古诗词

德茂晨起折花花叶中眼上横冲痛楚因诗戏之

王洋

幽事相关略未衰,蚤乘芳露折鲜枝。yōu shì xiāng guān lüè wèi shuāi,zǎo chéng fāng lù zhé xiān zhī。
如何引惹伤残处,莫是喜欢攀折时。rú hé yǐn rě shāng cán chù,mò shì xǐ huān pān zhé shí。
人见花容如苦爱,花随人意亦相欺。rén jiàn huā róng rú kǔ ài,huā suí rén yì yì xiāng qī。
须知恩爱成烦恼,将命拚花欲怨谁。xū zhī ēn ài chéng fán nǎo,jiāng mìng pàn huā yù yuàn shuí。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

和周秀实用前韵

王洋

老知白发愧花林,望绝华筵继昼阴。lǎo zhī bái fā kuì huā lín,wàng jué huá yán jì zhòu yīn。
病与物疏锁火性,贫知分薄更灰心。bìng yǔ wù shū suǒ huǒ xìng,pín zhī fēn báo gèng huī xīn。
春收红紫如辞客,风入松篁得伴吟。chūn shōu hóng zǐ rú cí kè,fēng rù sōng huáng dé bàn yín。
莫恨蔬盘欠何肉,文园病渴只因琴。mò hèn shū pán qiàn hé ròu,wén yuán bìng kě zhǐ yīn qín。

和周仲嘉再示三篇

王洋

旧日衣冠说武林,风流曾不减山阴。jiù rì yī guān shuō wǔ lín,fēng liú céng bù jiǎn shān yīn。
百年人物千山秀,万里功名天下心。bǎi nián rén wù qiān shān xiù,wàn lǐ gōng míng tiān xià xīn。
族姓人人夸盛事,溪山处处称高吟。zú xìng rén rén kuā shèng shì,xī shān chù chù chēng gāo yín。
后生欲听清商曲,莫学无弦只抚琴。hòu shēng yù tīng qīng shāng qū,mò xué wú xián zhǐ fǔ qín。

和周仲嘉再示三篇

王洋

花有芳丛竹有林,春来各竞趁光阴。huā yǒu fāng cóng zhú yǒu lín,chūn lái gè jìng chèn guāng yīn。
妍媸等是目前事,冷淡方知异日心。yán chī děng shì mù qián shì,lěng dàn fāng zhī yì rì xīn。
十二里山长隔面,一帆风地每传吟。shí èr lǐ shān zhǎng gé miàn,yī fān fēng dì měi chuán yín。
高山流水人知否,绿绮窗间自晓琴。gāo shān liú shuǐ rén zhī fǒu,lǜ qǐ chuāng jiān zì xiǎo qín。

和周仲嘉再示三篇

王洋

长篇大轴势如林,慰我穷愁正结阴。zhǎng piān dà zhóu shì rú lín,wèi wǒ qióng chóu zhèng jié yīn。
数首娱忧兼寓物,几人对面便知心。shù shǒu yú yōu jiān yù wù,jǐ rén duì miàn biàn zhī xīn。
多求笔吏供濡墨,剩买筠筒给浩吟。duō qiú bǐ lì gōng rú mò,shèng mǎi yún tǒng gěi hào yín。
闲静心情如此少,能听贺若是知琴。xián jìng xīn qíng rú cǐ shǎo,néng tīng hè ruò shì zhī qín。

秀实再用前韵惠诗再答答见赠

王洋

身似鹪鹩寄远林,仍将病骨卜晴阴。shēn shì jiāo liáo jì yuǎn lín,réng jiāng bìng gǔ bo qíng yīn。
有情缘堕有情法,无处云知无处心。yǒu qíng yuán duò yǒu qíng fǎ,wú chù yún zhī wú chù xīn。
棋对僧窗时自纵,诗传人口不堪吟。qí duì sēng chuāng shí zì zòng,shī chuán rén kǒu bù kān yín。
感君裁鉴多清赏,收拾焦桐爨下琴。gǎn jūn cái jiàn duō qīng shǎng,shōu shí jiāo tóng cuàn xià qín。

秀实再用前韵惠诗再答答自述

王洋

声驰南国秀千林,逸气终疑困华阴。shēng chí nán guó xiù qiān lín,yì qì zhōng yí kùn huá yīn。
病任烧空不烧火,诗唯传句不传心。bìng rèn shāo kōng bù shāo huǒ,shī wéi chuán jù bù chuán xīn。
当年宗鲁江西梦,异日睎颜洛下吟。dāng nián zōng lǔ jiāng xī mèng,yì rì xī yán luò xià yín。
直把风流付丘壑,真如封锁匣中琴。zhí bǎ fēng liú fù qiū hè,zhēn rú fēng suǒ xiá zhōng qín。

和知字韵二篇答解嘲

王洋

春来秋去锁烟扉,此境人间不易知。chūn lái qiū qù suǒ yān fēi,cǐ jìng rén jiān bù yì zhī。
强遣忧愁须藉酒,巧传消息却因诗。qiáng qiǎn yōu chóu xū jí jiǔ,qiǎo chuán xiāo xī què yīn shī。
生缘有累难除药,性本无为不用医。shēng yuán yǒu lèi nán chú yào,xìng běn wú wèi bù yòng yī。
苦乐从来略相对,乘车须记饭牛时。kǔ lè cóng lái lüè xiāng duì,chéng chē xū jì fàn niú shí。

