古诗词

寄何宣仲

王洋

同年进士同坛僧,暂联戢戢如浮萍。tóng nián jìn shì tóng tán sēng,zàn lián jí jí rú fú píng。
一从仕版只事役,往往牢落如明星。yī cóng shì bǎn zhǐ shì yì,wǎng wǎng láo luò rú míng xīng。
假能作意笃恩好,言语不过时芳馨。jiǎ néng zuò yì dǔ ēn hǎo,yán yǔ bù guò shí fāng xīn。
死生贵贱两乖角,黄钟可扣非柔莛。sǐ shēng guì jiàn liǎng guāi jiǎo,huáng zhōng kě kòu fēi róu tíng。
吾见何子取路别,秋霜皦日看鸿冥。wú jiàn hé zi qǔ lù bié,qiū shuāng jiǎo rì kàn hóng míng。
一言意合即定分,咄嗟洞见无留停。yī yán yì hé jí dìng fēn,duō jiē dòng jiàn wú liú tíng。
慈亲八十发黄素,稚子三岁眸青荧。cí qīn bā shí fā huáng sù,zhì zi sān suì móu qīng yíng。
此翁贫苦不敢叹,意欲欢笑娱亲庭。cǐ wēng pín kǔ bù gǎn tàn,yì yù huān xiào yú qīn tíng。
往年我官南武郡,士有林子家伶俜。wǎng nián wǒ guān nán wǔ jùn,shì yǒu lín zi jiā líng pīng。
一儿得官走上国,投铨中品书安宁。yī ér dé guān zǒu shàng guó,tóu quán zhōng pǐn shū ān níng。
忽去病死不得返,我亦愤泣伤飘零。hū qù bìng sǐ bù dé fǎn,wǒ yì fèn qì shāng piāo líng。
徐言中表有贤丈,已收旅骨依林坰。xú yán zhōng biǎo yǒu xián zhàng,yǐ shōu lǚ gǔ yī lín jiōng。
是年我归再通讯,冬日已照尧阶蓂。shì nián wǒ guī zài tōng xùn,dōng rì yǐ zhào yáo jiē míng。
书中报我方急扰,我意官下非常经。shū zhōng bào wǒ fāng jí rǎo,wǒ yì guān xià fēi cháng jīng。
鄱阳胡子遽客死,此翁立为营辎軿。pó yáng hú zi jù kè sǐ,cǐ wēng lì wèi yíng zī píng。
我时方卧生叹息,不觉洒泪沾床屏。wǒ shí fāng wò shēng tàn xī,bù jué sǎ lèi zhān chuáng píng。
恩宜先施士固有,德不期报人谁听。ēn yí xiān shī shì gù yǒu,dé bù qī bào rén shuí tīng。
贫犹务德幸今见,死不背义闻前铭。pín yóu wù dé xìng jīn jiàn,sǐ bù bèi yì wén qián míng。
又思此翁乃常履,盛誉未足滋芳名。yòu sī cǐ wēng nǎi cháng lǚ,shèng yù wèi zú zī fāng míng。
有如此翁空试用,慕附始见真膻腥。yǒu rú cǐ wēng kōng shì yòng,mù fù shǐ jiàn zhēn shān xīng。
一官未用念乡里,九鼎自合尊朝廷。yī guān wèi yòng niàn xiāng lǐ,jiǔ dǐng zì hé zūn cháo tíng。
行看謦欬立事业,下邦震动如雷霆。xíng kàn qǐng kài lì shì yè,xià bāng zhèn dòng rú léi tíng。
淮田野人分屏置,双鬓不复当年青。huái tián yě rén fēn píng zhì,shuāng bìn bù fù dāng nián qīng。
乾愁道路阻会面,恨酒不醉嗟长醒。qián chóu dào lù zǔ huì miàn,hèn jiǔ bù zuì jiē zhǎng xǐng。
短书一纸说情状,安得模写无馀形。duǎn shū yī zhǐ shuō qíng zhuàng,ān dé mó xiě wú yú xíng。
何如未决待清暑,尚期一醉同壶瓶。hé rú wèi jué dài qīng shǔ,shàng qī yī zuì tóng hú píng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

