古诗词

我有一双眼赠徐氏仿老徐体仆近与思远赓和颇自言老有拒徐出游意恐以仆为真老也故有此作

王洋

我有一双眼,光可照明烛。wǒ yǒu yī shuāng yǎn,guāng kě zhào míng zhú。
我有一寸肠,时复漱醽醁。wǒ yǒu yī cùn cháng,shí fù shù líng lù。
我有两垂鬓,与君相映绿。wǒ yǒu liǎng chuí bìn,yǔ jūn xiāng yìng lǜ。
我有一双脚,比君非不足。wǒ yǒu yī shuāng jiǎo,bǐ jūn fēi bù zú。
眼能别妍丑,肠不虑荣辱。yǎn néng bié yán chǒu,cháng bù lǜ róng rǔ。
须鬓每自怜,足力能相逐。xū bìn měi zì lián,zú lì néng xiāng zhú。
一一将比君,未便遽惭恧。yī yī jiāng bǐ jūn,wèi biàn jù cán nǜ。
胡为被君轻,污田对寒玉。hú wèi bèi jūn qīng,wū tián duì hán yù。
君如邀我游,我亦知所以。jūn rú yāo wǒ yóu,wǒ yì zhī suǒ yǐ。
朝出任意游,暮归同倒屣。cháo chū rèn yì yóu,mù guī tóng dào xǐ。
况此郊野间,远近在一视。kuàng cǐ jiāo yě jiān,yuǎn jìn zài yī shì。
东抵东家田,绕溪六七里。dōng dǐ dōng jiā tián,rào xī liù qī lǐ。
北向关外行,五里见淮水。běi xiàng guān wài xíng,wǔ lǐ jiàn huái shuǐ。
我家园在西,鸣泉到清耳。wǒ jiā yuán zài xī,míng quán dào qīng ěr。
南郊野叟村,殷勤种桃李。nán jiāo yě sǒu cūn,yīn qín zhǒng táo lǐ。
大抵浩荡处,潇洒异城市。dà dǐ hào dàng chù,xiāo sǎ yì chéng shì。
春云乍为锦,馀霞忽成绮。chūn yún zhà wèi jǐn,yú xiá hū chéng qǐ。
兴来思暂息,极目无涯涘。xīng lái sī zàn xī,jí mù wú yá sì。
两眼极恣横,性情始欢喜。liǎng yǎn jí zì héng,xìng qíng shǐ huān xǐ。
归来看君诗,陈馈铺八簋。guī lái kàn jūn shī,chén kuì pù bā guǐ。
罗列水陆珍,咀啖尽日美。luó liè shuǐ lù zhēn,jǔ dàn jǐn rì měi。
我亦强自吟,合处粗相似。wǒ yì qiáng zì yín,hé chù cū xiāng shì。
醉时所经历,醉后诗在纸。zuì shí suǒ jīng lì,zuì hòu shī zài zhǐ。
连粘动成卷,持行不羞耻。lián zhān dòng chéng juǎn,chí xíng bù xiū chǐ。
以此不畏君,请君亮肝肺。yǐ cǐ bù wèi jūn,qǐng jūn liàng gān fèi。
晴来拟出游,唤我为君起。qíng lái nǐ chū yóu,huàn wǒ wèi jūn qǐ。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

赠栖贤僧二首

王洋

锦心绣口绝铅华,白氎铜瓶古梵家。jǐn xīn xiù kǒu jué qiān huá,bái dié tóng píng gǔ fàn jiā。
宴坐无人问消息,有时敲板唤玄沙。yàn zuò wú rén wèn xiāo xī,yǒu shí qiāo bǎn huàn xuán shā。

赠栖贤僧二首

王洋

暖风吹律百花新,何处芳菲不动人。nuǎn fēng chuī lǜ bǎi huā xīn,hé chù fāng fēi bù dòng rén。
到底雄丹有家法,风流不是一般春。dào dǐ xióng dān yǒu jiā fǎ,fēng liú bù shì yī bān chūn。

和曾谹父庚伏书怀六首

王洋

垣衣侵砌竹穿墙,日日萧条气运凉。yuán yī qīn qì zhú chuān qiáng,rì rì xiāo tiáo qì yùn liáng。
急雨满池鸣两部,幽奇不独水云乡。jí yǔ mǎn chí míng liǎng bù,yōu qí bù dú shuǐ yún xiāng。

