn shuǐ tuì,fán shān shuǐ liú。
中间青沫最湍驶,风雨瞬息能湛舟。zhōng jiān qīng mò zuì tuān shǐ,fēng yǔ shùn xī néng zhàn zhōu。
鲛人渊客弗敢睨,而况商妇能无愁。jiāo rén yuān kè fú gǎn nì,ér kuàng shāng fù néng wú chóu。
怀哉古人智如此,胡不铲尽白险直使平如洲。huái zāi gǔ rén zhì rú cǐ,hú bù chǎn jǐn bái xiǎn zhí shǐ píng rú zhōu。
使家河源来,弭节青衣国。shǐ jiā hé yuán lái,mǐ jié qīng yī guó。
横槎展拓万里天,力浚江南障江北。héng chá zhǎn tuò wàn lǐ tiān,lì jùn jiāng nán zhàng jiāng běi。
百夫荷锸,千夫荷锄,号召海若同凿疏。bǎi fū hé chā,qiān fū hé chú,hào zhào hǎi ruò tóng záo shū。
经营不越四弦望,白练剪出澄江图。jīng yíng bù yuè sì xián wàng,bái liàn jiǎn chū chéng jiāng tú。
轻轺晨兴亦劳苦,绣烂衣明湿烟雨。qīng yáo chén xīng yì láo kǔ,xiù làn yī míng shī yān yǔ。
不惟佛滩之耻可湔雪,名与离堆传之万万古。bù wéi fú tān zhī chǐ kě jiān xuě,míng yǔ lí duī chuán zhī wàn wàn gǔ。
乃知天地间,靡事不可为。nǎi zhī tiān dì jiān,mí shì bù kě wèi。
若鸟兽草木,驱虎豹象犀。ruò niǎo shòu cǎo mù,qū hǔ bào xiàng xī。
藏冰肦冰凌人掌,出火内火烜氏司。cáng bīng fén bīng líng rén zhǎng,chū huǒ nèi huǒ xuǎn shì sī。
吾身代天事,到手那得辞。wú shēn dài tiān shì,dào shǒu nà dé cí。
决川道海亦常理,灶门老婢不惯骇且疑。jué chuān dào hǎi yì cháng lǐ,zào mén lǎo bì bù guàn hài qiě yí。
好将新江水,都为一洗之。hǎo jiāng xīn jiāng shuǐ,dōu wèi yī xǐ zhī。
浮云空,宝鉴净,公之寿兮,如江之永。fú yún kōng,bǎo jiàn jìng,gōng zhī shòu xī,rú jiāng zhī yǒng。
不妨桂棹木兰船,陶写流光入觞咏。bù fáng guì zhào mù lán chuán,táo xiě liú guāng rù shāng yǒng。
花泉有客空抱弦,曾拊三叠逢胎仙,寄诗孤云断鸿边。huā quán yǒu kè kōng bào xián,céng fǔ sān dié féng tāi xiān,jì shī gū yún duàn hóng biān。

吴泳

吴泳(约公元1224年前后在世),字叔永,潼川人。生卒年均不详,约宋宁宗嘉定末前后在世。嘉定元年(公元1209年)第进士。累迁著作郎,兼直舍人院。应诏上书,颇切时要。累迁吏部侍郎兼直学士院,上疏言谨政体、正道揆、厉臣节、综军务四事。后进宝章阁学士,知温州,以言罢。泳著有鹤林集四十卷,《四库总目》行于世。 吴泳的作品>>

猜您喜欢

寿崔侍郎三首

吴泳

胸次知蟠几监书,事随天理只平铺。xiōng cì zhī pán jǐ jiān shū,shì suí tiān lǐ zhǐ píng pù。
来从京兆德星社,揽取西峨明月湖。lái cóng jīng zhào dé xīng shè,lǎn qǔ xī é míng yuè hú。
民岂无衣须补绽,极元有柱要撑扶。mín qǐ wú yī xū bǔ zhàn,jí yuán yǒu zhù yào chēng fú。
欲知天授西平意,绣帽临戎为万夫。yù zhī tiān shòu xī píng yì,xiù mào lín róng wèi wàn fū。

