古诗词

范文正公祠堂诗

王十朋

堂堂范公真天人,配我仁祖为元臣。táng táng fàn gōng zhēn tiān rén,pèi wǒ rén zǔ wèi yuán chén。
材兼文武怀经纶,先忧后乐不为身。cái jiān wén wǔ huái jīng lún,xiān yōu hòu lè bù wèi shēn。
上与夔卨相等伦,正色朝端批逆鳞。shàng yǔ kuí xiè xiāng děng lún,zhèng sè cháo duān pī nì lín。
三黜愈光名愈闻,一麾东游禹所巡。sān chù yù guāng míng yù wén,yī huī dōng yóu yǔ suǒ xún。
作诗怀蠡祠季真,卧龙山麓井久湮。zuò shī huái lí cí jì zhēn,wò lóng shān lù jǐng jiǔ yān。
绠而汲之清且新,堂于其旁记厥因。gěng ér jí zhī qīng qiě xīn,táng yú qí páng jì jué yīn。
名标清白垂不泯,规尔官师意谆谆。míng biāo qīng bái chuí bù mǐn,guī ěr guān shī yì zhūn zhūn。
洗贪濯盗思还淳,人亡迹在嗟己陈。xǐ tān zhuó dào sī hái chún,rén wáng jì zài jiē jǐ chén。
断碑往往埋荆榛,后人不识真天人。duàn bēi wǎng wǎng mái jīng zhēn,hòu rén bù shí zhēn tiān rén。
但能日饮堂中春,使君好事贤且仁。dàn néng rì yǐn táng zhōng chūn,shǐ jūn hǎo shì xián qiě rén。
治民律己惟公遵,登堂感概怀斯人。zhì mín lǜ jǐ wéi gōng zūn,dēng táng gǎn gài huái sī rén。
刻石绘像扬清芬,丹青炳耀如麒麟。kè shí huì xiàng yáng qīng fēn,dān qīng bǐng yào rú qí lín。
凛然如生见如亲,躬修祀事率幕宾。lǐn rán rú shēng jiàn rú qīn,gōng xiū sì shì lǜ mù bīn。
手酌寒泉羞涧蘋,一酌清我僚吏民。shǒu zhuó hán quán xiū jiàn píng,yī zhuó qīng wǒ liáo lì mín。
再酌为国清簪绅,要将清白风无垠。zài zhuó wèi guó qīng zān shēn,yào jiāng qīng bái fēng wú yín。
庶俾范公遗志伸,公乎为仙为明神。shù bǐ fàn gōng yí zhì shēn,gōng hū wèi xiān wèi míng shén。
为泽为瑞为星辰,当宁焦劳思若人,九原唤起清边尘。wèi zé wèi ruì wèi xīng chén,dāng níng jiāo láo sī ruò rén,jiǔ yuán huàn qǐ qīng biān chén。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

州宅杂咏细香堂

王十朋

官舍谁为友,青青只此君。guān shě shuí wèi yǒu,qīng qīng zhǐ cǐ jūn。
细香来燕寝,奚用炷炉熏。xì xiāng lái yàn qǐn,xī yòng zhù lú xūn。

州宅杂咏静晖楼

王十朋

占得高明地,长闻燕寝香。zhàn dé gāo míng dì,zhǎng wén yàn qǐn xiāng。
江流匹练白,竹日万金黄。jiāng liú pǐ liàn bái,zhú rì wàn jīn huáng。

州宅杂咏制胜楼

王十朋

形胜据天险,金汤无以过。xíng shèng jù tiān xiǎn,jīn tāng wú yǐ guò。
英雄多失守,制胜在人和。yīng xióng duō shī shǒu,zhì shèng zài rén hé。

州宅杂咏穿杨亭

王十朋

仁者果何似,宜于射也观。rén zhě guǒ hé shì,yí yú shè yě guān。
穿杨不在手,心地要须端。chuān yáng bù zài shǒu,xīn dì yào xū duān。

州宅杂咏无隐斋

王十朋

勿谓江湖远,长如天日临。wù wèi jiāng hú yuǎn,zhǎng rú tiān rì lín。
事君何敢隐,中外一般心。shì jūn hé gǎn yǐn,zhōng wài yī bān xīn。

州宅杂咏跳珠

王十朋

分得天池水,跳成月峡珠。fēn dé tiān chí shuǐ,tiào chéng yuè xiá zhū。
一清夔子国,炎瘴自今无。yī qīng kuí zi guó,yán zhàng zì jīn wú。

州宅杂咏土洞

王十朋

穴土谁为洞,温凉欲自私。xué tǔ shuí wèi dòng,wēn liáng yù zì sī。
人间有寒暑,坐此岂容知。rén jiān yǒu hán shǔ,zuò cǐ qǐ róng zhī。

州宅杂咏柏

王十朋

深山夔子国,古柏静晖楼。shēn shān kuí zi guó,gǔ bǎi jìng huī lóu。
柯叶今如许,相看几故侯。kē yè jīn rú xǔ,xiāng kàn jǐ gù hóu。

州宅杂咏荔

王十朋

谁种楼前荔,周天几岁星。shuí zhǒng lóu qián lì,zhōu tiān jǐ suì xīng。
子随心地赤,叶到岁寒心。zi suí xīn dì chì,yè dào suì hán xīn。

州宅杂咏竹

王十朋

郡斋谁种竹,绿荫未多浓。jùn zhāi shuí zhǒng zhú,lǜ yīn wèi duō nóng。
我欲添清閟,殷勤护箨龙。wǒ yù tiān qīng bì,yīn qín hù tuò lóng。

州宅杂咏柑

王十朋

白帝谁云陋,黄柑亦自香。bái dì shuí yún lòu,huáng gān yì zì xiāng。
一株三百颗,风味自吾乡。yī zhū sān bǎi kē,fēng wèi zì wú xiāng。

又用前句作七绝

王十朋

重阳无数日,风雨登临缓。zhòng yáng wú shù rì,fēng yǔ dēng lín huǎn。
会见天气佳,黄花插须满。huì jiàn tiān qì jiā,huáng huā chā xū mǎn。

又用前句作七绝

王十朋

老对黄花节,遥临白帝城。lǎo duì huáng huā jié,yáo lín bái dì chéng。
空斋听萧瑟,点点是乡情。kōng zhāi tīng xiāo sè,diǎn diǎn shì xiāng qíng。

又用前句作七绝

王十朋

江山悲木落,身世叹飘蓬。jiāng shān bēi mù luò,shēn shì tàn piāo péng。
未会登山客,先吹堕帽风。wèi huì dēng shān kè,xiān chuī duò mào fēng。

又用前句作七绝

王十朋

巫峡有雄风,菊天多细雨。wū xiá yǒu xióng fēng,jú tiān duō xì yǔ。
知我欲登高,先期洗尘土。zhī wǒ yù dēng gāo,xiān qī xǐ chén tǔ。