古诗词

赠向扬州

王洋

耐官丞相千载人,传家爱国不爱身。nài guān chéng xiāng qiān zài rén,chuán jiā ài guó bù ài shēn。
儿孙当使风流在,已许绝代夸殊伦。ér sūn dāng shǐ fēng liú zài,yǐ xǔ jué dài kuā shū lún。
其间淮上礼乐帅,气象直出追芳尘。qí jiān huái shàng lǐ lè shuài,qì xiàng zhí chū zhuī fāng chén。
未论十世数眷属,况是云幕椒房亲。wèi lùn shí shì shù juàn shǔ,kuàng shì yún mù jiāo fáng qīn。
扬州自昔镇平野,东控七泽南瓯闽。yáng zhōu zì xī zhèn píng yě,dōng kòng qī zé nán ōu mǐn。
肩摩毂击接昼夜,宾从杂沓朝天津。jiān mó gǔ jī jiē zhòu yè,bīn cóng zá dá cháo tiān jīn。
尊前芍药照金翠,堂下杨柳眠芳茵。zūn qián sháo yào zhào jīn cuì,táng xià yáng liǔ mián fāng yīn。
上中下地贡赋错,二十四桥风月新。shàng zhōng xià dì gòng fù cuò,èr shí sì qiáo fēng yuè xīn。
百年人事有更变,冥冥原隰桑麻春。bǎi nián rén shì yǒu gèng biàn,míng míng yuán xí sāng má chūn。
中兴天子抚方夏,选用世德分忧勤。zhōng xīng tiān zi fǔ fāng xià,xuǎn yòng shì dé fēn yōu qín。
劬劳鸿雁事安集,蓝缕筚路张罗闽。qú láo hóng yàn shì ān jí,lán lǚ bì lù zhāng luó mǐn。
即今施设如有神,突兀壮势何逡巡。jí jīn shī shè rú yǒu shén,tū wù zhuàng shì hé qūn xún。
高城楼观插空碧,画桥舟舣浮奫沦。gāo chéng lóu guān chā kōng bì,huà qiáo zhōu yǐ fú yūn lún。
黄童白叟息愁叹,自言重见风俗淳。huáng tóng bái sǒu xī chóu tàn,zì yán zhòng jiàn fēng sú chún。
野人本住蓬莱侧,寄籍淮甸老阡陌。yě rén běn zhù péng lái cè,jì jí huái diān lǎo qiān mò。
飘流自分不重来,重来翻欲谋安宅。piāo liú zì fēn bù zhòng lái,zhòng lái fān yù móu ān zhái。
昨宵晚渡长江来,扁舟欲泊长河侧。zuó xiāo wǎn dù zhǎng jiāng lái,biǎn zhōu yù pō zhǎng hé cè。
送徒勉我但安行,此地何人名恶客。sòng tú miǎn wǒ dàn ān xíng,cǐ dì hé rén míng è kè。
元戎号令皆有时,令行禁止须臾期。yuán róng hào lìng jiē yǒu shí,lìng xíng jìn zhǐ xū yú qī。
请君委櫜付大尹,野宿山行良勿疑。qǐng jūn wěi gāo fù dà yǐn,yě sù shān xíng liáng wù yí。
行行古埭吊谢公,平堤一笑逢老翁。xíng xíng gǔ dài diào xiè gōng,píng dī yī xiào féng lǎo wēng。
语多杂乱唯说尹,但道还乐今年丰。yǔ duō zá luàn wéi shuō yǐn,dàn dào hái lè jīn nián fēng。
吴娘踏歌儿起舞,不须社日长闻鼓。wú niáng tà gē ér qǐ wǔ,bù xū shè rì zhǎng wén gǔ。
若令未即弃尘埃,会见黄金价如土。ruò lìng wèi jí qì chén āi,huì jiàn huáng jīn jià rú tǔ。
野人诗句来林泉,具书目见非妄传。yě rén shī jù lái lín quán,jù shū mù jiàn fēi wàng chuán。
请君云路驱长鞭,黄霸龚遂皆世贤。qǐng jūn yún lù qū zhǎng biān,huáng bà gōng suì jiē shì xián。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

老僧年八十五诵经度僧今五十八年一室翛然日诵法华数过因题壁间

王洋

事随过眼尘常静,愁不关心梦更清。shì suí guò yǎn chén cháng jìng,chóu bù guān xīn mèng gèng qīng。
八十五年香火社,残经七卷席平生。bā shí wǔ nián xiāng huǒ shè,cán jīng qī juǎn xí píng shēng。

酬伯氏再用前韵

王洋

自方国小难回袖,不畏秦彊欲奏盆。zì fāng guó xiǎo nán huí xiù,bù wèi qín jiàng yù zòu pén。
遥想调琴堂上日,仁风曾使满千门。yáo xiǎng diào qín táng shàng rì,rén fēng céng shǐ mǎn qiān mén。

