古诗词

路居士山水歌

王洋

人年八十百虑昏,丈人耳目方聪明。rén nián bā shí bǎi lǜ hūn,zhàng rén ěr mù fāng cōng míng。
他人到此筋力疲,丈人胜如年少时。tā rén dào cǐ jīn lì pí,zhàng rén shèng rú nián shǎo shí。
老中强健闲中忙,经卷丹炉肘后方。lǎo zhōng qiáng jiàn xián zhōng máng,jīng juǎn dān lú zhǒu hòu fāng。
金书千轴造理窟,赤城七篇谈坐忘。jīn shū qiān zhóu zào lǐ kū,chì chéng qī piān tán zuò wàng。
我年三十始相识,丈人年已几六十。wǒ nián sān shí shǐ xiāng shí,zhàng rén nián yǐ jǐ liù shí。
往来出处三十年,体无作用神安然。wǎng lái chū chù sān shí nián,tǐ wú zuò yòng shén ān rán。
静窥了不见根底,我谓君心只如此。jìng kuī le bù jiàn gēn dǐ,wǒ wèi jūn xīn zhǐ rú cǐ。
那知能事有别肠,笔下风光穷妙理。nà zhī néng shì yǒu bié cháng,bǐ xià fēng guāng qióng miào lǐ。
龟溪道人古衲师,心辞声利常无为。guī xī dào rén gǔ nà shī,xīn cí shēng lì cháng wú wèi。
晨钟粥钵半炉火,午日茶瓯一局棋。chén zhōng zhōu bō bàn lú huǒ,wǔ rì chá ōu yī jú qí。
一朝共语小窗前,袖出小卷含风烟。yī cháo gòng yǔ xiǎo chuāng qián,xiù chū xiǎo juǎn hán fēng yān。
为言老路手作此,画出王郎访戴船。wèi yán lǎo lù shǒu zuò cǐ,huà chū wáng láng fǎng dài chuán。
明朝见我微笑语,漏泄丹青奈缁侣。míng cháo jiàn wǒ wēi xiào yǔ,lòu xiè dān qīng nài zī lǚ。
别有一段壶中天,果若知音定分付。bié yǒu yī duàn hú zhōng tiān,guǒ ruò zhī yīn dìng fēn fù。
轻轻一轴数尺长,奇峰突兀烟茫茫。qīng qīng yī zhóu shù chǐ zhǎng,qí fēng tū wù yān máng máng。
其间细屑千万状,领略试为哦新章。qí jiān xì xiè qiān wàn zhuàng,lǐng lüè shì wèi ó xīn zhāng。
初画寒林宿鸟惊,山蹊渐晓人渐行。chū huà hán lín sù niǎo jīng,shān qī jiàn xiǎo rén jiàn xíng。
四僧趁饭分先后,人立渡头沙岸口。sì sēng chèn fàn fēn xiān hòu,rén lì dù tóu shā àn kǒu。
一舟闲泊石岸中,一舟半渡凌云空。yī zhōu xián pō shí àn zhōng,yī zhōu bàn dù líng yún kōng。
两舟一钓一垂网,上有雁落芦花风。liǎng zhōu yī diào yī chuí wǎng,shàng yǒu yàn luò lú huā fēng。
两桥近山转清绝,客携筇杖半卼臲。liǎng qiáo jìn shān zhuǎn qīng jué,kè xié qióng zhàng bàn wù niè。
定是当年鹤氅翁,神气飘飘犯寒雪。dìng shì dāng nián hè chǎng wēng,shén qì piāo piāo fàn hán xuě。
山腰佛寺楼阁明,下有茅店临沙汀。shān yāo fú sì lóu gé míng,xià yǒu máo diàn lín shā tīng。
刹竿挺立照山影,风幡仿佛闻谈僧。shā gān tǐng lì zhào shān yǐng,fēng fān fǎng fú wén tán sēng。
纷然万象争奇怪,缩地便移他境界。fēn rán wàn xiàng zhēng qí guài,suō dì biàn yí tā jìng jiè。
才薄其如此画何,强写娇容捧心态。cái báo qí rú cǐ huà hé,qiáng xiě jiāo róng pěng xīn tài。
昔闻大令驰笔锋,天门未借西南风。xī wén dà lìng chí bǐ fēng,tiān mén wèi jiè xī nán fēng。
众工索钱阳好语,吴起果被公叔沮。zhòng gōng suǒ qián yáng hǎo yǔ,wú qǐ guǒ bèi gōng shū jǔ。
翩然拂袖返田庐,将军妙手今为几。piān rán fú xiù fǎn tián lú,jiāng jūn miào shǒu jīn wèi jǐ。
乃知胸中千顷碧,来自传家万金直。nǎi zhī xiōng zhōng qiān qǐng bì,lái zì chuán jiā wàn jīn zhí。
丈人丈人有馀墨,莫惜逢场时戏剧。zhàng rén zhàng rén yǒu yú mò,mò xī féng chǎng shí xì jù。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

