古诗词

听琴赠远师

王洋

世人倾耳听繁音,太音古淡难为听。shì rén qīng ěr tīng fán yīn,tài yīn gǔ dàn nán wèi tīng。
有如广庭题旌夏,或者惊遁疑有神。yǒu rú guǎng tíng tí jīng xià,huò zhě jīng dùn yí yǒu shén。
当时舜床调五弦,薰风煽物无穷人。dāng shí shùn chuáng diào wǔ xián,xūn fēng shān wù wú qióng rén。
若言造化不爱玩,安得感君回阳春。ruò yán zào huà bù ài wán,ān dé gǎn jūn huí yáng chūn。
遗音相继嗣者谁,穷山缁侣黄冠师。yí yīn xiāng jì sì zhě shuí,qióng shān zī lǚ huáng guān shī。
非干此意乐穷静,世路自与相参差。fēi gàn cǐ yì lè qióng jìng,shì lù zì yǔ xiāng cān chà。
我今试听清风操,野鹤孤猿对残照。wǒ jīn shì tīng qīng fēng cāo,yě hè gū yuán duì cán zhào。
琅琊山下醉翁吟,分明拨向琴中调。láng yá shān xià zuì wēng yín,fēn míng bō xiàng qín zhōng diào。
人言大弦如玉温,小弦廉折亮以清。rén yán dà xián rú yù wēn,xiǎo xián lián zhé liàng yǐ qīng。
春秋自是隔寒暑,天地不得令偕行。chūn qiū zì shì gé hán shǔ,tiān dì bù dé lìng xié xíng。
岂如七弦转十指,劲节谐音同到耳。qǐ rú qī xián zhuǎn shí zhǐ,jìn jié xié yīn tóng dào ěr。
乃知造化在指端,岂但高山与流水。nǎi zhī zào huà zài zhǐ duān,qǐ dàn gāo shān yǔ liú shuǐ。
道人不肯长怀珍,亦曾挟艺游车尘。dào rén bù kěn zhǎng huái zhēn,yì céng xié yì yóu chē chén。
高门八字惊未见,脱赠往往捐千纯。gāo mén bā zì jīng wèi jiàn,tuō zèng wǎng wǎng juān qiān chún。
如今飘泊困长路,更觉世味难将迎。rú jīn piāo pō kùn zhǎng lù,gèng jué shì wèi nán jiāng yíng。
应将感怆赴琴曲,一听万虑罗心兵。yīng jiāng gǎn chuàng fù qín qū,yī tīng wàn lǜ luó xīn bīng。
道人勿苦生冰炭,古道须信非人情。dào rén wù kǔ shēng bīng tàn,gǔ dào xū xìn fēi rén qíng。
哀音果要洗俗耳,更去娇弦三两声。āi yīn guǒ yào xǐ sú ěr,gèng qù jiāo xián sān liǎng shēng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

寄题韩勉夫枝巢

王洋

适时非履险,足分不忧贫。shì shí fēi lǚ xiǎn,zú fēn bù yōu pín。
须信人间世,宜思物外身。xū xìn rén jiān shì,yí sī wù wài shēn。
荣柯堪叹蚁,饱露可怜螓。róng kē kān tàn yǐ,bǎo lù kě lián qín。
更谢东方朔,能安一老臣。gèng xiè dōng fāng shuò,néng ān yī lǎo chén。

望山间西际寺

王洋

闻说林间寺,攀萝一径斜。wén shuō lín jiān sì,pān luó yī jìng xié。
有僧眠雪月,无客赏风花。yǒu sēng mián xuě yuè,wú kè shǎng fēng huā。
丈室虚名在,方袍岁事赊。zhàng shì xū míng zài,fāng páo suì shì shē。
空王无系著,破屋便传家。kōng wáng wú xì zhù,pò wū biàn chuán jiā。

三峡桥

王洋

万马战空山,声驰宇宙间。wàn mǎ zhàn kōng shān,shēng chí yǔ zhòu jiān。
窥高增健大,照勇怯孱颜。kuī gāo zēng jiàn dà,zhào yǒng qiè càn yán。
洗石无千古,招僧过一关。xǐ shí wú qiān gǔ,zhāo sēng guò yī guān。
不知平去易,何似倒流艰。bù zhī píng qù yì,hé shì dào liú jiān。

此日湖源回展叔颖书颇及往岁经行暨诸同志赏梅花之一笑急景相催又复几年感而有作因寄叔颖并呈子楚

王洋

忆昨越溪曲,官梅正发时。yì zuó yuè xī qū,guān méi zhèng fā shí。
追随连日饮,酬唱几篇诗。zhuī suí lián rì yǐn,chóu chàng jǐ piān shī。
淡伫看人意,清香许自知。dàn zhù kàn rén yì,qīng xiāng xǔ zì zhī。
凭谁将恨寄,为说鬓成丝。píng shuí jiāng hèn jì,wèi shuō bìn chéng sī。

寄彦文

王洋

张子萧条后,空山十五年。zhāng zi xiāo tiáo hòu,kōng shān shí wǔ nián。
瓶无粟遮眼,门有客求钱。píng wú sù zhē yǎn,mén yǒu kè qiú qián。
折补经纶手,拘留褊短缘。zhé bǔ jīng lún shǒu,jū liú biǎn duǎn yuán。
寻诗有情否,旋送两三篇。xún shī yǒu qíng fǒu,xuán sòng liǎng sān piān。

