古诗词

闻沈氏小亭欲往主人辞出先闻赵丞相尝游

王洋

篱横地狭曲相裁,倦扫残花长绿苔。lí héng dì xiá qū xiāng cái,juàn sǎo cán huā zhǎng lǜ tái。
连榭似闻兼静雅,闲情暂欲洗尘埃。lián xiè shì wén jiān jìng yǎ,xián qíng zàn yù xǐ chén āi。
料将春色供家用,那有芳尊为客开。liào jiāng chūn sè gōng jiā yòng,nà yǒu fāng zūn wèi kè kāi。
怪见门前少车马,多因只要相公来。guài jiàn mén qián shǎo chē mǎ,duō yīn zhǐ yào xiāng gōng lái。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

陈长卿侍郎以玉友末利见饷并示长言已酬再示一篇再此次韵

王洋

少常仙伯词翰光,天鹅绶带连天香。shǎo cháng xiān bó cí hàn guāng,tiān é shòu dài lián tiān xiāng。
崆峒之人瞻北斗,假面不敢呈西凉。kōng dòng zhī rén zhān běi dòu,jiǎ miàn bù gǎn chéng xī liáng。
浮名于我亦何有,不爱热官能炙手。fú míng yú wǒ yì hé yǒu,bù ài rè guān néng zhì shǒu。
诗参祖律品度高,饮遇故人情分久。shī cān zǔ lǜ pǐn dù gāo,yǐn yù gù rén qíng fēn jiǔ。
梦中不踏肥马尘,觉来惊看琼树新。mèng zhōng bù tà féi mǎ chén,jué lái jīng kàn qióng shù xīn。
只愁三叠诗更好,有如恩爱成烦恼。zhǐ chóu sān dié shī gèng hǎo,yǒu rú ēn ài chéng fán nǎo。

刘行简以自题所画墨竹诗见示依韵酬之

王洋

买花无谋谋买竹,少陵未必甘同谷。mǎi huā wú móu móu mǎi zhú,shǎo líng wèi bì gān tóng gǔ。
索酒瓶空方索茶,陶水终惭锦茵宿。suǒ jiǔ píng kōng fāng suǒ chá,táo shuǐ zhōng cán jǐn yīn sù。
我生绝意鹤背钱,犯分犹贪竹间肉。wǒ shēng jué yì hè bèi qián,fàn fēn yóu tān zhú jiān ròu。
秾华稳付桃李春,寂寞颇疑松柏独。nóng huá wěn fù táo lǐ chūn,jì mò pǒ yí sōng bǎi dú。
自逢刘叟用意好,钱不看囊不羞忸。zì féng liú sǒu yòng yì hǎo,qián bù kàn náng bù xiū niǔ。
误身冠在竹皮宽,比酒叶宜衫色绿。wù shēn guān zài zhú pí kuān,bǐ jiǔ yè yí shān sè lǜ。
如翁须著第一流,艺能饱胜三千秋。rú wēng xū zhù dì yī liú,yì néng bǎo shèng sān qiān qiū。
少名数辈列青士,语放干云封素侯。shǎo míng shù bèi liè qīng shì,yǔ fàng gàn yún fēng sù hóu。
诗成自写真三绝,笔下琅玕手中铁。shī chéng zì xiě zhēn sān jué,bǐ xià láng gān shǒu zhōng tiě。
若须推毂极清高,有待朝天寒栗烈。ruò xū tuī gǔ jí qīng gāo,yǒu dài cháo tiān hán lì liè。

