古诗词

哭李清卿侍郎

王洋

皇泽淹时久,人怀孝可移。huáng zé yān shí jiǔ,rén huái xiào kě yí。
不应当后患,端恨未前知。bù yīng dāng hòu huàn,duān hèn wèi qián zhī。
国破言犹壮,身亡义不亏。guó pò yán yóu zhuàng,shēn wáng yì bù kuī。
青编照千古,昭代有芳辞。qīng biān zhào qiān gǔ,zhāo dài yǒu fāng cí。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

厚载王君求仆赋寄闲斋诗又欲仆作晚实此君二诗皆未果惠然枉佳篇甚厚非老钝所及聊次韵奉酬

王洋

布鼓何堪付阿香,平生痴绝亦长康。bù gǔ hé kān fù ā xiāng,píng shēng chī jué yì zhǎng kāng。
曲成下里安知宋,疏就中郎不姓常。qū chéng xià lǐ ān zhī sòng,shū jiù zhōng láng bù xìng cháng。
未许芳馨依杜若,摇窥光怪识干将。wèi xǔ fāng xīn yī dù ruò,yáo kuī guāng guài shí gàn jiāng。
秋风一水空相望,留滞何时贡玉堂。qiū fēng yī shuǐ kōng xiāng wàng,liú zhì hé shí gòng yù táng。

和徐思远韵

王洋

几叶文章开一花,布裘中句已名家。jǐ yè wén zhāng kāi yī huā,bù qiú zhōng jù yǐ míng jiā。
无心于世苦亡赖,生子如郎定可夸。wú xīn yú shì kǔ wáng lài,shēng zi rú láng dìng kě kuā。
行矣斋房思贾传,莫将高论诋王嘉。xíng yǐ zhāi fáng sī jiǎ chuán,mò jiāng gāo lùn dǐ wáng jiā。
冥鸿一去自千里,寂寞沙村只望涯。míng hóng yī qù zì qiān lǐ,jì mò shā cūn zhǐ wàng yá。

和滕宰与徐思远

王洋

故国愁来有所思,那堪更读四愁诗。gù guó chóu lái yǒu suǒ sī,nà kān gèng dú sì chóu shī。
令君术业辉千古,处士才名冠一时。lìng jūn shù yè huī qiān gǔ,chù shì cái míng guān yī shí。
醉后啸歌争气焰,闲来履屐共追随。zuì hòu xiào gē zhēng qì yàn,xián lái lǚ jī gòng zhuī suí。
诗豪酒侠方推重,野客何知但朵颐。shī háo jiǔ xiá fāng tuī zhòng,yě kè hé zhī dàn duǒ yí。

和徐思远岁除

王洋

节物催人莫自悲,开颜且喜看君诗。jié wù cuī rén mò zì bēi,kāi yán qiě xǐ kàn jūn shī。
饭抛宿岁因轻弃,酒为迎年故重违。fàn pāo sù suì yīn qīng qì,jiǔ wèi yíng nián gù zhòng wéi。
照镜不收寒鹭影,藏钩新与少年期。zhào jìng bù shōu hán lù yǐng,cáng gōu xīn yǔ shǎo nián qī。
何须直待东风醉,红烛花前且满枝。hé xū zhí dài dōng fēng zuì,hóng zhú huā qián qiě mǎn zhī。

徐思远出示月夜登楼诗句法甚高不类平生语幸少卑之在我辈中自不失为社头且使时见一斑也

王洋

几处澄辉几处秋,好闲时上水明楼。jǐ chù chéng huī jǐ chù qiū,hǎo xián shí shàng shuǐ míng lóu。
谁怜老子风前兴,为遣中郎醉上舟。shuí lián lǎo zi fēng qián xīng,wèi qiǎn zhōng láng zuì shàng zhōu。
一带横空长漠漠,时看飞栋影悠悠。yī dài héng kōng zhǎng mò mò,shí kàn fēi dòng yǐng yōu yōu。
今宵踏月归时节,莫骂徐郎只暗游。jīn xiāo tà yuè guī shí jié,mò mà xú láng zhǐ àn yóu。

李尹叔知丞借华严于仙山子楚以诗道其事李有和诗因以次韵

王洋

与君淮浦接乡关,闻道忙中也自闲。yǔ jūn huái pǔ jiē xiāng guān,wén dào máng zhōng yě zì xián。
身似浮花真客宅,心归实地是家山。shēn shì fú huā zhēn kè zhái,xīn guī shí dì shì jiā shān。
窗明笃耨朝烟细,榻静籧篨午梦残。chuāng míng dǔ nòu cháo yān xì,tà jìng qú chú wǔ mèng cán。
更问前生李居士,南行今到几人间。gèng wèn qián shēng lǐ jū shì,nán xíng jīn dào jǐ rén jiān。

和张中大

王洋

天作长绡玉作图,恍然身世在冰壶。tiān zuò zhǎng xiāo yù zuò tú,huǎng rán shēn shì zài bīng hú。
岁期共饱如颁粟,瑞要均行胜得珠。suì qī gòng bǎo rú bān sù,ruì yào jūn xíng shèng dé zhū。
未办五湖扬短艇,且谋双鲤唤长须。wèi bàn wǔ hú yáng duǎn tǐng,qiě móu shuāng lǐ huàn zhǎng xū。
清朝不要培芝菌,正好称觞颂正符。qīng cháo bù yào péi zhī jūn,zhèng hǎo chēng shāng sòng zhèng fú。

