古诗词

和沈子美梅诗

王洋

一气如权衡,俯仰在缇室。yī qì rú quán héng,fǔ yǎng zài tí shì。
鼓行橐籥间,草木俱应律。gǔ xíng tuó yuè jiān,cǎo mù jù yīng lǜ。
物物各有长,辈行皆屈膝。wù wù gè yǒu zhǎng,bèi xíng jiē qū xī。
谁能长百花,寒梅最先密。shuí néng zhǎng bǎi huā,hán méi zuì xiān mì。
自此启端兆,次乃排等秩。zì cǐ qǐ duān zhào,cì nǎi pái děng zhì。
微者或易伤,大者或不实。wēi zhě huò yì shāng,dà zhě huò bù shí。
剪除困陵暴,粪扫如扑抶。jiǎn chú kùn líng bào,fèn sǎo rú pū chì。
骈开类争妍,粉败若老佚。pián kāi lèi zhēng yán,fěn bài ruò lǎo yì。
采撷既纷纷,弃置复郁郁。cǎi xié jì fēn fēn,qì zhì fù yù yù。
大抵争春花,柔弱忌寒冽。dà dǐ zhēng chūn huā,róu ruò jì hán liè。
方知岁前梅,义勇过箭疾。fāng zhī suì qián méi,yì yǒng guò jiàn jí。
有如比红儿,观者亦呵叱。yǒu rú bǐ hóng ér,guān zhě yì hē chì。
有如当皱玉,却欲数梨橘。yǒu rú dāng zhòu yù,què yù shù lí jú。
又如奏金石,秋虫并啁唧。yòu rú zòu jīn shí,qiū chóng bìng zhāo jī。
又如持豨苓,便拟簉芝术。yòu rú chí xī líng,biàn nǐ zào zhī shù。
又如白玉堂,光耀映蓬荜。yòu rú bái yù táng,guāng yào yìng péng bì。
以此难著语,老眼徒屡熨。yǐ cǐ nán zhù yǔ,lǎo yǎn tú lǚ yùn。
前贤有题韵,灵还不容乞。qián xián yǒu tí yùn,líng hái bù róng qǐ。
欲写文君容,相如口犹吃。yù xiě wén jūn róng,xiāng rú kǒu yóu chī。
投章自清绝,报聘我战栗。tóu zhāng zì qīng jué,bào pìn wǒ zhàn lì。
昨者得君诗,冬景当暖日。zuó zhě dé jūn shī,dōng jǐng dāng nuǎn rì。
猝然遇彊敌,不战势已屈。cù rán yù jiàng dí,bù zhàn shì yǐ qū。
堂堂既难当,惴惴良自失。táng táng jì nán dāng,zhuì zhuì liáng zì shī。
花前嫫姆陋,篆外青黄质。huā qián mó mǔ lòu,zhuàn wài qīng huáng zhì。
鲁肃思一鸣,展禽恐三黜。lǔ sù sī yī míng,zhǎn qín kǒng sān chù。
旧积已经年,佳情谅难窒。jiù jī yǐ jīng nián,jiā qíng liàng nán zhì。
勉力驾疲钝,着鞭追俊逸。miǎn lì jià pí dùn,zhe biān zhuī jùn yì。
我于掌武公,踪迹亦旧物。wǒ yú zhǎng wǔ gōng,zōng jì yì jiù wù。
差肩固百千,及门或六七。chà jiān gù bǎi qiān,jí mén huò liù qī。
嘉谟传四海,吾君能细述。jiā mó chuán sì hǎi,wú jūn néng xì shù。
馀事付丙丁,词华须甲乙。yú shì fù bǐng dīng,cí huá xū jiǎ yǐ。
始信直道功,子孙定逢吉。shǐ xìn zhí dào gōng,zi sūn dìng féng jí。
门户既未艾,青史当屡笔。mén hù jì wèi ài,qīng shǐ dāng lǚ bǐ。
我思荐一言,君其试无忽。wǒ sī jiàn yī yán,jūn qí shì wú hū。
藻身须英华,造道在经术。zǎo shēn xū yīng huá,zào dào zài jīng shù。
学博贵守约,美质或矫拂。xué bó guì shǒu yuē,měi zhì huò jiǎo fú。
古者亦有言,愚虑千得一。gǔ zhě yì yǒu yán,yú lǜ qiān dé yī。
川流子方兴,绝潢我易毕。chuān liú zi fāng xīng,jué huáng wǒ yì bì。
晴昊插繁华,从今好颜色。qíng hào chā fán huá,cóng jīn hǎo yán sè。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

