古诗词

寄何宣仲

王洋

同年进士同坛僧,暂联戢戢如浮萍。tóng nián jìn shì tóng tán sēng,zàn lián jí jí rú fú píng。
一从仕版只事役,往往牢落如明星。yī cóng shì bǎn zhǐ shì yì,wǎng wǎng láo luò rú míng xīng。
假能作意笃恩好,言语不过时芳馨。jiǎ néng zuò yì dǔ ēn hǎo,yán yǔ bù guò shí fāng xīn。
死生贵贱两乖角,黄钟可扣非柔莛。sǐ shēng guì jiàn liǎng guāi jiǎo,huáng zhōng kě kòu fēi róu tíng。
吾见何子取路别,秋霜皦日看鸿冥。wú jiàn hé zi qǔ lù bié,qiū shuāng jiǎo rì kàn hóng míng。
一言意合即定分,咄嗟洞见无留停。yī yán yì hé jí dìng fēn,duō jiē dòng jiàn wú liú tíng。
慈亲八十发黄素,稚子三岁眸青荧。cí qīn bā shí fā huáng sù,zhì zi sān suì móu qīng yíng。
此翁贫苦不敢叹,意欲欢笑娱亲庭。cǐ wēng pín kǔ bù gǎn tàn,yì yù huān xiào yú qīn tíng。
往年我官南武郡,士有林子家伶俜。wǎng nián wǒ guān nán wǔ jùn,shì yǒu lín zi jiā líng pīng。
一儿得官走上国,投铨中品书安宁。yī ér dé guān zǒu shàng guó,tóu quán zhōng pǐn shū ān níng。
忽去病死不得返,我亦愤泣伤飘零。hū qù bìng sǐ bù dé fǎn,wǒ yì fèn qì shāng piāo líng。
徐言中表有贤丈,已收旅骨依林坰。xú yán zhōng biǎo yǒu xián zhàng,yǐ shōu lǚ gǔ yī lín jiōng。
是年我归再通讯,冬日已照尧阶蓂。shì nián wǒ guī zài tōng xùn,dōng rì yǐ zhào yáo jiē míng。
书中报我方急扰,我意官下非常经。shū zhōng bào wǒ fāng jí rǎo,wǒ yì guān xià fēi cháng jīng。
鄱阳胡子遽客死,此翁立为营辎軿。pó yáng hú zi jù kè sǐ,cǐ wēng lì wèi yíng zī píng。
我时方卧生叹息,不觉洒泪沾床屏。wǒ shí fāng wò shēng tàn xī,bù jué sǎ lèi zhān chuáng píng。
恩宜先施士固有,德不期报人谁听。ēn yí xiān shī shì gù yǒu,dé bù qī bào rén shuí tīng。
贫犹务德幸今见,死不背义闻前铭。pín yóu wù dé xìng jīn jiàn,sǐ bù bèi yì wén qián míng。
又思此翁乃常履,盛誉未足滋芳名。yòu sī cǐ wēng nǎi cháng lǚ,shèng yù wèi zú zī fāng míng。
有如此翁空试用,慕附始见真膻腥。yǒu rú cǐ wēng kōng shì yòng,mù fù shǐ jiàn zhēn shān xīng。
一官未用念乡里,九鼎自合尊朝廷。yī guān wèi yòng niàn xiāng lǐ,jiǔ dǐng zì hé zūn cháo tíng。
行看謦欬立事业,下邦震动如雷霆。xíng kàn qǐng kài lì shì yè,xià bāng zhèn dòng rú léi tíng。
淮田野人分屏置,双鬓不复当年青。huái tián yě rén fēn píng zhì,shuāng bìn bù fù dāng nián qīng。
乾愁道路阻会面,恨酒不醉嗟长醒。qián chóu dào lù zǔ huì miàn,hèn jiǔ bù zuì jiē zhǎng xǐng。
短书一纸说情状,安得模写无馀形。duǎn shū yī zhǐ shuō qíng zhuàng,ān dé mó xiě wú yú xíng。
何如未决待清暑,尚期一醉同壶瓶。hé rú wèi jué dài qīng shǔ,shàng qī yī zuì tóng hú píng。

王洋

宋楚州山阳人,字元渤。王资深子。徽宗宣和六年进士。高宗绍兴初诏试馆职,历秘书省正字、校书郎、守起居舍人,擢知制诰。十年以权发遣吉州换邵武军。洪皓使金归,人无敢过其居,洋独与往来,为人诬告与闻洪皓欺世飞语,以直徽猷阁出知饶州。寓居信州,有荷花水木之趣,因号王南池。善诗文,其诗极意镂刻,文章以温雅见长。有《东牟集》。 王洋的作品>>

猜您喜欢

饮叶氏园亭不觉大醉攲侧诗呈德茂仰之并简二何

王洋

步入青冥路渺赊,岚光四面照流霞。bù rù qīng míng lù miǎo shē,lán guāng sì miàn zhào liú xiá。
相公未许归旄节,旅客还来看物华。xiāng gōng wèi xǔ guī máo jié,lǚ kè hái lái kàn wù huá。
不独衰肠难胜酒,自缘饥眼乍看花。bù dú shuāi cháng nán shèng jiǔ,zì yuán jī yǎn zhà kàn huā。
醒来知免污茵席,端为勤劳不驾车。xǐng lái zhī miǎn wū yīn xí,duān wèi qín láo bù jià chē。