挽焦适道寺丞

王洋

亹亹谈多绪,谆谆意恐伤。wěi wěi tán duō xù,zhūn zhūn yì kǒng shāng。
行孤违众好,诚尽是君长。xíng gū wéi zhòng hǎo,chéng jǐn shì jūn zhǎng。
生死人间异,经营地上忙。shēng sǐ rén jiān yì,jīng yíng dì shàng máng。
静中如有趣,遗誉自芬芳。jìng zhōng rú yǒu qù,yí yù zì fēn fāng。

挽乔民瞻

王洋

世德书青史,荣名在本朝。shì dé shū qīng shǐ,róng míng zài běn cháo。
如何元士葬,不得大夫招。rú hé yuán shì zàng,bù dé dà fū zhāo。
惆怅空萧瑟,秋风正泬寥。chóu chàng kōng xiāo sè,qiū fēng zhèng jué liáo。
摇看古原上,松柏暮萧萧。yáo kàn gǔ yuán shàng,sōng bǎi mù xiāo xiāo。

哭嘉彦

王洋

释蹻淮西土,平生质胜文。shì juē huái xī tǔ,píng shēng zhì shèng wén。
形模笑妇女,术业富丘坟。xíng mó xiào fù nǚ,shù yè fù qiū fén。
客路酒欢喜,官曹名放纷。kè lù jiǔ huān xǐ,guān cáo míng fàng fēn。
银章犹断垄,馀事付青云。yín zhāng yóu duàn lǒng,yú shì fù qīng yún。

哭李清卿侍郎

王洋

薄垒毡车咽,危台斥候移。báo lěi zhān chē yàn,wēi tái chì hòu yí。
孤忠万夫望,独许寸心知。gū zhōng wàn fū wàng,dú xǔ cùn xīn zhī。
义动乾坤正,生残日月亏。yì dòng qián kūn zhèng,shēng cán rì yuè kuī。
南山竹有限,难尽泣君辞。nán shān zhú yǒu xiàn,nán jǐn qì jūn cí。

哭李清卿侍郎

王洋

金石虽云久,精诚谅不移。jīn shí suī yún jiǔ,jīng chéng liàng bù yí。
但期忠可仗,谁谓敌难知。dàn qī zhōng kě zhàng,shuí wèi dí nán zhī。
吁极天应泣,难谌信有亏。xū jí tiān yīng qì,nán chén xìn yǒu kuī。
报君如不尽,祸福定虚辞。bào jūn rú bù jǐn,huò fú dìng xū cí。

哭李清卿侍郎

王洋

皇泽淹时久,人怀孝可移。huáng zé yān shí jiǔ,rén huái xiào kě yí。
不应当后患,端恨未前知。bù yīng dāng hòu huàn,duān hèn wèi qián zhī。
国破言犹壮,身亡义不亏。guó pò yán yóu zhuàng,shēn wáng yì bù kuī。
青编照千古,昭代有芳辞。qīng biān zhào qiān gǔ,zhāo dài yǒu fāng cí。

哭李清卿侍郎

王洋

眼见盟城筑,俄闻钟鼎移。yǎn jiàn méng chéng zhù,é wén zhōng dǐng yí。
忆君还抆泪,胡尔大无知。yì jūn hái wěn lèi,hú ěr dà wú zhī。
名擅千钧重,功无一篑亏。míng shàn qiān jūn zhòng,gōng wú yī kuì kuī。
杀身因主辱,独为实前辞。shā shēn yīn zhǔ rǔ,dú wèi shí qián cí。

赋红梅

王洋

为怯清宵短,然膏约凭栏。wèi qiè qīng xiāo duǎn,rán gāo yuē píng lán。
颊疑西子醉,花误北人看。jiá yí xī zi zuì,huā wù běi rén kàn。
点露燕支破,啼妆风雨残。diǎn lù yàn zhī pò,tí zhuāng fēng yǔ cán。
莫嫌翠袖薄,犹得护春寒。mò xián cuì xiù báo,yóu dé hù chūn hán。

初萤

王洋

腐草渐时泽,翩然变化功。fǔ cǎo jiàn shí zé,piān rán biàn huà gōng。
分光衣作炫,乘暗力排空。fēn guāng yī zuò xuàn,chéng àn lì pái kōng。
自表因存照,虽多不暖风。zì biǎo yīn cún zhào,suī duō bù nuǎn fēng。
偶缘膏火尽,得到兀窗中。ǒu yuán gāo huǒ jǐn,dé dào wù chuāng zhōng。

