古诗词

听琴赠远师

王洋

世人倾耳听繁音,太音古淡难为听。shì rén qīng ěr tīng fán yīn,tài yīn gǔ dàn nán wèi tīng。
有如广庭题旌夏,或者惊遁疑有神。yǒu rú guǎng tíng tí jīng xià,huò zhě jīng dùn yí yǒu shén。
当时舜床调五弦,薰风煽物无穷人。dāng shí shùn chuáng diào wǔ xián,xūn fēng shān wù wú qióng rén。
若言造化不爱玩,安得感君回阳春。ruò yán zào huà bù ài wán,ān dé gǎn jūn huí yáng chūn。
遗音相继嗣者谁,穷山缁侣黄冠师。yí yīn xiāng jì sì zhě shuí,qióng shān zī lǚ huáng guān shī。
非干此意乐穷静,世路自与相参差。fēi gàn cǐ yì lè qióng jìng,shì lù zì yǔ xiāng cān chà。
我今试听清风操,野鹤孤猿对残照。wǒ jīn shì tīng qīng fēng cāo,yě hè gū yuán duì cán zhào。
琅琊山下醉翁吟,分明拨向琴中调。láng yá shān xià zuì wēng yín,fēn míng bō xiàng qín zhōng diào。
人言大弦如玉温,小弦廉折亮以清。rén yán dà xián rú yù wēn,xiǎo xián lián zhé liàng yǐ qīng。
春秋自是隔寒暑,天地不得令偕行。chūn qiū zì shì gé hán shǔ,tiān dì bù dé lìng xié xíng。
岂如七弦转十指,劲节谐音同到耳。qǐ rú qī xián zhuǎn shí zhǐ,jìn jié xié yīn tóng dào ěr。
乃知造化在指端,岂但高山与流水。nǎi zhī zào huà zài zhǐ duān,qǐ dàn gāo shān yǔ liú shuǐ。
道人不肯长怀珍,亦曾挟艺游车尘。dào rén bù kěn zhǎng huái zhēn,yì céng xié yì yóu chē chén。
高门八字惊未见,脱赠往往捐千纯。gāo mén bā zì jīng wèi jiàn,tuō zèng wǎng wǎng juān qiān chún。
如今飘泊困长路,更觉世味难将迎。rú jīn piāo pō kùn zhǎng lù,gèng jué shì wèi nán jiāng yíng。
应将感怆赴琴曲,一听万虑罗心兵。yīng jiāng gǎn chuàng fù qín qū,yī tīng wàn lǜ luó xīn bīng。
道人勿苦生冰炭,古道须信非人情。dào rén wù kǔ shēng bīng tàn,gǔ dào xū xìn fēi rén qíng。
哀音果要洗俗耳,更去娇弦三两声。āi yīn guǒ yào xǐ sú ěr,gèng qù jiāo xián sān liǎng shēng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

和张文彦所寄二绝

王洋

家有千章教子经,言无一字不堪行。jiā yǒu qiān zhāng jiào zi jīng,yán wú yī zì bù kān xíng。
有人志业坚如此,那不流传世上名。yǒu rén zhì yè jiān rú cǐ,nà bù liú chuán shì shàng míng。

和张文彦所寄二绝

王洋

一枝一枝复一枝,造物捷敏功不迟。yī zhī yī zhī fù yī zhī,zào wù jié mǐn gōng bù chí。
骥子熊儿谁得似,它年看诵少陵诗。jì zi xióng ér shuí dé shì,tā nián kàn sòng shǎo líng shī。

和曾吉父酬郑顾道韵

王洋

古涧久无轩冕梦,茶山参遍古今诗。gǔ jiàn jiǔ wú xuān miǎn mèng,chá shān cān biàn gǔ jīn shī。
江湖风月闲天地,不爱牙旗爱酒旗。jiāng hú fēng yuè xián tiān dì,bù ài yá qí ài jiǔ qí。

和王仲高遗丁求安二诗

王洋

光禄文章寄小诗,爱闲不是傲当时。guāng lù wén zhāng jì xiǎo shī,ài xián bù shì ào dāng shí。
扁舟时过西溪曲,端为平居有所思。biǎn zhōu shí guò xī xī qū,duān wèi píng jū yǒu suǒ sī。

