古诗词

李丞相挽章

王洋

风云扶日月,尧舜正衣裳。fēng yún fú rì yuè,yáo shùn zhèng yī shang。
壮烈周方叔,从容汉子房。zhuàng liè zhōu fāng shū,cóng róng hàn zi fáng。
鼎彝酬钜业,典礼贲幽光。dǐng yí chóu jù yè,diǎn lǐ bēn yōu guāng。
怅望它山远,千年绿野堂。chàng wàng tā shān yuǎn,qiān nián lǜ yě táng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

曾吉父出示和郑固道病中诗次韵

王洋

行药萧晨放步迟,啸台秋色饱秋时。xíng yào xiāo chén fàng bù chí,xiào tái qiū sè bǎo qiū shí。
乐天何意病为伴,樊素不收春自随。lè tiān hé yì bìng wèi bàn,fán sù bù shōu chūn zì suí。
旧雨故人频问疾,茅君使者净窥棋。jiù yǔ gù rén pín wèn jí,máo jūn shǐ zhě jìng kuī qí。
拂衣身健丹枫路,积压风光剩费诗。fú yī shēn jiàn dān fēng lù,jī yā fēng guāng shèng fèi shī。

吉父用晁恭道韵作诗谢同会次韵

王洋

蒲柳先衰只自惊,静思前事似前生。pú liǔ xiān shuāi zhǐ zì jīng,jìng sī qián shì shì qián shēng。
力侔元气推先觉,醉打愁城堪一行。lì móu yuán qì tuī xiān jué,zuì dǎ chóu chéng kān yī xíng。
求援援暌缘富厚,鼓宫宫动亦亏成。qiú yuán yuán kuí yuán fù hòu,gǔ gōng gōng dòng yì kuī chéng。
会当载酒论奇字,日暮江天得细倾。huì dāng zài jiǔ lùn qí zì,rì mù jiāng tiān dé xì qīng。

曾吉父以诗招客次韵

王洋

醉吟居士桃李曲,忠孝相家鹦鹉杯。zuì yín jū shì táo lǐ qū,zhōng xiào xiāng jiā yīng wǔ bēi。
情随兰畹碧香注,诗送茶山烟雨来。qíng suí lán wǎn bì xiāng zhù,shī sòng chá shān yān yǔ lái。
溪边官柳意欲尽,枝上海棠红半开。xī biān guān liǔ yì yù jǐn,zhī shàng hǎi táng hóng bàn kāi。
不应物色相携手,惊唤南池春梦回。bù yīng wù sè xiāng xié shǒu,jīng huàn nán chí chūn mèng huí。

和吉父赋随字韵

王洋

此生休戚已前期,命薄天公不可移。cǐ shēng xiū qī yǐ qián qī,mìng báo tiān gōng bù kě yí。
一饮且同今日醉,数篇曾见古人诗。yī yǐn qiě tóng jīn rì zuì,shù piān céng jiàn gǔ rén shī。
青山招我成长计,白发欺人亦太痴。qīng shān zhāo wǒ chéng zhǎng jì,bái fā qī rén yì tài chī。
莫与老翁疑甲子,当年犹记会沙随。mò yǔ lǎo wēng yí jiǎ zi,dāng nián yóu jì huì shā suí。

和吉父示送别七言

王洋

景物随人也解愁,年来谖草不忘忧。jǐng wù suí rén yě jiě chóu,nián lái xuān cǎo bù wàng yōu。
微官自缚敢辞冷,倦鸟纵归何处投。wēi guān zì fù gǎn cí lěng,juàn niǎo zòng guī hé chù tóu。
一岁又闻禾黍熟,百年惟喜甲兵休。yī suì yòu wén hé shǔ shú,bǎi nián wéi xǐ jiǎ bīng xiū。
人生佳节真难遇,莫惜重阳菊满头。rén shēng jiā jié zhēn nán yù,mò xī zhòng yáng jú mǎn tóu。

和吉父还谹父诗

王洋

病折丹心一寸灰,犹怜花月照云罍。bìng zhé dān xīn yī cùn huī,yóu lián huā yuè zhào yún léi。
碧腴既许投交分,黄菊从教却放开。bì yú jì xǔ tóu jiāo fēn,huáng jú cóng jiào què fàng kāi。
上客醉时花婀娜,绮筵歌罢月迟徊。shàng kè zuì shí huā ē nà,qǐ yán gē bà yuè chí huái。
白头贺监频三请,好客从前招不来。bái tóu hè jiān pín sān qǐng,hǎo kè cóng qián zhāo bù lái。

和吉父赠谹父诗

王洋

疟有黎邱竞出奇,操矛不报主人知。nüè yǒu lí qiū jìng chū qí,cāo máo bù bào zhǔ rén zhī。
问渠去处终无定,与我周旋便有期。wèn qú qù chù zhōng wú dìng,yǔ wǒ zhōu xuán biàn yǒu qī。
贫似渊明犹爱酒,瘦如工部只缘诗。pín shì yuān míng yóu ài jiǔ,shòu rú gōng bù zhǐ yuán shī。
但教酒入无功社,何用诗称国士为。dàn jiào jiǔ rù wú gōng shè,hé yòng shī chēng guó shì wèi。