叶云仰之谓予有随轩人作无真诗诮仰之用前韵

王洋

方外参军语太赊,文茵萋斐锦成霞。fāng wài cān jūn yǔ tài shē,wén yīn qī fěi jǐn chéng xiá。
齐王国印封韩信,古战场文识李华。qí wáng guó yìn fēng hán xìn,gǔ zhàn chǎng wén shí lǐ huá。
不醉而狂乌变白,以无为有舌生花。bù zuì ér kuáng wū biàn bái,yǐ wú wèi yǒu shé shēng huā。
吓燕书自何人计,只问军中李左车。xià yàn shū zì hé rén jì,zhǐ wèn jūn zhōng lǐ zuǒ chē。

诗去得仰之报云旦夕必有风雨可速相过走笔以诗报之

王洋

幕下郎君发醉吟,多如年少惜花心。mù xià láng jūn fā zuì yín,duō rú nián shǎo xī huā xīn。
预排尊俎当长日,不遣韶华负寸阴。yù pái zūn zǔ dāng zhǎng rì,bù qiǎn sháo huá fù cùn yīn。
种竹涧边排坐石,读书窗下听鸣禽。zhǒng zhú jiàn biān pái zuò shí,dú shū chuāng xià tīng míng qín。
草堂更要添颜色,剩借邻花酒浅斟。cǎo táng gèng yào tiān yán sè,shèng jiè lín huā jiǔ qiǎn zhēn。

叶伯宇和霞字韵诗再作一篇

王洋

全似襄阳隐士家,只添灵照减丹霞。quán shì xiāng yáng yǐn shì jiā,zhǐ tiān líng zhào jiǎn dān xiá。
晚山寒后犹疑远,古木春来亦好华。wǎn shān hán hòu yóu yí yuǎn,gǔ mù chūn lái yì hǎo huá。
酒似竹光仍斗绿,人如锦面更添花。jiǔ shì zhú guāng réng dòu lǜ,rén rú jǐn miàn gèng tiān huā。
了知衰病轻成醉,不但流涎向曲车。le zhī shuāi bìng qīng chéng zuì,bù dàn liú xián xiàng qū chē。

庆吉父七十作诗叙事

王洋

里有仁贤庆寿祺,不辞沽酒典春衣。lǐ yǒu rén xián qìng shòu qí,bù cí gū jiǔ diǎn chūn yī。
年高且作寻常看,身健须夸七十稀。nián gāo qiě zuò xún cháng kàn,shēn jiàn xū kuā qī shí xī。
颊火欲烧双鬓白,心闲时笑昔年非。jiá huǒ yù shāo shuāng bìn bái,xīn xián shí xiào xī nián fēi。
谁夸八座天人贵,丞相星垣动紫薇。shuí kuā bā zuò tiān rén guì,chéng xiāng xīng yuán dòng zǐ wēi。

帅相生日二首

王洋

季管吹灰木落洲,天边初献鹔鹴裘。jì guǎn chuī huī mù luò zhōu,tiān biān chū xiàn sù shuāng qiú。
邦家袭庆因前续,岳渎储精自几秋。bāng jiā xí qìng yīn qián xù,yuè dú chǔ jīng zì jǐ qiū。
秦晋君臣三昼接,安危将相百年求。qín jìn jūn chén sān zhòu jiē,ān wēi jiāng xiāng bǎi nián qiú。
休论辟谷功成后,只恐功名卒未休。xiū lùn pì gǔ gōng chéng hòu,zhǐ kǒng gōng míng zú wèi xiū。

帅相生日二首

王洋

整顿乾坤不作难,指间造化自多端。zhěng dùn qián kūn bù zuò nán,zhǐ jiān zào huà zì duō duān。
恩回春色华风暖,气接秋天绝塞寒。ēn huí chūn sè huá fēng nuǎn,qì jiē qiū tiān jué sāi hán。
勋爵已增彝鼎重,功名长入画图看。xūn jué yǐ zēng yí dǐng zhòng,gōng míng zhǎng rù huà tú kàn。
锡公难老无他验,但觉斯民欲再安。xī gōng nán lǎo wú tā yàn,dàn jué sī mín yù zài ān。

赠吉父得女孙

王洋

两两星阶协泰符,为嘉瑞雪胜维旟。liǎng liǎng xīng jiē xié tài fú,wèi jiā ruì xuě shèng wéi yú。
果如灵照翁何恨,若比仓公数有馀。guǒ rú líng zhào wēng hé hèn,ruò bǐ cāng gōng shù yǒu yú。
慰眼腊娘能剪彩,他年杨恽竞传书。wèi yǎn là niáng néng jiǎn cǎi,tā nián yáng yùn jìng chuán shū。
断无豪客窥篱落,为自从前免破除。duàn wú háo kè kuī lí luò,wèi zì cóng qián miǎn pò chú。