又题琳师房刘行简给事墨竹

王洋

黄门给事二千粟,日割三牲亦应足。huáng mén gěi shì èr qiān sù,rì gē sān shēng yì yīng zú。
刘翁食俎厌膻腥,千亩渭川期满腹。liú wēng shí zǔ yàn shān xīng,qiān mǔ wèi chuān qī mǎn fù。
吴人束简如束刍,百钱可了三日厨。wú rén shù jiǎn rú shù chú,bǎi qián kě le sān rì chú。
刘翁平生几两屐,可能千亩无赢馀。liú wēng píng shēng jǐ liǎng jī,kě néng qiān mǔ wú yíng yú。
独嫌纳腹未可尽,更为挥毫写清峻。dú xián nà fù wèi kě jǐn,gèng wèi huī háo xiě qīng jùn。
庭空月落千丈长,老柏乔松未高劲。tíng kōng yuè luò qiān zhàng zhǎng,lǎo bǎi qiáo sōng wèi gāo jìn。
锦绷稚子置腹中,铁面老人凌远风。jǐn bēng zhì zi zhì fù zhōng,tiě miàn lǎo rén líng yuǎn fēng。
此君族类俱得所,多事索此霜髯翁。cǐ jūn zú lèi jù dé suǒ,duō shì suǒ cǐ shuāng rán wēng。
腹饥眼饱徒倥偬,只说饕馋疑作俑。fù jī yǎn bǎo tú kōng zǒng,zhǐ shuō tāo chán yí zuò yǒng。
何以先生日照盘,更看婵娟势飞动。hé yǐ xiān shēng rì zhào pán,gèng kàn chán juān shì fēi dòng。
琳师从此唯善看,时时更为通平安。lín shī cóng cǐ wéi shàn kàn,shí shí gèng wèi tōng píng ān。

酬政老见赠

王洋

君于取予无乃廉,笔端自许能摧坚。jūn yú qǔ yǔ wú nǎi lián,bǐ duān zì xǔ néng cuī jiān。
摧坚不是老僧事,贾用不售将谁还。cuī jiān bù shì lǎo sēng shì,jiǎ yòng bù shòu jiāng shuí hái。
却收神观反初视,先种熟耨终有年。què shōu shén guān fǎn chū shì,xiān zhǒng shú nòu zhōng yǒu nián。
早知游息造溟漠,不为耳目辞嚣喧。zǎo zhī yóu xī zào míng mò,bù wèi ěr mù cí xiāo xuān。
新诗投我苦褒拂,岂但一读头风痊。xīn shī tóu wǒ kǔ bāo fú,qǐ dàn yī dú tóu fēng quán。
方今冠履尚错总,不到巨浸非长川。fāng jīn guān lǚ shàng cuò zǒng,bù dào jù jìn fēi zhǎng chuān。
奸穷否极会一返,快扫丑类论亿千。jiān qióng fǒu jí huì yī fǎn,kuài sǎo chǒu lèi lùn yì qiān。
乾清坤夷龙妥帖,与师访远同留连。qián qīng kūn yí lóng tuǒ tiē,yǔ shī fǎng yuǎn tóng liú lián。

子楚以二酒合而为一且效洞庭春色以诗叙其事因奉酬

王洋

世间百味俱有正,偶失酸咸俱一病。shì jiān bǎi wèi jù yǒu zhèng,ǒu shī suān xián jù yī bìng。
须知论酒如论才,软美悦人严太劲。xū zhī lùn jiǔ rú lùn cái,ruǎn měi yuè rén yán tài jìn。
韩青居士贵调和,田窦醉时籍福胜。hán qīng jū shì guì diào hé,tián dòu zuì shí jí fú shèng。
寂然二物俱有光,物外洞庭容借香。jì rán èr wù jù yǒu guāng,wù wài dòng tíng róng jiè xiāng。
共谈已造名理窟,一鞭亟入亡何乡。gòng tán yǐ zào míng lǐ kū,yī biān jí rù wáng hé xiāng。
了知此处有真趣,再听牖下鸣糟床。le zhī cǐ chù yǒu zhēn qù,zài tīng yǒu xià míng zāo chuáng。

