古诗词

新隐四首古亭

王洋

香分净社色专城,冠盖如云照乘明。xiāng fēn jìng shè sè zhuān chéng,guān gài rú yún zhào chéng míng。
晓露一妆秋艳曳,凉风吹月夜经营。xiǎo lù yī zhuāng qiū yàn yè,liáng fēng chuī yuè yè jīng yíng。
戏荷鱼小波纹近,戛玉船低笑响轻。xì hé yú xiǎo bō wén jìn,jiá yù chuán dī xiào xiǎng qīng。
闻说笠乾烧供夜,无边华烛竞欢迎。wén shuō lì qián shāo gōng yè,wú biān huá zhú jìng huān yíng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

曾谹父招客盛夏转凉

王洋

火云烈烈烧尘土,八月炎风正三鼓。huǒ yún liè liè shāo chén tǔ,bā yuè yán fēng zhèng sān gǔ。
使君传教招近局,雨打红尘风起舞。shǐ jūn chuán jiào zhāo jìn jú,yǔ dǎ hóng chén fēng qǐ wǔ。
人言神物戏悭人,长为微情爱三暑。rén yán shén wù xì qiān rén,zhǎng wèi wēi qíng ài sān shǔ。
晴时得雨静招风,若饮清凉汗如雨。qíng shí dé yǔ jìng zhāo fēng,ruò yǐn qīng liáng hàn rú yǔ。
了知人意通三界,达士挥金天不怪。le zhī rén yì tōng sān jiè,dá shì huī jīn tiān bù guài。
今朝宾客杂邹枚,想有笔端风雨快。jīn cháo bīn kè zá zōu méi,xiǎng yǒu bǐ duān fēng yǔ kuài。

季文作真率会遇大雪寒甚主人之居狭不容散步为嫌作数语为解

王洋

一风一雨天酝雪,溪上行人手吹裂。yī fēng yī yǔ tiān yùn xuě,xī shàng xíng rén shǒu chuī liè。
主人扫巷作光华,满注金罍唤宾客。zhǔ rén sǎo xiàng zuò guāng huá,mǎn zhù jīn léi huàn bīn kè。
酒酣耳热胆量宽,容我口开非偪仄。jiǔ hān ěr rè dǎn liàng kuān,róng wǒ kǒu kāi fēi bī zè。
天寒促膝政相宜,共道兴来连举白。tiān hán cù xī zhèng xiāng yí,gòng dào xīng lái lián jǔ bái。
人心好客天亦知,平时思雪不可期。rén xīn hǎo kè tiān yì zhī,píng shí sī xuě bù kě qī。
寒消内热沃肺渴,瑶花满眼真瑰奇。hán xiāo nèi rè wò fèi kě,yáo huā mǎn yǎn zhēn guī qí。
一尺呈丰有成验,三白谴厉徵前为。yī chǐ chéng fēng yǒu chéng yàn,sān bái qiǎn lì zhēng qián wèi。
不辞秉烛达曙光,别思共醉今何辞。bù cí bǐng zhú dá shǔ guāng,bié sī gòng zuì jīn hé cí。
此身对酒愿长健,明年花发春迟迟。cǐ shēn duì jiǔ yuàn zhǎng jiàn,míng nián huā fā chūn chí chí。

