古诗词

弦歌堂

王洋

曹务日以浑,令君心自清。cáo wù rì yǐ hún,lìng jūn xīn zì qīng。
散彼愁叹气,化作欢愉声。sàn bǐ chóu tàn qì,huà zuò huān yú shēng。
欢愉何所寄,寄此弦歌鸣。huān yú hé suǒ jì,jì cǐ xián gē míng。
歌如珠累累,弦以桐铿铿。gē rú zhū lèi lèi,xián yǐ tóng kēng kēng。
顾此三尺匣,中有万古情。gù cǐ sān chǐ xiá,zhōng yǒu wàn gǔ qíng。
大弦含春温,赤甲随勾萌。dà xián hán chūn wēn,chì jiǎ suí gōu méng。
小弦羽虽细,一奏壮士惊。xiǎo xián yǔ suī xì,yī zòu zhuàng shì jīng。
次第徵角招,向日葵心倾。cì dì zhēng jiǎo zhāo,xiàng rì kuí xīn qīng。
商以表节义,皎皎秋霜明。shāng yǐ biǎo jié yì,jiǎo jiǎo qiū shuāng míng。
敛之五音全,昭氏无亏成。liǎn zhī wǔ yīn quán,zhāo shì wú kuī chéng。
鼓之播万物,草木同敷荣。gǔ zhī bō wàn wù,cǎo mù tóng fū róng。
令君保此器,常得心和平。lìng jūn bǎo cǐ qì,cháng dé xīn hé píng。
知君本抱道,岩壑依云耕。zhī jūn běn bào dào,yán hè yī yún gēng。
瓶粟朝不饱,强起从簪缨。píng sù cháo bù bǎo,qiáng qǐ cóng zān yīng。
素琴常在御,朝阳鸣箫笙。sù qín cháng zài yù,cháo yáng míng xiāo shēng。
萧然古槐下,时乎一再行。xiāo rán gǔ huái xià,shí hū yī zài xíng。
亭午百吏散,永日垂帘旌。tíng wǔ bǎi lì sàn,yǒng rì chuí lián jīng。
舟车自冲会,我道无将迎。zhōu chē zì chōng huì,wǒ dào wú jiāng yíng。
笔役眩朱墨,恺悌消纷争。bǐ yì xuàn zhū mò,kǎi tì xiāo fēn zhēng。
诛求绝敲榜,升合均瓶罂。zhū qiú jué qiāo bǎng,shēng hé jūn píng yīng。
和风动千室,暖律鸣嘤嘤。hé fēng dòng qiān shì,nuǎn lǜ míng yīng yīng。
坐令今上饶,乃类古武城。zuò lìng jīn shàng ráo,nǎi lèi gǔ wǔ chéng。
问君何能尔,但守一字诚。wèn jūn hé néng ěr,dàn shǒu yī zì chéng。
吾闻古良吏,惠养先孤茕。wú wén gǔ liáng lì,huì yǎng xiān gū qióng。
不闻棠阴中,高灯照长檠。bù wén táng yīn zhōng,gāo dēng zhào zhǎng qíng。
大雅有夷路,小鲜无急烹。dà yǎ yǒu yí lù,xiǎo xiān wú jí pēng。
令君实儒素,不肯尊钱兄。lìng jūn shí rú sù,bù kěn zūn qián xiōng。
吾心如平田,衎乐物自生。wú xīn rú píng tián,kàn lè wù zì shēng。
勿言桐乡陋,子孙传令名。wù yán tóng xiāng lòu,zi sūn chuán lìng míng。
勿言百里狭,列宿符郎星。wù yán bǎi lǐ xiá,liè sù fú láng xīng。
愿君守此志,终始不变更。yuàn jūn shǒu cǐ zhì,zhōng shǐ bù biàn gèng。
岂惟人道顺,可与神理并。qǐ wéi rén dào shùn,kě yǔ shén lǐ bìng。
辱君示琬琰,报德匪瑶琼。rǔ jūn shì wǎn yǎn,bào dé fěi yáo qióng。
他年挟薰风,期君拂天枨。tā nián xié xūn fēng,qī jūn fú tiān chéng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

即事

王洋

官闲久愧叨祠廪,身幸真堪学种瓜。guān xián jiǔ kuì dāo cí lǐn,shēn xìng zhēn kān xué zhǒng guā。
月给郡仓三斛米,日寻山路一川花。yuè gěi jùn cāng sān hú mǐ,rì xún shān lù yī chuān huā。
盘空婢去催烧笋,炉暖妻来趁焙茶。pán kōng bì qù cuī shāo sǔn,lú nuǎn qī lái chèn bèi chá。
阅尽邻僧闲况味,官供粥饭胜僧家。yuè jǐn lín sēng xián kuàng wèi,guān gōng zhōu fàn shèng sēng jiā。

