古诗词

和方签判诗乞芭蕉于教官

王洋

缃帙文书展,青衿怀抱空。xiāng zhì wén shū zhǎn,qīng jīn huái bào kōng。
花前添翠幕,句后卷诗筒。huā qián tiān cuì mù,jù hòu juǎn shī tǒng。
云重能鄣暑,身轻不碍风。yún zhòng néng zhāng shǔ,shēn qīng bù ài fēng。
相期三伏日,借此作寒丛。xiāng qī sān fú rì,jiè cǐ zuò hán cóng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

春苦风雨

王洋

东君始造家,积累亦不细。dōng jūn shǐ zào jiā,jī lèi yì bù xì。
一从潜阳兴,黄钟本根蒂。yī cóng qián yáng xīng,huáng zhōng běn gēn dì。
二十四信风,以有此红翠。èr shí sì xìn fēng,yǐ yǒu cǐ hóng cuì。
如何纵飘败,不作苞桑计。rú hé zòng piāo bài,bù zuò bāo sāng jì。
风雨不令子,豪猛但适意。fēng yǔ bù lìng zi,háo měng dàn shì yì。
万紫杂千红,用供一日费。wàn zǐ zá qiān hóng,yòng gōng yī rì fèi。
一日费尚可,矜侈不少置。yī rì fèi shàng kě,jīn chǐ bù shǎo zhì。
岂惟困芳菲,桑麻亦憔悴。qǐ wéi kùn fāng fēi,sāng má yì qiáo cuì。
沟塍浮新秧,荡摇失生意。gōu chéng fú xīn yāng,dàng yáo shī shēng yì。
无乃大伤和,行败乃翁事。wú nǎi dà shāng hé,xíng bài nǎi wēng shì。
愿言期少安,百物思吐气。yuàn yán qī shǎo ān,bǎi wù sī tǔ qì。
吾不若讼谗,唯图保终岁。wú bù ruò sòng chán,wéi tú bǎo zhōng suì。

七月八日小雨

王洋

万汇就槁死,一凉送生意。wàn huì jiù gǎo sǐ,yī liáng sòng shēng yì。
问谁犯炎威,用事得屏翳。wèn shuí fàn yán wēi,yòng shì dé píng yì。
始自长夏来,龙骨呕四裔。shǐ zì zhǎng xià lái,lóng gǔ ǒu sì yì。
平原暴槁乾,生火自焚燧。píng yuán bào gǎo qián,shēng huǒ zì fén suì。
藉令翻长河,不给野老泪。jí lìng fān zhǎng hé,bù gěi yě lǎo lèi。
祝融固有逞,轩轩抱馀恚。zhù róng gù yǒu chěng,xuān xuān bào yú huì。
商飙欲小展,不费一矢遗。shāng biāo yù xiǎo zhǎn,bù fèi yī shǐ yí。
人谋略殚穷,乃作鬼事计。rén móu lüè dān qióng,nǎi zuò guǐ shì jì。
此邦严百神,奉事罔失坠。cǐ bāng yán bǎi shén,fèng shì wǎng shī zhuì。
恶衣不掩胫,致美尽一祭。è yī bù yǎn jìng,zhì měi jǐn yī jì。
有严者贵神,父老诵明记。yǒu yán zhě guì shén,fù lǎo sòng míng jì。
适当牛女期,悬弧值嘉瑞。shì dāng niú nǚ qī,xuán hú zhí jiā ruì。
不知谁相传,轰然动天地。bù zhī shuí xiāng chuán,hōng rán dòng tiān dì。
走书集房祀,刻日共高会。zǒu shū jí fáng sì,kè rì gòng gāo huì。
俄然驾云骈,各以伟像至。é rán jià yún pián,gè yǐ wěi xiàng zhì。
原野照旌旗,闾阎便鼓吹。yuán yě zhào jīng qí,lǘ yán biàn gǔ chuī。
鞠躬侦颜色,大房荐笾胾。jū gōng zhēn yán sè,dà fáng jiàn biān zì。
恍惚动百灵,相传亦汪濊。huǎng hū dòng bǎi líng,xiāng chuán yì wāng huì。
今朝响云车,风马继飘驶。jīn cháo xiǎng yún chē,fēng mǎ jì piāo shǐ。
意挟大江神,倾输作滂霈。yì xié dà jiāng shén,qīng shū zuò pāng pèi。
日影弄廉纤,檐马鸣细碎。rì yǐng nòng lián xiān,yán mǎ míng xì suì。
涓涓乍伶俜,赫赫复昌炽。juān juān zhà líng pīng,hè hè fù chāng chì。
神乎享已丰,何乃靳小施。shén hū xiǎng yǐ fēng,hé nǎi jìn xiǎo shī。
妇怒骂少年,汝定事游戏。fù nù mà shǎo nián,rǔ dìng shì yóu xì。
汝牲汝自甘,汝酒汝既醉。rǔ shēng rǔ zì gān,rǔ jiǔ rǔ jì zuì。
我疑神吐之,祸汝不少贳。wǒ yí shén tǔ zhī,huò rǔ bù shǎo shì。
得免已可怜,尚敢望嘉惠。dé miǎn yǐ kě lián,shàng gǎn wàng jiā huì。
嗟我偶投身,枵腹俟丰岁。jiē wǒ ǒu tóu shēn,xiāo fù qí fēng suì。
感此意悽然,中旦不成寐。gǎn cǐ yì qī rán,zhōng dàn bù chéng mèi。
纪见成小诗,岂谓非吾事。jì jiàn chéng xiǎo shī,qǐ wèi fēi wú shì。

