古诗词

宝印叔得小假山以长篇模写进士钦逢辰和之某次韵并简钦

王十朋

越绝天台温雁荡,万壑千岩各形状。yuè jué tiān tái wēn yàn dàng,wàn hè qiān yán gè xíng zhuàng。
钱塘风物更奇绝,杖屦年时记曾访。qián táng fēng wù gèng qí jué,zhàng jù nián shí jì céng fǎng。
归来戏辟小园林,十里西湖藏瓮盎。guī lái xì pì xiǎo yuán lín,shí lǐ xī hú cáng wèng àng。
悠然入眼皆吾山,罗列轩窗一何壮。yōu rán rù yǎn jiē wú shān,luó liè xuān chuāng yī hé zhuàng。
止庵道人真有道,种竹莳花近丘圹。zhǐ ān dào rén zhēn yǒu dào,zhǒng zhú shí huā jìn qiū kuàng。
何人好事赠假山,潜涧新添小屏嶂。hé rén hǎo shì zèng jiǎ shān,qián jiàn xīn tiān xiǎo píng zhàng。
却疑迁徙从平泉,更恐飞来自秦望。què yí qiān xǐ cóng píng quán,gèng kǒng fēi lái zì qín wàng。
世间赝物何止此,沙佛儒衣龙亦象。shì jiān yàn wù hé zhǐ cǐ,shā fú rú yī lóng yì xiàng。
道人于物意岂留,异日从教散天壤。dào rén yú wù yì qǐ liú,yì rì cóng jiào sàn tiān rǎng。
花木篇章两游戏,林下高风真可尚。huā mù piān zhāng liǎng yóu xì,lín xià gāo fēng zhēn kě shàng。
来游莲社有诗人,句比昌黎更豪放。lái yóu lián shè yǒu shī rén,jù bǐ chāng lí gèng háo fàng。
我休说假复论真,真假通同归一相。wǒ xiū shuō jiǎ fù lùn zhēn,zhēn jiǎ tōng tóng guī yī xiāng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

飞桥

王十朋

苏仙诗里见飞桥,欲看虹霓踏玉腰。sū xiān shī lǐ jiàn fēi qiáo,yù kàn hóng ní tà yù yāo。
我到山中虹始见,杨辉有月印青霄。wǒ dào shān zhōng hóng shǐ jiàn,yáng huī yǒu yuè yìn qīng xiāo。

三峡桥

王十朋

三峡桥边杖屦游,此身疑已到夔州。sān xiá qiáo biān zhàng jù yóu,cǐ shēn yí yǐ dào kuí zhōu。
题诗欲比真三峡,深愧词源不倒流。tí shī yù bǐ zhēn sān xiá,shēn kuì cí yuán bù dào liú。

三峡桥

王十朋

滟滪瞿塘在眼前,便应从此上青天。yàn yù qú táng zài yǎn qián,biàn yīng cóng cǐ shàng qīng tiān。
秋风脱叶随流下,疑是十帆出峡船。qiū fēng tuō yè suí liú xià,yí shì shí fān chū xiá chuán。

五老峰

王十朋

投老山林兴已浓,庐山欣与老人逢。tóu lǎo shān lín xīng yǐ nóng,lú shān xīn yǔ lǎo rén féng。
定须容我来同老,五老峰边更有峰。dìng xū róng wǒ lái tóng lǎo,wǔ lǎo fēng biān gèng yǒu fēng。

玉渊

王十朋

谁决银河落半天,飞流溅沫五峰前。shuí jué yín hé luò bàn tiān,fēi liú jiàn mò wǔ fēng qián。
山中草木皆光润,知有含辉玉在渊。shān zhōng cǎo mù jiē guāng rùn,zhī yǒu hán huī yù zài yuān。

游楞伽

王十朋

涉水穿云一径迂,朱砂峰下访僧居。shè shuǐ chuān yún yī jìng yū,zhū shā fēng xià fǎng sēng jū。
鸟鸣蝉噪更幽处,中有人藏万卷书。niǎo míng chán zào gèng yōu chù,zhōng yǒu rén cáng wàn juǎn shū。

游楞伽

王十朋

老僧元不服朱砂,境静心灰寿自遐。lǎo sēng yuán bù fú zhū shā,jìng jìng xīn huī shòu zì xiá。
庐阜招提三百所,只馀折桂与楞伽。lú fù zhāo tí sān bǎi suǒ,zhǐ yú zhé guì yǔ léng gā。

游楞伽

王十朋

藏书阁在已无书,山色依然满旧居。cáng shū gé zài yǐ wú shū,shān sè yī rán mǎn jiù jū。
留得妇人三墨竹,金钟声里尚扶疏。liú dé fù rén sān mò zhú,jīn zhōng shēng lǐ shàng fú shū。

游南山入康谷以不观谷帘泉为恨南康李守致上尊乃此泉名也戏成一绝

王十朋

不饮谷帘山下水,徒观瀑布下长川。bù yǐn gǔ lián shān xià shuǐ,tú guān pù bù xià zhǎng chuān。
使君破我游山恨,酒寄人间第一泉。shǐ jūn pò wǒ yóu shān hèn,jiǔ jì rén jiān dì yī quán。

石镜溪

王十朋

山中有镜石为台,云雾深藏未肯开。shān zhōng yǒu jìng shí wèi tái,yún wù shēn cáng wèi kěn kāi。
别有一溪清似镜,不须人为拂尘埃。bié yǒu yī xī qīng shì jìng,bù xū rén wèi fú chén āi。

归宗枞老言庐山有对云简寂观中甜苦笋归宗寺里淡咸齑予因以汤泉石镜戏成一绝

王十朋

参禅得味咸齑淡,学道忘忧苦笋甜。cān chán dé wèi xián jī dàn,xué dào wàng yōu kǔ sǔn tián。
石镜与时为显晦,汤泉涉世有凉炎。shí jìng yǔ shí wèi xiǎn huì,tāng quán shè shì yǒu liáng yán。

开先僧赠石菖蒲

王十朋

结根拳石伴孤僧,对我还同道眼青。jié gēn quán shí bàn gū sēng,duì wǒ hái tóng dào yǎn qīng。
莫遣尘埃侵九节,会须重作玉衡星。mò qiǎn chén āi qīn jiǔ jié,huì xū zhòng zuò yù héng xīng。

昨日饭金城观今日饭石田驿

王十朋

城纵是金非愿得,田虽有石尚堪耕。chéng zòng shì jīn fēi yuàn dé,tián suī yǒu shí shàng kān gēng。
欲随秋雁荡中去,却向杜鹃啼处行。yù suí qiū yàn dàng zhōng qù,què xiàng dù juān tí chù xíng。

宿真如寺

王十朋

迢迢修岭踏朱红,林壑深藏古梵宫。tiáo tiáo xiū lǐng tà zhū hóng,lín hè shēn cáng gǔ fàn gōng。
一阁摩云锁宸翰,神光长照大江东。yī gé mó yún suǒ chén hàn,shén guāng zhǎng zhào dà jiāng dōng。

宿真如寺

王十朋

白帝孤城在何许,遥想西风急砧杵。bái dì gū chéng zài hé xǔ,yáo xiǎng xī fēng jí zhēn chǔ。
我行初至渫泉山,御书阁下眠秋雨。wǒ xíng chū zhì xiè quán shān,yù shū gé xià mián qiū yǔ。