和赋秋声

王洋

初传岩谷声犹静,乍转松篁韵更清。chū chuán yán gǔ shēng yóu jìng,zhà zhuǎn sōng huáng yùn gèng qīng。
莫遣幽人破幽梦,梦中荣辱一般轻。mò qiǎn yōu rén pò yōu mèng,mèng zhōng róng rǔ yī bān qīng。

次韵曾吉父食酥二首

王洋

色分姑射冰肌外,味在金仙露掌中。sè fēn gū shè bīng jī wài,wèi zài jīn xiān lù zhǎng zhōng。
乞与佳人润妆脸,两家春色一般风。qǐ yǔ jiā rén rùn zhuāng liǎn,liǎng jiā chūn sè yī bān fēng。

次韵曾吉父食酥二首

王洋

闻道金城煮?䤙,贡包长伴雨儿梨。wén dào jīn chéng zhǔ mì lì,gòng bāo zhǎng bàn yǔ ér lí。
即今万里风流在,浙水东头又浙西。jí jīn wàn lǐ fēng liú zài,zhè shuǐ dōng tóu yòu zhè xī。

和曾吉父以诗谢郑顾道送酒二首

王洋

文人运化得天然,九酝香醪自日边。wén rén yùn huà dé tiān rán,jiǔ yùn xiāng láo zì rì biān。
分与诗人浇舌本,不妨石涧一杯泉。fēn yǔ shī rén jiāo shé běn,bù fáng shí jiàn yī bēi quán。

和曾吉父以诗谢郑顾道送酒二首

王洋

南浦红蕖色欲然,北山僧枕梦无边。nán pǔ hóng qú sè yù rán,běi shān sēng zhěn mèng wú biān。
醉乡境界无南北,不用移封向酒泉。zuì xiāng jìng jiè wú nán běi,bù yòng yí fēng xiàng jiǔ quán。

和曾吉父求梅于谹父二章

王洋

沙觜冰消水上波,春风初不奈梅何。shā zī bīng xiāo shuǐ shàng bō,chūn fēng chū bù nài méi hé。
雪中犹恐迷真色,残雪如今得似么。xuě zhōng yóu kǒng mí zhēn sè,cán xuě rú jīn dé shì me。

和曾吉父求梅于谹父二章

王洋

春入茶山梦未回,闲情独爱一枝梅。chūn rù chá shān mèng wèi huí,xián qíng dú ài yī zhī méi。
团圞要共邻僧借,不怕铜瓶带月来。tuán luán yào gòng lín sēng jiè,bù pà tóng píng dài yuè lái。

和吉父韵谢谹父煮菜二首

王洋

云海堂前饭鼓忙,头陀岩下客船香。yún hǎi táng qián fàn gǔ máng,tóu tuó yán xià kè chuán xiāng。
长因笋蕨甜如蜜,引得游山潘孟阳。zhǎng yīn sǔn jué tián rú mì,yǐn dé yóu shān pān mèng yáng。

和吉父韵谢谹父煮菜二首

王洋

手把长镵斸白云,无苗黄独不胜珍。shǒu bǎ zhǎng chán zhǔ bái yún,wú miáo huáng dú bù shèng zhēn。
赐香堂上春风在,谢尔浮山识故人。cì xiāng táng shàng chūn fēng zài,xiè ěr fú shān shí gù rén。

次曾谹父韵二首

王洋

白玉堂中昼漏迟,小姑新学竹枝词。bái yù táng zhōng zhòu lòu chí,xiǎo gū xīn xué zhú zhī cí。
中郎笔力高千丈,不称诗情不作诗。zhōng láng bǐ lì gāo qiān zhàng,bù chēng shī qíng bù zuò shī。

次曾谹父韵二首

王洋

凤尾花笺白凤新,元和才子赋阳春。fèng wěi huā jiān bái fèng xīn,yuán hé cái zi fù yáng chūn。
茶山居士贪禅寂,误却江头解佩人。chá shān jū shì tān chán jì,wù què jiāng tóu jiě pèi rén。

和谹父楼字

王洋

共醉元龙百尺楼,方知尘世已高秋。gòng zuì yuán lóng bǎi chǐ lóu,fāng zhī chén shì yǐ gāo qiū。
举头把酒问明月,许我乘风归去不。jǔ tóu bǎ jiǔ wèn míng yuè,xǔ wǒ chéng fēng guī qù bù。

和曾谹父约八月十六日看月

王洋

海上群仙锦旋襕,舞馀掷出紫金盘。hǎi shàng qún xiān jǐn xuán lán,wǔ yú zhì chū zǐ jīn pán。
人心自爱休分别,未必全输昨夜看。rén xīn zì ài xiū fēn bié,wèi bì quán shū zuó yè kàn。