十一月二十九夜大风明起书室皆败叶

王洋

木老性倔强,朔风怒明威。mù lǎo xìng jué qiáng,shuò fēng nù míng wēi。
初更即合战,已乃声鼓鼙。chū gèng jí hé zhàn,yǐ nǎi shēng gǔ pí。
大块信难测,三鼓气不衰。dà kuài xìn nán cè,sān gǔ qì bù shuāi。
我屋山僧居,破陋久不治。wǒ wū shān sēng jū,pò lòu jiǔ bù zhì。
会当晴明日,仰见河汉移。huì dāng qíng míng rì,yǎng jiàn hé hàn yí。
微风鼓櫜籥,虚空同奔驰。wēi fēng gǔ gāo yuè,xū kōng tóng bēn chí。
夜无芙蓉人,慌惚疑褰帷。yè wú fú róng rén,huāng hū yí qiān wéi。
平明满书斋,败叶方纷披。píng míng mǎn shū zhāi,bài yè fāng fēn pī。
孰为呼吸者,作此怒张为。shú wèi hū xī zhě,zuò cǐ nù zhāng wèi。
天寒不成雪,恐坐强风师。tiān hán bù chéng xuě,kǒng zuò qiáng fēng shī。
扑尘整书架,粪挶不可迟。pū chén zhěng shū jià,fèn jū bù kě chí。
人非陈仲举,用舍亦有宜。rén fēi chén zhòng jǔ,yòng shě yì yǒu yí。

