古诗词

寄曹嘉父

王洋

广陵隋家天子都,背负巨海襟江湖。guǎng líng suí jiā tiān zi dōu,bèi fù jù hǎi jīn jiāng hú。
江分青山湖献白,梁宋千里传膏腴。jiāng fēn qīng shān hú xiàn bái,liáng sòng qiān lǐ chuán gāo yú。
朱坊琼园玩月夜,谷林九曲秋阳徂。zhū fāng qióng yuán wán yuè yè,gǔ lín jiǔ qū qiū yáng cú。
奇辞巧语不可极,盛事往往开天衢。qí cí qiǎo yǔ bù kě jí,shèng shì wǎng wǎng kāi tiān qú。
我家太傅官三载,文物方值开元初。wǒ jiā tài fù guān sān zài,wén wù fāng zhí kāi yuán chū。
四并堂前木芍药,小金山下纹车璖。sì bìng táng qián mù sháo yào,xiǎo jīn shān xià wén chē qú。
沸天哀笳律新婉,照水粉面衣襜褕。fèi tiān āi jiā lǜ xīn wǎn,zhào shuǐ fěn miàn yī chān yú。
少年意盛不自屈,直欲赤手擒於菟。shǎo nián yì shèng bù zì qū,zhí yù chì shǒu qín yú tú。
翁云学等不可躐,俾著逢掖勤诗书。wēng yún xué děng bù kě liè,bǐ zhù féng yē qín shī shū。
泮宫得就弟子列,亲见士子衣诸于。pàn gōng dé jiù dì zi liè,qīn jiàn shì zi yī zhū yú。
子时燕颔出头角,众中转目窥陈吴。zi shí yàn hàn chū tóu jiǎo,zhòng zhōng zhuǎn mù kuī chén wú。
孤罴自尔事拱默,嫫姆未免争妍姝。gū pí zì ěr shì gǒng mò,mó mǔ wèi miǎn zhēng yán shū。
夤缘傍石见光彩,惊破尘匣开明珠。yín yuán bàng shí jiàn guāng cǎi,jīng pò chén xiá kāi míng zhū。
同袍传讽梅花句,知子名字须毡毹。tóng páo chuán fěng méi huā jù,zhī zi míng zì xū zhān shū。
分携两家止隔岁,果见贡篚先乡书。fēn xié liǎng jiā zhǐ gé suì,guǒ jiàn gòng fěi xiān xiāng shū。
巍巍广殿厌长策,晔晔盛誉嗤诸儒。wēi wēi guǎng diàn yàn zhǎng cè,yè yè shèng yù chī zhū rú。
蓬莱海徼通外服,坐戢巨浪张威弧。péng lái hǎi jiǎo tōng wài fú,zuò jí jù làng zhāng wēi hú。
超腾意子便得路,亦复坎壈游穷途。chāo téng yì zi biàn dé lù,yì fù kǎn lǎn yóu qióng tú。
我年二十始冠弁,一门婴祸奔淮隅。wǒ nián èr shí shǐ guān biàn,yī mén yīng huò bēn huái yú。
辛勤往来几万里,壮志灭没忘前图。xīn qín wǎng lái jǐ wàn lǐ,zhuàng zhì miè méi wàng qián tú。
再游党塾事商较,齿发已壮头须梳。zài yóu dǎng shú shì shāng jiào,chǐ fā yǐ zhuàng tóu xū shū。
十年低徊不附奏,闾阎妇子欣揶榆。shí nián dī huái bù fù zòu,lǘ yán fù zi xīn yé yú。
年将四十偶占第,朱颜已变无肤腴。nián jiāng sì shí ǒu zhàn dì,zhū yán yǐ biàn wú fū yú。
一官从此浪随牒,十生九死群鼪鼯。yī guān cóng cǐ làng suí dié,shí shēng jiǔ sǐ qún shēng wú。
祠官香火即系外,考祥视履伤疲驽。cí guān xiāng huǒ jí xì wài,kǎo xiáng shì lǚ shāng pí nú。
旧闻子官向西蜀,萍迹飘泊来东吴。jiù wén zi guān xiàng xī shǔ,píng jì piāo pō lái dōng wú。
相望夐远思会合,安得插羽先阳乌。xiāng wàng xiòng yuǎn sī huì hé,ān dé chā yǔ xiān yáng wū。
偶然妇家有近党,一官宰社依南都。ǒu rán fù jiā yǒu jìn dǎng,yī guān zǎi shè yī nán dōu。
报言归妹得异士,乃知子食江南鱼。bào yán guī mèi dé yì shì,nǎi zhī zi shí jiāng nán yú。
我时方冬寓穷屋,喜气不觉排寒区。wǒ shí fāng dōng yù qióng wū,xǐ qì bù jué pái hán qū。
那知老乃并姻娅,自此日觊参双凫。nà zhī lǎo nǎi bìng yīn yà,zì cǐ rì jì cān shuāng fú。
人生会合信难料,短书先寄三年馀。rén shēng huì hé xìn nán liào,duǎn shū xiān jì sān nián yú。
今朝得子岁前记,指数旧事谈菑畬。jīn cháo dé zi suì qián jì,zhǐ shù jiù shì tán zāi shē。
论情感恨共岁月,谈经造理分贤愚。lùn qíng gǎn hèn gòng suì yuè,tán jīng zào lǐ fēn xián yú。
孔师已没道堙塞,摇摇千载想盘盂。kǒng shī yǐ méi dào yīn sāi,yáo yáo qiān zài xiǎng pán yú。
百家搜唱互诡怪,决意剪剔随榛芜。bǎi jiā sōu chàng hù guǐ guài,jué yì jiǎn tī suí zhēn wú。
有如出门问长道,败溺压覆无须臾。yǒu rú chū mén wèn zhǎng dào,bài nì yā fù wú xū yú。
子今识路又鼓勇,直到定处无纷如。zi jīn shí lù yòu gǔ yǒng,zhí dào dìng chù wú fēn rú。
蓬莱季父已荒谢,扬州旧士多沦胥。péng lái jì fù yǐ huāng xiè,yáng zhōu jiù shì duō lún xū。
即今我年五十六,四易寒暑君前驱。jí jīn wǒ nián wǔ shí liù,sì yì hán shǔ jūn qián qū。
儿虽已婚女未嫁,气何与子相乘除。ér suī yǐ hūn nǚ wèi jià,qì hé yǔ zi xiāng chéng chú。
寒窗何日共樽酒,一取耳热同歌呼。hán chuāng hé rì gòng zūn jiǔ,yī qǔ ěr rè tóng gē hū。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