和邵尧夫韵示儿侄

王洋

言贵安徐行贵常,与人平淡勿相伤。yán guì ān xú xíng guì cháng,yǔ rén píng dàn wù xiāng shāng。
莫贪顺路行时快,到了回思见去长。mò tān shùn lù xíng shí kuài,dào le huí sī jiàn qù zhǎng。
克已定知天降福,害人只是自贻殃。kè yǐ dìng zhī tiān jiàng fú,hài rén zhǐ shì zì yí yāng。
长教言行枢机密,此外虚心不用防。zhǎng jiào yán xíng shū jī mì,cǐ wài xū xīn bù yòng fáng。

观僧作藏会

王洋

推崇社首劝来人,岁结春缘转宝轮。tuī chóng shè shǒu quàn lái rén,suì jié chūn yuán zhuǎn bǎo lún。
诛及米盐知产罄,事干生死见诚真。zhū jí mǐ yán zhī chǎn qìng,shì gàn shēng sǐ jiàn chéng zhēn。
归持福寿凭怀券,时及暄和谓有神。guī chí fú shòu píng huái quàn,shí jí xuān hé wèi yǒu shén。
安得劝农官考古,春秋礼射莫辞频。ān dé quàn nóng guān kǎo gǔ,chūn qiū lǐ shè mò cí pín。

从伯氏携稚孺游保庆即事

王洋

提携未便即归山,暂扣僧园且暂闲。tí xié wèi biàn jí guī shān,zàn kòu sēng yuán qiě zàn xián。
岁晚东君颜色近,霜晴寒意有无间。suì wǎn dōng jūn yán sè jìn,shuāng qíng hán yì yǒu wú jiān。
前溪雨后浑通路,荒戍人归不上关。qián xī yǔ hòu hún tōng lù,huāng shù rén guī bù shàng guān。
筇竹一枝天正暖,却嫌飞鸟倦思还。qióng zhú yī zhī tiān zhèng nuǎn,què xián fēi niǎo juàn sī hái。

壬戌立冬十月十一日陪路文周朋携禔祖同访后山道人庵道人出就庵烹茶庵外采菊拾橡实以归偶成即事

王洋

倦缘闲景散闲情,人未归庵户不扃。juàn yuán xián jǐng sàn xián qíng,rén wèi guī ān hù bù jiōng。
试拨柴烟寻宿火,旋添泉水洗茶瓶。shì bō chái yān xún sù huǒ,xuán tiān quán shuǐ xǐ chá píng。
黄花采采盈衣袖,橡实离离傍短萍。huáng huā cǎi cǎi yíng yī xiù,xiàng shí lí lí bàng duǎn píng。
何日一邱藏曲折,与君同伴斸青冥。hé rì yī qiū cáng qū zhé,yǔ jūn tóng bàn zhǔ qīng míng。

壬戌立冬十月十一日陪路文周朋携禔祖同访后山道人庵道人出就庵烹茶庵外采菊拾橡实以归偶成即事

王洋

养生无欠亦无馀,种竹圈篱草结庐。yǎng shēng wú qiàn yì wú yú,zhǒng zhú quān lí cǎo jié lú。
凿地觅甘分乳脉,锄田得实饱新蔬。záo dì mì gān fēn rǔ mài,chú tián dé shí bǎo xīn shū。
壁间数本空王像,架上都无养性书。bì jiān shù běn kōng wáng xiàng,jià shàng dōu wú yǎng xìng shū。
我自病来能晚食,从今缓步当安舆。wǒ zì bìng lái néng wǎn shí,cóng jīn huǎn bù dāng ān yú。

己巳三月十二日陪凌季文游水南陈氏园次壁间徐明叔韵

王洋

不惭衰白照溪光,清昼穿梁访野堂。bù cán shuāi bái zhào xī guāng,qīng zhòu chuān liáng fǎng yě táng。
物外风烟多喜客,人间草木亦宗王。wù wài fēng yān duō xǐ kè,rén jiān cǎo mù yì zōng wáng。
浮花竞作争新艳,近侍全收殿后香。fú huā jìng zuò zhēng xīn yàn,jìn shì quán shōu diàn hòu xiāng。
秉烛便须期醉赏,胜饶吴榜起渔榔。bǐng zhú biàn xū qī zuì shǎng,shèng ráo wú bǎng qǐ yú láng。

同吴周朋高虞卿寻泉憩积暑下庵

王洋

缭绕寻泉远步迟,倦逢篱外敞庵扉。liáo rào xún quán yuǎn bù chí,juàn féng lí wài chǎng ān fēi。
门前竹长云垂舞,岩下泉甘雪未飞。mén qián zhú zhǎng yún chuí wǔ,yán xià quán gān xuě wèi fēi。
景物偏幽缘舍小,茶香看客为僧稀。jǐng wù piān yōu yuán shě xiǎo,chá xiāng kàn kè wèi sēng xī。
相公房舍添人否,拟灌春园住翠微。xiāng gōng fáng shě tiān rén fǒu,nǐ guàn chūn yuán zhù cuì wēi。