舟宿南尉岸下夜夕不寐思丁老小山戏成长韵

王洋

积少自成多,一元陶万类。jī shǎo zì chéng duō,yī yuán táo wàn lèi。
破大可作小,壶中有天地。pò dà kě zuò xiǎo,hú zhōng yǒu tiān dì。
果谓真无穷,百虑同一致。guǒ wèi zhēn wú qióng,bǎi lǜ tóng yī zhì。
若曰一毫芒,万里鹏垂翅。ruò yuē yī háo máng,wàn lǐ péng chuí chì。
变化无定形,古今俱幻事。biàn huà wú dìng xíng,gǔ jīn jù huàn shì。
老丁习真观,幻事亦不弃。lǎo dīng xí zhēn guān,huàn shì yì bù qì。
输财买幻人,放意穷幻智。shū cái mǎi huàn rén,fàng yì qióng huàn zhì。
发屋仰偷天,凿泉下汲繸。fā wū yǎng tōu tiān,záo quán xià jí suì。
慌惚幻峰峦,共疑无足至。huāng hū huàn fēng luán,gòng yí wú zú zhì。
妻儿固俱贤,未免虑憔悴。qī ér gù jù xián,wèi miǎn lǜ qiáo cuì。
拒谏设科条,纵语终莫遂。jù jiàn shè kē tiáo,zòng yǔ zhōng mò suì。
相顾色惨怛,但未垂怨泪。xiāng gù sè cǎn dá,dàn wèi chuí yuàn lèi。
老丁恐败事,往往阳怒恚。lǎo dīng kǒng bài shì,wǎng wǎng yáng nù huì。
共知无奈何,奇计亦多秘。gòng zhī wú nài hé,qí jì yì duō mì。
托言有鬼神,疾病果作祟。tuō yán yǒu guǐ shén,jí bìng guǒ zuò suì。
要盟质诸天,庶得捐惊悸。yào méng zhì zhū tiān,shù dé juān jīng jì。
老丁如不闻,嬉笑无畏忌。lǎo dīng rú bù wén,xī xiào wú wèi jì。
起语家人言,常数不可避。qǐ yǔ jiā rén yán,cháng shù bù kě bì。
吾老嗜奔湍,且可幻吾戏。wú lǎo shì bēn tuān,qiě kě huàn wú xì。
战败岂吾过,时有利不利。zhàn bài qǐ wú guò,shí yǒu lì bù lì。
子无徒面从,背我乃窃议。zi wú tú miàn cóng,bèi wǒ nǎi qiè yì。
我意终不移,毕命乃殊嗜。wǒ yì zhōng bù yí,bì mìng nǎi shū shì。
吾闻利有幅,盈舒如在器。wú wén lì yǒu fú,yíng shū rú zài qì。
老丁自治产,费金亦其意。lǎo dīng zì zhì chǎn,fèi jīn yì qí yì。
得侯既自我,失侯亦何愧。dé hóu jì zì wǒ,shī hóu yì hé kuì。
万事怀中宽,目前同一醉。wàn shì huái zhōng kuān,mù qián tóng yī zuì。
更须稍进功,有为俱有累。gèng xū shāo jìn gōng,yǒu wèi jù yǒu lèi。
一静胜百为,壮士屈伸臂。yī jìng shèng bǎi wèi,zhuàng shì qū shēn bì。

陪徐狄二子出东郊即事

王洋

与君同酸苦,思得一散愁。yǔ jūn tóng suān kǔ,sī dé yī sàn chóu。
散愁何所适,共作郭外游。sàn chóu hé suǒ shì,gòng zuò guō wài yóu。
是时穷冬节,寒威未肯收。shì shí qióng dōng jié,hán wēi wèi kěn shōu。
茫茫一望间,丰瑞弥阡畴。máng máng yī wàng jiān,fēng ruì mí qiān chóu。
老农挟雉子,嬉戏寻朋俦。lǎo nóng xié zhì zi,xī xì xún péng chóu。
问之向人语,明年报有秋。wèn zhī xiàng rén yǔ,míng nián bào yǒu qiū。
淮南尘土地,高原少车沟。huái nán chén tǔ dì,gāo yuán shǎo chē gōu。
夏苗率畏旱,冬雪苦不优。xià miáo lǜ wèi hàn,dōng xuě kǔ bù yōu。
若呈盈尺白,卒岁无所忧。ruò chéng yíng chǐ bái,zú suì wú suǒ yōu。
常闻争战后,天意不自由。cháng wén zhēng zhàn hòu,tiān yì bù zì yóu。
人心结恨愤,阴阳不旋流。rén xīn jié hèn fèn,yīn yáng bù xuán liú。
皇天佑邦家,予赉遍九州。huáng tiān yòu bāng jiā,yǔ lài biàn jiǔ zhōu。
将欲扫凶丑,先为除凶蟊。jiāng yù sǎo xiōng chǒu,xiān wèi chú xiōng máo。
况此甸服内,大驾方豫游。kuàng cǐ diān fú nèi,dà jià fāng yù yóu。
赐之仓箱实,始应政事修。cì zhī cāng xiāng shí,shǐ yīng zhèng shì xiū。
所以田野间,老农获歌讴。suǒ yǐ tián yě jiān,lǎo nóng huò gē ōu。
愁中闻此语,悦如去罝罦。chóu zhōng wén cǐ yǔ,yuè rú qù jū fú。
未谙鼎馈食,亦宜保乾糇。wèi ān dǐng kuì shí,yì yí bǎo qián hóu。
回头顾二子,不用自拘囚。huí tóu gù èr zi,bù yòng zì jū qiú。
往来茅舍酒,三酌更献酬。wǎng lái máo shě jiǔ,sān zhuó gèng xiàn chóu。
枯肠得滑润,一笑散孤幽。kū cháng dé huá rùn,yī xiào sàn gū yōu。
放怀了无闷,万事皆悠悠。fàng huái le wú mèn,wàn shì jiē yōu yōu。
晚归足益健,自喜筋力柔。wǎn guī zú yì jiàn,zì xǐ jīn lì róu。
归见城中人,揣我将何求。guī jiàn chéng zhōng rén,chuāi wǒ jiāng hé qiú。