贺张帅

王洋

日边春早帝王州,花满黄堂寿醑浮。rì biān chūn zǎo dì wáng zhōu,huā mǎn huáng táng shòu xǔ fú。
世有忠嘉扶社稷,天教勋业绍箕裘。shì yǒu zhōng jiā fú shè jì,tiān jiào xūn yè shào jī qiú。
稀鸣枹鼓无偷市,屡敞圜扉罢虑囚。xī míng bāo gǔ wú tōu shì,lǚ chǎng huán fēi bà lǜ qiú。
已佩荷囊簉鸳鹭,径将名姓覆金瓯。yǐ pèi hé náng zào yuān lù,jìng jiāng míng xìng fù jīn ōu。

贺张帅

王洋

门弧瑞霭晓氤氲,天锡熙朝社稷臣。mén hú ruì ǎi xiǎo yīn yūn,tiān xī xī cháo shè jì chén。
京兆赭裾多誉久,甘泉紫橐眷恩新。jīng zhào zhě jū duō yù jiǔ,gān quán zǐ tuó juàn ēn xīn。
一城和气仁风昼,万口欢声寿语春。yī chéng hé qì rén fēng zhòu,wàn kǒu huān shēng shòu yǔ chūn。
端有泮宫莲幕士,愿随绿水泛通津。duān yǒu pàn gōng lián mù shì,yuàn suí lǜ shuǐ fàn tōng jīn。

喜杨致平登第

王洋

寄隐湖头知几年,聊城一箭自家传。jì yǐn hú tóu zhī jǐ nián,liáo chéng yī jiàn zì jiā chuán。
便须结组随鸳鹭,暂舍衔杯乐圣贤。biàn xū jié zǔ suí yuān lù,zàn shě xián bēi lè shèng xián。
鹤到九霄方展翅,骥行万里可加鞭。hè dào jiǔ xiāo fāng zhǎn chì,jì xíng wàn lǐ kě jiā biān。
隔江阻预金钱会,梦到君家社瓮边。gé jiāng zǔ yù jīn qián huì,mèng dào jūn jiā shè wèng biān。

得周朋诗云方为秘府书石渠二字作诗美之

王洋

斡地排天力有馀,倚空金榜称华胥。wò dì pái tiān lì yǒu yú,yǐ kōng jīn bǎng chēng huá xū。
快兼长史三杯酒,优重中郎六体书。kuài jiān zhǎng shǐ sān bēi jiǔ,yōu zhòng zhōng láng liù tǐ shū。
字向云门增瑞彩,思从天陛听传胪。zì xiàng yún mén zēng ruì cǎi,sī cóng tiān bì tīng chuán lú。
集贤学士相惊顾,应道挥毫古不如。jí xián xué shì xiāng jīng gù,yīng dào huī háo gǔ bù rú。

李叔飞以仆迁官远贶长笺而仆在江亭无以报谢因寄小诗

王洋

知君才气本无双,拭目曾看古战场。zhī jūn cái qì běn wú shuāng,shì mù céng kàn gǔ zhàn chǎng。
华萼风流今不坠,文章光焰自应长。huá è fēng liú jīn bù zhuì,wén zhāng guāng yàn zì yīng zhǎng。
诗从古锦传家法,身□花塼是故乡。shī cóng gǔ jǐn chuán jiā fǎ,shēn huā zhuān shì gù xiāng。
它日万钱供日费,更期粟贱致时康。tā rì wàn qián gōng rì fèi,gèng qī sù jiàn zhì shí kāng。

旧闻邵叟名今识面目于诗句字画中辄取二诗赓之他日会面亦旧相识也

王洋

平生高士苦交疏,今见音容向一书。píng shēng gāo shì kǔ jiāo shū,jīn jiàn yīn róng xiàng yī shū。
输子一筹吟未足,加人数等盍分馀。shū zi yī chóu yín wèi zú,jiā rén shù děng hé fēn yú。
供陪应觉山劳费,捃拾不教春自如。gōng péi yīng jué shān láo fèi,jùn shí bù jiào chūn zì rú。
诗社便宜张客馆,莫教游士叹无鱼。shī shè biàn yí zhāng kè guǎn,mò jiào yóu shì tàn wú yú。

旧闻邵叟名今识面目于诗句字画中辄取二诗赓之他日会面亦旧相识也

王洋

曾参古佛问忘情,可笑初孩尚未名。céng cān gǔ fú wèn wàng qíng,kě xiào chū hái shàng wèi míng。
自刻肺肝诚定誓,时牵耳目又寒盟。zì kè fèi gān chéng dìng shì,shí qiān ěr mù yòu hán méng。
苦无藉在书窗冷,赖有知怜风竹声。kǔ wú jí zài shū chuāng lěng,lài yǒu zhī lián fēng zhú shēng。
好是鼻端消息在,夜堂流水梦初成。hǎo shì bí duān xiāo xī zài,yè táng liú shuǐ mèng chū chéng。