古诗词

因与伯氏同一僧话武夷事作诗追寄之

王洋

直峰峭壁天半青,高檐张灯疑挂星。zhí fēng qiào bì tiān bàn qīng,gāo yán zhāng dēng yí guà xīng。
山川势力有如此,择地信可栖仙灵。shān chuān shì lì yǒu rú cǐ,zé dì xìn kě qī xiān líng。
我前解官古樵戍,志愿本欲探珠庭。wǒ qián jiě guān gǔ qiáo shù,zhì yuàn běn yù tàn zhū tíng。
时当恢台积氛雾,一日三雨时三停。shí dāng huī tái jī fēn wù,yī rì sān yǔ shí sān tíng。
载舟撑石逆喷浪,自谓力可登青冥。zài zhōu chēng shí nì pēn làng,zì wèi lì kě dēng qīng míng。
篙工榜岸遭急洒,回宿荒宇依祠厅。gāo gōng bǎng àn zāo jí sǎ,huí sù huāng yǔ yī cí tīng。
二三道士谬告语,云此润泽来云軿。èr sān dào shì miù gào yǔ,yún cǐ rùn zé lái yún píng。
比闻舆人诵旧说,仙官下瞩如明荧。bǐ wén yú rén sòng jiù shuō,xiān guān xià zhǔ rú míng yíng。
游占晴爽恶昏滞,官去此法当伶俜。yóu zhàn qíng shuǎng è hūn zhì,guān qù cǐ fǎ dāng líng pīng。
果还近甸阻天路,一官泛迹随飘萍。guǒ hái jìn diān zǔ tiān lù,yī guān fàn jì suí piāo píng。
退之昔日徙南服,祝融腾掷开仙扃。tuì zhī xī rì xǐ nán fú,zhù róng téng zhì kāi xiān jiōng。
近时苏翁失定武,太行毛发无馀形。jìn shí sū wēng shī dìng wǔ,tài xíng máo fā wú yú xíng。
一晴一雨告休咎,晴者人乐阴天刑。yī qíng yī yǔ gào xiū jiù,qíng zhě rén lè yīn tiān xíng。
我意神官与人异,宜以行事分膻?。wǒ yì shén guān yǔ rén yì,yí yǐ xíng shì fēn shān。
人如阨弃神亦厌,世间利达真芳馨。rén rú è qì shén yì yàn,shì jiān lì dá zhēn fāng xīn。
穷通兼忘扶正直,人知戒劝思常经。qióng tōng jiān wàng fú zhèng zhí,rén zhī jiè quàn sī cháng jīng。
有如神意本不尔,人意忘卜欺愚听。yǒu rú shén yì běn bù ěr,rén yì wàng bo qī yú tīng。
黄钟大吕绝世韵,扣击距跃嗟短莛。huáng zhōng dà lǚ jué shì yùn,kòu jī jù yuè jiē duǎn tíng。
心知得路适远意,愿结茅庐当寒汀。xīn zhī dé lù shì yuǎn yì,yuàn jié máo lú dāng hán tīng。
真游适远未可必,摇寄此语通丁宁。zhēn yóu shì yuǎn wèi kě bì,yáo jì cǐ yǔ tōng dīng níng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

老僧年八十五诵经度僧今五十八年一室翛然日诵法华数过因题壁间

王洋

事随过眼尘常静,愁不关心梦更清。shì suí guò yǎn chén cháng jìng,chóu bù guān xīn mèng gèng qīng。
八十五年香火社,残经七卷席平生。bā shí wǔ nián xiāng huǒ shè,cán jīng qī juǎn xí píng shēng。

酬伯氏再用前韵

王洋

自方国小难回袖,不畏秦彊欲奏盆。zì fāng guó xiǎo nán huí xiù,bù wèi qín jiàng yù zòu pén。
遥想调琴堂上日,仁风曾使满千门。yáo xiǎng diào qín táng shàng rì,rén fēng céng shǐ mǎn qiān mén。

和赋秋声

王洋

初传岩谷声犹静,乍转松篁韵更清。chū chuán yán gǔ shēng yóu jìng,zhà zhuǎn sōng huáng yùn gèng qīng。
莫遣幽人破幽梦,梦中荣辱一般轻。mò qiǎn yōu rén pò yōu mèng,mèng zhōng róng rǔ yī bān qīng。