十月十七日雨霁复至仙隐

王洋

秋雨闲十日,缅怀秋山空。qiū yǔ xián shí rì,miǎn huái qiū shān kōng。
烟霞固旧态,败叶铺山红。yān xiá gù jiù tài,bài yè pù shān hóng。
平生五大夫,投老一秃翁。píng shēng wǔ dà fū,tóu lǎo yī tū wēng。
相看各萧索,事付不语中。xiāng kàn gè xiāo suǒ,shì fù bù yǔ zhōng。
二轮固代谢,四序弥初终。èr lún gù dài xiè,sì xù mí chū zhōng。
义霜素惨烈,温律复冲融。yì shuāng sù cǎn liè,wēn lǜ fù chōng róng。
相期保岁寒,木末回春风。xiāng qī bǎo suì hán,mù mò huí chūn fēng。

安成令以长桥图来且示王民瞻记喜其有成因成短章

王洋

楚人问晋勇,答曰好以暇。chǔ rén wèn jìn yǒng,dá yuē hǎo yǐ xiá。
后人或疑之,针也其说驾。hòu rén huò yí zhī,zhēn yě qí shuō jià。
吾意政之馀,观此得用舍。wú yì zhèng zhī yú,guān cǐ dé yòng shě。
晋士傥不然,安能一战霸。jìn shì tǎng bù rán,ān néng yī zhàn bà。
韩君令安成,不待期月化。hán jūn lìng ān chéng,bù dài qī yuè huà。
始如逆走丸,卒若快啖蔗。shǐ rú nì zǒu wán,zú ruò kuài dàn zhè。
为政行辟人,修梁插飞架。wèi zhèng xíng pì rén,xiū liáng chā fēi jià。
异时常病涉,举邑佥矜诧。yì shí cháng bìng shè,jǔ yì qiān jīn chà。
王子吐琳琅,文章助光价。wáng zi tǔ lín láng,wén zhāng zhù guāng jià。
绿波凝暮朝,皓月迷清夜。lǜ bō níng mù cháo,hào yuè mí qīng yè。
谁云困兵革,不可事耕稼。shuí yún kùn bīng gé,bù kě shì gēng jià。
聊书以记之,来者可凭藉。liáo shū yǐ jì zhī,lái zhě kě píng jí。

寄题安福凤林桥

王洋

二年庐陵城,不踏安成野。èr nián lú líng chéng,bù tà ān chéng yě。
但闻古侯封,沃壤富书社。dàn wén gǔ hóu fēng,wò rǎng fù shū shè。
剸烦或容容,书考乃下下。tuán fán huò róng róng,shū kǎo nǎi xià xià。
韩君令安成,政事饰儒雅。hán jūn lìng ān chéng,zhèng shì shì rú yǎ。
考实见功多,程劳用力寡。kǎo shí jiàn gōng duō,chéng láo yòng lì guǎ。
邑南横长溪,春流夏湍泻。yì nán héng zhǎng xī,chūn liú xià tuān xiè。
舆梁久弗支,冬涉犹病胯。yú liáng jiǔ fú zhī,dōng shè yóu bìng kuà。
韩君一咄嗟,民力竞输写。hán jūn yī duō jiē,mín lì jìng shū xiě。
修梁插晴空,野色集平瓦。xiū liáng chā qíng kōng,yě sè jí píng wǎ。
问君胡能然,一钱不入把。wèn jūn hú néng rán,yī qián bù rù bǎ。
因民乃利民,胡往弗宽假。yīn mín nǎi lì mín,hú wǎng fú kuān jiǎ。
十年旌旗中,未得洗兵马。shí nián jīng qí zhōng,wèi dé xǐ bīng mǎ。
羽书固所先,民簿乃付且。yǔ shū gù suǒ xiān,mín bù nǎi fù qiě。
谁知安成令,从政识用舍。shuí zhī ān chéng lìng,cóng zhèng shí yòng shě。
目前纵奔驰,心事日萧洒。mù qián zòng bēn chí,xīn shì rì xiāo sǎ。
薛宣好男儿,正可上醇斝。xuē xuān hǎo nán ér,zhèng kě shàng chún jiǎ。
吾虽不预观,书以告来者。wú suī bù yù guān,shū yǐ gào lái zhě。