又谢丁执中寄黄龙菜

王洋

吴山草长春暖时,吴人髻中金卷箷。wú shān cǎo zhǎng chūn nuǎn shí,wú rén jì zhōng jīn juǎn yí。
家家馈荐作寒食,贫富丰俭要适宜。jiā jiā kuì jiàn zuò hán shí,pín fù fēng jiǎn yào shì yí。
富兼庶品助取醉,贫得胜具兼哦诗。fù jiān shù pǐn zhù qǔ zuì,pín dé shèng jù jiān ó shī。
金瓶玉箸固华丽,雕章缋句真瑰奇。jīn píng yù zhù gù huá lì,diāo zhāng huì jù zhēn guī qí。
西溪友生居占野,不务结屋留园葵。xī xī yǒu shēng jū zhàn yě,bù wù jié wū liú yuán kuí。
岁时供给不外索,野花满院蔬本肥。suì shí gōng gěi bù wài suǒ,yě huā mǎn yuàn shū běn féi。
今朝怀我寄馀剂,色照匕箸光陆离。jīn cháo huái wǒ jì yú jì,sè zhào bǐ zhù guāng lù lí。
我惭此腹负此物,但用当肉无它辞。wǒ cán cǐ fù fù cǐ wù,dàn yòng dāng ròu wú tā cí。
旧闻书生饭不足,朝暮齑盐只充腹。jiù wén shū shēng fàn bù zú,cháo mù jī yán zhǐ chōng fù。
劝餐齿颊杂宫商,若比哥舒荐梁肉。quàn cān chǐ jiá zá gōng shāng,ruò bǐ gē shū jiàn liáng ròu。
我歌短章持报辱,恐子诗成费追逐。wǒ gē duǎn zhāng chí bào rǔ,kǒng zi shī chéng fèi zhuī zhú。
好音佳惠不敢虚,寄以离骚三十六。hǎo yīn jiā huì bù gǎn xū,jì yǐ lí sāo sān shí liù。

谢章季万寄新篘

王洋

面山堂上迎秋色,使君举酒当月白。miàn shān táng shàng yíng qiū sè,shǐ jūn jǔ jiǔ dāng yuè bái。
冰磁雪腕方取怜,看破妖娆念羁客。bīng cí xuě wàn fāng qǔ lián,kàn pò yāo ráo niàn jī kè。
溪边从骑何奔忙,溪童叠厌争窥墙。xī biān cóng qí hé bēn máng,xī tóng dié yàn zhēng kuī qiáng。
为公一洗穷愁肠,与公草木同辉光。wèi gōng yī xǐ qióng chóu cháng,yǔ gōng cǎo mù tóng huī guāng。

谢淮南徐巨源寄酒

王洋

淮南有酒谁人得,分饷东吴无酒客。huái nán yǒu jiǔ shuí rén dé,fēn xiǎng dōng wú wú jiǔ kè。
应怜蔀屋寒气多,倍费行厨春色力。yīng lián bù wū hán qì duō,bèi fèi xíng chú chūn sè lì。
人道使君宜在朝,我视使君宜逍摇。rén dào shǐ jūn yí zài cháo,wǒ shì shǐ jūn yí xiāo yáo。
已闻财计免催索,况是闾阎安教条。yǐ wén cái jì miǎn cuī suǒ,kuàng shì lǘ yán ān jiào tiáo。
增秩赐金古亦有,且留使君与淮叟。zēng zhì cì jīn gǔ yì yǒu,qiě liú shǐ jūn yǔ huái sǒu。
玉隆香火幸留人,年年要饮淮南酒。yù lóng xiāng huǒ xìng liú rén,nián nián yào yǐn huái nán jiǔ。

子楚持小甑中实以物饷予啖之如芋而味胜曰此黄独也野人得之故以分遗因感少陵诗率然有作

王洋

君不见野人谋食搜山谷,不似输钱买金粟。jūn bù jiàn yě rén móu shí sōu shān gǔ,bù shì shū qián mǎi jīn sù。
蘼薇细琐俱见情,岂有灵根不收录。mí wēi xì suǒ jù jiàn qíng,qǐ yǒu líng gēn bù shōu lù。
少陵饥走遍九州,命寄长镵生事足。shǎo líng jī zǒu biàn jiǔ zhōu,mìng jì zhǎng chán shēng shì zú。
早知雪盛又无苗,拟欲诛求已皲瘃。zǎo zhī xuě shèng yòu wú miáo,nǐ yù zhū qiú yǐ jūn zhú。
先生蔬食亦易饥,意感邻夫荷斤斸。xiān shēng shū shí yì yì jī,yì gǎn lín fū hé jīn zhǔ。
仅同冠芋又隐藏,远胜凫茈适疏缛。jǐn tóng guān yù yòu yǐn cáng,yuǎn shèng fú cí shì shū rù。
痴儿且食惊未见,便欲负锄自捃挶。chī ér qiě shí jīng wèi jiàn,biàn yù fù chú zì jùn jū。
人生留滞诚可怜,坐使百忧宽湿束。rén shēng liú zhì chéng kě lián,zuò shǐ bǎi yōu kuān shī shù。
烦君转寄与殷勤,晚食何时饱颜蠋。fán jūn zhuǎn jì yǔ yīn qín,wǎn shí hé shí bǎo yán zhú。

