古诗词

和沈子美梅诗

王洋

一气如权衡,俯仰在缇室。yī qì rú quán héng,fǔ yǎng zài tí shì。
鼓行橐籥间,草木俱应律。gǔ xíng tuó yuè jiān,cǎo mù jù yīng lǜ。
物物各有长,辈行皆屈膝。wù wù gè yǒu zhǎng,bèi xíng jiē qū xī。
谁能长百花,寒梅最先密。shuí néng zhǎng bǎi huā,hán méi zuì xiān mì。
自此启端兆,次乃排等秩。zì cǐ qǐ duān zhào,cì nǎi pái děng zhì。
微者或易伤,大者或不实。wēi zhě huò yì shāng,dà zhě huò bù shí。
剪除困陵暴,粪扫如扑抶。jiǎn chú kùn líng bào,fèn sǎo rú pū chì。
骈开类争妍,粉败若老佚。pián kāi lèi zhēng yán,fěn bài ruò lǎo yì。
采撷既纷纷,弃置复郁郁。cǎi xié jì fēn fēn,qì zhì fù yù yù。
大抵争春花,柔弱忌寒冽。dà dǐ zhēng chūn huā,róu ruò jì hán liè。
方知岁前梅,义勇过箭疾。fāng zhī suì qián méi,yì yǒng guò jiàn jí。
有如比红儿,观者亦呵叱。yǒu rú bǐ hóng ér,guān zhě yì hē chì。
有如当皱玉,却欲数梨橘。yǒu rú dāng zhòu yù,què yù shù lí jú。
又如奏金石,秋虫并啁唧。yòu rú zòu jīn shí,qiū chóng bìng zhāo jī。
又如持豨苓,便拟簉芝术。yòu rú chí xī líng,biàn nǐ zào zhī shù。
又如白玉堂,光耀映蓬荜。yòu rú bái yù táng,guāng yào yìng péng bì。
以此难著语,老眼徒屡熨。yǐ cǐ nán zhù yǔ,lǎo yǎn tú lǚ yùn。
前贤有题韵,灵还不容乞。qián xián yǒu tí yùn,líng hái bù róng qǐ。
欲写文君容,相如口犹吃。yù xiě wén jūn róng,xiāng rú kǒu yóu chī。
投章自清绝,报聘我战栗。tóu zhāng zì qīng jué,bào pìn wǒ zhàn lì。
昨者得君诗,冬景当暖日。zuó zhě dé jūn shī,dōng jǐng dāng nuǎn rì。
猝然遇彊敌,不战势已屈。cù rán yù jiàng dí,bù zhàn shì yǐ qū。
堂堂既难当,惴惴良自失。táng táng jì nán dāng,zhuì zhuì liáng zì shī。
花前嫫姆陋,篆外青黄质。huā qián mó mǔ lòu,zhuàn wài qīng huáng zhì。
鲁肃思一鸣,展禽恐三黜。lǔ sù sī yī míng,zhǎn qín kǒng sān chù。
旧积已经年,佳情谅难窒。jiù jī yǐ jīng nián,jiā qíng liàng nán zhì。
勉力驾疲钝,着鞭追俊逸。miǎn lì jià pí dùn,zhe biān zhuī jùn yì。
我于掌武公,踪迹亦旧物。wǒ yú zhǎng wǔ gōng,zōng jì yì jiù wù。
差肩固百千,及门或六七。chà jiān gù bǎi qiān,jí mén huò liù qī。
嘉谟传四海,吾君能细述。jiā mó chuán sì hǎi,wú jūn néng xì shù。
馀事付丙丁,词华须甲乙。yú shì fù bǐng dīng,cí huá xū jiǎ yǐ。
始信直道功,子孙定逢吉。shǐ xìn zhí dào gōng,zi sūn dìng féng jí。
门户既未艾,青史当屡笔。mén hù jì wèi ài,qīng shǐ dāng lǚ bǐ。
我思荐一言,君其试无忽。wǒ sī jiàn yī yán,jūn qí shì wú hū。
藻身须英华,造道在经术。zǎo shēn xū yīng huá,zào dào zài jīng shù。
学博贵守约,美质或矫拂。xué bó guì shǒu yuē,měi zhì huò jiǎo fú。
古者亦有言,愚虑千得一。gǔ zhě yì yǒu yán,yú lǜ qiān dé yī。
川流子方兴,绝潢我易毕。chuān liú zi fāng xīng,jué huáng wǒ yì bì。
晴昊插繁华,从今好颜色。qíng hào chā fán huá,cóng jīn hǎo yán sè。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

赠闻老

王洋

给孤园下化丛林,堂上雷音振海音。gěi gū yuán xià huà cóng lín,táng shàng léi yīn zhèn hǎi yīn。
十六师兄同本愿,三千法界一慈心。shí liù shī xiōng tóng běn yuàn,sān qiān fǎ jiè yī cí xīn。
有时去作人间雨,无事不闻斋后禽。yǒu shí qù zuò rén jiān yǔ,wú shì bù wén zhāi hòu qín。
怅望四年留五日,自知清浊易分襟。chàng wàng sì nián liú wǔ rì,zì zhī qīng zhuó yì fēn jīn。