真意堂

王洋

一室恐妇愁,三间良足用。yī shì kǒng fù chóu,sān jiān liáng zú yòng。
积钱宽买园,此事不敢梦。jī qián kuān mǎi yuán,cǐ shì bù gǎn mèng。
弋阳千万家,比屋接修栋。yì yáng qiān wàn jiā,bǐ wū jiē xiū dòng。
相期生在勤,意象不少纵。xiāng qī shēng zài qín,yì xiàng bù shǎo zòng。
饥字参不破,竟日自倥愡。jī zì cān bù pò,jìng rì zì kōng zǒng。
设有花木山,仅作一身供。shè yǒu huā mù shān,jǐn zuò yī shēn gōng。
徐翁初来时,赤子不取重。xú wēng chū lái shí,chì zi bù qǔ zhòng。
徐徐汲壑谷,辘轳转双瓮。xú xú jí hè gǔ,lù lú zhuǎn shuāng wèng。
锄夷荆棘开,改化溪山动。chú yí jīng jí kāi,gǎi huà xī shān dòng。
千年五柳陶,慕用常接踵。qiān nián wǔ liǔ táo,mù yòng cháng jiē zhǒng。
徐翁但神会,疏迹不勘缝。xú wēng dàn shén huì,shū jì bù kān fèng。
七弦已可忘,五柳不待种。qī xián yǐ kě wàng,wǔ liǔ bù dài zhǒng。
见山若举头,孤雁亦须送。jiàn shān ruò jǔ tóu,gū yàn yì xū sòng。