和曾谹父简吉父伯南坡

王洋

柳径桃蹊草色新,一年春半又侵寻。liǔ jìng táo qī cǎo sè xīn,yī nián chūn bàn yòu qīn xún。
无情燕子疑巢冷,多怒鸣蛙互目禁。wú qíng yàn zi yí cháo lěng,duō nù míng wā hù mù jìn。
满眼为花留色艳,转头遗我是清阴。mǎn yǎn wèi huā liú sè yàn,zhuǎn tóu yí wǒ shì qīng yīn。
莫愁艇子芙蓉楫,且听拿音作好音。mò chóu tǐng zi fú róng jí,qiě tīng ná yīn zuò hǎo yīn。

和谹父小雨秋凉

王洋

时丰报祀拂黄收,共说金穰更几秋。shí fēng bào sì fú huáng shōu,gòng shuō jīn ráng gèng jǐ qiū。
树染烟浓山着色,月临天迥水明楼。shù rǎn yān nóng shān zhe sè,yuè lín tiān jiǒng shuǐ míng lóu。
盈囷黍答三时力,七字诗销万斛愁。yíng qūn shǔ dá sān shí lì,qī zì shī xiāo wàn hú chóu。
饱饭哦诗醉山月,不妨归老一扁舟。bǎo fàn ó shī zuì shān yuè,bù fáng guī lǎo yī biǎn zhōu。

和谹父携家南坡期以招客

王洋

日日寻春春未休,高情可是惬风流。rì rì xún chūn chūn wèi xiū,gāo qíng kě shì qiè fēng liú。
诗如濯锦江波色,身在浣花流水头。shī rú zhuó jǐn jiāng bō sè,shēn zài huàn huā liú shuǐ tóu。
行想袿裳分襞积,晚因鱼鸟得迟留。xíng xiǎng guī shang fēn bì jī,wǎn yīn yú niǎo dé chí liú。
草堂费尽无人寄,怅望前溪独自愁。cǎo táng fèi jǐn wú rén jì,chàng wàng qián xī dú zì chóu。

答秀实见招

王洋

此身初不敢图安,老去偏忧行路难。cǐ shēn chū bù gǎn tú ān,lǎo qù piān yōu xíng lù nán。
欲调舟车难用法,偕行仆从只宜宽。yù diào zhōu chē nán yòng fǎ,xié xíng pū cóng zhǐ yí kuān。
已持食节多虞病,嫌重装囊少虑寒。yǐ chí shí jié duō yú bìng,xián zhòng zhuāng náng shǎo lǜ hán。
且替疲兵充守宅,诗成莫惜寄来看。qiě tì pí bīng chōng shǒu zhái,shī chéng mò xī jì lái kàn。

秀实监丞复寄二篇讥商彦不至亦微见及因次韵

王洋

折除官职是声称,利达文章不易并。zhé chú guān zhí shì shēng chēng,lì dá wén zhāng bù yì bìng。
联句每容分短韵,五言今始见长城。lián jù měi róng fēn duǎn yùn,wǔ yán jīn shǐ jiàn zhǎng chéng。
将军庄畔伤沉甲,处士庐边笑盗名。jiāng jūn zhuāng pàn shāng chén jiǎ,chù shì lú biān xiào dào míng。
我欲抱锄归问妇,揶揄未许饷春耕。wǒ yù bào chú guī wèn fù,yé yú wèi xǔ xiǎng chūn gēng。

和嘉仲秀实九日诗

王洋

幸分微禄养闲身,杖策登高拟令辰。xìng fēn wēi lù yǎng xián shēn,zhàng cè dēng gāo nǐ lìng chén。
贫愧减员招酒伴,闲多债数得诗人。pín kuì jiǎn yuán zhāo jiǔ bàn,xián duō zhài shù dé shī rén。
不辞眼见黄花旧,却恐花惊白发新。bù cí yǎn jiàn huáng huā jiù,què kǒng huā jīng bái fā xīn。
人道二疏贤父子,我疑文采是天伦。rén dào èr shū xián fù zi,wǒ yí wén cǎi shì tiān lún。

次二兄韵

王洋

短莛投迹类蓬麻,何似差吟得当檛。duǎn tíng tóu jì lèi péng má,hé shì chà yín dé dāng zhuā。
藏迹岂期今脱死,迎军几处早分髽。cáng jì qǐ qī jīn tuō sǐ,yíng jūn jǐ chù zǎo fēn zhuā。
池塘带雪犹涵泳,林谷先春已豁谺。chí táng dài xuě yóu hán yǒng,lín gǔ xiān chūn yǐ huō xiā。
莫谓寒荄更无分,春来也解露双芽。mò wèi hán gāi gèng wú fēn,chūn lái yě jiě lù shuāng yá。

仆近还舍以一篇饷秀实蒙以两篇见酢谨用前韵再酬一篇

王洋

春行日日度芳林,僧梦回看午转阴。chūn xíng rì rì dù fāng lín,sēng mèng huí kàn wǔ zhuǎn yīn。
闲喜林塘多静态,忙输蜂蝶见花心。xián xǐ lín táng duō jìng tài,máng shū fēng dié jiàn huā xīn。
三杯酒后逢人醉,几首诗多取意吟。sān bēi jiǔ hòu féng rén zuì,jǐ shǒu shī duō qǔ yì yín。
惭愧孟郊三百首,何人收拾荐薰琴。cán kuì mèng jiāo sān bǎi shǒu,hé rén shōu shí jiàn xūn qín。