留赠道场老慧苦眼疾

王洋

云中白鹤塔千寻,为众同南古到今。yún zhōng bái hè tǎ qiān xún,wèi zhòng tóng nán gǔ dào jīn。
五百年来一声锡,四禅天外百花林。wǔ bǎi nián lái yī shēng xī,sì chán tiān wài bǎi huā lín。
长眉白黑归宗眼,苦口因缘黄蘖心。zhǎng méi bái hēi guī zōng yǎn,kǔ kǒu yīn yuán huáng niè xīn。
方见道场多胜境,尽情呈现付知音。fāng jiàn dào chǎng duō shèng jìng,jǐn qíng chéng xiàn fù zhī yīn。

游纯房见李叔颖郎中诗因思叔颖聊继其韵赠淳化禅师

王洋

衲衣处处逐浮云,法乳何妨长子孙。nà yī chù chù zhú fú yún,fǎ rǔ hé fáng zhǎng zi sūn。
室有巾瓶留祖意,门无车马露苔痕。shì yǒu jīn píng liú zǔ yì,mén wú chē mǎ lù tái hén。
名高楚泽多新侣,梦入苕溪有旧言。míng gāo chǔ zé duō xīn lǚ,mèng rù sháo xī yǒu jiù yán。
谁与隐峰居士说,曾参一句是同门。shuí yǔ yǐn fēng jū shì shuō,céng cān yī jù shì tóng mén。

游天圣邂逅正师知藏作诗赠之

王洋

乘流自谓不得死,生意逢师聊具论。chéng liú zì wèi bù dé sǐ,shēng yì féng shī liáo jù lùn。
无心已尽世间义,举足不随天上尊。wú xīn yǐ jǐn shì jiān yì,jǔ zú bù suí tiān shàng zūn。
本源了了明月观,馀事衮衮洪澜翻。běn yuán le le míng yuè guān,yú shì gǔn gǔn hóng lán fān。
我生流落势未已,期师尽老依僧园。wǒ shēng liú luò shì wèi yǐ,qī shī jǐn lǎo yī sēng yuán。

赠开先悟老悟老述情三颂自持淡泊不事化缘夜坐举枯木话二首

王洋

放怀澹泊省拘持,应物无方自不疑。fàng huái dàn pō shěng jū chí,yīng wù wú fāng zì bù yí。
我国晏然君莫问,他心通处我为谁。wǒ guó yàn rán jūn mò wèn,tā xīn tōng chù wǒ wèi shuí。
静无淮浦他年梦,老与庐山宿命期。jìng wú huái pǔ tā nián mèng,lǎo yǔ lú shān sù mìng qī。
到了百年俱任运,世间屈曲自推移。dào le bǎi nián jù rèn yùn,shì jiān qū qū zì tuī yí。

赠开先悟老悟老述情三颂自持淡泊不事化缘夜坐举枯木话二首

王洋

身如枯木了生涯,那更迎春竞物华。shēn rú kū mù le shēng yá,nà gèng yíng chūn jìng wù huá。
金粟病中犹示众,如来到处不须夸。jīn sù bìng zhōng yóu shì zhòng,rú lái dào chù bù xū kuā。
毗卢法藏无心供,兜率陀天自散花。pí lú fǎ cáng wú xīn gōng,dōu lǜ tuó tiān zì sàn huā。
比似出门千万事,何如丰俭且随家。bǐ shì chū mén qiān wàn shì,hé rú fēng jiǎn qiě suí jiā。

天池赠回老

王洋

平地相逢已二年,重寻胜处少留连。píng dì xiāng féng yǐ èr nián,zhòng xún shèng chù shǎo liú lián。
千峰拱足烟霞表,飞鸟衔花几席前。qiān fēng gǒng zú yān xiá biǎo,fēi niǎo xián huā jǐ xí qián。
白雪拥窗斋灶冷,春风吹谷野芳妍。bái xuě yōng chuāng zhāi zào lěng,chūn fēng chuī gǔ yě fāng yán。
四时坐断闲消息,古佛心灯万古传。sì shí zuò duàn xián xiāo xī,gǔ fú xīn dēng wàn gǔ chuán。

赠后庵显裕僧

王洋

坏色寒惟破面藤,寄情显裕一孤僧。huài sè hán wéi pò miàn téng,jì qíng xiǎn yù yī gū sēng。
花天捧日朝分供,山鬼呼风夜扑灯。huā tiān pěng rì cháo fēn gōng,shān guǐ hū fēng yè pū dēng。
何日庵居同兀兀,羡君身外只腾腾。hé rì ān jū tóng wù wù,xiàn jūn shēn wài zhǐ téng téng。
是非不到争多少,前寺经山只一层。shì fēi bù dào zhēng duō shǎo,qián sì jīng shān zhǐ yī céng。