弦歌堂

王洋

曹务日以浑,令君心自清。cáo wù rì yǐ hún,lìng jūn xīn zì qīng。
散彼愁叹气,化作欢愉声。sàn bǐ chóu tàn qì,huà zuò huān yú shēng。
欢愉何所寄,寄此弦歌鸣。huān yú hé suǒ jì,jì cǐ xián gē míng。
歌如珠累累,弦以桐铿铿。gē rú zhū lèi lèi,xián yǐ tóng kēng kēng。
顾此三尺匣,中有万古情。gù cǐ sān chǐ xiá,zhōng yǒu wàn gǔ qíng。
大弦含春温,赤甲随勾萌。dà xián hán chūn wēn,chì jiǎ suí gōu méng。
小弦羽虽细,一奏壮士惊。xiǎo xián yǔ suī xì,yī zòu zhuàng shì jīng。
次第徵角招,向日葵心倾。cì dì zhēng jiǎo zhāo,xiàng rì kuí xīn qīng。
商以表节义,皎皎秋霜明。shāng yǐ biǎo jié yì,jiǎo jiǎo qiū shuāng míng。
敛之五音全,昭氏无亏成。liǎn zhī wǔ yīn quán,zhāo shì wú kuī chéng。
鼓之播万物,草木同敷荣。gǔ zhī bō wàn wù,cǎo mù tóng fū róng。
令君保此器,常得心和平。lìng jūn bǎo cǐ qì,cháng dé xīn hé píng。
知君本抱道,岩壑依云耕。zhī jūn běn bào dào,yán hè yī yún gēng。
瓶粟朝不饱,强起从簪缨。píng sù cháo bù bǎo,qiáng qǐ cóng zān yīng。
素琴常在御,朝阳鸣箫笙。sù qín cháng zài yù,cháo yáng míng xiāo shēng。
萧然古槐下,时乎一再行。xiāo rán gǔ huái xià,shí hū yī zài xíng。
亭午百吏散,永日垂帘旌。tíng wǔ bǎi lì sàn,yǒng rì chuí lián jīng。
舟车自冲会,我道无将迎。zhōu chē zì chōng huì,wǒ dào wú jiāng yíng。
笔役眩朱墨,恺悌消纷争。bǐ yì xuàn zhū mò,kǎi tì xiāo fēn zhēng。
诛求绝敲榜,升合均瓶罂。zhū qiú jué qiāo bǎng,shēng hé jūn píng yīng。
和风动千室,暖律鸣嘤嘤。hé fēng dòng qiān shì,nuǎn lǜ míng yīng yīng。
坐令今上饶,乃类古武城。zuò lìng jīn shàng ráo,nǎi lèi gǔ wǔ chéng。
问君何能尔,但守一字诚。wèn jūn hé néng ěr,dàn shǒu yī zì chéng。
吾闻古良吏,惠养先孤茕。wú wén gǔ liáng lì,huì yǎng xiān gū qióng。
不闻棠阴中,高灯照长檠。bù wén táng yīn zhōng,gāo dēng zhào zhǎng qíng。
大雅有夷路,小鲜无急烹。dà yǎ yǒu yí lù,xiǎo xiān wú jí pēng。
令君实儒素,不肯尊钱兄。lìng jūn shí rú sù,bù kěn zūn qián xiōng。
吾心如平田,衎乐物自生。wú xīn rú píng tián,kàn lè wù zì shēng。
勿言桐乡陋,子孙传令名。wù yán tóng xiāng lòu,zi sūn chuán lìng míng。
勿言百里狭,列宿符郎星。wù yán bǎi lǐ xiá,liè sù fú láng xīng。
愿君守此志,终始不变更。yuàn jūn shǒu cǐ zhì,zhōng shǐ bù biàn gèng。
岂惟人道顺,可与神理并。qǐ wéi rén dào shùn,kě yǔ shén lǐ bìng。
辱君示琬琰,报德匪瑶琼。rǔ jūn shì wǎn yǎn,bào dé fěi yáo qióng。
他年挟薰风,期君拂天枨。tā nián xié xūn fēng,qī jūn fú tiān chéng。

画列子图和韵

王洋

稻粱戒鸟啄,馈粟辞子阳。dào liáng jiè niǎo zhuó,kuì sù cí zi yáng。
神明久不死,宇宙一鸟翔。shén míng jiǔ bù sǐ,yǔ zhòu yī niǎo xiáng。
若人据槁梧,中自含宫商。ruò rén jù gǎo wú,zhōng zì hán gōng shāng。
其游车泠风,其息形坐忘。qí yóu chē líng fēng,qí xī xíng zuò wàng。
豆山瀛泗等,念往即褰裳。dòu shān yíng sì děng,niàn wǎng jí qiān shang。
盖云任去来,岂谓符弛张。gài yún rèn qù lái,qǐ wèi fú chí zhāng。
老商顾之笑,是事何轻扬。lǎo shāng gù zhī xiào,shì shì hé qīng yáng。
云风驾旬馀,日月辀两傍。yún fēng jià xún yú,rì yuè zhōu liǎng bàng。
拊掌一戏笑,何异侏儒场。fǔ zhǎng yī xì xiào,hé yì zhū rú chǎng。
后人致引慕,竹林焚馨香。hòu rén zhì yǐn mù,zhú lín fén xīn xiāng。
飘飘大人赋,气夺千丈强。piāo piāo dà rén fù,qì duó qiān zhàng qiáng。
吾闻孔仲尼,道盛涵化光。wú wén kǒng zhòng ní,dào shèng hán huà guāng。
雅言书当理,不见一日长。yǎ yán shū dāng lǐ,bù jiàn yī rì zhǎng。
放乎子列子,君其乐彷徉。fàng hū zi liè zi,jūn qí lè páng yáng。

谢叶秀才惠书自言能书大字来书作小字甚工

王洋

大字韦将军,小字徐开府。dà zì wéi jiāng jūn,xiǎo zì xú kāi fǔ。
惠我数百言,字字了今古。huì wǒ shù bǎi yán,zì zì le jīn gǔ。
江山得何助,文采乃如许。jiāng shān dé hé zhù,wén cǎi nǎi rú xǔ。
莫羞无稻粱,鸿飞自高举。mò xiū wú dào liáng,hóng fēi zì gāo jǔ。