和吉父赋海棠三首

王洋

画手三川著色浓,黄昏更在独围中。huà shǒu sān chuān zhù sè nóng,huáng hūn gèng zài dú wéi zhōng。
佳期落日连云合,艳采垂丝带缕红。jiā qī luò rì lián yún hé,yàn cǎi chuí sī dài lǚ hóng。

和吉父赋海棠三首

王洋

我愧留髡花恼客,君矜止广尉贪公。wǒ kuì liú kūn huā nǎo kè,jūn jīn zhǐ guǎng wèi tān gōng。
传呼径去孤风景,幸好看时不暂同。chuán hū jìng qù gū fēng jǐng,xìng hǎo kàn shí bù zàn tóng。

和吉父赋海棠三首

王洋

斫竹移松傍浅樊,牡丹时节尚轻寒。zhuó zhú yí sōng bàng qiǎn fán,mǔ dān shí jié shàng qīng hán。
向家庭院花如锦,独为穷忙未得看。xiàng jiā tíng yuàn huā rú jǐn,dú wèi qióng máng wèi dé kàn。

红莲

王洋

池塘雨涨暑风微,弄水红妆出水迟。chí táng yǔ zhǎng shǔ fēng wēi,nòng shuǐ hóng zhuāng chū shuǐ chí。
五日便当分六月,韶村道上见开时。wǔ rì biàn dāng fēn liù yuè,sháo cūn dào shàng jiàn kāi shí。

题前寺中洲茶

王洋

中洲绝品旧闻名,瀹以寒泉雪乳轻。zhōng zhōu jué pǐn jiù wén míng,yuè yǐ hán quán xuě rǔ qīng。
怪得道人长不睡,一瓯唤醒梦魂清。guài dé dào rén zhǎng bù shuì,yī ōu huàn xǐng mèng hún qīng。

邻园花成欲具旬会病未果二首

王洋

娇春意谓已坚牢,次第千林散锦袍。jiāo chūn yì wèi yǐ jiān láo,cì dì qiān lín sàn jǐn páo。
恐有天魔妒妍好,遽连风雨作粗豪。kǒng yǒu tiān mó dù yán hǎo,jù lián fēng yǔ zuò cū háo。

邻园花成欲具旬会病未果二首

王洋

年从胀脉冷侵肌,强欲寻春怯自疑。nián cóng zhàng mài lěng qīn jī,qiáng yù xún chūn qiè zì yí。
衰病固知无可奈,不须妨我看花时。shuāi bìng gù zhī wú kě nài,bù xū fáng wǒ kàn huā shí。

明日沈干送花二枝续一章

王洋

暖风吹得也轻狂,连夜争开有底忙。nuǎn fēng chuī dé yě qīng kuáng,lián yè zhēng kāi yǒu dǐ máng。
困恨兰宵留宿酒,笑濡晓露试新妆。kùn hèn lán xiāo liú sù jiǔ,xiào rú xiǎo lù shì xīn zhuāng。

问松

王洋

岁晚孤松辄自娱,排行金朵映苍须。suì wǎn gū sōng zhé zì yú,pái xíng jīn duǒ yìng cāng xū。
不知风雨摧残后,曾有心情管领无。bù zhī fēng yǔ cuī cán hòu,céng yǒu xīn qíng guǎn lǐng wú。

逢伯氏旧鹤代赋

王洋

引啄苔池浴素翎,野田人远见精神。yǐn zhuó tái chí yù sù líng,yě tián rén yuǎn jiàn jīng shén。
羽翰未到青霄路,料汝犹能忆故人。yǔ hàn wèi dào qīng xiāo lù,liào rǔ yóu néng yì gù rén。

