古诗词

买鱼行

王十朋

风伯一怒声如雷,排空浊浪山崔嵬。fēng bó yī nù shēng rú léi,pái kōng zhuó làng shān cuī wéi。
江湖千里人影绝,一叶小舟何处来。jiāng hú qiān lǐ rén yǐng jué,yī yè xiǎo zhōu hé chù lái。
芦荻花中有渔者,蓑笠为衣楫为马。lú dí huā zhōng yǒu yú zhě,suō lì wèi yī jí wèi mǎ。
止将烟水作生涯,红曲盐鱼荷裹鲊。zhǐ jiāng yān shuǐ zuò shēng yá,hóng qū yán yú hé guǒ zhǎ。
舟人争买不论钱,我亦聊将荐杯斝。zhōu rén zhēng mǎi bù lùn qián,wǒ yì liáo jiāng jiàn bēi jiǎ。
烹庖入坐气微腥,饤饾登盘色如赭。pēng páo rù zuò qì wēi xīng,dìng dòu dēng pán sè rú zhě。
但能得趣酒杯中,也胜弹铗人门下。dàn néng dé qù jiǔ bēi zhōng,yě shèng dàn jiá rén mén xià。
君不见仲尼鱼馁则不食,陈蔡面犹含菜色。jūn bù jiàn zhòng ní yú něi zé bù shí,chén cài miàn yóu hán cài sè。
又不见退之欲饱东海鲸,焉知家有啼饥声。yòu bù jiàn tuì zhī yù bǎo dōng hǎi jīng,yān zhī jiā yǒu tí jī shēng。
我居江乡厌海味,今日鱼虾八珍贵。wǒ jū jiāng xiāng yàn hǎi wèi,jīn rì yú xiā bā zhēn guì。
朱门日兴费万钱,未必一生常适意。zhū mén rì xīng fèi wàn qián,wèi bì yī shēng cháng shì yì。
尔曹异日宦西东,一饭安得如今同。ěr cáo yì rì huàn xī dōng,yī fàn ān dé rú jīn tóng。
寄鲊不须劳孟宗,但愿清白传家风。jì zhǎ bù xū láo mèng zōng,dàn yuàn qīng bái chuán jiā fēng。
我将归结鸡豚社,不用击鲜如陆贾。wǒ jiāng guī jié jī tún shè,bù yòng jī xiān rú lù jiǎ。
但愿年丰鱼米贱,欣然醉饱同天下。dàn yuàn nián fēng yú mǐ jiàn,xīn rán zuì bǎo tóng tiān xià。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

过金口市江中有渚名鲤鱼甲渚上有芦花连日遇逆风舟以寸进挽舟者行芦中成四绝

王十朋

鲤鱼甲露江中渚,芦荻花浮渚上霜。lǐ yú jiǎ lù jiāng zhōng zhǔ,lú dí huā fú zhǔ shàng shuāng。
樯影落江疑是钓,巨鳞惊跃鹭飞忙。qiáng yǐng luò jiāng yí shì diào,jù lín jīng yuè lù fēi máng。

过金口市江中有渚名鲤鱼甲渚上有芦花连日遇逆风舟以寸进挽舟者行芦中成四绝

王十朋

长江十里渺连空,逆水那堪更逆风。zhǎng jiāng shí lǐ miǎo lián kōng,nì shuǐ nà kān gèng nì fēng。
定是江神怜远去,欲吹船转浙江东。dìng shì jiāng shén lián yuǎn qù,yù chuī chuán zhuǎn zhè jiāng dōng。

过金口市江中有渚名鲤鱼甲渚上有芦花连日遇逆风舟以寸进挽舟者行芦中成四绝

王十朋

江神不借一帆风,急水难收寸进功。jiāng shén bù jiè yī fān fēng,jí shuǐ nán shōu cùn jìn gōng。
攲枕高眠真有愧,挽舟人在荻花中。qī zhěn gāo mián zhēn yǒu kuì,wǎn zhōu rén zài dí huā zhōng。

芦花

王十朋

悲秋已过黄花节,照眼浑疑白帝城。bēi qiū yǐ guò huáng huā jié,zhào yǎn hún yí bái dì chéng。
更类吾家子猷棹,飘然乘兴雪中行。gèng lèi wú jiā zi yóu zhào,piāo rán chéng xīng xuě zhōng xíng。

芦花

王十朋

芦花两岸风萧瑟,渺渺烟波浸秋日。lú huā liǎng àn fēng xiāo sè,miǎo miǎo yān bō jìn qiū rì。
鸥鹭家深不见人,小舟忽自花中出。ōu lù jiā shēn bù jiàn rén,xiǎo zhōu hū zì huā zhōng chū。