和向监庙红梅

王洋

向来冰艳敌寒空,直待春来试浅红。xiàng lái bīng yàn dí hán kōng,zhí dài chūn lái shì qiǎn hóng。
大抵一般标格在,两般颜色不须同。dà dǐ yī bān biāo gé zài,liǎng bān yán sè bù xū tóng。

和向监庙红梅

王洋

已为春风一醉来,不知妆镜为谁开。yǐ wèi chūn fēng yī zuì lái,bù zhī zhuāng jìng wèi shuí kāi。
虙妃只解如飘雪,也费陈王八斗才。fú fēi zhǐ jiě rú piāo xuě,yě fèi chén wáng bā dòu cái。

和向监庙红梅

王洋

南人误种桃李栏,北人疑作杏花看。nán rén wù zhǒng táo lǐ lán,běi rén yí zuò xìng huā kàn。
更须结子成佳实,留到清和伴牡丹。gèng xū jié zi chéng jiā shí,liú dào qīng hé bàn mǔ dān。

再赋红梅

王洋

比玉比冰俱未切,恰是红儿兼比雪。bǐ yù bǐ bīng jù wèi qiè,qià shì hóng ér jiān bǐ xuě。
东君主掌不坚牢,也作堪怜也堪折。dōng jūn zhǔ zhǎng bù jiān láo,yě zuò kān lián yě kān zhé。