新隐四首古亭

王洋

四注飞檐略势宽,江湖城郭得同看。sì zhù fēi yán lüè shì kuān,jiāng hú chéng guō dé tóng kàn。
纵饶缩地神仙术,长要移人视听难。zòng ráo suō dì shén xiān shù,zhǎng yào yí rén shì tīng nán。
仙子月多呈顾兔,女儿床晚欲栖鸾。xiān zi yuè duō chéng gù tù,nǚ ér chuáng wǎn yù qī luán。
使君饮散攒灯火,长怕浮空水面寒。shǐ jūn yǐn sàn zǎn dēng huǒ,zhǎng pà fú kōng shuǐ miàn hán。

新隐四首古亭

王洋

题舆记榻得高贤,寄意真同物象先。tí yú jì tà dé gāo xián,jì yì zhēn tóng wù xiàng xiān。
收拾芜莱成院落,?量边幅占风烟。shōu shí wú lái chéng yuàn luò,zǔn liàng biān fú zhàn fēng yān。
登临斗觉今知要,云水从斯入画传。dēng lín dòu jué jīn zhī yào,yún shuǐ cóng sī rù huà chuán。
斫竹洞门无锁钥,时携客枕一慵眠。zhuó zhú dòng mén wú suǒ yào,shí xié kè zhěn yī yōng mián。

新隐四首古亭

王洋

香分净社色专城,冠盖如云照乘明。xiāng fēn jìng shè sè zhuān chéng,guān gài rú yún zhào chéng míng。
晓露一妆秋艳曳,凉风吹月夜经营。xiǎo lù yī zhuāng qiū yàn yè,liáng fēng chuī yuè yè jīng yíng。
戏荷鱼小波纹近,戛玉船低笑响轻。xì hé yú xiǎo bō wén jìn,jiá yù chuán dī xiào xiǎng qīng。
闻说笠乾烧供夜,无边华烛竞欢迎。wén shuō lì qián shāo gōng yè,wú biān huá zhú jìng huān yíng。

新隐四首古亭

王洋

郭外溪流溪外山,山峰长在白云间。guō wài xī liú xī wài shān,shān fēng zhǎng zài bái yún jiān。
开怀幸对百年友,屈指何忧一日颜。kāi huái xìng duì bǎi nián yǒu,qū zhǐ hé yōu yī rì yán。
烦燠尚宽秋占野,林峦欲暮鸟知还。fán yù shàng kuān qiū zhàn yě,lín luán yù mù niǎo zhī hái。
夜归犹隔溪桥水,不记重门欲上关。yè guī yóu gé xī qiáo shuǐ,bù jì zhòng mén yù shàng guān。

上元二首

王洋

火树银花起夜烟,骖驔朱幰竞骈阗。huǒ shù yín huā qǐ yè yān,cān diàn zhū xiǎn jìng pián tián。
一千户外开金锁,十二里中然玉莲。yī qiān hù wài kāi jīn suǒ,shí èr lǐ zhōng rán yù lián。
何日行宫祠太一,谁从摩诘问诸天。hé rì xíng gōng cí tài yī,shuí cóng mó jí wèn zhū tiān。
歌台且喜宜正月,柳岸今年胜去年。gē tái qiě xǐ yí zhèng yuè,liǔ àn jīn nián shèng qù nián。

上元二首

王洋

谁将膏粥饭蚕师,轻薄儿童觅彩衣。shuí jiāng gāo zhōu fàn cán shī,qīng báo ér tóng mì cǎi yī。
游骑但知夸艳丽,祠门直莫叹寒微。yóu qí dàn zhī kuā yàn lì,cí mén zhí mò tàn hán wēi。
东城南陌春迷眼,逐马随车醉未归。dōng chéng nán mò chūn mí yǎn,zhú mǎ suí chē zuì wèi guī。
莫怪老翁闲坐久,鬅鬙灯火照柴扉。mò guài lǎo wēng xián zuò jiǔ,péng sēng dēng huǒ zhào chái fēi。
6431234567»