舟中作

王十朋

竟日舟行无一家,无边眼界只芦花。jìng rì zhōu xíng wú yī jiā,wú biān yǎn jiè zhǐ lú huā。
花中知有雁多少,为我传书到永嘉。huā zhōng zhī yǒu yàn duō shǎo,wèi wǒ chuán shū dào yǒng jiā。

过八叠有小舟卖虾是日风便但江岸萦迂疾徐相半

王十朋

舟经八叠疾还徐,帆便风高水自迂。zhōu jīng bā dié jí hái xú,fān biàn fēng gāo shuǐ zì yū。
要与曲生谈妙理,试呼渔父买长须。yào yǔ qū shēng tán miào lǐ,shì hū yú fù mǎi zhǎng xū。

过毕家池有姓陈者送香橙八颗云有子在太学名景初有佛舍额曰永固院临水而门闭有神祠云江南吴王庙必孙氏也

王十朋

瓮间吏部姓名池,僧舍人家傍水涯。wèng jiān lì bù xìng míng chí,sēng shě rén jiā bàng shuǐ yá。
黍熟稻香俱可饭,橙黄橘绿最宜诗。shǔ shú dào xiāng jù kě fàn,chéng huáng jú lǜ zuì yí shī。

过毕家池有姓陈者送香橙八颗云有子在太学名景初有佛舍额曰永固院临水而门闭有神祠云江南吴王庙必孙氏也

王十朋

江上人知我姓名,枝头手自摘香橙。jiāng shàng rén zhī wǒ xìng míng,zhī tóu shǒu zì zhāi xiāng chéng。
一盘来致殷勤意,侬有儿为太学生。yī pán lái zhì yīn qín yì,nóng yǒu ér wèi tài xué shēng。

过毕家池有姓陈者送香橙八颗云有子在太学名景初有佛舍额曰永固院临水而门闭有神祠云江南吴王庙必孙氏也

王十朋

江东英杰旧孙郎,遗烈于今尚未忘。jiāng dōng yīng jié jiù sūn láng,yí liè yú jīn shàng wèi wàng。
犹有神祠枕流水,一间茅屋似昭王。yóu yǒu shén cí zhěn liú shuǐ,yī jiān máo wū shì zhāo wáng。

晚过沙滩有渔举网得鳊鱼二百馀头橙橘正青黄以百钱买橘得十六颗比乡里小差而味酸

王十朋

渔人生计占沙洲,一网鳊鱼二百头。yú rén shēng jì zhàn shā zhōu,yī wǎng biān yú èr bǎi tóu。
鱼未到家人买尽,明朝一网更盈舟。yú wèi dào jiā rén mǎi jǐn,míng cháo yī wǎng gèng yíng zhōu。

晚过沙滩有渔举网得鳊鱼二百馀头橙橘正青黄以百钱买橘得十六颗比乡里小差而味酸

王十朋

地近荆州见木奴,青黄照眼两三株。dì jìn jīng zhōu jiàn mù nú,qīng huáng zhào yǎn liǎng sān zhū。
百钱买得霜前颗,味带儒酸似老夫。bǎi qián mǎi dé shuāng qián kē,wèi dài rú suān shì lǎo fū。

晚过沙滩有渔举网得鳊鱼二百馀头橙橘正青黄以百钱买橘得十六颗比乡里小差而味酸

王十朋

晚来诸卒竞欢呼,籴得香粳一斗馀。wǎn lái zhū zú jìng huān hū,dí dé xiāng jīng yī dòu yú。
拾荻为薪煮江水,就船沽酒吃鳊鱼。shí dí wèi xīn zhǔ jiāng shuǐ,jiù chuán gū jiǔ chī biān yú。

宿王家村

王十朋

舟行湖北路千里,家在浙东天一涯。zhōu xíng hú běi lù qiān lǐ,jiā zài zhè dōng tiān yī yá。
宿处问名同住处,梅花不见见芦花。sù chù wèn míng tóng zhù chù,méi huā bù jiàn jiàn lú huā。

宿王家村

王十朋

扁舟何日到夔州,已泛荆湖半月船。biǎn zhōu hé rì dào kuí zhōu,yǐ fàn jīng hú bàn yuè chuán。
误喜地名同故里,欲寻邻舍竟茫然。wù xǐ dì míng tóng gù lǐ,yù xún lín shě jìng máng rán。