郑顾道惠腊梅二首

王洋

一种佳名两字猜,蜜脾融液腊中开。yī zhǒng jiā míng liǎng zì cāi,mì pí róng yè là zhōng kāi。
雪花不敢迷真色,风格都缘不是梅。xuě huā bù gǎn mí zhēn sè,fēng gé dōu yuán bù shì méi。

郑顾道惠腊梅二首

王洋

长垂月帔别天阶,剪作金钟应律灰。zhǎng chuí yuè pèi bié tiān jiē,jiǎn zuò jīn zhōng yīng lǜ huī。
世上语言无入处,好从天上觅诗来。shì shàng yǔ yán wú rù chù,hǎo cóng tiān shàng mì shī lái。

和赋千叶桃花二首

王洋

驺玉团香移宝绡,凌风浥露势惊飘。zōu yù tuán xiāng yí bǎo xiāo,líng fēng yì lù shì jīng piāo。
从教不结千年实,且看尊前一味娇。cóng jiào bù jié qiān nián shí,qiě kàn zūn qián yī wèi jiāo。

和赋千叶桃花二首

王洋

才喜寻春又惜春,寻春眉展惜春颦。cái xǐ xún chūn yòu xī chūn,xún chūn méi zhǎn xī chūn pín。
莫将颦笑为花用,处处平芜是醉裀。mò jiāng pín xiào wèi huā yòng,chù chù píng wú shì zuì yīn。

邻僧送桃花

王洋

性根本自白环宫,分得天边一种红。xìng gēn běn zì bái huán gōng,fēn dé tiān biān yī zhǒng hóng。
比似将花供金粟,何如乞米送卢仝。bǐ shì jiāng huā gōng jīn sù,hé rú qǐ mǐ sòng lú tóng。

携稚幼看桃花

王洋

人面看花花笑人,春风吹絮絮催春。rén miàn kàn huā huā xiào rén,chūn fēng chuī xù xù cuī chūn。
韶华虽好多头绪,何似秋空不受尘。sháo huá suī hǎo duō tóu xù,hé shì qiū kōng bù shòu chén。

赏瑞香催海棠五首

王洋

郑人兰佩不须夸,自别团香擅国华。zhèng rén lán pèi bù xū kuā,zì bié tuán xiāng shàn guó huá。
客枕莫疑无好梦,年年同有瑞香花。kè zhěn mò yí wú hǎo mèng,nián nián tóng yǒu ruì xiāng huā。

赏瑞香催海棠五首

王洋

生无飞颔老蒿莱,惭愧君侯客燕开。shēng wú fēi hàn lǎo hāo lái,cán kuì jūn hóu kè yàn kāi。
面带凄凉无酒色,谁人信道赏花来。miàn dài qī liáng wú jiǔ sè,shuí rén xìn dào shǎng huā lái。

赏瑞香催海棠五首

王洋

鲁国诸儒走月题,甘于圣学饱羹藜。lǔ guó zhū rú zǒu yuè tí,gān yú shèng xué bǎo gēng lí。
不知荷筱人归后,谁似张侯为割鸡。bù zhī hé xiǎo rén guī hòu,shuí shì zhāng hóu wèi gē jī。

赏瑞香催海棠五首

王洋

刺绣窗前午梦惊,骊驹堂上礼初成。cì xiù chuāng qián wǔ mèng jīng,lí jū táng shàng lǐ chū chéng。
旁无粉黛灯笼锦,顿解饥寒瓠子羹。páng wú fěn dài dēng lóng jǐn,dùn jiě jī hán hù zi gēng。

赏瑞香催海棠五首

王洋

卜昼弥文卜夜迟,前人明训后人师。bo zhòu mí wén bo yè chí,qián rén míng xùn hòu rén shī。
海棠不守春秋法,高烛偏宜照睡时。hǎi táng bù shǒu chūn qiū fǎ,gāo zhú piān yí zhào shuì shí。