郑吏部设川馔招客戏成长言呈诸丈

王洋

茫茫四海天宇高,九州列贡分地毛。máng máng sì hǎi tiān yǔ gāo,jiǔ zhōu liè gòng fēn dì máo。
江黄之区橘柚国,细腰宫衣无吴庖。jiāng huáng zhī qū jú yòu guó,xì yāo gōng yī wú wú páo。
□□不得供刀匕,况走川珍自岷水。bù dé gōng dāo bǐ,kuàng zǒu chuān zhēn zì mín shuǐ。
郑翁幻戏不作难,缩地分甘五千里。zhèng wēng huàn xì bù zuò nán,suō dì fēn gān wǔ qiān lǐ。
老人种蔬姜满畦,买姜留钱人不知。lǎo rén zhǒng shū jiāng mǎn qí,mǎi jiāng liú qián rén bù zhī。
丁宁使者市蜀锦,恍惚异味来如期。dīng níng shǐ zhě shì shǔ jǐn,huǎng hū yì wèi lái rú qī。
乃知此事古亦有,郑老此戏诚瑰奇。nǎi zhī cǐ shì gǔ yì yǒu,zhèng lǎo cǐ xì chéng guī qí。
捣珍䐑脔投巨鼎,缭肝末肺分全牺。dǎo zhēn zhé luán tóu jù dǐng,liáo gān mò fèi fēn quán xī。
南方摇落青未已,梅蕊垂垂照青泚。nán fāng yáo luò qīng wèi yǐ,méi ruǐ chuí chuí zhào qīng cǐ。
雪消冰尽饱阳和,更待春风转沙尾。xuě xiāo bīng jǐn bǎo yáng hé,gèng dài chūn fēng zhuǎn shā wěi。
秾华只说锦官城,匝地烧灯夜初起。nóng huá zhǐ shuō jǐn guān chéng,zā dì shāo dēng yè chū qǐ。
从翁已幸不赍粮,期向城都看药市。cóng wēng yǐ xìng bù jī liáng,qī xiàng chéng dōu kàn yào shì。

题徐明叔海舟横笛图

王洋

莫爱一掬水,海阔观狂澜。mò ài yī jū shuǐ,hǎi kuò guān kuáng lán。
莫爱手中月,空明海上山。mò ài shǒu zhōng yuè,kōng míng hǎi shàng shān。
人生适意贵如此,前度徐郎在千里。rén shēng shì yì guì rú cǐ,qián dù xú láng zài qiān lǐ。
喷云裂石天宇高,夜寒水冷鱼龙起。pēn yún liè shí tiān yǔ gāo,yè hán shuǐ lěng yú lóng qǐ。
世间俗客贪昏睡,波涛不识神灵意。shì jiān sú kè tān hūn shuì,bō tāo bù shí shén líng yì。
更令叠奏数曲终,鲸山会作玻璃翠。gèng lìng dié zòu shù qū zhōng,jīng shān huì zuò bō lí cuì。
画工妙手今无几,可惜徐卿今老矣。huà gōng miào shǒu jīn wú jǐ,kě xī xú qīng jīn lǎo yǐ。
醉中睡起百忧宽,与君一笑西风里。zuì zhōng shuì qǐ bǎi yōu kuān,yǔ jūn yī xiào xī fēng lǐ。

石涧

王洋

帝令银汉推馀泽,不与人间较刀尺。dì lìng yín hàn tuī yú zé,bù yǔ rén jiān jiào dāo chǐ。
剪绡为练课天孙,溅溜成文照东壁。jiǎn xiāo wèi liàn kè tiān sūn,jiàn liū chéng wén zhào dōng bì。
我疑蒲城鬼神入,脚踏飞车翻霹雳。wǒ yí pú chéng guǐ shén rù,jiǎo tà fēi chē fān pī lì。
怒当十倍缚王离,瓦震三军开许历。nù dāng shí bèi fù wáng lí,wǎ zhèn sān jūn kāi xǔ lì。
仙翁题诗诗有史,画史纷纷俱屈膝。xiān wēng tí shī shī yǒu shǐ,huà shǐ fēn fēn jù qū xī。
至今盛事随山中,往往摩挲到金石。zhì jīn shèng shì suí shān zhōng,wǎng wǎng mó sā dào jīn shí。
归来满口说江湖,不学平生论感激。guī lái mǎn kǒu shuō jiāng hú,bù xué píng shēng lùn gǎn jī。
乃知卷舒在虚怀,谁道今人不如昔。nǎi zhī juǎn shū zài xū huái,shuí dào jīn rén bù rú xī。
有时坐我天姥下,但觉清风生羽翼。yǒu shí zuò wǒ tiān lǎo xià,dàn jué qīng fēng shēng yǔ yì。
长令净洗五兵闲,回看万事皆尘迹。zhǎng lìng jìng xǐ wǔ bīng xián,huí kàn wàn shì jiē chén jì。

