古诗词

赠向扬州

王洋

耐官丞相千载人,传家爱国不爱身。nài guān chéng xiāng qiān zài rén,chuán jiā ài guó bù ài shēn。
儿孙当使风流在,已许绝代夸殊伦。ér sūn dāng shǐ fēng liú zài,yǐ xǔ jué dài kuā shū lún。
其间淮上礼乐帅,气象直出追芳尘。qí jiān huái shàng lǐ lè shuài,qì xiàng zhí chū zhuī fāng chén。
未论十世数眷属,况是云幕椒房亲。wèi lùn shí shì shù juàn shǔ,kuàng shì yún mù jiāo fáng qīn。
扬州自昔镇平野,东控七泽南瓯闽。yáng zhōu zì xī zhèn píng yě,dōng kòng qī zé nán ōu mǐn。
肩摩毂击接昼夜,宾从杂沓朝天津。jiān mó gǔ jī jiē zhòu yè,bīn cóng zá dá cháo tiān jīn。
尊前芍药照金翠,堂下杨柳眠芳茵。zūn qián sháo yào zhào jīn cuì,táng xià yáng liǔ mián fāng yīn。
上中下地贡赋错,二十四桥风月新。shàng zhōng xià dì gòng fù cuò,èr shí sì qiáo fēng yuè xīn。
百年人事有更变,冥冥原隰桑麻春。bǎi nián rén shì yǒu gèng biàn,míng míng yuán xí sāng má chūn。
中兴天子抚方夏,选用世德分忧勤。zhōng xīng tiān zi fǔ fāng xià,xuǎn yòng shì dé fēn yōu qín。
劬劳鸿雁事安集,蓝缕筚路张罗闽。qú láo hóng yàn shì ān jí,lán lǚ bì lù zhāng luó mǐn。
即今施设如有神,突兀壮势何逡巡。jí jīn shī shè rú yǒu shén,tū wù zhuàng shì hé qūn xún。
高城楼观插空碧,画桥舟舣浮奫沦。gāo chéng lóu guān chā kōng bì,huà qiáo zhōu yǐ fú yūn lún。
黄童白叟息愁叹,自言重见风俗淳。huáng tóng bái sǒu xī chóu tàn,zì yán zhòng jiàn fēng sú chún。
野人本住蓬莱侧,寄籍淮甸老阡陌。yě rén běn zhù péng lái cè,jì jí huái diān lǎo qiān mò。
飘流自分不重来,重来翻欲谋安宅。piāo liú zì fēn bù zhòng lái,zhòng lái fān yù móu ān zhái。
昨宵晚渡长江来,扁舟欲泊长河侧。zuó xiāo wǎn dù zhǎng jiāng lái,biǎn zhōu yù pō zhǎng hé cè。
送徒勉我但安行,此地何人名恶客。sòng tú miǎn wǒ dàn ān xíng,cǐ dì hé rén míng è kè。
元戎号令皆有时,令行禁止须臾期。yuán róng hào lìng jiē yǒu shí,lìng xíng jìn zhǐ xū yú qī。
请君委櫜付大尹,野宿山行良勿疑。qǐng jūn wěi gāo fù dà yǐn,yě sù shān xíng liáng wù yí。
行行古埭吊谢公,平堤一笑逢老翁。xíng xíng gǔ dài diào xiè gōng,píng dī yī xiào féng lǎo wēng。
语多杂乱唯说尹,但道还乐今年丰。yǔ duō zá luàn wéi shuō yǐn,dàn dào hái lè jīn nián fēng。
吴娘踏歌儿起舞,不须社日长闻鼓。wú niáng tà gē ér qǐ wǔ,bù xū shè rì zhǎng wén gǔ。
若令未即弃尘埃,会见黄金价如土。ruò lìng wèi jí qì chén āi,huì jiàn huáng jīn jià rú tǔ。
野人诗句来林泉,具书目见非妄传。yě rén shī jù lái lín quán,jù shū mù jiàn fēi wàng chuán。
请君云路驱长鞭,黄霸龚遂皆世贤。qǐng jūn yún lù qū zhǎng biān,huáng bà gōng suì jiē shì xián。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

和向监庙红梅

王洋

向来冰艳敌寒空,直待春来试浅红。xiàng lái bīng yàn dí hán kōng,zhí dài chūn lái shì qiǎn hóng。
大抵一般标格在,两般颜色不须同。dà dǐ yī bān biāo gé zài,liǎng bān yán sè bù xū tóng。

和向监庙红梅

王洋

已为春风一醉来,不知妆镜为谁开。yǐ wèi chūn fēng yī zuì lái,bù zhī zhuāng jìng wèi shuí kāi。
虙妃只解如飘雪,也费陈王八斗才。fú fēi zhǐ jiě rú piāo xuě,yě fèi chén wáng bā dòu cái。

