古诗词

枯柏

王洋

斋前两柏树,其大皆十围。zhāi qián liǎng bǎi shù,qí dà jiē shí wéi。
我初营屋时,正与两柏期。wǒ chū yíng wū shí,zhèng yǔ liǎng bǎi qī。
其一傍北亭,其一近南篱。qí yī bàng běi tíng,qí yī jìn nán lí。
相去十步间,当夏无炎曦。xiāng qù shí bù jiān,dāng xià wú yán xī。
我翁时来游,对此颜貌怡。wǒ wēng shí lái yóu,duì cǐ yán mào yí。
群从来其间,或饮或赋诗。qún cóng lái qí jiān,huò yǐn huò fù shī。
宾客来其间,顾盻屡解颐。bīn kè lái qí jiān,gù xì lǚ jiě yí。
桃李几番春,不逐物态移。táo lǐ jǐ fān chūn,bù zhú wù tài yí。
霜雪苦侵刻,曾不颜色衰。shuāng xuě kǔ qīn kè,céng bù yán sè shuāi。
亦知坚贞性,凛凛不可期。yì zhī jiān zhēn xìng,lǐn lǐn bù kě qī。
夫何今年秋,予来自京师。fū hé jīn nián qiū,yǔ lái zì jīng shī。
哭亲苫块间,喘息绝自持。kū qīn shān kuài jiān,chuǎn xī jué zì chí。
忽见南篱柏,索索但枯枝。hū jiàn nán lí bǎi,suǒ suǒ dàn kū zhī。
徘徊柏树下,终日怀嗟咨。pái huái bǎi shù xià,zhōng rì huái jiē zī。
家人对我言,柏死已经时。jiā rén duì wǒ yán,bǎi sǐ yǐ jīng shí。
今年春夏交,老翁初见之。jīn nián chūn xià jiāo,lǎo wēng chū jiàn zhī。
悲伤复爱惜,不忍加斧斯。bēi shāng fù ài xī,bù rěn jiā fǔ sī。
意谓粪壤间,所处非所宜。yì wèi fèn rǎng jiān,suǒ chù fēi suǒ yí。
材已中栋梁,安得死茅茨。cái yǐ zhōng dòng liáng,ān dé sǐ máo cí。
为此感慨久,子岂尽得知。wèi cǐ gǎn kǎi jiǔ,zi qǐ jǐn dé zhī。
我既闻此言,不觉重纷洟。wǒ jì wén cǐ yán,bù jué zhòng fēn tì。
岂为小圃内,失此岁寒姿。qǐ wèi xiǎo pǔ nèi,shī cǐ suì hán zī。
盖念天与人,响答良不疑。gài niàn tiān yǔ rén,xiǎng dá liáng bù yí。
方夏巨柏死,致秋哲人萎。fāng xià jù bǎi sǐ,zhì qiū zhé rén wēi。
岂不明告人,象类来不迟。qǐ bù míng gào rén,xiàng lèi lái bù chí。
所以翁对此,泫然双泪垂。suǒ yǐ wēng duì cǐ,xuàn rán shuāng lèi chuí。
大厦将营度,固非一木支。dà shà jiāng yíng dù,gù fēi yī mù zhī。
奈何如此材,终死不得施。nài hé rú cǐ cái,zhōng sǐ bù dé shī。
芃芃丛生者,朴樕良已卑。péng péng cóng shēng zhě,pǔ sù liáng yǐ bēi。
槐老未及仞,露腹忧明离。huái lǎo wèi jí rèn,lù fù yōu míng lí。
东边一畦菊,岂足充朝饥。dōng biān yī qí jú,qǐ zú chōng cháo jī。
树兰徒九畹,不能比芜蘼。shù lán tú jiǔ wǎn,bù néng bǐ wú mí。
萧萧数竿竹,空腹将何为。xiāo xiāo shù gān zhú,kōng fù jiāng hé wèi。
此外杂花木,不复较雄雌。cǐ wài zá huā mù,bù fù jiào xióng cí。
譬如麟失薮,驽马从竞驰。pì rú lín shī sǒu,nú mǎ cóng jìng chí。
鸾凤要高翔,巢卵何用窥。luán fèng yào gāo xiáng,cháo luǎn hé yòng kuī。
于怀久衡虑,追数苦费词。yú huái jiǔ héng lǜ,zhuī shù kǔ fèi cí。
枯柏复枯柏,汝其亦长思。kū bǎi fù kū bǎi,rǔ qí yì zhǎng sī。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

和张直可投诗十首

王洋

误身人道是儒冠,稳称圆冠我愧难。wù shēn rén dào shì rú guān,wěn chēng yuán guān wǒ kuì nán。
颜歜起居皆富贵,惠施文字独芝兰。yán chù qǐ jū jiē fù guì,huì shī wén zì dú zhī lán。

和张直可投诗十首

王洋

楚楚才名六尺身,此间襟度有殊珍。chǔ chǔ cái míng liù chǐ shēn,cǐ jiān jīn dù yǒu shū zhēn。
瓶无馀粟难论富,箧有风光不似贫。píng wú yú sù nán lùn fù,qiè yǒu fēng guāng bù shì pín。

和张直可投诗十首

王洋

老去独怜南涧竹,闲来不费北山移。lǎo qù dú lián nán jiàn zhú,xián lái bù fèi běi shān yí。
年颜攻我真无赖,富贵寻君好自持。nián yán gōng wǒ zhēn wú lài,fù guì xún jūn hǎo zì chí。

苦寒得酒二首

王洋

因雪成寒势未收,及时一醉比封侯。yīn xuě chéng hán shì wèi shōu,jí shí yī zuì bǐ fēng hóu。
阳功亭毒无人见,已有春光亦信不。yáng gōng tíng dú wú rén jiàn,yǐ yǒu chūn guāng yì xìn bù。

