古诗词

挽焦适道寺丞

王洋

亹亹谈多绪,谆谆意恐伤。wěi wěi tán duō xù,zhūn zhūn yì kǒng shāng。
行孤违众好,诚尽是君长。xíng gū wéi zhòng hǎo,chéng jǐn shì jūn zhǎng。
生死人间异,经营地上忙。shēng sǐ rén jiān yì,jīng yíng dì shàng máng。
静中如有趣,遗誉自芬芳。jìng zhōng rú yǒu qù,yí yù zì fēn fāng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

留题翠峰

王洋

陶朱山下金仙宅,云是当年故相家。táo zhū shān xià jīn xiān zhái,yún shì dāng nián gù xiāng jiā。
去国岂知传貌象,扁舟端自访烟霞。qù guó qǐ zhī chuán mào xiàng,biǎn zhōu duān zì fǎng yān xiá。
平吴霸越功何在,吊古伤今事可嗟。píng wú bà yuè gōng hé zài,diào gǔ shāng jīn shì kě jiē。
早是登临饶客泪,几行征雁落寒沙。zǎo shì dēng lín ráo kè lèi,jǐ xíng zhēng yàn luò hán shā。

归雁亭次东坡韵

王洋

平时何惮不成归,犹向亭前送雁飞。píng shí hé dàn bù chéng guī,yóu xiàng tíng qián sòng yàn fēi。
弱羽可堪缯缴密,寒沙那得稻粱稀。ruò yǔ kě kān zēng jiǎo mì,hán shā nà dé dào liáng xī。
燕吴真恐音书绝,城郭犹疑今古非。yàn wú zhēn kǒng yīn shū jué,chéng guō yóu yí jīn gǔ fēi。
若为哀鸣相原野,依随岂惜共卑微。ruò wèi āi míng xiāng yuán yě,yī suí qǐ xī gòng bēi wēi。

煮泉亭

王洋

昔人来去本无情,世自贪贤为结亭。xī rén lái qù běn wú qíng,shì zì tān xián wèi jié tíng。
身在云间天缭绕,梦无尘事性疏灵。shēn zài yún jiān tiān liáo rào,mèng wú chén shì xìng shū líng。
撑肠大欠五千卷,拄眼今看万叠青。chēng cháng dà qiàn wǔ qiān juǎn,zhǔ yǎn jīn kàn wàn dié qīng。
景物却因闲处见,前贤诗已说丁宁。jǐng wù què yīn xián chù jiàn,qián xián shī yǐ shuō dīng níng。

题邻僧房壁

王洋

南窗日暖北窗凉,时节频移意自长。nán chuāng rì nuǎn běi chuāng liáng,shí jié pín yí yì zì zhǎng。
半坐蒲团七家饭,两函经卷一炉香。bàn zuò pú tuán qī jiā fàn,liǎng hán jīng juǎn yī lú xiāng。
身辞尘杂元无累,人见朝昏却自忙。shēn cí chén zá yuán wú lèi,rén jiàn cháo hūn què zì máng。
雪屋夜寒灯火暗,萧条气味合邻墙。xuě wū yè hán dēng huǒ àn,xiāo tiáo qì wèi hé lín qiáng。

题齐政壁

王洋

柳经沈雨舞腰慵,莺入新阳曲未终。liǔ jīng shěn yǔ wǔ yāo yōng,yīng rù xīn yáng qū wèi zhōng。
照径自藏尘外境,憎花不爱世间红。zhào jìng zì cáng chén wài jìng,zēng huā bù ài shì jiān hóng。
桥分知为前溪改,寺远因寻别路通。qiáo fēn zhī wèi qián xī gǎi,sì yuǎn yīn xún bié lù tōng。
更待薰风日清永,长歌呼就满蒲风。gèng dài xūn fēng rì qīng yǒng,zhǎng gē hū jiù mǎn pú fēng。

题怀玉上方

王洋

蟠踞峰峦面势多,天分雄望镇关河。pán jù fēng luán miàn shì duō,tiān fēn xióng wàng zhèn guān hé。
足开烟雾鹏垂翼,手摘星辰月转波。zú kāi yān wù péng chuí yì,shǒu zhāi xīng chén yuè zhuǎn bō。
问法旧闻裴相国,传经今见李维摩。wèn fǎ jiù wén péi xiāng guó,chuán jīng jīn jiàn lǐ wéi mó。
禅徒到此栖尘迹,方信青云路可过。chán tú dào cǐ qī chén jì,fāng xìn qīng yún lù kě guò。

无尽藏

王洋

矫首层霄俯翠峦,虚空不住骨毛寒。jiǎo shǒu céng xiāo fǔ cuì luán,xū kōng bù zhù gǔ máo hán。
古今等是无穷境,风月何嫌取意看。gǔ jīn děng shì wú qióng jìng,fēng yuè hé xián qǔ yì kàn。
巢寄一枝惟自足,风抟九万岂知难。cháo jì yī zhī wéi zì zú,fēng tuán jiǔ wàn qǐ zhī nán。
与君同入逍摇境,方信乾坤宇宙宽。yǔ jūn tóng rù xiāo yáo jìng,fāng xìn qián kūn yǔ zhòu kuān。