谢人寄茶

王洋

建溪圭璧能圆方,万钱一啜难轻偿。jiàn xī guī bì néng yuán fāng,wàn qián yī chuài nán qīng cháng。
奔腾千里羞贡篚,天应不数金钱纲。bēn téng qiān lǐ xiū gòng fěi,tiān yīng bù shù jīn qián gāng。
侯家钱如大国楚,陵肉渑浆推大户。hóu jiā qián rú dà guó chǔ,líng ròu miǎn jiāng tuī dà hù。
早知烦滞厌膏粱,贵此新香两三数。zǎo zhī fán zhì yàn gāo liáng,guì cǐ xīn xiāng liǎng sān shù。
一朝百室困干戈,在十于今或去五。yī cháo bǎi shì kùn gàn gē,zài shí yú jīn huò qù wǔ。
老工既死无典刑,仿佛儿孙追故步。lǎo gōng jì sǐ wú diǎn xíng,fǎng fú ér sūn zhuī gù bù。
谁令远寄山泽仙,来洗沈疴太华巅。shuí lìng yuǎn jì shān zé xiān,lái xǐ shěn kē tài huá diān。
攻顽治癣恨无术,且共山头玉井莲。gōng wán zhì xuǎn hèn wú shù,qiě gòng shān tóu yù jǐng lián。
殷勤更语抱琴客,不用君归人未眠。yīn qín gèng yǔ bào qín kè,bù yòng jūn guī rén wèi mián。

尝新茶

王洋

僧催坐夏麦留寒,吴人未御絺绤单。sēng cuī zuò xià mài liú hán,wú rén wèi yù chī xì dān。
溪云谷雨作昏翳,思假快饮消沈烦。xī yún gǔ yǔ zuò hūn yì,sī jiǎ kuài yǐn xiāo shěn fán。
商人远处抱圭璧,千里来从建溪侧。shāng rén yuǎn chù bào guī bì,qiān lǐ lái cóng jiàn xī cè。
报云蛰户起惊雷,鞭走龙蛇鬼神力。bào yún zhé hù qǐ jīng léi,biān zǒu lóng shé guǐ shén lì。
色新茗嫩取相宜,留得一年春雪白。sè xīn míng nèn qǔ xiāng yí,liú dé yī nián chūn xuě bái。
先修天贡奉珍团,次向人间散春色。xiān xiū tiān gòng fèng zhēn tuán,cì xiàng rén jiān sàn chūn sè。
僧窗虚白无埃尘,碾宽罗细杯勺匀。sēng chuāng xū bái wú āi chén,niǎn kuān luó xì bēi sháo yún。
寒泉一种已清绝,况此灵品天香新。hán quán yī zhǒng yǐ qīng jué,kuàng cǐ líng pǐn tiān xiāng xīn。
人间富贵有除折,静中此味真殊绝。rén jiān fù guì yǒu chú zhé,jìng zhōng cǐ wèi zhēn shū jué。
谁言僧饭独萧条,胜处谁容较优劣。shuí yán sēng fàn dú xiāo tiáo,shèng chù shuí róng jiào yōu liè。

梅花林

王洋

横横直直迷人路,谁知恰是藏春处。héng héng zhí zhí mí rén lù,shuí zhī qià shì cáng chūn chù。
减春一片亦何伤,切莫轻狂作飞絮。jiǎn chūn yī piàn yì hé shāng,qiè mò qīng kuáng zuò fēi xù。
开正尽数一至七,无雨无风保休吉。kāi zhèng jǐn shù yī zhì qī,wú yǔ wú fēng bǎo xiū jí。
此游不记后难寻,聊写长言记时日。cǐ yóu bù jì hòu nán xún,liáo xiě zhǎng yán jì shí rì。