和张直可投诗十首

王洋

误身人道是儒冠,稳称圆冠我愧难。wù shēn rén dào shì rú guān,wěn chēng yuán guān wǒ kuì nán。
颜歜起居皆富贵,惠施文字独芝兰。yán chù qǐ jū jiē fù guì,huì shī wén zì dú zhī lán。

和张直可投诗十首

王洋

楚楚才名六尺身,此间襟度有殊珍。chǔ chǔ cái míng liù chǐ shēn,cǐ jiān jīn dù yǒu shū zhēn。
瓶无馀粟难论富,箧有风光不似贫。píng wú yú sù nán lùn fù,qiè yǒu fēng guāng bù shì pín。

和张直可投诗十首

王洋

老去独怜南涧竹,闲来不费北山移。lǎo qù dú lián nán jiàn zhú,xián lái bù fèi běi shān yí。
年颜攻我真无赖,富贵寻君好自持。nián yán gōng wǒ zhēn wú lài,fù guì xún jūn hǎo zì chí。

苦寒得酒二首

王洋

因雪成寒势未收,及时一醉比封侯。yīn xuě chéng hán shì wèi shōu,jí shí yī zuì bǐ fēng hóu。
阳功亭毒无人见,已有春光亦信不。yáng gōng tíng dú wú rén jiàn,yǐ yǒu chūn guāng yì xìn bù。

苦寒得酒二首

王洋

鲲鹏蜩鴳子知不,小大形殊各有俦。kūn péng tiáo yàn zi zhī bù,xiǎo dà xíng shū gè yǒu chóu。
取醉尽情师李白,放言极力问庄周。qǔ zuì jǐn qíng shī lǐ bái,fàng yán jí lì wèn zhuāng zhōu。

题范子济双头芍药二首

王洋

春风随律入花房,三月淮南春昼长。chūn fēng suí lǜ rù huā fáng,sān yuè huái nán chūn zhòu zhǎng。
闻道传呼催近侍,双垂罗袖引花王。wén dào chuán hū cuī jìn shì,shuāng chuí luó xiù yǐn huā wáng。

题范子济双头芍药二首

王洋

赵家姊妹在椒房,宫漏春迟午梦长。zhào jiā zǐ mèi zài jiāo fáng,gōng lòu chūn chí wǔ mèng zhǎng。
淡拂蛾眉减脂粉,一般装束奉君王。dàn fú é méi jiǎn zhī fěn,yī bān zhuāng shù fèng jūn wáng。