寄题永新邓成之粟庵

王洋

学诗学礼子已文,种花种竹居不贫。xué shī xué lǐ zi yǐ wén,zhǒng huā zhǒng zhú jū bù pín。
门闾正可务广大,如何一粟容君身。mén lǘ zhèng kě wù guǎng dà,rú hé yī sù róng jūn shēn。
结庵名粟亦何寄,口不尽言知有意。jié ān míng sù yì hé jì,kǒu bù jǐn yán zhī yǒu yì。
鹍鹏羽翼自垂天,蜩鸴飞鸣有馀地。kūn péng yǔ yì zì chuí tiān,tiáo xué fēi míng yǒu yú dì。
短长小大争长雄,舒卷不离方寸中。duǎn zhǎng xiǎo dà zhēng zhǎng xióng,shū juǎn bù lí fāng cùn zhōng。
小如一粟大江海,万形宇内宁非同。xiǎo rú yī sù dà jiāng hǎi,wàn xíng yǔ nèi níng fēi tóng。
君如推此充寥廓,回集尘端亦栖托。jūn rú tuī cǐ chōng liáo kuò,huí jí chén duān yì qī tuō。
放言切勿诮蒙庄,伯夷永名仲尼博。fàng yán qiè wù qiào méng zhuāng,bó yí yǒng míng zhòng ní bó。
更须谈理勿谈空,此道根原由守约。gèng xū tán lǐ wù tán kōng,cǐ dào gēn yuán yóu shǒu yuē。

凝云堂

王洋

浮云踪迹真何处,会若无心是同住。fú yún zōng jì zhēn hé chù,huì ruò wú xīn shì tóng zhù。
此间我若解忘情,应与闲云共来去。cǐ jiān wǒ ruò jiě wàng qíng,yīng yǔ xián yún gòng lái qù。
面山结屋开虚明,屈伸与我同太清。miàn shān jié wū kāi xū míng,qū shēn yǔ wǒ tóng tài qīng。
红尘洗淡一翻手,悠然适见云平凝。hóng chén xǐ dàn yī fān shǒu,yōu rán shì jiàn yún píng níng。
回看诗客时满堂,雕刻品汇俱奔忙。huí kàn shī kè shí mǎn táng,diāo kè pǐn huì jù bēn máng。
亦知泉石成膏肓,与人装取锦绣肠。yì zhī quán shí chéng gāo huāng,yǔ rén zhuāng qǔ jǐn xiù cháng。
寥廓万里同翱翔,唯有白云来帝乡。liáo kuò wàn lǐ tóng áo xiáng,wéi yǒu bái yún lái dì xiāng。

同刘仲忱舍人先生郑武子饯伯氏赋两篇得圣欢二韵

王洋

南州本非行路难,年来行客多悲酸。nán zhōu běn fēi xíng lù nán,nián lái xíng kè duō bēi suān。
黄花白酒且今夕,惊风晚日催双翰。huáng huā bái jiǔ qiě jīn xī,jīng fēng wǎn rì cuī shuāng hàn。
一杯交欢意方属,四座相顾颜不欢。yī bēi jiāo huān yì fāng shǔ,sì zuò xiāng gù yán bù huān。
如今守边戍不远,政合勉力劝加餐。rú jīn shǒu biān shù bù yuǎn,zhèng hé miǎn lì quàn jiā cān。