和张中大

王洋

忆昔开元夜宴图,锦为方丈玉为壶。yì xī kāi yuán yè yàn tú,jǐn wèi fāng zhàng yù wèi hú。
但夸北里楼吹笛,谁问长安米胜珠。dàn kuā běi lǐ lóu chuī dí,shuí wèn zhǎng ān mǐ shèng zhū。
事去牵连难雪耻,愁来陪奉长霜须。shì qù qiān lián nán xuě chǐ,chóu lái péi fèng zhǎng shuāng xū。
兔园岩穴皆时彦,一斗青精过刻符。tù yuán yán xué jiē shí yàn,yī dòu qīng jīng guò kè fú。

杨仲承秘书蹉跎三年今得荣州文学冬日贻书以诗答之

王洋

昔年曾叹小差池,官带荣名自有时。xī nián céng tàn xiǎo chà chí,guān dài róng míng zì yǒu shí。
二火并光君有渐,一茅覆屋两相宜。èr huǒ bìng guāng jūn yǒu jiàn,yī máo fù wū liǎng xiāng yí。
心田自乐缘知足,世路无求亦少思。xīn tián zì lè yuán zhī zú,shì lù wú qiú yì shǎo sī。
好是一丘藏曲折,也无邻里共追随。hǎo shì yī qiū cáng qū zhé,yě wú lín lǐ gòng zhuī suí。

节日同儿女小集倅有诗见戏答之

王洋

白首相看一病妻,也能举桉与眉齐。bái shǒu xiāng kàn yī bìng qī,yě néng jǔ ān yǔ méi qí。
诲儿共织庞翁竹,养气多惭纪渻鸡。huì ér gòng zhī páng wēng zhú,yǎng qì duō cán jì shěng jī。
作恶不须嗟室罄,惊魂长幸脱征鼙。zuò è bù xū jiē shì qìng,jīng hún zhǎng xìng tuō zhēng pí。
团栾欲说无生话,试借先生刮眼鎞。tuán luán yù shuō wú shēng huà,shì jiè xiān shēng guā yǎn bī。

和江如晦

王洋

萧寺姑分一日光,人生同调稳相当。xiāo sì gū fēn yī rì guāng,rén shēng tóng diào wěn xiāng dāng。
空斋夜语规前哲,带酒论文恐老狂。kōng zhāi yè yǔ guī qián zhé,dài jiǔ lùn wén kǒng lǎo kuáng。
三献三休真琬琰,一前一却笑螳螂。sān xiàn sān xiū zhēn wǎn yǎn,yī qián yī què xiào táng láng。
君家江左才名旧,会向长涂一振骧。jūn jiā jiāng zuǒ cái míng jiù,huì xiàng zhǎng tú yī zhèn xiāng。

和江如晦

王洋

妇未生儿先制名,人生适意但随情。fù wèi shēng ér xiān zhì míng,rén shēng shì yì dàn suí qíng。
有无何预它人事,轮奂当期异日成。yǒu wú hé yù tā rén shì,lún huàn dāng qī yì rì chéng。
收拾功名须义勇,较量得失是心兵。shōu shí gōng míng xū yì yǒng,jiào liàng dé shī shì xīn bīng。
鄙文不用量轻重,久已无心羡世荣。bǐ wén bù yòng liàng qīng zhòng,jiǔ yǐ wú xīn xiàn shì róng。

和黄朝请

王洋

谋身学业愧渊云,急退还惭谷口真。móu shēn xué yè kuì yuān yún,jí tuì hái cán gǔ kǒu zhēn。
可是有生同冗长,真成无补费精神。kě shì yǒu shēng tóng rǒng zhǎng,zhēn chéng wú bǔ fèi jīng shén。
抽簪早觉宏图远,侧席时闻妙语新。chōu zān zǎo jué hóng tú yuǎn,cè xí shí wén miào yǔ xīn。
共道徵君似颜子,升堂今日见诗人。gòng dào zhēng jūn shì yán zi,shēng táng jīn rì jiàn shī rén。

和黄朝请

王洋

极目关山不断云,岭梅开处若为真。jí mù guān shān bù duàn yún,lǐng méi kāi chù ruò wèi zhēn。
沈迷簿领政无术,展拓诗章笔有神。shěn mí bù lǐng zhèng wú shù,zhǎn tuò shī zhāng bǐ yǒu shén。
夜市鬻茶如访旧,晓妆吹颊自争新。yè shì yù chá rú fǎng jiù,xiǎo zhuāng chuī jiá zì zhēng xīn。
长溪西畔烟霞远,闻有风光属主人。zhǎng xī xī pàn yān xiá yuǎn,wén yǒu fēng guāng shǔ zhǔ rén。

和方丞观棋诗兼戏戎琳二僧

王洋

会得头头理趣微,此如未会即倾攲。huì dé tóu tóu lǐ qù wēi,cǐ rú wèi huì jí qīng qī。
试看一路争先着,何异三乘占上机。shì kàn yī lù zhēng xiān zhe,hé yì sān chéng zhàn shàng jī。
但使无心须百胜,多因弄巧陷重围。dàn shǐ wú xīn xū bǎi shèng,duō yīn nòng qiǎo xiàn zhòng wéi。
条条白黑分明路,苦被旁观指是非。tiáo tiáo bái hēi fēn míng lù,kǔ bèi páng guān zhǐ shì fēi。