观中芙蓉盛开

王洋

秋木日动摇,秋容日修整。qiū mù rì dòng yáo,qiū róng rì xiū zhěng。
况复白琳宫,焚香事幽屏。kuàng fù bái lín gōng,fén xiāng shì yōu píng。
胡为彼美人,犯此清净境。hú wèi bǐ měi rén,fàn cǐ qīng jìng jìng。
仙官俨环佩,注目朝倒景。xiān guān yǎn huán pèi,zhù mù cháo dào jǐng。
岂容正法眼,泛爱冶色靓。qǐ róng zhèng fǎ yǎn,fàn ài yě sè jìng。
得非叶太清,宿念未灰冷。dé fēi yè tài qīng,sù niàn wèi huī lěng。
北斗春已足,三山梦初醒。běi dòu chūn yǐ zú,sān shān mèng chū xǐng。
曰鳞贵女子,俗目未可骋。yuē lín guì nǚ zi,sú mù wèi kě chěng。
惯听步虚词,生便浮馆静。guàn tīng bù xū cí,shēng biàn fú guǎn jìng。
那知羽衣人,文成伪心猛。nà zhī yǔ yī rén,wén chéng wěi xīn měng。
记语东方儿,偷桃不可幸。jì yǔ dōng fāng ér,tōu táo bù kě xìng。
共待月满除,萧萧散疏影。gòng dài yuè mǎn chú,xiāo xiāo sàn shū yǐng。

近陋室以斗升酿家妇谓予未饮不以见告昨夜偷儿入室挈二壶去自此室中又复索寞今后酒熟便呼各近邻痛饮遇夜守视庶大家着力也呈诸兄兼简士修思远三首其二

王洋

寂寞茅斋书掩扉,著书还□易招讥。jì mò máo zhāi shū yǎn fēi,zhù shū hái yì zhāo jī。
固知不争论奇字,恶客可须抱酒归。gù zhī bù zhēng lùn qí zì,è kè kě xū bào jiǔ guī。

和固道韵问谹父小疾

王洋

木落亭皋远思,疏帘清簟棋声。mù luò tíng gāo yuǎn sī,shū lián qīng diàn qí shēng。
闭门十日知否,风月愁人败盟。bì mén shí rì zhī fǒu,fēng yuè chóu rén bài méng。

和固道韵问谹父小疾

王洋

旧传传箭聊城,海内群工旧名。jiù chuán chuán jiàn liáo chéng,hǎi nèi qún gōng jiù míng。
况有文章老伴,朱颜碧落仙卿。kuàng yǒu wén zhāng lǎo bàn,zhū yán bì luò xiān qīng。

和固道韵问谹父小疾

王洋

惆怅休寻旧事,酣歌且数前山。chóu chàng xiū xún jiù shì,hān gē qiě shù qián shān。
待君苍藓重拂,相逐宁论兴阑。dài jūn cāng xiǎn zhòng fú,xiāng zhú níng lùn xīng lán。

庚午岁伯氏生朝作乐府一章为寿

王洋

木公金母传瑶爵,九虎开门动鱼钥。mù gōng jīn mǔ chuán yáo jué,jiǔ hǔ kāi mén dòng yú yào。
瑶池曼倩别烟霞,海上安期降乔岳。yáo chí màn qiàn bié yān xiá,hǎi shàng ān qī jiàng qiáo yuè。
东牟先生德弥大,静课虚无明寂寞。dōng móu xiān shēng dé mí dà,jìng kè xū wú míng jì mò。
背连海峤三双鳌,手取西山一丸药。bèi lián hǎi jiào sān shuāng áo,shǒu qǔ xī shān yī wán yào。
推先当户培芳兰,斗牛宝气摇光寒。tuī xiān dāng hù péi fāng lán,dòu niú bǎo qì yáo guāng hán。
光华章绶表奇格,照耀广陌驰花鞍。guāng huá zhāng shòu biǎo qí gé,zhào yào guǎng mò chí huā ān。
春风物色论长久,柳拂腰支梅劝酒。chūn fēng wù sè lùn zhǎng jiǔ,liǔ fú yāo zhī méi quàn jiǔ。
百篇聊复付西江,盛事会须传不朽。bǎi piān liáo fù fù xī jiāng,shèng shì huì xū chuán bù xiǔ。
天上老骥禾充肠,一秣万里渎空苍。tiān shàng lǎo jì hé chōng cháng,yī mò wàn lǐ dú kōng cāng。
年年岁岁身长健,岁岁年年春草长。nián nián suì suì shēn zhǎng jiàn,suì suì nián nián chūn cǎo zhǎng。