古诗词

陪徐狄二子出东郊即事

王洋

与君同酸苦,思得一散愁。yǔ jūn tóng suān kǔ,sī dé yī sàn chóu。
散愁何所适,共作郭外游。sàn chóu hé suǒ shì,gòng zuò guō wài yóu。
是时穷冬节,寒威未肯收。shì shí qióng dōng jié,hán wēi wèi kěn shōu。
茫茫一望间,丰瑞弥阡畴。máng máng yī wàng jiān,fēng ruì mí qiān chóu。
老农挟雉子,嬉戏寻朋俦。lǎo nóng xié zhì zi,xī xì xún péng chóu。
问之向人语,明年报有秋。wèn zhī xiàng rén yǔ,míng nián bào yǒu qiū。
淮南尘土地,高原少车沟。huái nán chén tǔ dì,gāo yuán shǎo chē gōu。
夏苗率畏旱,冬雪苦不优。xià miáo lǜ wèi hàn,dōng xuě kǔ bù yōu。
若呈盈尺白,卒岁无所忧。ruò chéng yíng chǐ bái,zú suì wú suǒ yōu。
常闻争战后,天意不自由。cháng wén zhēng zhàn hòu,tiān yì bù zì yóu。
人心结恨愤,阴阳不旋流。rén xīn jié hèn fèn,yīn yáng bù xuán liú。
皇天佑邦家,予赉遍九州。huáng tiān yòu bāng jiā,yǔ lài biàn jiǔ zhōu。
将欲扫凶丑,先为除凶蟊。jiāng yù sǎo xiōng chǒu,xiān wèi chú xiōng máo。
况此甸服内,大驾方豫游。kuàng cǐ diān fú nèi,dà jià fāng yù yóu。
赐之仓箱实,始应政事修。cì zhī cāng xiāng shí,shǐ yīng zhèng shì xiū。
所以田野间,老农获歌讴。suǒ yǐ tián yě jiān,lǎo nóng huò gē ōu。
愁中闻此语,悦如去罝罦。chóu zhōng wén cǐ yǔ,yuè rú qù jū fú。
未谙鼎馈食,亦宜保乾糇。wèi ān dǐng kuì shí,yì yí bǎo qián hóu。
回头顾二子,不用自拘囚。huí tóu gù èr zi,bù yòng zì jū qiú。
往来茅舍酒,三酌更献酬。wǎng lái máo shě jiǔ,sān zhuó gèng xiàn chóu。
枯肠得滑润,一笑散孤幽。kū cháng dé huá rùn,yī xiào sàn gū yōu。
放怀了无闷,万事皆悠悠。fàng huái le wú mèn,wàn shì jiē yōu yōu。
晚归足益健,自喜筋力柔。wǎn guī zú yì jiàn,zì xǐ jīn lì róu。
归见城中人,揣我将何求。guī jiàn chéng zhōng rén,chuāi wǒ jiāng hé qiú。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

和酬郑共老

王洋

万事易瓦裂,故人情未休。wàn shì yì wǎ liè,gù rén qíng wèi xiū。
殷勤一诗语,辛苦百端求。yīn qín yī shī yǔ,xīn kǔ bǎi duān qiú。
书托峰头雁,人随海上鸥。shū tuō fēng tóu yàn,rén suí hǎi shàng ōu。
终期断湖尾,卜筑共良谋。zhōng qī duàn hú wěi,bo zhù gòng liáng móu。

江如晦以诗送蕙一本以诗谢之

王洋

幽芳不弄妍,人意自推先。yōu fāng bù nòng yán,rén yì zì tuī xiān。
比德人间愿,同心事外贤。bǐ dé rén jiān yuàn,tóng xīn shì wài xián。
香因天力与,名自楚词传。xiāng yīn tiān lì yǔ,míng zì chǔ cí chuán。
桃李多颜色,相逢不敢鲜。táo lǐ duō yán sè,xiāng féng bù gǎn xiān。

谢筠守赵从周寄黄蘖中洲茶

王洋

道院文书静,传签报两衙。dào yuàn wén shū jìng,chuán qiān bào liǎng yá。
笼山疏药圃,祖寺摘春茶。lóng shān shū yào pǔ,zǔ sì zhāi chūn chá。
珍品少为贵,佳名远更夸。zhēn pǐn shǎo wèi guì,jiā míng yuǎn gèng kuā。
要知清白德,盏面看浮花。yào zhī qīng bái dé,zhǎn miàn kàn fú huā。

李丞相挽章

王洋

名纪三朝重,身居百辟师。míng jì sān cháo zhòng,shēn jū bǎi pì shī。
华夷占用否,进退系安危。huá yí zhàn yòng fǒu,jìn tuì xì ān wēi。
见梦英灵在,成功命数奇。jiàn mèng yīng líng zài,chéng gōng mìng shù qí。
出师身已老,垂泪忆当时。chū shī shēn yǐ lǎo,chuí lèi yì dāng shí。

李丞相挽章

王洋

风云扶日月,尧舜正衣裳。fēng yún fú rì yuè,yáo shùn zhèng yī shang。
壮烈周方叔,从容汉子房。zhuàng liè zhōu fāng shū,cóng róng hàn zi fáng。
鼎彝酬钜业,典礼贲幽光。dǐng yí chóu jù yè,diǎn lǐ bēn yōu guāng。
怅望它山远,千年绿野堂。chàng wàng tā shān yuǎn,qiān nián lǜ yě táng。

