古诗词

题邻僧房壁

王洋

南窗日暖北窗凉,时节频移意自长。nán chuāng rì nuǎn běi chuāng liáng,shí jié pín yí yì zì zhǎng。
半坐蒲团七家饭,两函经卷一炉香。bàn zuò pú tuán qī jiā fàn,liǎng hán jīng juǎn yī lú xiāng。
身辞尘杂元无累,人见朝昏却自忙。shēn cí chén zá yuán wú lèi,rén jiàn cháo hūn què zì máng。
雪屋夜寒灯火暗,萧条气味合邻墙。xuě wū yè hán dēng huǒ àn,xiāo tiáo qì wèi hé lín qiáng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

和向监庙红梅

王洋

已为春风一醉来,不知妆镜为谁开。yǐ wèi chūn fēng yī zuì lái,bù zhī zhuāng jìng wèi shuí kāi。
虙妃只解如飘雪,也费陈王八斗才。fú fēi zhǐ jiě rú piāo xuě,yě fèi chén wáng bā dòu cái。

和向监庙红梅

王洋

南人误种桃李栏,北人疑作杏花看。nán rén wù zhǒng táo lǐ lán,běi rén yí zuò xìng huā kàn。
更须结子成佳实,留到清和伴牡丹。gèng xū jié zi chéng jiā shí,liú dào qīng hé bàn mǔ dān。

再赋红梅

王洋

比玉比冰俱未切,恰是红儿兼比雪。bǐ yù bǐ bīng jù wèi qiè,qià shì hóng ér jiān bǐ xuě。
东君主掌不坚牢,也作堪怜也堪折。dōng jūn zhǔ zhǎng bù jiān láo,yě zuò kān lián yě kān zhé。

郑顾道惠腊梅二首

王洋

一种佳名两字猜,蜜脾融液腊中开。yī zhǒng jiā míng liǎng zì cāi,mì pí róng yè là zhōng kāi。
雪花不敢迷真色,风格都缘不是梅。xuě huā bù gǎn mí zhēn sè,fēng gé dōu yuán bù shì méi。

郑顾道惠腊梅二首

王洋

长垂月帔别天阶,剪作金钟应律灰。zhǎng chuí yuè pèi bié tiān jiē,jiǎn zuò jīn zhōng yīng lǜ huī。
世上语言无入处,好从天上觅诗来。shì shàng yǔ yán wú rù chù,hǎo cóng tiān shàng mì shī lái。

和赋千叶桃花二首

王洋

驺玉团香移宝绡,凌风浥露势惊飘。zōu yù tuán xiāng yí bǎo xiāo,líng fēng yì lù shì jīng piāo。
从教不结千年实,且看尊前一味娇。cóng jiào bù jié qiān nián shí,qiě kàn zūn qián yī wèi jiāo。

和赋千叶桃花二首

王洋

才喜寻春又惜春,寻春眉展惜春颦。cái xǐ xún chūn yòu xī chūn,xún chūn méi zhǎn xī chūn pín。
莫将颦笑为花用,处处平芜是醉裀。mò jiāng pín xiào wèi huā yòng,chù chù píng wú shì zuì yīn。

邻僧送桃花

王洋

性根本自白环宫,分得天边一种红。xìng gēn běn zì bái huán gōng,fēn dé tiān biān yī zhǒng hóng。
比似将花供金粟,何如乞米送卢仝。bǐ shì jiāng huā gōng jīn sù,hé rú qǐ mǐ sòng lú tóng。

携稚幼看桃花

王洋

人面看花花笑人,春风吹絮絮催春。rén miàn kàn huā huā xiào rén,chūn fēng chuī xù xù cuī chūn。
韶华虽好多头绪,何似秋空不受尘。sháo huá suī hǎo duō tóu xù,hé shì qiū kōng bù shòu chén。

赏瑞香催海棠五首

王洋

郑人兰佩不须夸,自别团香擅国华。zhèng rén lán pèi bù xū kuā,zì bié tuán xiāng shàn guó huá。
客枕莫疑无好梦,年年同有瑞香花。kè zhěn mò yí wú hǎo mèng,nián nián tóng yǒu ruì xiāng huā。

赏瑞香催海棠五首

王洋

生无飞颔老蒿莱,惭愧君侯客燕开。shēng wú fēi hàn lǎo hāo lái,cán kuì jūn hóu kè yàn kāi。
面带凄凉无酒色,谁人信道赏花来。miàn dài qī liáng wú jiǔ sè,shuí rén xìn dào shǎng huā lái。

赏瑞香催海棠五首

王洋

鲁国诸儒走月题,甘于圣学饱羹藜。lǔ guó zhū rú zǒu yuè tí,gān yú shèng xué bǎo gēng lí。
不知荷筱人归后,谁似张侯为割鸡。bù zhī hé xiǎo rén guī hòu,shuí shì zhāng hóu wèi gē jī。

赏瑞香催海棠五首

王洋

刺绣窗前午梦惊,骊驹堂上礼初成。cì xiù chuāng qián wǔ mèng jīng,lí jū táng shàng lǐ chū chéng。
旁无粉黛灯笼锦,顿解饥寒瓠子羹。páng wú fěn dài dēng lóng jǐn,dùn jiě jī hán hù zi gēng。

赏瑞香催海棠五首

王洋

卜昼弥文卜夜迟,前人明训后人师。bo zhòu mí wén bo yè chí,qián rén míng xùn hòu rén shī。
海棠不守春秋法,高烛偏宜照睡时。hǎi táng bù shǒu chūn qiū fǎ,gāo zhú piān yí zhào shuì shí。

和吉父赋海棠三首

王洋

画手三川著色浓,黄昏更在独围中。huà shǒu sān chuān zhù sè nóng,huáng hūn gèng zài dú wéi zhōng。
佳期落日连云合,艳采垂丝带缕红。jiā qī luò rì lián yún hé,yàn cǎi chuí sī dài lǚ hóng。