元日倦卧书斋闻僧食未敢歌鼓声作继以清唱感而戏作

王洋

蚤莺声转杂危弦,惊散书窗午枕眠。zǎo yīng shēng zhuǎn zá wēi xián,jīng sàn shū chuāng wǔ zhěn mián。
大法鼓声胡部曲,摩登伽戏野狐禅。dà fǎ gǔ shēng hú bù qū,mó dēng gā xì yě hú chán。
眼中颠倒迷情事,世上纵横使鬼钱。yǎn zhōng diān dào mí qíng shì,shì shàng zòng héng shǐ guǐ qián。
烂煮瓠壶钟鼎食,山堂谁道独翛然。làn zhǔ hù hú zhōng dǐng shí,shān táng shuí dào dú xiāo rán。

伯氏自仪真招宝觉师住持以诗促行

王洋

白沙太守性多能,儒业箕裘祖佛灯。bái shā tài shǒu xìng duō néng,rú yè jī qiú zǔ fú dēng。
酒减三分留待客,草高一丈远招僧。jiǔ jiǎn sān fēn liú dài kè,cǎo gāo yī zhàng yuǎn zhāo sēng。
见成斋饭非长计,创立丛林是大乘。jiàn chéng zhāi fàn fēi zhǎng jì,chuàng lì cóng lín shì dà chéng。
好住沩山十年后,牯牛烂攒不须绳。hǎo zhù wéi shān shí nián hòu,gǔ niú làn zǎn bù xū shéng。

送宝觉禅师

王洋

夏浅春馀宇宙清,溪山千里送君行。xià qiǎn chūn yú yǔ zhòu qīng,xī shān qiān lǐ sòng jūn xíng。
今宵柳岸半轮月,何处花村飞锡声。jīn xiāo liǔ àn bàn lún yuè,hé chù huā cūn fēi xī shēng。
衣挽岭云犹带湿,鹤随杯渡不须惊。yī wǎn lǐng yún yóu dài shī,hè suí bēi dù bù xū jīng。
江头一线轻帆急,稳压鲸波气自平。jiāng tóu yī xiàn qīng fān jí,wěn yā jīng bō qì zì píng。

过慈感知古阇黎为童行落发留饭偶已食不果留

王洋

晓冲轻浪远烟迷,闻道方为训导师。xiǎo chōng qīng làng yuǎn yān mí,wén dào fāng wèi xùn dǎo shī。
绿发小童辞俗日,白头老子泛舟时。lǜ fā xiǎo tóng cí sú rì,bái tóu lǎo zi fàn zhōu shí。
自缘旅客蔬盘早,不是阇黎钟饭迟。zì yuán lǚ kè shū pán zǎo,bù shì dū lí zhōng fàn chí。
欲别殷勤更留客,逢君知是旧相知。yù bié yīn qín gèng liú kè,féng jūn zhī shì jiù xiāng zhī。

和伯氏别元老赠行

王洋

相见还如相别时,杖头明月旧相随。xiāng jiàn hái rú xiāng bié shí,zhàng tóu míng yuè jiù xiāng suí。
五亭溪下西风静,六合沙边夏日曦。wǔ tíng xī xià xī fēng jìng,liù hé shā biān xià rì xī。
洗钵又辞香积饭,传衣仍是雪山儿。xǐ bō yòu cí xiāng jī fàn,chuán yī réng shì xuě shān ér。
要须桑下无三宿,不为淮南塞草衰。yào xū sāng xià wú sān sù,bù wèi huái nán sāi cǎo shuāi。

留赠太平刘道士

王洋

早岁希夷合道真,八年静默已全神。zǎo suì xī yí hé dào zhēn,bā nián jìng mò yǐ quán shén。
收还赤子无为境,留得丹霄自在身。shōu hái chì zi wú wèi jìng,liú dé dān xiāo zì zài shēn。
独与老庄谈妙理,不分儒释是殊伦。dú yǔ lǎo zhuāng tán miào lǐ,bù fēn rú shì shì shū lún。
有时醉露真消息,流水桃花不误人。yǒu shí zuì lù zhēn xiāo xī,liú shuǐ táo huā bù wù rén。

和赠郑法师

王洋

仙翁八十保纯精,自解真符不送迎。xiān wēng bā shí bǎo chún jīng,zì jiě zhēn fú bù sòng yíng。
信是虚闲能却老,从教草木不知名。xìn shì xū xián néng què lǎo,cóng jiào cǎo mù bù zhī míng。
交邻有兴开三径,只用无求度一生。jiāo lín yǒu xīng kāi sān jìng,zhǐ yòng wú qiú dù yī shēng。
闻说嵌岩云石路,翁能行处我能行。wén shuō qiàn yán yún shí lù,wēng néng xíng chù wǒ néng xíng。