王亚之元夕招客庭下红梅两株相对盛开

王洋

君家不种通神钱,只种春色留庭前。jūn jiā bù zhǒng tōng shén qián,zhǐ zhǒng chūn sè liú tíng qián。
庭前春色谁最妍,二女解佩来江边。tíng qián chūn sè shuí zuì yán,èr nǚ jiě pèi lái jiāng biān。
沉沉华屋清夜起,火树银花月如水。chén chén huá wū qīng yè qǐ,huǒ shù yín huā yuè rú shuǐ。
自然颜色变韶稚,况乃新妆露初洗。zì rán yán sè biàn sháo zhì,kuàng nǎi xīn zhuāng lù chū xǐ。
春初艳粉秋初莲,绛绡广袂罗群仙。chūn chū yàn fěn qiū chū lián,jiàng xiāo guǎng mèi luó qún xiān。
华清池畔娇无力,赤凤楼中困未眠。huá qīng chí pàn jiāo wú lì,chì fèng lóu zhōng kùn wèi mián。
后来更许谁相拟,海棠欲睡薰秾李。hòu lái gèng xǔ shuí xiāng nǐ,hǎi táng yù shuì xūn nóng lǐ。
亦知等级且追陪,格外风流不相似。yì zhī děng jí qiě zhuī péi,gé wài fēng liú bù xiāng shì。
一枝乞得归茅屋,窗里铜瓶窗外竹。yī zhī qǐ dé guī máo wū,chuāng lǐ tóng píng chuāng wài zhú。
不禁清绝意萧然,大似佳人依草木。bù jìn qīng jué yì xiāo rán,dà shì jiā rén yī cǎo mù。
阆苑花无世上缘,收香还入四禅天。láng yuàn huā wú shì shàng yuán,shōu xiāng hái rù sì chán tiān。
明朝风雨催归去,花月重圆又一年。míng cháo fēng yǔ cuī guī qù,huā yuè zhòng yuán yòu yī nián。
神情邃美肤粗恶,泾渭由来两清浊。shén qíng suì měi fū cū è,jīng wèi yóu lái liǎng qīng zhuó。
要求绘笔尽芳妍,更问尊前老文学。yào qiú huì bǐ jǐn fāng yán,gèng wèn zūn qián lǎo wén xué。

咏蜡梅

王洋

江梅已胜犹非似,此外馀芳更堪数。jiāng méi yǐ shèng yóu fēi shì,cǐ wài yú fāng gèng kān shù。
信知风格忌太高,至此从前难著语。xìn zhī fēng gé jì tài gāo,zhì cǐ cóng qián nán zhù yǔ。
世间初无字可夸,且随颜色称蜡花。shì jiān chū wú zì kě kuā,qiě suí yán sè chēng là huā。
醉人香味解禅定,捩眼静伫辞纷华。zuì rén xiāng wèi jiě chán dìng,liè yǎn jìng zhù cí fēn huá。
徐熙画花只画神,黄筌细琐皆逼真。xú xī huà huā zhǐ huà shén,huáng quán xì suǒ jiē bī zhēn。
要须别花如别画,只恐此心难付人。yào xū bié huā rú bié huà,zhǐ kǒng cǐ xīn nán fù rén。

席上和郑顾道烛下海棠

王洋

日长花困眠初熟,故向花前张灯烛。rì zhǎng huā kùn mián chū shú,gù xiàng huā qián zhāng dēng zhú。
要教未敢脱罗裳,玉颊长红黛长绿。yào jiào wèi gǎn tuō luó shang,yù jiá zhǎng hóng dài zhǎng lǜ。
生怜杏火发中林,无奈桃腮倚修竹。shēng lián xìng huǒ fā zhōng lín,wú nài táo sāi yǐ xiū zhú。
争如锦帐照佳人,一笑嫣然春意足。zhēng rú jǐn zhàng zhào jiā rén,yī xiào yān rán chūn yì zú。
独疑工部不题诗,端为风流欠芬馥。dú yí gōng bù bù tí shī,duān wèi fēng liú qiàn fēn fù。