琵琶洲

王洋

塞外风烟能记否,天涯沦落自心知。sāi wài fēng yān néng jì fǒu,tiān yá lún luò zì xīn zhī。
眼中风物参差是,只欠江州司马诗。yǎn zhōng fēng wù cān chà shì,zhǐ qiàn jiāng zhōu sī mǎ shī。

熙台

王洋

不将台榭压城闉,争奈长淮四面春。bù jiāng tái xiè yā chéng yīn,zhēng nài zhǎng huái sì miàn chūn。
闻道公馀一吟啸,满天风月助精神。wén dào gōng yú yī yín xiào,mǎn tiān fēng yuè zhù jīng shén。

和陈长卿五人同集韵

王洋

受廛均宅亩,寸矩渐经营。shòu chán jūn zhái mǔ,cùn jǔ jiàn jīng yíng。
湖泛轻舟遁,峰排老岫嵘。hú fàn qīng zhōu dùn,fēng pái lǎo xiù róng。
牧之推上第,吏部绝心兵。mù zhī tuī shàng dì,lì bù jué xīn bīng。
列爵分全服,和声奏大庭。liè jué fēn quán fú,hé shēng zòu dà tíng。
暂辞侯马贵,聊抚帝弦清。zàn cí hóu mǎ guì,liáo fǔ dì xián qīng。
黍在谷为重,鸡缘德胜鲭。shǔ zài gǔ wèi zhòng,jī yuán dé shèng qīng。
无功须满斗,仲雅计全升。wú gōng xū mǎn dòu,zhòng yǎ jì quán shēng。
顾我穷难送,如公福正荣。gù wǒ qióng nán sòng,rú gōng fú zhèng róng。
惠施书已富,陵也句初鸣。huì shī shū yǐ fù,líng yě jù chū míng。
径醉相逢乐,亡聊一洗平。jìng zuì xiāng féng lè,wáng liáo yī xǐ píng。

省题泰帝鼓瑟

王洋

雅乐闻琴瑟,相因泰昊前。yǎ lè wén qín sè,xiāng yīn tài hào qián。
朱丝疑杂奏,素女减哀弦。zhū sī yí zá zòu,sù nǚ jiǎn āi xián。
破竹符终合,分鱼目不全。pò zhú fú zhōng hé,fēn yú mù bù quán。
所馀裁五五,再续未绵绵。suǒ yú cái wǔ wǔ,zài xù wèi mián mián。
损益时皆有,亏成理或然。sǔn yì shí jiē yǒu,kuī chéng lǐ huò rán。
茫茫千古意,汉帝自谁传。máng máng qiān gǔ yì,hàn dì zì shuí chuán。

曾谹父再赋鼓字韵诗再赋一篇

王洋

头如青山手如雨,十日瓦沟鸣羯鼓。tóu rú qīng shān shǒu rú yǔ,shí rì wǎ gōu míng jié gǔ。
南城病客偏作愁,鱼游浅釜蛙同渚。nán chéng bìng kè piān zuò chóu,yú yóu qiǎn fǔ wā tóng zhǔ。
去年曾困夏畦乾,巫祝陈牲女师舞。qù nián céng kùn xià qí qián,wū zhù chén shēng nǚ shī wǔ。
淮南米贱隔关河,漫道归期久已许。huái nán mǐ jiàn gé guān hé,màn dào guī qī jiǔ yǐ xǔ。
谁同着力破愁城,愿备前行插飞羽。shuí tóng zhe lì pò chóu chéng,yuàn bèi qián xíng chā fēi yǔ。
那知物理自乘除,原思五秉公西庾。nà zhī wù lǐ zì chéng chú,yuán sī wǔ bǐng gōng xī yǔ。
暑雨祁寒人莫嗟,洁笾涤豆神其吐。shǔ yǔ qí hán rén mò jiē,jié biān dí dòu shén qí tǔ。
茅檐生意满晴川,方信齑肠能抵虎。máo yán shēng yì mǎn qíng chuān,fāng xìn jī cháng néng dǐ hǔ。