古诗词

次韵嘉叟读和韩诗

王十朋

孔孟久不作,况雄莫能和。kǒng mèng jiǔ bù zuò,kuàng xióng mò néng hé。
韩公生有唐,力欲拯颓挫。hán gōng shēng yǒu táng,lì yù zhěng tuí cuò。
文兴八代衰,学救诸子过。wén xīng bā dài shuāi,xué jiù zhū zi guò。
佛老蔓中华,微公衽其左。fú lǎo màn zhōng huá,wēi gōng rèn qí zuǒ。
馀事以诗鸣,语险鬼胆破。yú shì yǐ shī míng,yǔ xiǎn guǐ dǎn pò。
汗澜高驾天,捷敏剧飞笴。hàn lán gāo jià tiān,jié mǐn jù fēi gǎn。
骑龙归帝旁,玉日人间堕。qí lóng guī dì páng,yù rì rén jiān duò。
汗流籍湜辈,圭璧分半个。hàn liú jí shí bèi,guī bì fēn bàn gè。
柳和词拟骚,郊联语成些。liǔ hé cí nǐ sāo,jiāo lián yǔ chéng xiē。
咸知太山仰,谁继北窗卧。xián zhī tài shān yǎng,shuí jì běi chuāng wò。
我本齑盐生,久供笔砚课。wǒ běn jī yán shēng,jiǔ gōng bǐ yàn kè。
幽香摘天葩,光艳拾珠唾。yōu xiāng zhāi tiān pā,guāng yàn shí zhū tuò。
后公三百年,杖屦无从荷。hòu gōng sān bǎi nián,zhàng jù wú cóng hé。
世无六一翁,孰知珍古货。shì wú liù yī wēng,shú zhī zhēn gǔ huò。
巴词拟阳春,僭窃罪宜坐。bā cí nǐ yáng chūn,jiàn qiè zuì yí zuò。
神交有吾宗,涉世同坎轲。shén jiāo yǒu wú zōng,shè shì tóng kǎn kē。
学继青箱玉,诗高碧纱播。xué jì qīng xiāng yù,shī gāo bì shā bō。
勉令添和篇,才薄知何奈。miǎn lìng tiān hé piān,cái báo zhī hé nài。
谬同赤效白,深愧愈知贺。miù tóng chì xiào bái,shēn kuì yù zhī hè。
世事置勿论,蚊睫虫容么。shì shì zhì wù lùn,wén jié chóng róng me。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

伏牺

王十朋

六画中含万象殊,洪荒一变遂归儒。liù huà zhōng hán wàn xiàng shū,hóng huāng yī biàn suì guī rú。
河图不授包牺氏,民到于今目尚涂。hé tú bù shòu bāo xī shì,mín dào yú jīn mù shàng tú。

神农

王十朋

民食腥膻鸟兽同,那知土谷利无穷。mín shí xīng shān niǎo shòu tóng,nà zhī tǔ gǔ lì wú qióng。
后人只祀勾龙弃,谁念艰难起帝功。hòu rén zhǐ sì gōu lóng qì,shuí niàn jiān nán qǐ dì gōng。

黄帝

王十朋

百年功就蜕乾坤,鼎冷湖空迹尚存。bǎi nián gōng jiù tuì qián kūn,dǐng lěng hú kōng jì shàng cún。
别有庆源流不尽,皇朝叶叶是神孙。bié yǒu qìng yuán liú bù jǐn,huáng cháo yè yè shì shén sūn。

唐尧

王十朋

仁德如天帝业隆,四凶不去付重瞳。rén dé rú tiān dì yè lóng,sì xiōng bù qù fù zhòng tóng。
当时黄屋如传子,千古那知楫逊风。dāng shí huáng wū rú chuán zi,qiān gǔ nà zhī jí xùn fēng。

夏禹

王十朋

洪流浩浩浸寰区,民杂蛇龙鸟兽居。hóng liú hào hào jìn huán qū,mín zá shé lóng niǎo shòu jū。
长叹当时微帝力,苍生今日尽为鱼。zhǎng tàn dāng shí wēi dì lì,cāng shēng jīn rì jǐn wèi yú。

王十朋

尧舜与贤真可法,夏王传子若堪疑。yáo shùn yǔ xián zhēn kě fǎ,xià wáng chuán zi ruò kān yí。
讴攲自属吾君子,不是当时禹德哀。ōu qī zì shǔ wú jūn zi,bù shì dāng shí yǔ dé āi。

少康

王十朋

虞仍靡艾共输忠,一旅中兴复禹功。yú réng mí ài gòng shū zhōng,yī lǚ zhōng xīng fù yǔ gōng。
较德宜优汉高帝,知音惟有贵乡公。jiào dé yí yōu hàn gāo dì,zhī yīn wéi yǒu guì xiāng gōng。

王十朋

大禹辛勤造夏邦,子孙何苦事淫荒。dà yǔ xīn qín zào xià bāng,zi sūn hé kǔ shì yín huāng。
国亡不悟生平罪,翻悔当时不杀汤。guó wáng bù wù shēng píng zuì,fān huǐ dāng shí bù shā tāng。

成汤

王十朋

大乙兴仁兽网中,鸣条一战遂成功。dà yǐ xīng rén shòu wǎng zhōng,míng tiáo yī zhàn suì chéng gōng。
归来犹自怀惭德,事与唐虞已不同。guī lái yóu zì huái cán dé,shì yǔ táng yú yǐ bù tóng。

高宗

王十朋

须信精诚可动天,高宗一梦得真贤。xū xìn jīng chéng kě dòng tiān,gāo zōng yī mèng dé zhēn xián。
济川不赖良舟楫,安得中兴五千年。jì chuān bù lài liáng zhōu jí,ān dé zhōng xīng wǔ qiān nián。

王十朋

酿酒为池肉作林,深宫长夜恣荒淫。niàng jiǔ wèi chí ròu zuò lín,shēn gōng zhǎng yè zì huāng yín。
何如早散桥仓粟,结取臣民亿万心。hé rú zǎo sàn qiáo cāng sù,jié qǔ chén mín yì wàn xīn。

周文王

王十朋

民疾商辛若寇雠,三分天下二归周。mín jí shāng xīn ruò kòu chóu,sān fēn tiān xià èr guī zhōu。
文王终世全臣节,不念前时羑里囚。wén wáng zhōng shì quán chén jié,bù niàn qián shí yǒu lǐ qiú。

武王

王十朋

八百诸侯会孟津,民心天意总归仁。bā bǎi zhū hóu huì mèng jīn,mín xīn tiān yì zǒng guī rén。
须知不食干戈粟,自有登山采蕨人。xū zhī bù shí gàn gē sù,zì yǒu dēng shān cǎi jué rén。

成王

王十朋

姬旦推诚相幼冲,流言交乱出居东。jī dàn tuī chéng xiāng yòu chōng,liú yán jiāo luàn chū jū dōng。
谁云王是中才主,一启金縢即悟公。shuí yún wáng shì zhōng cái zhǔ,yī qǐ jīn téng jí wù gōng。

宣王

王十朋

北伐南征万国臣,中兴周室赖贤人。běi fá nán zhēng wàn guó chén,zhōng xīng zhōu shì lài xián rén。
嵩高千古英灵在,何独当时降甫申。sōng gāo qiān gǔ yīng líng zài,hé dú dāng shí jiàng fǔ shēn。