送周仲固运使之官湖北

王洋

梅花满野春欲苏,汉家使者临重湖。méi huā mǎn yě chūn yù sū,hàn jiā shǐ zhě lín zhòng hú。
使君作意不求异,解使愁叹成欢娱。shǐ jūn zuò yì bù qiú yì,jiě shǐ chóu tàn chéng huān yú。
往年奉法佐廷尉,纵遣狐兔诛封嵎。wǎng nián fèng fǎ zuǒ tíng wèi,zòng qiǎn hú tù zhū fēng yú。
平生狱吏弄爪觜,民不畏吏从君初。píng shēng yù lì nòng zhǎo zī,mín bù wèi lì cóng jūn chū。
即今持节下泽国,要令比屋歌唐虞。jí jīn chí jié xià zé guó,yào lìng bǐ wū gē táng yú。
父兄便饱仓有粟,童子莫恨衣无襦。fù xiōng biàn bǎo cāng yǒu sù,tóng zi mò hèn yī wú rú。
温温和气遍封服,坐运岂必劳传呼。wēn wēn hé qì biàn fēng fú,zuò yùn qǐ bì láo chuán hū。
桃花之源诚有无,吾恐诞幻成荒诬。táo huā zhī yuán chéng yǒu wú,wú kǒng dàn huàn chéng huāng wū。
不如使君三圣书,总括万汇包堪舆。bù rú shǐ jūn sān shèng shū,zǒng kuò wàn huì bāo kān yú。
一编韦带在掌握,藏之怀抱时卷舒。yī biān wéi dài zài zhǎng wò,cáng zhī huái bào shí juǎn shū。
古今事物不外取,但用指诀开迷途。gǔ jīn shì wù bù wài qǔ,dàn yòng zhǐ jué kāi mí tú。
斯民识路从变化,履泰去否挛中孚。sī mín shí lù cóng biàn huà,lǚ tài qù fǒu luán zhōng fú。
使君早讫外郎课,归奉天子陈王图。shǐ jūn zǎo qì wài láng kè,guī fèng tiān zi chén wáng tú。
他年访我当踟蹰,欲饷白饭陈青刍。tā nián fǎng wǒ dāng chí chú,yù xiǎng bái fàn chén qīng chú。

偶得上饶芡实颇佳分荐同邑以诗送

王洋

明珠宝簿藏贝宫,姮娥取置空明中。míng zhū bǎo bù cáng bèi gōng,héng é qǔ zhì kōng míng zhōng。
神仙法施仗秘咒,一粒变化传无穷。shén xiān fǎ shī zhàng mì zhòu,yī lì biàn huà chuán wú qióng。
水府仙人通妙诀,擘破寒泉弄明月。shuǐ fǔ xiān rén tōng miào jué,bāi pò hán quán nòng míng yuè。
左庚右甲养素胎,珠胜醍醐色如雪。zuǒ gēng yòu jiǎ yǎng sù tāi,zhū shèng tí hú sè rú xuě。
炼丹水底含太阳,世人错比煎硫磺。liàn dān shuǐ dǐ hán tài yáng,shì rén cuò bǐ jiān liú huáng。
丹成不合恋凡壳,雄鸡冠碎鸿头伤。dān chéng bù hé liàn fán ké,xióng jī guān suì hóng tóu shāng。
紫苞裂处呈芳髓,火候温温闇香起。zǐ bāo liè chù chéng fāng suǐ,huǒ hòu wēn wēn àn xiāng qǐ。
青荷犹著旧衣裳,玉质可怜供软美。qīng hé yóu zhù jiù yī shang,yù zhì kě lián gōng ruǎn měi。
我家旧住长淮湄,花开十丈芙蓉旗。wǒ jiā jiù zhù zhǎng huái méi,huā kāi shí zhàng fú róng qí。
年年割鲜唤同社,径醉忘却还家时。nián nián gē xiān huàn tóng shè,jìng zuì wàng què hái jiā shí。
何人缩地有幻巧,容我短棹追冯夷。hé rén suō dì yǒu huàn qiǎo,róng wǒ duǎn zhào zhuī féng yí。