寿崔侍郎三首

吴泳

小队元戎未弭旌,群飞鹤雁已充庭。xiǎo duì yuán róng wèi mǐ jīng,qún fēi hè yàn yǐ chōng tíng。
只缘匹马修途健,唤起三刀昨梦醒。zhǐ yuán pǐ mǎ xiū tú jiàn,huàn qǐ sān dāo zuó mèng xǐng。
犀麈自挥坤宇静,鲸风不涨海波停。xī zhǔ zì huī kūn yǔ jìng,jīng fēng bù zhǎng hǎi bō tíng。
牛头衮衮春无际,捻出三诗寿蜀星。niú tóu gǔn gǔn chūn wú jì,niǎn chū sān shī shòu shǔ xīng。

寿周提刑二首

吴泳

分得濂溪一派清,皇皇仁义不贪名。fēn dé lián xī yī pài qīng,huáng huáng rén yì bù tān míng。
金华学道行持到,禹穴题舆去就轻。jīn huá xué dào xíng chí dào,yǔ xué tí yú qù jiù qīng。
一节以趋何简易,十年不调转光明。yī jié yǐ qū hé jiǎn yì,shí nián bù diào zhuǎn guāng míng。
匡时富有经纶在,若木华边缓辔行。kuāng shí fù yǒu jīng lún zài,ruò mù huá biān huǎn pèi xíng。

寿周提刑二首

吴泳

自乞银符守汉嘉,就持汉节问梅花。zì qǐ yín fú shǒu hàn jiā,jiù chí hàn jié wèn méi huā。
庭扉讼少闲徽棘,堰水流多沤纻麻。tíng fēi sòng shǎo xián huī jí,yàn shuǐ liú duō ōu zhù má。
论击回邪羝触角,化销彊暴鼠无牙。lùn jī huí xié dī chù jiǎo,huà xiāo jiàng bào shǔ wú yá。
更看植杖扶犁叟,清议依前说使家。gèng kàn zhí zhàng fú lí sǒu,qīng yì yī qián shuō shǐ jiā。

寿史石泉二首

吴泳

胸次玻瓈湛不摇,高风炯炯揭冰条。xiōng cì bō lí zhàn bù yáo,gāo fēng jiǒng jiǒng jiē bīng tiáo。
昆墟已泻南轩派,蜀贡犹传北斗杓。kūn xū yǐ xiè nán xuān pài,shǔ gòng yóu chuán běi dòu biāo。
问学有源天一水,文章无尽海门潮。wèn xué yǒu yuán tiān yī shuǐ,wén zhāng wú jǐn hǎi mén cháo。
三滩五渡多人物,难得公家月指标。sān tān wǔ dù duō rén wù,nán dé gōng jiā yuè zhǐ biāo。

寿史石泉二首

吴泳

露洗秋容一片清,远山高与雪争明。lù xǐ qiū róng yī piàn qīng,yuǎn shān gāo yǔ xuě zhēng míng。
贤侯元是岳神降,上相先从佛腊生。xián hóu yuán shì yuè shén jiàng,shàng xiāng xiān cóng fú là shēng。
画戟不妨当燕寝,白囊无复到鸡城。huà jǐ bù fáng dāng yàn qǐn,bái náng wú fù dào jī chéng。
新来连日西郊雨,还作山间小太平。xīn lái lián rì xī jiāo yǔ,hái zuò shān jiān xiǎo tài píng。

寿某翁

吴泳

当日麻衣抑未猜,贵公元自有仙材。dāng rì má yī yì wèi cāi,guì gōng yuán zì yǒu xiān cái。
文辞敏妙真星魄,学问沈潜是圣胎。wén cí mǐn miào zhēn xīng pò,xué wèn shěn qián shì shèng tāi。
黄石授兵非有意,红旗破贼却归来。huáng shí shòu bīng fēi yǒu yì,hóng qí pò zéi què guī lái。
阿同且共玻瓈饮,源上桃花想未开。ā tóng qiě gòng bō lí yǐn,yuán shàng táo huā xiǎng wèi kāi。

寿范洁斋

吴泳

合下金相气质浑,更参诸老遍宗门。hé xià jīn xiāng qì zhì hún,gèng cān zhū lǎo biàn zōng mén。
箕山再得颜回婿,荣国还生孔子孙。jī shān zài dé yán huí xù,róng guó hái shēng kǒng zi sūn。
学问不趋岐路径,文章只好古罍尊。xué wèn bù qū qí lù jìng,wén zhāng zhǐ hǎo gǔ léi zūn。
至今尚得诗书力,一气清明中夜存。zhì jīn shàng dé shī shū lì,yī qì qīng míng zhōng yè cún。