苦寒得酒二首

王洋

鲲鹏蜩鴳子知不,小大形殊各有俦。kūn péng tiáo yàn zi zhī bù,xiǎo dà xíng shū gè yǒu chóu。
取醉尽情师李白,放言极力问庄周。qǔ zuì jǐn qíng shī lǐ bái,fàng yán jí lì wèn zhuāng zhōu。

题范子济双头芍药二首

王洋

春风随律入花房,三月淮南春昼长。chūn fēng suí lǜ rù huā fáng,sān yuè huái nán chūn zhòu zhǎng。
闻道传呼催近侍,双垂罗袖引花王。wén dào chuán hū cuī jìn shì,shuāng chuí luó xiù yǐn huā wáng。

题范子济双头芍药二首

王洋

赵家姊妹在椒房,宫漏春迟午梦长。zhào jiā zǐ mèi zài jiāo fáng,gōng lòu chūn chí wǔ mèng zhǎng。
淡拂蛾眉减脂粉,一般装束奉君王。dàn fú é méi jiǎn zhī fěn,yī bān zhuāng shù fèng jūn wáng。

观中芙蓉盛开

王洋

秋木日动摇,秋容日修整。qiū mù rì dòng yáo,qiū róng rì xiū zhěng。
况复白琳宫,焚香事幽屏。kuàng fù bái lín gōng,fén xiāng shì yōu píng。
胡为彼美人,犯此清净境。hú wèi bǐ měi rén,fàn cǐ qīng jìng jìng。
仙官俨环佩,注目朝倒景。xiān guān yǎn huán pèi,zhù mù cháo dào jǐng。
岂容正法眼,泛爱冶色靓。qǐ róng zhèng fǎ yǎn,fàn ài yě sè jìng。
得非叶太清,宿念未灰冷。dé fēi yè tài qīng,sù niàn wèi huī lěng。
北斗春已足,三山梦初醒。běi dòu chūn yǐ zú,sān shān mèng chū xǐng。
曰鳞贵女子,俗目未可骋。yuē lín guì nǚ zi,sú mù wèi kě chěng。
惯听步虚词,生便浮馆静。guàn tīng bù xū cí,shēng biàn fú guǎn jìng。
那知羽衣人,文成伪心猛。nà zhī yǔ yī rén,wén chéng wěi xīn měng。
记语东方儿,偷桃不可幸。jì yǔ dōng fāng ér,tōu táo bù kě xìng。
共待月满除,萧萧散疏影。gòng dài yuè mǎn chú,xiāo xiāo sàn shū yǐng。

近陋室以斗升酿家妇谓予未饮不以见告昨夜偷儿入室挈二壶去自此室中又复索寞今后酒熟便呼各近邻痛饮遇夜守视庶大家着力也呈诸兄兼简士修思远三首其二

王洋

寂寞茅斋书掩扉,著书还□易招讥。jì mò máo zhāi shū yǎn fēi,zhù shū hái yì zhāo jī。
固知不争论奇字,恶客可须抱酒归。gù zhī bù zhēng lùn qí zì,è kè kě xū bào jiǔ guī。

和固道韵问谹父小疾

王洋

木落亭皋远思,疏帘清簟棋声。mù luò tíng gāo yuǎn sī,shū lián qīng diàn qí shēng。
闭门十日知否,风月愁人败盟。bì mén shí rì zhī fǒu,fēng yuè chóu rén bài méng。

和固道韵问谹父小疾

王洋

旧传传箭聊城,海内群工旧名。jiù chuán chuán jiàn liáo chéng,hǎi nèi qún gōng jiù míng。
况有文章老伴,朱颜碧落仙卿。kuàng yǒu wén zhāng lǎo bàn,zhū yán bì luò xiān qīng。

和固道韵问谹父小疾

王洋

惆怅休寻旧事,酣歌且数前山。chóu chàng xiū xún jiù shì,hān gē qiě shù qián shān。
待君苍藓重拂,相逐宁论兴阑。dài jūn cāng xiǎn zhòng fú,xiāng zhú níng lùn xīng lán。

庚午岁伯氏生朝作乐府一章为寿

王洋

木公金母传瑶爵,九虎开门动鱼钥。mù gōng jīn mǔ chuán yáo jué,jiǔ hǔ kāi mén dòng yú yào。
瑶池曼倩别烟霞,海上安期降乔岳。yáo chí màn qiàn bié yān xiá,hǎi shàng ān qī jiàng qiáo yuè。
东牟先生德弥大,静课虚无明寂寞。dōng móu xiān shēng dé mí dà,jìng kè xū wú míng jì mò。
背连海峤三双鳌,手取西山一丸药。bèi lián hǎi jiào sān shuāng áo,shǒu qǔ xī shān yī wán yào。
推先当户培芳兰,斗牛宝气摇光寒。tuī xiān dāng hù péi fāng lán,dòu niú bǎo qì yáo guāng hán。
光华章绶表奇格,照耀广陌驰花鞍。guāng huá zhāng shòu biǎo qí gé,zhào yào guǎng mò chí huā ān。
春风物色论长久,柳拂腰支梅劝酒。chūn fēng wù sè lùn zhǎng jiǔ,liǔ fú yāo zhī méi quàn jiǔ。
百篇聊复付西江,盛事会须传不朽。bǎi piān liáo fù fù xī jiāng,shèng shì huì xū chuán bù xiǔ。
天上老骥禾充肠,一秣万里渎空苍。tiān shàng lǎo jì hé chōng cháng,yī mò wàn lǐ dú kōng cāng。
年年岁岁身长健,岁岁年年春草长。nián nián suì suì shēn zhǎng jiàn,suì suì nián nián chūn cǎo zhǎng。