古诗词

仙上人举进士过三十不第作诗曰男儿三十未有立人世百年徒自劳径拂衣削发为比丘今二十年矣精力甚健及将游天台既羡师行复自悔讼因其将行作诗纪之

王洋

春风只解吹春花,灵根古木无生芽。chūn fēng zhǐ jiě chuī chūn huā,líng gēn gǔ mù wú shēng yá。
玲珑拳石出万样,碧峰千仞藏烟霞。líng lóng quán shí chū wàn yàng,bì fēng qiān rèn cáng yān xiá。
世间百事总如此,偶然感慨还兴嗟。shì jiān bǎi shì zǒng rú cǐ,ǒu rán gǎn kǎi hái xīng jiē。
上人本是龙门客,少小辞家来射策。shàng rén běn shì lóng mén kè,shǎo xiǎo cí jiā lái shè cè。
可怜奇物未化神,却与凡鳞同点额。kě lián qí wù wèi huà shén,què yǔ fán lín tóng diǎn é。
当时三十未为老,急电抽身能觉早。dāng shí sān shí wèi wèi lǎo,jí diàn chōu shēn néng jué zǎo。
一投空迹二十年,留得诗肠至今好。yī tóu kōng jì èr shí nián,liú dé shī cháng zhì jīn hǎo。
我始与君同业书,明琼偶纪张双鱼。wǒ shǐ yǔ jūn tóng yè shū,míng qióng ǒu jì zhāng shuāng yú。
强将野鹤落樊圃,不与闲云同卷舒。qiáng jiāng yě hè luò fán pǔ,bù yǔ xián yún tóng juǎn shū。
君将风袖随烟霞,我独尘缘著冠屦。jūn jiāng fēng xiù suí yān xiá,wǒ dú chén yuán zhù guān jù。
试问堂中老衲师,定见两人优劣处。shì wèn táng zhōng lǎo nà shī,dìng jiàn liǎng rén yōu liè chù。
天台风路埋云根,寒岩夜啸鼪鼯群。tiān tái fēng lù mái yún gēn,hán yán yè xiào shēng wú qún。
脱身也自不费力,未疑此心长羡君。tuō shēn yě zì bù fèi lì,wèi yí cǐ xīn zhǎng xiàn jūn。
他年邂逅云门路,不止分君一片云。tā nián xiè hòu yún mén lù,bù zhǐ fēn jūn yī piàn yún。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

以芋易酒于应求

王洋

岷田到死无饥苦,软饱三杯醒又饥。mín tián dào sǐ wú jī kǔ,ruǎn bǎo sān bēi xǐng yòu jī。
我忍空肠谋换酒,为嫌惶恨没休时。wǒ rěn kōng cháng móu huàn jiǔ,wèi xián huáng hèn méi xiū shí。

以面换祖孝酒

王洋

雪压寒根麦未黄,春催社瓮曲初香。xuě yā hán gēn mài wèi huáng,chūn cuī shè wèng qū chū xiāng。
若论本是同根物,好遣桄榔唤索郎。ruò lùn běn shì tóng gēn wù,hǎo qiǎn guāng láng huàn suǒ láng。

并寄季文以酒

王洋

溪涨蒲萄新拨醅,兴添野水入金杯。xī zhǎng pú táo xīn bō pēi,xīng tiān yě shuǐ rù jīn bēi。
华严居士贪幽定,一线春丝唤起来。huá yán jū shì tān yōu dìng,yī xiàn chūn sī huàn qǐ lái。

再用前韵酬明叔寄梅并酒

王洋

绛蜡融春扇欲开,恐君池阁独传杯。jiàng là róng chūn shàn yù kāi,kǒng jūn chí gé dú chuán bēi。
故将曼语招新句,望外春风作伴来。gù jiāng màn yǔ zhāo xīn jù,wàng wài chūn fēng zuò bàn lái。

王洋

冻思嚼蕊嗅寒芳,隔月春非道路长。dòng sī jué ruǐ xiù hán fāng,gé yuè chūn fēi dào lù zhǎng。
作意开篱通野岸,等闲寻步到池塘。zuò yì kāi lí tōng yě àn,děng xián xún bù dào chí táng。

自县圃得梅花因成五绝

王洋

天工施春不爱惜,乐与枯槎借颜色。tiān gōng shī chūn bù ài xī,lè yǔ kū chá jiè yán sè。
岁寒日晚律候严,已遣南枝报消息。suì hán rì wǎn lǜ hòu yán,yǐ qiǎn nán zhī bào xiāo xī。

自县圃得梅花因成五绝

王洋

岁岁新花即旧花,生缘感旧自兴嗟。suì suì xīn huā jí jiù huā,shēng yuán gǎn jiù zì xīng jiē。
先春莫惮传消息,催促东君早转车。xiān chūn mò dàn chuán xiāo xī,cuī cù dōng jūn zǎo zhuǎn chē。

自县圃得梅花因成五绝

王洋

春风欲转非容易,选取一枝作先使。chūn fēng yù zhuǎn fēi róng yì,xuǎn qǔ yī zhī zuò xiān shǐ。
试看欲发未发时,似与东君说心事。shì kàn yù fā wèi fā shí,shì yǔ dōng jūn shuō xīn shì。

自县圃得梅花因成五绝

王洋

我家阿大才名久,老笔能旋万斛舟。wǒ jiā ā dà cái míng jiǔ,lǎo bǐ néng xuán wàn hú zhōu。
竹外试题清浅句,莫教何逊独风流。zhú wài shì tí qīng qiǎn jù,mò jiào hé xùn dú fēng liú。

自县圃得梅花因成五绝

王洋

玄酒初传习骏奔,盐梅异用合先论。xuán jiǔ chū chuán xí jùn bēn,yán méi yì yòng hé xiān lùn。
须留铁面攀墀力,莫为花开空断魂。xū liú tiě miàn pān chí lì,mò wèi huā kāi kōng duàn hún。

以前韵再继五绝

王洋

夜发前村君莫惜,晓与天花比真色。yè fā qián cūn jūn mò xī,xiǎo yǔ tiān huā bǐ zhēn sè。
争先不是压群芳,只恐群芳心自息。zhēng xiān bù shì yā qún fāng,zhǐ kǒng qún fāng xīn zì xī。

以前韵再继五绝

王洋

老眼非悭不爱花,惯逢开谢不须嗟。lǎo yǎn fēi qiān bù ài huā,guàn féng kāi xiè bù xū jiē。
君看桃李成阴后,也自能回长者车。jūn kàn táo lǐ chéng yīn hòu,yě zì néng huí zhǎng zhě chē。

以前韵再继五绝

王洋

风流比拟谈何易,未省尔曹堪作吏。fēng liú bǐ nǐ tán hé yì,wèi shěng ěr cáo kān zuò lì。
曾闻一颂了刘伶,湖上七篇传盛事。céng wén yī sòng le liú líng,hú shàng qī piān chuán shèng shì。

以前韵再继五绝

王洋

红紫纷纷难共席,芝兰冉冉或同舟。hóng zǐ fēn fēn nán gòng xí,zhī lán rǎn rǎn huò tóng zhōu。
洛阳花谱今存否,借问谁居第一流。luò yáng huā pǔ jīn cún fǒu,jiè wèn shuí jū dì yī liú。

以前韵再继五绝

王洋

春风待看百花奔,旧事知谁可共论。chūn fēng dài kàn bǎi huā bēn,jiù shì zhī shuí kě gòng lùn。
颜色不曾追俗好,从他蜂蝶自劳魂。yán sè bù céng zhuī sú hǎo,cóng tā fēng dié zì láo hún。