和向监庙红梅

王洋

南人误种桃李栏,北人疑作杏花看。nán rén wù zhǒng táo lǐ lán,běi rén yí zuò xìng huā kàn。
更须结子成佳实,留到清和伴牡丹。gèng xū jié zi chéng jiā shí,liú dào qīng hé bàn mǔ dān。

再赋红梅

王洋

比玉比冰俱未切,恰是红儿兼比雪。bǐ yù bǐ bīng jù wèi qiè,qià shì hóng ér jiān bǐ xuě。
东君主掌不坚牢,也作堪怜也堪折。dōng jūn zhǔ zhǎng bù jiān láo,yě zuò kān lián yě kān zhé。

郑顾道惠腊梅二首

王洋

一种佳名两字猜,蜜脾融液腊中开。yī zhǒng jiā míng liǎng zì cāi,mì pí róng yè là zhōng kāi。
雪花不敢迷真色,风格都缘不是梅。xuě huā bù gǎn mí zhēn sè,fēng gé dōu yuán bù shì méi。

郑顾道惠腊梅二首

王洋

长垂月帔别天阶,剪作金钟应律灰。zhǎng chuí yuè pèi bié tiān jiē,jiǎn zuò jīn zhōng yīng lǜ huī。
世上语言无入处,好从天上觅诗来。shì shàng yǔ yán wú rù chù,hǎo cóng tiān shàng mì shī lái。

和赋千叶桃花二首

王洋

驺玉团香移宝绡,凌风浥露势惊飘。zōu yù tuán xiāng yí bǎo xiāo,líng fēng yì lù shì jīng piāo。
从教不结千年实,且看尊前一味娇。cóng jiào bù jié qiān nián shí,qiě kàn zūn qián yī wèi jiāo。

和赋千叶桃花二首

王洋

才喜寻春又惜春,寻春眉展惜春颦。cái xǐ xún chūn yòu xī chūn,xún chūn méi zhǎn xī chūn pín。
莫将颦笑为花用,处处平芜是醉裀。mò jiāng pín xiào wèi huā yòng,chù chù píng wú shì zuì yīn。

邻僧送桃花

王洋

性根本自白环宫,分得天边一种红。xìng gēn běn zì bái huán gōng,fēn dé tiān biān yī zhǒng hóng。
比似将花供金粟,何如乞米送卢仝。bǐ shì jiāng huā gōng jīn sù,hé rú qǐ mǐ sòng lú tóng。

携稚幼看桃花

王洋

人面看花花笑人,春风吹絮絮催春。rén miàn kàn huā huā xiào rén,chūn fēng chuī xù xù cuī chūn。
韶华虽好多头绪,何似秋空不受尘。sháo huá suī hǎo duō tóu xù,hé shì qiū kōng bù shòu chén。

赏瑞香催海棠五首

王洋

郑人兰佩不须夸,自别团香擅国华。zhèng rén lán pèi bù xū kuā,zì bié tuán xiāng shàn guó huá。
客枕莫疑无好梦,年年同有瑞香花。kè zhěn mò yí wú hǎo mèng,nián nián tóng yǒu ruì xiāng huā。

赏瑞香催海棠五首

王洋

生无飞颔老蒿莱,惭愧君侯客燕开。shēng wú fēi hàn lǎo hāo lái,cán kuì jūn hóu kè yàn kāi。
面带凄凉无酒色,谁人信道赏花来。miàn dài qī liáng wú jiǔ sè,shuí rén xìn dào shǎng huā lái。

赏瑞香催海棠五首

王洋

鲁国诸儒走月题,甘于圣学饱羹藜。lǔ guó zhū rú zǒu yuè tí,gān yú shèng xué bǎo gēng lí。
不知荷筱人归后,谁似张侯为割鸡。bù zhī hé xiǎo rén guī hòu,shuí shì zhāng hóu wèi gē jī。

赏瑞香催海棠五首

王洋

刺绣窗前午梦惊,骊驹堂上礼初成。cì xiù chuāng qián wǔ mèng jīng,lí jū táng shàng lǐ chū chéng。
旁无粉黛灯笼锦,顿解饥寒瓠子羹。páng wú fěn dài dēng lóng jǐn,dùn jiě jī hán hù zi gēng。

赏瑞香催海棠五首

王洋

卜昼弥文卜夜迟,前人明训后人师。bo zhòu mí wén bo yè chí,qián rén míng xùn hòu rén shī。
海棠不守春秋法,高烛偏宜照睡时。hǎi táng bù shǒu chūn qiū fǎ,gāo zhú piān yí zhào shuì shí。