次韵曾吉父食酥二首

王洋

色分姑射冰肌外,味在金仙露掌中。sè fēn gū shè bīng jī wài,wèi zài jīn xiān lù zhǎng zhōng。
乞与佳人润妆脸,两家春色一般风。qǐ yǔ jiā rén rùn zhuāng liǎn,liǎng jiā chūn sè yī bān fēng。

次韵曾吉父食酥二首

王洋

闻道金城煮?䤙,贡包长伴雨儿梨。wén dào jīn chéng zhǔ mì lì,gòng bāo zhǎng bàn yǔ ér lí。
即今万里风流在,浙水东头又浙西。jí jīn wàn lǐ fēng liú zài,zhè shuǐ dōng tóu yòu zhè xī。

和曾吉父以诗谢郑顾道送酒二首

王洋

文人运化得天然,九酝香醪自日边。wén rén yùn huà dé tiān rán,jiǔ yùn xiāng láo zì rì biān。
分与诗人浇舌本,不妨石涧一杯泉。fēn yǔ shī rén jiāo shé běn,bù fáng shí jiàn yī bēi quán。

和曾吉父以诗谢郑顾道送酒二首

王洋

南浦红蕖色欲然,北山僧枕梦无边。nán pǔ hóng qú sè yù rán,běi shān sēng zhěn mèng wú biān。
醉乡境界无南北,不用移封向酒泉。zuì xiāng jìng jiè wú nán běi,bù yòng yí fēng xiàng jiǔ quán。

和曾吉父求梅于谹父二章

王洋

沙觜冰消水上波,春风初不奈梅何。shā zī bīng xiāo shuǐ shàng bō,chūn fēng chū bù nài méi hé。
雪中犹恐迷真色,残雪如今得似么。xuě zhōng yóu kǒng mí zhēn sè,cán xuě rú jīn dé shì me。

和曾吉父求梅于谹父二章

王洋

春入茶山梦未回,闲情独爱一枝梅。chūn rù chá shān mèng wèi huí,xián qíng dú ài yī zhī méi。
团圞要共邻僧借,不怕铜瓶带月来。tuán luán yào gòng lín sēng jiè,bù pà tóng píng dài yuè lái。

和吉父韵谢谹父煮菜二首

王洋

云海堂前饭鼓忙,头陀岩下客船香。yún hǎi táng qián fàn gǔ máng,tóu tuó yán xià kè chuán xiāng。
长因笋蕨甜如蜜,引得游山潘孟阳。zhǎng yīn sǔn jué tián rú mì,yǐn dé yóu shān pān mèng yáng。

和吉父韵谢谹父煮菜二首

王洋

手把长镵斸白云,无苗黄独不胜珍。shǒu bǎ zhǎng chán zhǔ bái yún,wú miáo huáng dú bù shèng zhēn。
赐香堂上春风在,谢尔浮山识故人。cì xiāng táng shàng chūn fēng zài,xiè ěr fú shān shí gù rén。

次曾谹父韵二首

王洋

白玉堂中昼漏迟,小姑新学竹枝词。bái yù táng zhōng zhòu lòu chí,xiǎo gū xīn xué zhú zhī cí。
中郎笔力高千丈,不称诗情不作诗。zhōng láng bǐ lì gāo qiān zhàng,bù chēng shī qíng bù zuò shī。

次曾谹父韵二首

王洋

凤尾花笺白凤新,元和才子赋阳春。fèng wěi huā jiān bái fèng xīn,yuán hé cái zi fù yáng chūn。
茶山居士贪禅寂,误却江头解佩人。chá shān jū shì tān chán jì,wù què jiāng tóu jiě pèi rén。

和谹父楼字

王洋

共醉元龙百尺楼,方知尘世已高秋。gòng zuì yuán lóng bǎi chǐ lóu,fāng zhī chén shì yǐ gāo qiū。
举头把酒问明月,许我乘风归去不。jǔ tóu bǎ jiǔ wèn míng yuè,xǔ wǒ chéng fēng guī qù bù。

和曾谹父约八月十六日看月

王洋

海上群仙锦旋襕,舞馀掷出紫金盘。hǎi shàng qún xiān jǐn xuán lán,wǔ yú zhì chū zǐ jīn pán。
人心自爱休分别,未必全输昨夜看。rén xīn zì ài xiū fēn bié,wèi bì quán shū zuó yè kàn。