古诗词

范文正公祠堂诗

王十朋

堂堂范公真天人,配我仁祖为元臣。táng táng fàn gōng zhēn tiān rén,pèi wǒ rén zǔ wèi yuán chén。
材兼文武怀经纶,先忧后乐不为身。cái jiān wén wǔ huái jīng lún,xiān yōu hòu lè bù wèi shēn。
上与夔卨相等伦,正色朝端批逆鳞。shàng yǔ kuí xiè xiāng děng lún,zhèng sè cháo duān pī nì lín。
三黜愈光名愈闻,一麾东游禹所巡。sān chù yù guāng míng yù wén,yī huī dōng yóu yǔ suǒ xún。
作诗怀蠡祠季真,卧龙山麓井久湮。zuò shī huái lí cí jì zhēn,wò lóng shān lù jǐng jiǔ yān。
绠而汲之清且新,堂于其旁记厥因。gěng ér jí zhī qīng qiě xīn,táng yú qí páng jì jué yīn。
名标清白垂不泯,规尔官师意谆谆。míng biāo qīng bái chuí bù mǐn,guī ěr guān shī yì zhūn zhūn。
洗贪濯盗思还淳,人亡迹在嗟己陈。xǐ tān zhuó dào sī hái chún,rén wáng jì zài jiē jǐ chén。
断碑往往埋荆榛,后人不识真天人。duàn bēi wǎng wǎng mái jīng zhēn,hòu rén bù shí zhēn tiān rén。
但能日饮堂中春,使君好事贤且仁。dàn néng rì yǐn táng zhōng chūn,shǐ jūn hǎo shì xián qiě rén。
治民律己惟公遵,登堂感概怀斯人。zhì mín lǜ jǐ wéi gōng zūn,dēng táng gǎn gài huái sī rén。
刻石绘像扬清芬,丹青炳耀如麒麟。kè shí huì xiàng yáng qīng fēn,dān qīng bǐng yào rú qí lín。
凛然如生见如亲,躬修祀事率幕宾。lǐn rán rú shēng jiàn rú qīn,gōng xiū sì shì lǜ mù bīn。
手酌寒泉羞涧蘋,一酌清我僚吏民。shǒu zhuó hán quán xiū jiàn píng,yī zhuó qīng wǒ liáo lì mín。
再酌为国清簪绅,要将清白风无垠。zài zhuó wèi guó qīng zān shēn,yào jiāng qīng bái fēng wú yín。
庶俾范公遗志伸,公乎为仙为明神。shù bǐ fàn gōng yí zhì shēn,gōng hū wèi xiān wèi míng shén。
为泽为瑞为星辰,当宁焦劳思若人,九原唤起清边尘。wèi zé wèi ruì wèi xīng chén,dāng níng jiāo láo sī ruò rén,jiǔ yuán huàn qǐ qīng biān chén。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

晋献公

王十朋

齿发衰残志虑昏,谗兴妇口可心寒。chǐ fā shuāi cán zhì lǜ hūn,chán xīng fù kǒu kě xīn hán。
不知尤物能为祸,却为骊姬寝食安。bù zhī yóu wù néng wèi huò,què wèi lí jī qǐn shí ān。

楚灵王

王十朋

章华台就国被繇,徵会诸侯意气骄。zhāng huá tái jiù guó bèi yáo,zhēng huì zhū hóu yì qì jiāo。
楚众已离犹不悟,近臣徒为颂祈招。chǔ zhòng yǐ lí yóu bù wù,jìn chén tú wèi sòng qí zhāo。

楚怀王

王十朋

怀王误与虎狼亲,身死咸阳一旅人。huái wáng wù yǔ hǔ láng qīn,shēn sǐ xián yáng yī lǚ rén。
见说国人怀旧德,楚虽三户亦亡秦。jiàn shuō guó rén huái jiù dé,chǔ suī sān hù yì wáng qín。