和曾谹父庚伏书怀六首

王洋

吴兴水郭芰荷堤,别后扁舟去岸迷。wú xīng shuǐ guō jì hé dī,bié hòu biǎn zhōu qù àn mí。
莫讶道人新活计,亦看粉面照清溪。mò yà dào rén xīn huó jì,yì kàn fěn miàn zhào qīng xī。

和曾谹父庚伏书怀六首

王洋

绿漪平涨小桥头,红蓼花鲜杜若洲。lǜ yī píng zhǎng xiǎo qiáo tóu,hóng liǎo huā xiān dù ruò zhōu。
便唤画师来貌取,不须云梦泽南州。biàn huàn huà shī lái mào qǔ,bù xū yún mèng zé nán zhōu。

和曾谹父庚伏书怀六首

王洋

仙翁服食久遗年,且作童儿戏眼前。xiān wēng fú shí jiǔ yí nián,qiě zuò tóng ér xì yǎn qián。
井上辘轳休轧轧,檐间风露自溅溅。jǐng shàng lù lú xiū yà yà,yán jiān fēng lù zì jiàn jiàn。

和曾谹父庚伏书怀六首

王洋

皇家休符彻象纬,河上五老飞人间。huáng jiā xiū fú chè xiàng wěi,hé shàng wǔ lǎo fēi rén jiān。
即今三老不住世,赖有两峰高玉山。jí jīn sān lǎo bù zhù shì,lài yǒu liǎng fēng gāo yù shān。

和曾谹父庚伏书怀六首

王洋

申郎句法祖师意,取玉凿山开混茫。shēn láng jù fǎ zǔ shī yì,qǔ yù záo shān kāi hùn máng。
疏帘清簟半云雨,卧听天籁生虚凉。shū lián qīng diàn bàn yún yǔ,wò tīng tiān lài shēng xū liáng。

和张直可投诗十首

王洋

老觉浮云念不萌,君才岂合后诸生。lǎo jué fú yún niàn bù méng,jūn cái qǐ hé hòu zhū shēng。
从教罪我春秋法,不受诗人月旦评。cóng jiào zuì wǒ chūn qiū fǎ,bù shòu shī rén yuè dàn píng。

和张直可投诗十首

王洋

声犹在耳鸟关关,过眼庭阴作午班。shēng yóu zài ěr niǎo guān guān,guò yǎn tíng yīn zuò wǔ bān。
香篆静中便细看,绿萝新处得高攀。xiāng zhuàn jìng zhōng biàn xì kàn,lǜ luó xīn chù dé gāo pān。

和张直可投诗十首

王洋

富平学满书三箧,辅嗣功成易六爻。fù píng xué mǎn shū sān qiè,fǔ sì gōng chéng yì liù yáo。
闻说短檠书细字,不须灯火入凉郊。wén shuō duǎn qíng shū xì zì,bù xū dēng huǒ rù liáng jiāo。

和张直可投诗十首

王洋

廛音解作障耳雾,佳客能开病眼明。chán yīn jiě zuò zhàng ěr wù,jiā kè néng kāi bìng yǎn míng。
一轴收藏比珍贶,不妨掷地亦金声。yī zhóu shōu cáng bǐ zhēn kuàng,bù fáng zhì dì yì jīn shēng。

和张直可投诗十首

王洋

牛衣泣卧伤君子,华衮高名亦丈夫。niú yī qì wò shāng jūn zi,huá gǔn gāo míng yì zhàng fū。
但使如云双翼在,它年九万是鹏图。dàn shǐ rú yún shuāng yì zài,tā nián jiǔ wàn shì péng tú。

和张直可投诗十首

王洋

小试成均书一封,女娲五采不言功。xiǎo shì chéng jūn shū yī fēng,nǚ wā wǔ cǎi bù yán gōng。
青云事业期它日,觞豆规模是小忠。qīng yún shì yè qī tā rì,shāng dòu guī mó shì xiǎo zhōng。

和张直可投诗十首

王洋

润入图书麦向辰,如今此腹又孤人。rùn rù tú shū mài xiàng chén,rú jīn cǐ fù yòu gū rén。
馀风更与留春在,时照红英作醉裀。yú fēng gèng yǔ liú chūn zài,shí zhào hóng yīng zuò zuì yīn。