和王仲高遗丁求安二诗

王洋

未扣玄关隐士居,曾寻旧绣理天吴。wèi kòu xuán guān yǐn shì jū,céng xún jiù xiù lǐ tiān wú。
自从拭目来冰鉴,悔为儿啼拆海图。zì cóng shì mù lái bīng jiàn,huǐ wèi ér tí chāi hǎi tú。

裴子再寄诗酬之

王洋

裴郎四海一轻舠,身寄浮家小动摇。péi láng sì hǎi yī qīng dāo,shēn jì fú jiā xiǎo dòng yáo。
蝴蝶不来闲处舞,知随春梦到云霄。hú dié bù lái xián chù wǔ,zhī suí chūn mèng dào yún xiāo。

次郑丈韵又一小诗代简

王洋

篱间残菊旧令尹,霜后古柏严诸侯。lí jiān cán jú jiù lìng yǐn,shuāng hòu gǔ bǎi yán zhū hóu。
梅花若不报春信,谁表东风第一流。méi huā ruò bù bào chūn xìn,shuí biǎo dōng fēng dì yī liú。

次郑丈韵又一小诗代简

王洋

溪山堂上有约束,要待春日同暄妍。xī shān táng shàng yǒu yuē shù,yào dài chūn rì tóng xuān yán。
小梅恃爱犯颜色,独洗粉面当老拳。xiǎo méi shì ài fàn yán sè,dú xǐ fěn miàn dāng lǎo quán。

徐思远招客

王洋

盍簪何啻得明龟,醉里呼曹自启扉。hé zān hé chì dé míng guī,zuì lǐ hū cáo zì qǐ fēi。
我保刳肠正藏六,到将无处得同归。wǒ bǎo kū cháng zhèng cáng liù,dào jiāng wú chù dé tóng guī。

徐思远赵大猷寄梅以诗谢之次韵和思远

王洋

芳菲本自竞年华,人老空将命乞花。fāng fēi běn zì jìng nián huá,rén lǎo kōng jiāng mìng qǐ huā。
分比雁行长作客,尽饶蜂暖似还家。fēn bǐ yàn xíng zhǎng zuò kè,jǐn ráo fēng nuǎn shì hái jiā。

徐思远赵大猷寄梅以诗谢之次韵和大猷

王洋

蒲团纸帐老生涯,只看新诗胜看花。pú tuán zhǐ zhàng lǎo shēng yá,zhǐ kàn xīn shī shèng kàn huā。
遥解知君得诗处,竹篱茅舍两三家。yáo jiě zhī jūn dé shī chù,zhú lí máo shě liǎng sān jiā。

以假鲎豆豉送郑顾道

王洋

黄岩贡篚鱼俎赤,浮玉僧盘豆酱寒。huáng yán gòng fěi yú zǔ chì,fú yù sēng pán dòu jiàng hán。
走送似呈花下客,看花容易别花难。zǒu sòng shì chéng huā xià kè,kàn huā róng yì bié huā nán。

以豆豉送谹父

王洋

吴楚家山一水分,金山僧饭饱知闻。wú chǔ jiā shān yī shuǐ fēn,jīn shān sēng fàn bǎo zhī wén。
莼丝煮菜无消息,盐豉聊供旧使君。chún sī zhǔ cài wú xiāo xī,yán shì liáo gōng jiù shǐ jūn。

以纸衾寄叔飞代简

王洋

我有江南素茧衣,中宵造化解潜移。wǒ yǒu jiāng nán sù jiǎn yī,zhōng xiāo zào huà jiě qián yí。
隆冬必可独不死,分向苕溪雪闇时。lóng dōng bì kě dú bù sǐ,fēn xiàng sháo xī xuě àn shí。

雨中以一壶酒送汪养真秀才

王洋

南枝未肯试瑶英,客枕愁闻屋瓦鸣。nán zhī wèi kěn shì yáo yīng,kè zhěn chóu wén wū wǎ míng。
路断往来泥滑滑,相思聊寄一壶情。lù duàn wǎng lái ní huá huá,xiāng sī liáo jì yī hú qíng。