绍兴庚申解官庐陵留别欧阳隐士

王洋

梅雨翳江浦,我来初识君。méi yǔ yì jiāng pǔ,wǒ lái chū shí jūn。
俯仰寒暑移,几亲芝兰群。fǔ yǎng hán shǔ yí,jǐ qīn zhī lán qún。
芝兰本何心,悠然荡清芬。zhī lán běn hé xīn,yōu rán dàng qīng fēn。
不妨识度高,解使静躁分。bù fáng shí dù gāo,jiě shǐ jìng zào fēn。
我从困飘泊,朋从少知闻。wǒ cóng kùn piāo pō,péng cóng shǎo zhī wén。
投足自失所,造化本无垠。tóu zú zì shī suǒ,zào huà běn wú yín。
妻儿惮远寓,岂复辨莸薰。qī ér dàn yuǎn yù,qǐ fù biàn yóu xūn。
顾惟鄙野性,乐此川原尊。gù wéi bǐ yě xìng,lè cǐ chuān yuán zūn。
时观前古俗,家传付儿孙。shí guān qián gǔ sú,jiā chuán fù ér sūn。
常疑百年馀,下流名尚存。cháng yí bǎi nián yú,xià liú míng shàng cún。
惭非拨烦手,未能解纷纭。cán fēi bō fán shǒu,wèi néng jiě fēn yún。
虚怀饱暖恋,有愧民吏勤。xū huái bǎo nuǎn liàn,yǒu kuì mín lì qín。
无乃同乡夫,或可覃后昆。wú nǎi tóng xiāng fū,huò kě tán hòu kūn。
脱身亦由人,孤翥随腾鶱。tuō shēn yì yóu rén,gū zhù suí téng xiān。
岂不快宿愿,谁能困笼樊。qǐ bù kuài sù yuàn,shuí néng kùn lóng fán。
他年方外士,相期同策勋。tā nián fāng wài shì,xiāng qī tóng cè xūn。

送章季万户部

王洋

吴人不授馆,楚人不分田。wú rén bù shòu guǎn,chǔ rén bù fēn tián。
此身天地间,泛若不系船。cǐ shēn tiān dì jiān,fàn ruò bù xì chuán。
忆昨罢吏役,白鸥同一川。yì zuó bà lì yì,bái ōu tóng yī chuān。
欲乘万里风,短翼无夤缘。yù chéng wàn lǐ fēng,duǎn yì wú yín yuán。
使君霤宇大,下庇千万贤。shǐ jūn liù yǔ dà,xià bì qiān wàn xián。
鸡鸣度关客,亦到尊俎前。jī míng dù guān kè,yì dào zūn zǔ qián。
贱子忝夙分,今已三四传。jiàn zi tiǎn sù fēn,jīn yǐ sān sì chuán。
尝许策蹇步,十驾困屡鞭。cháng xǔ cè jiǎn bù,shí jià kùn lǚ biān。
公文如摛华,公笔如修椽。gōng wén rú chī huá,gōng bǐ rú xiū chuán。
笔端色五采,密补造化权。bǐ duān sè wǔ cǎi,mì bǔ zào huà quán。
浮沉既异路,会合真可怜。fú chén jì yì lù,huì hé zhēn kě lián。
我无三径地,直欲参四禅。wǒ wú sān jìng dì,zhí yù cān sì chán。
后会宽作程,望舒圆复圆。hòu huì kuān zuò chéng,wàng shū yuán fù yuán。
他年赤松子,问讯玉堂仙。tā nián chì sōng zi,wèn xùn yù táng xiān。

同刘仲忱舍人先生郑武子钱伯氏赋两篇得圣欢二韵

王洋

客行仍别离,此恨亦已更。kè xíng réng bié lí,cǐ hèn yì yǐ gèng。
去语已莫留,来愁不须聘。qù yǔ yǐ mò liú,lái chóu bù xū pìn。
七闽何贪贤,四海方仰圣。qī mǐn hé tān xián,sì hǎi fāng yǎng shèng。
班驿是归涂,频宜发新咏。bān yì shì guī tú,pín yí fā xīn yǒng。