寿范洁斋

吴泳

青袍朝士走红尘,公独纫兰结佩绅。qīng páo cháo shì zǒu hóng chén,gōng dú rèn lán jié pèi shēn。
不事王侯嫌炙手,岂除御史更呈身。bù shì wáng hóu xián zhì shǒu,qǐ chú yù shǐ gèng chéng shēn。
寒花秋后看名节,乔木霜中见本真。hán huā qiū hòu kàn míng jié,qiáo mù shuāng zhōng jiàn běn zhēn。
吾道天宽连地大,羊沟那得系麒麟。wú dào tiān kuān lián dì dà,yáng gōu nà dé xì qí lín。

寿范洁斋

吴泳

泸水风涛七载还,今年赢得在家山。lú shuǐ fēng tāo qī zài hái,jīn nián yíng dé zài jiā shān。
临流领客清溪上,滴露抄书翠竹间。lín liú lǐng kè qīng xī shàng,dī lù chāo shū cuì zhú jiān。
晚计作堂应未晚,闲居成赋恐难闲。wǎn jì zuò táng yīng wèi wǎn,xián jū chéng fù kǒng nán xián。
云昏八表边烽息,须得伊人护玉关。yún hūn bā biǎo biān fēng xī,xū dé yī rén hù yù guān。

寿范洁斋

吴泳

忆昨薰风会面时,犹龙老子亶冲夷。yì zuó xūn fēng huì miàn shí,yóu lóng lǎo zi dǎn chōng yí。
忠文晚节三年过,上相生辰十日迟。zhōng wén wǎn jié sān nián guò,shàng xiāng shēng chén shí rì chí。
内景两篇时点检,中庸一卷晓行持。nèi jǐng liǎng piān shí diǎn jiǎn,zhōng yōng yī juǎn xiǎo xíng chí。
朝来泮水鸮音好,目注西山拟寿时。cháo lái pàn shuǐ xiāo yīn hǎo,mù zhù xī shān nǐ shòu shí。

送洪司令

吴泳

经年分月伴西清,又佐戎轺勇北征。jīng nián fēn yuè bàn xī qīng,yòu zuǒ róng yáo yǒng běi zhēng。
下马必能书檄草,从军元是擅诗名。xià mǎ bì néng shū xí cǎo,cóng jūn yuán shì shàn shī míng。
熙丰作俑能无过,元祐操舟却要平。xī fēng zuò yǒng néng wú guò,yuán yòu cāo zhōu què yào píng。
局面既新棋势别,消详专在幕中评。jú miàn jì xīn qí shì bié,xiāo xiáng zhuān zài mù zhōng píng。

送洪司令

吴泳

夏日曾随别驾归,朔风还作送公诗。xià rì céng suí bié jià guī,shuò fēng hái zuò sòng gōng shī。
行军司马自文采,祭酒诸生亡崛奇。xíng jūn sī mǎ zì wén cǎi,jì jiǔ zhū shēng wáng jué qí。
国事急忙中着手,边筹闲暇处开眉。guó shì jí máng zhōng zhe shǒu,biān chóu xián xiá chù kāi méi。
嘉陵想已波涛落,风雨无忘泊岸时。jiā líng xiǎng yǐ bō tāo luò,fēng yǔ wú wàng pō àn shí。

送梁漕东归

吴泳

四年一节蜀山间,父子重来世所艰。sì nián yī jié shǔ shān jiān,fù zi zhòng lái shì suǒ jiān。
镜月澄心寒吏胆,条冰濯魄映儒冠。jìng yuè chéng xīn hán lì dǎn,tiáo bīng zhuó pò yìng rú guān。
孤清自古知谁似,遗爱于今愈耐看。gū qīng zì gǔ zhī shuí shì,yí ài yú jīn yù nài kàn。
归去光明赢一着,笑渠袖手直旁观。guī qù guāng míng yíng yī zhe,xiào qú xiù shǒu zhí páng guān。

送梁漕东归

吴泳

皎皎从来世不容,平平未足与言功。jiǎo jiǎo cóng lái shì bù róng,píng píng wèi zú yǔ yán gōng。
介言西事何妨谪,洵著权书竟是忠。jiè yán xī shì hé fáng zhé,xún zhù quán shū jìng shì zhōng。
只为边民忧自北,卷将吾道载而东。zhǐ wèi biān mín yōu zì běi,juǎn jiāng wú dào zài ér dōng。
分明自有天知己,趣檄行看骑火红。fēn míng zì yǒu tiān zhī jǐ,qù xí xíng kàn qí huǒ hóng。