王侍郎挽章

王洋

位列仙官籍,名随海贾船。wèi liè xiān guān jí,míng suí hǎi jiǎ chuán。
前旌冲瘴雨,拱木兆新阡。qián jīng chōng zhàng yǔ,gǒng mù zhào xīn qiān。
玉骨埋黄土,金声丽藻编。yù gǔ mái huáng tǔ,jīn shēng lì zǎo biān。
两行怀旧泪,洒向菊花天。liǎng xíng huái jiù lèi,sǎ xiàng jú huā tiān。

曾侍郎挽章

王洋

道盛当尧日,名高嗣圣初。dào shèng dāng yáo rì,míng gāo sì shèng chū。
人推金鼎望,帝念玉楼居。rén tuī jīn dǐng wàng,dì niàn yù lóu jū。
旧典尊王迹,传家教孝书。jiù diǎn zūn wáng jì,chuán jiā jiào xiào shū。
崇文华夏事,澹泊寄情疏。chóng wén huá xià shì,dàn pō jì qíng shū。

曾侍郎挽章

王洋

未下蒲轮诏,先惊柏府寒。wèi xià pú lún zhào,xiān jīng bǎi fǔ hán。
九州方镇节,万里使华冠。jiǔ zhōu fāng zhèn jié,wàn lǐ shǐ huá guān。
岁晚一庵密,风流百世宽。suì wǎn yī ān mì,fēng liú bǎi shì kuān。
永怀函丈训,泣涕自汍澜。yǒng huái hán zhàng xùn,qì tì zì wán lán。

吕尚书挽章

王洋

古远儒冠拙,时忙壮士尊。gǔ yuǎn rú guān zhuō,shí máng zhuàng shì zūn。
百年难保命,万里未归魂。bǎi nián nán bǎo mìng,wàn lǐ wèi guī hún。
身后塞翁马,生前廷尉门。shēn hòu sāi wēng mǎ,shēng qián tíng wèi mén。
悲笳咽遗恨,行矣不须论。bēi jiā yàn yí hèn,xíng yǐ bù xū lùn。

吕尚书挽章

王洋

载缵世基日,群公扈圣年。zài zuǎn shì jī rì,qún gōng hù shèng nián。
伏蒲凤冈上,持节雁峰边。fú pú fèng gāng shàng,chí jié yàn fēng biān。
外阃风猷远,中台出处全。wài kǔn fēng yóu yuǎn,zhōng tái chū chù quán。
履声伤易尽,不得辅中天。lǚ shēng shāng yì jǐn,bù dé fǔ zhōng tiān。

吕尚书挽章

王洋

四海诎伸势,安危俯仰殊。sì hǎi qū shēn shì,ān wēi fǔ yǎng shū。
犬戎蟠洛邑,晋鄙握兵符。quǎn róng pán luò yì,jìn bǐ wò bīng fú。
杨李生同烈,高秦死异区。yáng lǐ shēng tóng liè,gāo qín sǐ yì qū。
谁如双剑化,义烈一门俱。shuí rú shuāng jiàn huà,yì liè yī mén jù。

挽向倅

王洋

襟量尘埃外,功名慷慨中。jīn liàng chén āi wài,gōng míng kāng kǎi zhōng。
人怀不满望,身有未全功。rén huái bù mǎn wàng,shēn yǒu wèi quán gōng。
逸气犹惊眼,驰光息转蓬。yì qì yóu jīng yǎn,chí guāng xī zhuǎn péng。
萧条古原上,松柏自号风。xiāo tiáo gǔ yuán shàng,sōng bǎi zì hào fēng。

挽程伯禹

王洋

盛德师千古,高名满四方。shèng dé shī qiān gǔ,gāo míng mǎn sì fāng。
位登三品贵,身任百夫防。wèi dēng sān pǐn guì,shēn rèn bǎi fū fáng。
公在衣冠重,公归远近伤。gōng zài yī guān zhòng,gōng guī yuǎn jìn shāng。
哀荣终始事,褒典在徽章。āi róng zhōng shǐ shì,bāo diǎn zài huī zhāng。

挽程伯禹

王洋

待问盈朝日,群生解褐初。dài wèn yíng cháo rì,qún shēng jiě hè chū。
太常方奏第,儒馆下除书。tài cháng fāng zòu dì,rú guǎn xià chú shū。
出入劳忠荩,襟怀自卷舒。chū rù láo zhōng jìn,jīn huái zì juǎn shū。
如何夺公早,不得待悬车。rú hé duó gōng zǎo,bù dé dài xuán chē。

挽焦适道寺丞

王洋

学有千箱富,言无一字欺。xué yǒu qiān xiāng fù,yán wú yī zì qī。
脊令慈孝地,兄弟急难诗。jí lìng cí xiào dì,xiōng dì jí nán shī。
颂美观名士,传家付令儿。sòng měi guān míng shì,chuán jiā fù lìng ér。
平日磨玷缺,此理上天知。píng rì mó diàn quē,cǐ lǐ shàng tiān zhī。
6431234567»