题龙溪桥

王洋

放出清泉叠旧蹊,行人但渡不沾泥。fàng chū qīng quán dié jiù qī,xíng rén dàn dù bù zhān ní。
与君暂濯红尘足,留我长浇白玉畦。yǔ jūn zàn zhuó hóng chén zú,liú wǒ zhǎng jiāo bái yù qí。
千古蜿蜒潜窟穴,他年头角上云梯。qiān gǔ wān yán qián kū xué,tā nián tóu jiǎo shàng yún tī。
信知法海津梁别,认作东林是虎溪。xìn zhī fǎ hǎi jīn liáng bié,rèn zuò dōng lín shì hǔ xī。

思径山

王洋

汲引凡躯驾海鳌,恢张奇壮自仙曹。jí yǐn fán qū jià hǎi áo,huī zhāng qí zhuàng zì xiān cáo。
九龙献宅金园贵,四众添花宝范高。jiǔ lóng xiàn zhái jīn yuán guì,sì zhòng tiān huā bǎo fàn gāo。
身住四禅观梦境,眼收万象比秋毫。shēn zhù sì chán guān mèng jìng,yǎn shōu wàn xiàng bǐ qiū háo。
经行会遇登临处,勉策筋骸莫叹劳。jīng xíng huì yù dēng lín chù,miǎn cè jīn hái mò tàn láo。

僧自临安归说远信

王洋

幻形变灭困须臾,晚景尤惊岁易徂。huàn xíng biàn miè kùn xū yú,wǎn jǐng yóu jīng suì yì cú。
满目交游多故物,伤心风雨对今吾。mǎn mù jiāo yóu duō gù wù,shāng xīn fēng yǔ duì jīn wú。
逝波昨日方追霅,覆篑今朝又过衢。shì bō zuó rì fāng zhuī zhà,fù kuì jīn cháo yòu guò qú。
旋打青梅新荐酒,且须耳热听歌呼。xuán dǎ qīng méi xīn jiàn jiǔ,qiě xū ěr rè tīng gē hū。

与郑侍郎

王洋

还却天官尺一书,清时有味保悬车。hái què tiān guān chǐ yī shū,qīng shí yǒu wèi bǎo xuán chē。
公年尚壮去何蚤,古道谁言今不如。gōng nián shàng zhuàng qù hé zǎo,gǔ dào shuí yán jīn bù rú。
南部方开新榜丽,西清人说旧游疏。nán bù fāng kāi xīn bǎng lì,xī qīng rén shuō jiù yóu shū。
半簪白发无拘束,不用黄精自扫除。bàn zān bái fā wú jū shù,bù yòng huáng jīng zì sǎo chú。

还龟溪成拙句呈给事刘兄

王洋

上春日暮暮春头,翠浅芳浓草色柔。shàng chūn rì mù mù chūn tóu,cuì qiǎn fāng nóng cǎo sè róu。
五十日天和暖候,一帆风地往来舟。wǔ shí rì tiān hé nuǎn hòu,yī fān fēng dì wǎng lái zhōu。
棋神得隽惊逢敌,酒病寻医尚入流。qí shén dé juàn jīng féng dí,jiǔ bìng xún yī shàng rù liú。
只有风流动文采,较量沈谢亦推刘。zhǐ yǒu fēng liú dòng wén cǎi,jiào liàng shěn xiè yì tuī liú。

发龟溪道中

王洋

欲穷幽胜远纷华,频向晴空漾钓槎。yù qióng yōu shèng yuǎn fēn huá,pín xiàng qíng kōng yàng diào chá。
霞杂凫群归趁浦,雪飞鹭阵宿投沙。xiá zá fú qún guī chèn pǔ,xuě fēi lù zhèn sù tóu shā。
山连空秀嫌花杂,树远多图怕雾遮。shān lián kōng xiù xián huā zá,shù yuǎn duō tú pà wù zhē。
莫怪故园归未得,为贪入手好烟霞。mò guài gù yuán guī wèi dé,wèi tān rù shǒu hǎo yān xiá。

馀干见游存诚

王洋

世家兄弟久随流,少不同嬉老宦游。shì jiā xiōng dì jiǔ suí liú,shǎo bù tóng xī lǎo huàn yóu。
身似舟空长信浪,官如萍转偶同州。shēn shì zhōu kōng zhǎng xìn làng,guān rú píng zhuǎn ǒu tóng zhōu。
论文共酌三斟酒,决胜公围一局楸。lùn wén gòng zhuó sān zhēn jiǔ,jué shèng gōng wéi yī jú qiū。
三百里溪明月夜,得心情处便相求。sān bǎi lǐ xī míng yuè yè,dé xīn qíng chù biàn xiāng qiú。

二月九日访仰之闻德茂与婿邓叔厚蚤作逍摇溪滨叹而成诗

王洋

贪闲心不受嚣尘,六十年馀自在身。tān xián xīn bù shòu xiāo chén,liù shí nián yú zì zài shēn。
爱水爱山三益友,如冰如玉两闲人。ài shuǐ ài shān sān yì yǒu,rú bīng rú yù liǎng xián rén。
言无拘畏诗多健,酒借豪华力有神。yán wú jū wèi shī duō jiàn,jiǔ jiè háo huá lì yǒu shén。
闻说山中丞相语,与君心事最相亲。wén shuō shān zhōng chéng xiāng yǔ,yǔ jūn xīn shì zuì xiāng qīn。