陪方何诸人后庵谢客纪事

王洋

后山客馆报聘礼,野寺僧瓯当酒茶。hòu shān kè guǎn bào pìn lǐ,yě sì sēng ōu dāng jiǔ chá。
云未散屯知候雨,溪唯贪涨不容沙。yún wèi sàn tún zhī hòu yǔ,xī wéi tān zhǎng bù róng shā。
草间翁仲今尘迹,雪后江梅是故花。cǎo jiān wēng zhòng jīn chén jì,xuě hòu jiāng méi shì gù huā。
一扫穷愁无不足,方知谋醉是生涯。yī sǎo qióng chóu wú bù zú,fāng zhī móu zuì shì shēng yá。

同张德和游沈道士庵

王洋

上春甲子送穷日,早破烟扉令节求。shàng chūn jiǎ zi sòng qióng rì,zǎo pò yān fēi lìng jié qiú。
指点葆光仙侣洞,招期南极老人游。zhǐ diǎn bǎo guāng xiān lǚ dòng,zhāo qī nán jí lǎo rén yóu。
龟前香火木称士,堂后交蟠石作牛。guī qián xiāng huǒ mù chēng shì,táng hòu jiāo pán shí zuò niú。
我恐上真无碍意,使君息虑是清修。wǒ kǒng shàng zhēn wú ài yì,shǐ jūn xī lǜ shì qīng xiū。

题僧邀游梅和庵

王洋

地接山腰舍绕泉,丰堂巍殿势蝉联。dì jiē shān yāo shě rào quán,fēng táng wēi diàn shì chán lián。
非禅非律三百辈,有圃有场千亩田。fēi chán fēi lǜ sān bǎi bèi,yǒu pǔ yǒu chǎng qiān mǔ tián。
中坐独尊司狱佛,几前杂事地行仙。zhōng zuò dú zūn sī yù fú,jǐ qián zá shì dì xíng xiān。
若无生死惊愚俗,正恐斋厨亦悄然。ruò wú shēng sǐ jīng yú sú,zhèng kǒng zhāi chú yì qiāo rán。

中冬下浣一日陪方丈访客因过向氏园亭有感

王洋

前疏水竹界桑麻,桃李畦分小径斜。qián shū shuǐ zhú jiè sāng má,táo lǐ qí fēn xiǎo jìng xié。
山数青黄人住久,路排藜藿客行赊。shān shù qīng huáng rén zhù jiǔ,lù pái lí huò kè xíng shē。
云寒烟合入长暝,梅懒春催未放花。yún hán yān hé rù zhǎng míng,méi lǎn chūn cuī wèi fàng huā。
闻道苍头长儿女,主人游宦不还家。wén dào cāng tóu zhǎng ér nǚ,zhǔ rén yóu huàn bù hái jiā。

去秋过吴江臞翁园亭追作

王洋

水接舟航陆接鞍,忙中光景静中看。shuǐ jiē zhōu háng lù jiē ān,máng zhōng guāng jǐng jìng zhōng kàn。
无穷宇宙规模远,出格池台制度宽。wú qióng yǔ zhòu guī mó yuǎn,chū gé chí tái zhì dù kuān。
一水斯须分静僻,四桥缭绕照波澜。yī shuǐ sī xū fēn jìng pì,sì qiáo liáo rào zhào bō lán。
拟分风月知何日,且趁鲈鱼整钓竿。nǐ fēn fēng yuè zhī hé rì,qiě chèn lú yú zhěng diào gān。

闻沈氏小亭欲往主人辞出先闻赵丞相尝游

王洋

篱横地狭曲相裁,倦扫残花长绿苔。lí héng dì xiá qū xiāng cái,juàn sǎo cán huā zhǎng lǜ tái。
连榭似闻兼静雅,闲情暂欲洗尘埃。lián xiè shì wén jiān jìng yǎ,xián qíng zàn yù xǐ chén āi。
料将春色供家用,那有芳尊为客开。liào jiāng chūn sè gōng jiā yòng,nà yǒu fāng zūn wèi kè kāi。
怪见门前少车马,多因只要相公来。guài jiàn mén qián shǎo chē mǎ,duō yīn zhǐ yào xiāng gōng lái。

至法海寺

王洋

天有阴晴地有艰,一山如隔万重山。tiān yǒu yīn qíng dì yǒu jiān,yī shān rú gé wàn zhòng shān。
偶逢冬少三馀雨,况置身无百虑关。ǒu féng dōng shǎo sān yú yǔ,kuàng zhì shēn wú bǎi lǜ guān。
岁熟役车容借客,闲来崖寺可开颜。suì shú yì chē róng jiè kè,xián lái yá sì kě kāi yán。
悬危既免逢饥虎,又得休公半偈还。xuán wēi jì miǎn féng jī hǔ,yòu dé xiū gōng bàn jì hái。