借笠泽丛书于陈长卿以诗还之

王洋

亲见子云貌不扬,迟以岁月名自彰。qīn jiàn zi yún mào bù yáng,chí yǐ suì yuè míng zì zhāng。
松江笠泽几多地,古今三作胜士场。sōng jiāng lì zé jǐ duō dì,gǔ jīn sān zuò shèng shì chǎng。
鸱夷已去乘海航,季鹰抚事惊秋霜。chī yí yǐ qù chéng hǎi háng,jì yīng fǔ shì jīng qiū shuāng。
五百年间天随子,汀洲杜若齐芬芳。wǔ bǎi nián jiān tiān suí zi,tīng zhōu dù ruò qí fēn fāng。
笔床茶灶湖光里,欸乃声中弄清泚。bǐ chuáng chá zào hú guāng lǐ,āi nǎi shēng zhōng nòng qīng cǐ。
有厨无烟釜爨空,过午悬箪藜苋美。yǒu chú wú yān fǔ cuàn kōng,guò wǔ xuán dān lí xiàn měi。
诗穷文怪两奇绝,造化别分闲日月。shī qióng wén guài liǎng qí jué,zào huà bié fēn xián rì yuè。
一峰下岭晚当门,四颊寒鲈夜飞雪。yī fēng xià lǐng wǎn dāng mén,sì jiá hán lú yè fēi xuě。
甘同世上伏腊勤,肯作人间觞豆客。gān tóng shì shàng fú là qín,kěn zuò rén jiān shāng dòu kè。
辟书不为救口忙,衔命终辞一官热。pì shū bù wèi jiù kǒu máng,xián mìng zhōng cí yī guān rè。
借书当借物外书,洗除尘坌观浮虚。jiè shū dāng jiè wù wài shū,xǐ chú chén bèn guān fú xū。
异时曾此一过眼,故人相遇诚欢娱。yì shí céng cǐ yī guò yǎn,gù rén xiāng yù chéng huān yú。
翩然好去追黄鹄,酒无两瓻歌一曲。piān rán hǎo qù zhuī huáng gǔ,jiǔ wú liǎng chī gē yī qū。

闻何为孙作内集以长言戏之

王洋

门前春田澍膏雨,门内春风动歌舞。mén qián chūn tián shù gāo yǔ,mén nèi chūn fēng dòng gē wǔ。
瑑为璋玉男子祥,起作绣鞋女儿舞。zhuàn wèi zhāng yù nán zi xiáng,qǐ zuò xiù xié nǚ ér wǔ。
阿翁吹箫儿献旅,粉面娇孙侍家主。ā wēng chuī xiāo ér xiàn lǚ,fěn miàn jiāo sūn shì jiā zhǔ。
一门欢笑足戏乐,盛事流传百年语。yī mén huān xiào zú xì lè,shèng shì liú chuán bǎi nián yǔ。
村歌社曲莫插手,定本风流教坊谱。cūn gē shè qū mò chā shǒu,dìng běn fēng liú jiào fāng pǔ。
一家有喜百家同,况是相逢沦落中。yī jiā yǒu xǐ bǎi jiā tóng,kuàng shì xiāng féng lún luò zhōng。
犀钱玉果大开说,已愧汤饼沾无功。xī qián yù guǒ dà kāi shuō,yǐ kuì tāng bǐng zhān wú gōng。

周秀实书云裴奇卿好茶得病钟熙仲酣醉任真西林老逢场作戏同倚花下一时信笔作诗为戏

王洋

闲来得病绯衣客,著酒当茶桑苎翁。xián lái dé bìng fēi yī kè,zhù jiǔ dāng chá sāng zhù wēng。
谁知十室有二士,复得周叟同从容。shuí zhī shí shì yǒu èr shì,fù dé zhōu sǒu tóng cóng róng。
叟今行年馀七十,七岁诗成鬼神泣。sǒu jīn xíng nián yú qī shí,qī suì shī chéng guǐ shén qì。
即今吻合主盟坛,籍湜惊奔汗流急。jí jīn wěn hé zhǔ méng tán,jí shí jīng bēn hàn liú jí。
两君置阵亦严整,未许行人私越境。liǎng jūn zhì zhèn yì yán zhěng,wèi xǔ xíng rén sī yuè jìng。
有时争利逐辎车,掉鞅安行发机阱。yǒu shí zhēng lì zhú zī chē,diào yāng ān xíng fā jī jǐng。
战者方酣见者真,走书取证石壁人。zhàn zhě fāng hān jiàn zhě zhēn,zǒu shū qǔ zhèng shí bì rén。
石壁老人方睡起,岩前一笑桃花春。shí bì lǎo rén fāng shuì qǐ,yán qián yī xiào táo huā chūn。
迟君待我同徙倚,共催短棹东风里。chí jūn dài wǒ tóng xǐ yǐ,gòng cuī duǎn zhào dōng fēng lǐ。