寄夏孝叔

王洋

夏子赋分浅,凄凉不喜看。xià zi fù fēn qiǎn,qī liáng bù xǐ kàn。
星星脱兵火,岁岁独饥寒。xīng xīng tuō bīng huǒ,suì suì dú jī hán。
世若均如子,人应不羡官。shì ruò jūn rú zi,rén yīng bù xiàn guān。
如何闰月底,怨泪亦阑干。rú hé rùn yuè dǐ,yuàn lèi yì lán gàn。

寄周表卿

王洋

不见秘书久,经时失寄书。bù jiàn mì shū jiǔ,jīng shí shī jì shū。
交情犹缱绻,遣讯问何如。jiāo qíng yóu qiǎn quǎn,qiǎn xùn wèn hé rú。
郡籍藏昆府,班行近玉除。jùn jí cáng kūn fǔ,bān xíng jìn yù chú。
自怜无藉在,不敢梦华胥。zì lián wú jí zài,bù gǎn mèng huá xū。

寄周表卿

王洋

簿领正尘埃,天边驿使来。bù lǐng zhèng chén āi,tiān biān yì shǐ lái。
姓名传宝琰,朋旧集兰台。xìng míng chuán bǎo yǎn,péng jiù jí lán tái。
始望岂及此,故人安在哉。shǐ wàng qǐ jí cǐ,gù rén ān zài zāi。
曾陪丞相幕,抚事勿惊猜。céng péi chéng xiāng mù,fǔ shì wù jīng cāi。

寄永新元老元书云已辞广孝复归禾山白云矣

王洋

已尚清高久,须教去住艰。yǐ shàng qīng gāo jiǔ,xū jiào qù zhù jiān。
强分云出岫,终放鹤归山。qiáng fēn yún chū xiù,zhōng fàng hè guī shān。
烟带重岚润,衣侵雾雨斑。yān dài zhòng lán rùn,yī qīn wù yǔ bān。
轻身如有药,犹恐费跻攀。qīng shēn rú yǒu yào,yóu kǒng fèi jī pān。

和郑丈戏赠谹父

王洋

生疏僮仆贱,颜色病妻同。shēng shū tóng pū jiàn,yán sè bìng qī tóng。
定有明人眼,真烦寿乃翁。dìng yǒu míng rén yǎn,zhēn fán shòu nǎi wēng。
仙曹歌法曲,词伯缀秋风。xiān cáo gē fǎ qū,cí bó zhuì qiū fēng。
不是人间谱,霓裳堕月中。bù shì rén jiān pǔ,ní shang duò yuè zhōng。

和谹父答郑丈

王洋

郑圃潜仙客,陈留继阮生。zhèng pǔ qián xiān kè,chén liú jì ruǎn shēng。
抡才俱道用,昌誉得诗鸣。lūn cái jù dào yòng,chāng yù dé shī míng。
未解侯三接,先歌玉六成。wèi jiě hóu sān jiē,xiān gē yù liù chéng。
篇篇多瘦骼,疑似带铜声。piān piān duō shòu gé,yí shì dài tóng shēng。

和郑贰卿别赋

王洋

病逐秋风至,年随塞草衰。bìng zhú qiū fēng zhì,nián suí sāi cǎo shuāi。
家如百年梦,身入四愁诗。jiā rú bǎi nián mèng,shēn rù sì chóu shī。
北焙联圭璧,南薰润岳池。běi bèi lián guī bì,nán xūn rùn yuè chí。
斋房多胜事,可但滑琉璃。zhāi fáng duō shèng shì,kě dàn huá liú lí。

又和新字

王洋

清秋移象纬,皎月一更新。qīng qiū yí xiàng wěi,jiǎo yuè yī gèng xīn。
岩桂陪宾席,黄花似故人。yán guì péi bīn xí,huáng huā shì gù rén。
诗参工部正,道入醉乡醇。shī cān gōng bù zhèng,dào rù zuì xiāng chún。
摇指灵山下,长衫赛社神。yáo zhǐ líng shān xià,zhǎng shān sài shè shén。

和伯氏示儿侄

王洋

屋僻唯宜静,栊疏巧受寒。wū pì wéi yí jìng,lóng shū qiǎo shòu hán。
衾光宵献白,炉火昼无丹。qīn guāng xiāo xiàn bái,lú huǒ zhòu wú dān。
潦倒投僧梵,依稀似宰官。lǎo dào tóu sēng fàn,yī xī shì zǎi guān。
一钱不停蓄,却喜布囊宽。yī qián bù tíng xù,què xǐ bù náng kuān。

和方签判诗乞芭蕉于教官

王洋

缃帙文书展,青衿怀抱空。xiāng zhì wén shū zhǎn,qīng jīn huái bào kōng。
花前添翠幕,句后卷诗筒。huā qián tiān cuì mù,jù hòu juǎn shī tǒng。
云重能鄣暑,身轻不碍风。yún zhòng néng zhāng shǔ,shēn qīng bù ài fēng。
相期三伏日,借此作寒丛。xiāng qī sān fú rì,jiè cǐ zuò hán cóng。
6431234567»