吴王夫差

王十朋

西施未必解亡吴,只为谗臣害霸图。xī shī wèi bì jiě wáng wú,zhǐ wèi chán chén hài bà tú。
早使夫差诛宰嚭,不应麋鹿到姑苏。zǎo shǐ fū chà zhū zǎi pǐ,bù yīng mí lù dào gū sū。

越王勾践

王十朋

机会由来贵速投,姑苏事与会稽侔。jī huì yóu lái guì sù tóu,gū sū shì yǔ huì jī móu。
谋臣不早麾兵进,尝胆徒劳二十秋。móu chén bù zǎo huī bīng jìn,cháng dǎn tú láo èr shí qiū。

颍考叔

王十朋

衣冠肉食谩纷纷,谁解杯羹感悟君。yī guān ròu shí mán fēn fēn,shuí jiě bēi gēng gǎn wù jūn。
颍谷封人虽贱士,却能纯孝至今闻。yǐng gǔ fēng rén suī jiàn shì,què néng chún xiào zhì jīn wén。

石碏

王十朋

人情谁忍弃天伦,公独能将义灭亲。rén qíng shuí rěn qì tiān lún,gōng dú néng jiāng yì miè qīn。
何惜一时诛贼子,不妨千古作纯臣。hé xī yī shí zhū zéi zi,bù fáng qiān gǔ zuò chún chén。

孔父

王十朋

春秋死难止三人,皆欲求仁未得仁。chūn qiū sǐ nán zhǐ sān rén,jiē yù qiú rén wèi dé rén。
节义可书惟孔父,胜如仇牧胜如荀。jié yì kě shū wéi kǒng fù,shèng rú chóu mù shèng rú xún。

祭仲

王十朋

庶子虽贤宁夺嫡,人臣惟圣可行权。shù zi suī xián níng duó dí,rén chén wéi shèng kě xíng quán。
区区祭仲何为者,卖国容身岂足贤。qū qū jì zhòng hé wèi zhě,mài guó róng shēn qǐ zú xián。

管仲

王十朋

小节区区岂足羞,功名未显分累囚。xiǎo jié qū qū qǐ zú xiū,gōng míng wèi xiǎn fēn lèi qiú。
平生自有真知己,宁患威公怨射钩。píng shēng zì yǒu zhēn zhī jǐ,níng huàn wēi gōng yuàn shè gōu。

大夫种

王十朋

狩罢吴郊鸟兔空,果烹猎犬废良弓。shòu bà wú jiāo niǎo tù kōng,guǒ pēng liè quǎn fèi liáng gōng。
大夫自为知几晚,岂是陶朱计不忠。dà fū zì wèi zhī jǐ wǎn,qǐ shì táo zhū jì bù zhōng。

范蠡

王十朋

久与君王共苦辛,功成身退肯逡巡。jiǔ yǔ jūn wáng gòng kǔ xīn,gōng chéng shēn tuì kěn qūn xún。
五湖渺渺烟波阔,谁是扁舟第二人。wǔ hú miǎo miǎo yān bō kuò,shuí shì biǎn zhōu dì èr rén。

李广

王十朋

李广才名汉世稀,孝文犹自未深知。lǐ guǎng cái míng hàn shì xī,xiào wén yóu zì wèi shēn zhī。
辍餐长叹无颇牧,翻惜将军不遇时。chuò cān zhǎng tàn wú pǒ mù,fān xī jiāng jūn bù yù shí。

李广

王十朋

陇右英豪真有种,将军才气更无双。lǒng yòu yīng háo zhēn yǒu zhǒng,jiāng jūn cái qì gèng wú shuāng。
功高不得封侯赏,只为当时杀已降。gōng gāo bù dé fēng hóu shǎng,zhǐ wèi dāng shí shā yǐ jiàng。

娄师德

王十朋

忤意由来勿校难,谁能唾面自令乾。wǔ yì yóu lái wù xiào nán,shuí néng tuò miàn zì lìng qián。
直须事过心平后,方服娄公度量宽。zhí xū shì guò xīn píng hòu,fāng fú lóu gōng dù liàng kuān。