方何二公回自郡所得不同作诗戏之

王洋

南邻博士只破帏,春来数日分春衣。nán lín bó shì zhǐ pò wéi,chūn lái shù rì fēn chūn yī。
东风陌上催蒙茀,不许看花缓缓归。dōng fēng mò shàng cuī méng fú,bù xǔ kàn huā huǎn huǎn guī。
那知此理未可诉,破费书厨走长路。nà zhī cǐ lǐ wèi kě sù,pò fèi shū chú zǒu zhǎng lù。
静思我咎安致然,杳杳人情无问处。jìng sī wǒ jiù ān zhì rán,yǎo yǎo rén qíng wú wèn chù。
归来粉黛包亦结,安得衾禂更罗列。guī lái fěn dài bāo yì jié,ān dé qīn dǎo gèng luó liè。
娇儿冬暖不须啼,正恐当寒更无袜。jiāo ér dōng nuǎn bù xū tí,zhèng kǒng dāng hán gèng wú wà。
命数从来有奇耦,北里士师真好手。mìng shù cóng lái yǒu qí ǒu,běi lǐ shì shī zhēn hǎo shǒu。
一时欢笑父子同,箧载缣缃船载酒。yī shí huān xiào fù zi tóng,qiè zài jiān xiāng chuán zài jiǔ。
归遗欣欣乐可期,妇运金刀时哺饴。guī yí xīn xīn lè kě qī,fù yùn jīn dāo shí bǔ yí。
先忧后喜尊吉卜,酾酒烹鱼消百罹。xiān yōu hòu xǐ zūn jí bo,shāi jiǔ pēng yú xiāo bǎi lí。
世间得失类如此,解使空肠作悲喜。shì jiān dé shī lèi rú cǐ,jiě shǐ kōng cháng zuò bēi xǐ。
红白纷纷一种花,试向东风问桃李。hóng bái fēn fēn yī zhǒng huā,shì xiàng dōng fēng wèn táo lǐ。

戏郑曾二老

王洋

两编千片白雪茧,六百二斗青铜钱。liǎng biān qiān piàn bái xuě jiǎn,liù bǎi èr dòu qīng tóng qián。
不辞破费十日产,要向几上追前贤。bù cí pò fèi shí rì chǎn,yào xiàng jǐ shàng zhuī qián xián。
前贤已死不可慕,世上流传只佳句。qián xián yǐ sǐ bù kě mù,shì shàng liú chuán zhǐ jiā jù。
不寻断简赏心符,定自前贤无觅处。bù xún duàn jiǎn shǎng xīn fú,dìng zì qián xián wú mì chù。
郑翁知我用意诚,云有甲乙分馀明。zhèng wēng zhī wǒ yòng yì chéng,yún yǒu jiǎ yǐ fēn yú míng。
卢仝书到孟郊富,李老被酒张翁醒。lú tóng shū dào mèng jiāo fù,lǐ lǎo bèi jiǔ zhāng wēng xǐng。
当时储馆典雠校,今日取送传芳馨。dāng shí chǔ guǎn diǎn chóu xiào,jīn rì qǔ sòng chuán fāng xīn。
分多析少每如此,翁甑百金杯千羹。fēn duō xī shǎo měi rú cǐ,wēng zèng bǎi jīn bēi qiān gēng。
北邻老子苦好客,悬箪过午须宾食。běi lín lǎo zi kǔ hǎo kè,xuán dān guò wǔ xū bīn shí。
昨朝唤客啖鹅炙,十字浮光汤饼滑。zuó cháo huàn kè dàn é zhì,shí zì fú guāng tāng bǐng huá。
须臾碾畔百尘飞,语是奴童破圭璧。xū yú niǎn pàn bǎi chén fēi,yǔ shì nú tóng pò guī bì。
此翁香串数百枚,一一啖客当千回。cǐ wēng xiāng chuàn shù bǎi méi,yī yī dàn kè dāng qiān huí。
啜香饱炙勘诗谱,但度流年无所苦。chuài xiāng bǎo zhì kān shī pǔ,dàn dù liú nián wú suǒ kǔ。