和知字韵二篇答解嘲

王洋

全无客到掩庵扉,冷暖心肠袛自知。quán wú kè dào yǎn ān fēi,lěng nuǎn xīn cháng dī zì zhī。
贫欠饭租难乞米,午亏睡课且裁诗。pín qiàn fàn zū nán qǐ mǐ,wǔ kuī shuì kè qiě cái shī。
已伤刃自惊逢敌,多病人难更说医。yǐ shāng rèn zì jīng féng dí,duō bìng rén nán gèng shuō yī。
强半工夫付诗轴,独惭骑吏立门时。qiáng bàn gōng fū fù shī zhóu,dú cán qí lì lì mén shí。

和秀实扉字韵

王洋

柴车朝出莫柴扉,麋鹿情通麋鹿知。chái chē cháo chū mò chái fēi,mí lù qíng tōng mí lù zhī。
寓目每因思旧约,破颜时幸读新诗。yù mù měi yīn sī jiù yuē,pò yán shí xìng dú xīn shī。
妻儿债负真冤境,祖佛因缘即妙医。qī ér zhài fù zhēn yuān jìng,zǔ fú yīn yuán jí miào yī。
救火抱薪还止火,只嫌虚幻没休时。jiù huǒ bào xīn hái zhǐ huǒ,zhǐ xián xū huàn méi xiū shí。

奉酬秀实报章外以前韵示谑且闻灼艾次韵

王洋

早冲料峭别岩扉,惜别音容意自知。zǎo chōng liào qiào bié yán fēi,xī bié yīn róng yì zì zhī。
道上每因同客笑,箧中常恨少君诗。dào shàng měi yīn tóng kè xiào,qiè zhōng cháng hèn shǎo jūn shī。
饱参静定推先觉,苦炙虚空得下医。bǎo cān jìng dìng tuī xiān jué,kǔ zhì xū kōng dé xià yī。
菽韭盘空春睡起,伯仁还遇火攻时。shū jiǔ pán kōng chūn shuì qǐ,bó rén hái yù huǒ gōng shí。

和仲嘉示秀实

王洋

去秋九日失归期,今度花前又过时。qù qiū jiǔ rì shī guī qī,jīn dù huā qián yòu guò shí。
唤客便宜倾凿落,与谁同伴插酴醾。huàn kè biàn yí qīng záo luò,yǔ shuí tóng bàn chā tú mí。
新甘未厌松江鲙,敏捷先酬季父诗。xīn gān wèi yàn sōng jiāng kuài,mǐn jié xiān chóu jì fù shī。
莫道野翁无食品,葵羹烂煮亦偏宜。mò dào yě wēng wú shí pǐn,kuí gēng làn zhǔ yì piān yí。

和秀实答仲嘉

王洋

未春先以约春期,载酒如何却负时。wèi chūn xiān yǐ yuē chūn qī,zài jiǔ rú hé què fù shí。
摇想醉狂哦舴艋,也知归客趁酴醾。yáo xiǎng zuì kuáng ó zé měng,yě zhī guī kè chèn tú mí。
阿瞒气慑周瑜阵,樊素心贪白传诗。ā mán qì shè zhōu yú zhèn,fán sù xīn tān bái chuán shī。
横槊赋诗俱占却,据鞍矍铄正相宜。héng shuò fù shī jù zhàn què,jù ān jué shuò zhèng xiāng yí。

和秀实

王洋

十风九雨一春除,散绿留红证夏初。shí fēng jiǔ yǔ yī chūn chú,sàn lǜ liú hóng zhèng xià chū。
心事自应随念远,年华未省向人疏。xīn shì zì yīng suí niàn yuǎn,nián huá wèi shěng xiàng rén shū。
欲开胸次犹须酒,泛若因缘却为书。yù kāi xiōng cì yóu xū jiǔ,fàn ruò yīn yuán què wèi shū。
饱满盘天久无望,良规真恐在污渠。bǎo mǎn pán tiān jiǔ wú wàng,liáng guī zhēn kǒng zài wū qú。

和秀实寄尹商老见访

王洋

二千里外命车轮,慰我言词字字新。èr qiān lǐ wài mìng chē lún,wèi wǒ yán cí zì zì xīn。
自向江西逢隐吏,方知物外有高人。zì xiàng jiāng xī féng yǐn lì,fāng zhī wù wài yǒu gāo rén。
频将篇什收风月,怠整形仪作搢绅。pín jiāng piān shén shōu fēng yuè,dài zhěng xíng yí zuò jìn shēn。
相对茅檐终日语,从教人道是沉沦。xiāng duì máo yán zhōng rì yǔ,cóng jiào rén dào shì chén lún。

再和答秀实

王洋

红剥芳菲绿作丛,摇知惆怅两心同。hóng bō fāng fēi lǜ zuò cóng,yáo zhī chóu chàng liǎng xīn tóng。
结交旧燕多情语,消病残花无用红。jié jiāo jiù yàn duō qíng yǔ,xiāo bìng cán huā wú yòng hóng。
献计欲居尘境外,投名且向酒壶中。xiàn jì yù jū chén jìng wài,tóu míng qiě xiàng jiǔ hú zhōng。
新来但觉多新样,不道襟怀尽古风。xīn lái dàn jué duō xīn yàng,bù dào jīn huái jǐn gǔ fēng。