古诗词

暮春感兴

何基

郊原春向深,幽居寡来往。jiāo yuán chūn xiàng shēn,yōu jū guǎ lái wǎng。
和风日披拂,淑气遍万象。hé fēng rì pī fú,shū qì biàn wàn xiàng。
草本意欣荣,禽鸟声下上。cǎo běn yì xīn róng,qín niǎo shēng xià shàng。
静中观物化,胸次得浩养。jìng zhōng guān wù huà,xiōng cì dé hào yǎng。
缅怀浴沂人,从容侍函丈。miǎn huái yù yí rén,cóng róng shì hán zhàng。
舍瑟自言志,宣圣独深赏。shě sè zì yán zhì,xuān shèng dú shēn shǎng。
一私尽消融,万理悉照朗。yī sī jǐn xiāo róng,wàn lǐ xī zhào lǎng。
其人不可见,其意尚可想。qí rén bù kě jiàn,qí yì shàng kě xiǎng。
我生千载后,恨不操几杖。wǒ shēng qiān zài hòu,hèn bù cāo jǐ zhàng。
春服虽已成,童冠乏俦党。chūn fú suī yǐ chéng,tóng guān fá chóu dǎng。
安得同心人,咏归嗣遗响。ān dé tóng xīn rén,yǒng guī sì yí xiǎng。

何基

宋婺州金华人,字子恭,号北山。受业于黄干,得亲传朱熹之学。淳固笃实,从学者众。其学虽本于朱熹,然多发明新意。主张治学立志贵坚,规模贵大。屡被诏旨征聘,皆不出。所编《大学发挥》、《中庸发挥》等,采辑精严,号称“朱学津梁”。有《何北山遗集》。 何基的作品>>

猜您喜欢

题徐伯光真

何基

舞雩春服浴沂侣,社饮衣蓑学稼翁。wǔ yú chūn fú yù yí lǚ,shè yǐn yī suō xué jià wēng。
可士可农随地乐,此心无处不春风。kě shì kě nóng suí dì lè,cǐ xīn wú chù bù chūn fēng。

和吴巽之石菖蒲

何基

菖蒲绿茸茸,偏得高人怜。chāng pú lǜ rōng rōng,piān dé gāo rén lián。
心清境自胜,何必幽涧边。xīn qīng jìng zì shèng,hé bì yōu jiàn biān。
节老叶愈劲,色定枝不妍。jié lǎo yè yù jìn,sè dìng zhī bù yán。
堂中贤主人,与汝俱萧然。táng zhōng xián zhǔ rén,yǔ rǔ jù xiāo rán。
岂不与世接,自远尘俗沾。qǐ bù yǔ shì jiē,zì yuǎn chén sú zhān。

西山孝子吟

何基

君不见东京茅季伟,布褐躬耕具甘旨。jūn bù jiàn dōng jīng máo jì wěi,bù hè gōng gēng jù gān zhǐ。
烹鸡馈母供晨羞,却办草蔬为客礼。pēng jī kuì mǔ gōng chén xiū,què bàn cǎo shū wèi kè lǐ。
北州高士郭林宗,一见惊嗟不能已。běi zhōu gāo shì guō lín zōng,yī jiàn jīng jiē bù néng yǐ。
又不见唐朝董邵南,穷居行义无与比。yòu bù jiàn táng cháo dǒng shào nán,qióng jū xíng yì wú yǔ bǐ。
朝耕夜读养双亲,孝格天翁降祥祉。cháo gēng yè dú yǎng shuāng qīn,xiào gé tiān wēng jiàng xiáng zhǐ。
一时好事昌黎公,为作启诗歌盛美。yī shí hǎo shì chāng lí gōng,wèi zuò qǐ shī gē shèng měi。
两君制行固已奇,姓名自足垂千祀。liǎng jūn zhì xíng gù yǐ qí,xìng míng zì zú chuí qiān sì。
更有高贤为发挥,至今赫然在人耳。gèng yǒu gāo xián wèi fā huī,zhì jīn hè rán zài rén ěr。
几年见说西山汪,信义当时表闾里。jǐ nián jiàn shuō xī shān wāng,xìn yì dāng shí biǎo lǘ lǐ。
只今家虽四壁空,却有贤孙祖风似。zhǐ jīn jiā suī sì bì kōng,què yǒu xián sūn zǔ fēng shì。
力田养亲孝行高,千载董茅同一轨。lì tián yǎng qīn xiào xíng gāo,qiān zài dǒng máo tóng yī guǐ。
孑然只影无妻儿,手自耔耘供滫瀡。jié rán zhǐ yǐng wú qī ér,shǒu zì zǐ yún gōng xiǔ suǐ。
乃翁丧明三十年,膝下承颜不离跬。nǎi wēng sàng míng sān shí nián,xī xià chéng yán bù lí kuǐ。
三时但务亲耕锄,一日何曾入城市。sān shí dàn wù qīn gēng chú,yī rì hé céng rù chéng shì。
朝朝敬问衣燠寒,旦旦谨察食丰菲。cháo cháo jìng wèn yī yù hán,dàn dàn jǐn chá shí fēng fēi。
一畦早韭登春盘,五母黄鸡荐秋黍。yī qí zǎo jiǔ dēng chūn pán,wǔ mǔ huáng jī jiàn qiū shǔ。
尽心自足为亲欢,岂必三牲八珍侈。jǐn xīn zì zú wèi qīn huān,qǐ bì sān shēng bā zhēn chǐ。
谨身百不贻亲忧,父子熙熙和气里。jǐn shēn bǎi bù yí qīn yōu,fù zi xī xī hé qì lǐ。
翁目虽瞽翁心怡,八十庞眉反儿齿。wēng mù suī gǔ wēng xīn yí,bā shí páng méi fǎn ér chǐ。
迩来瓶粟颇不悭,积善固宜天相只。ěr lái píng sù pǒ bù qiān,jī shàn gù yí tiān xiāng zhǐ。
乡闾咏叹同一声,养志如君能有几。xiāng lǘ yǒng tàn tóng yī shēng,yǎng zhì rú jūn néng yǒu jǐ。
人有诗书君未学,我谓如君真学矣。rén yǒu shī shū jūn wèi xué,wǒ wèi rú jūn zhēn xué yǐ。
孝弟是乃百行先,为仁每必从此始。xiào dì shì nǎi bǎi xíng xiān,wèi rén měi bì cóng cǐ shǐ。
世人有亲不能养,浪著儒冠诚可耻。shì rén yǒu qīn bù néng yǎng,làng zhù rú guān chéng kě chǐ。
何如汪君贫窭中,卓然合此秉彝理。hé rú wāng jūn pín jù zhōng,zhuó rán hé cǐ bǐng yí lǐ。
拱辰山人孝义家,冰鉴可与郭韩拟。gǒng chén shān rén xiào yì jiā,bīng jiàn kě yǔ guō hán nǐ。
闻君之风喜欲颠,挥洒龙蛇忽盈纸。wén jūn zhī fēng xǐ yù diān,huī sǎ lóng shé hū yíng zhǐ。
诸君自感声气同,杂以清商间流徵。zhū jūn zì gǎn shēng qì tóng,zá yǐ qīng shāng jiān liú zhēng。
既经名胜文发扬,一日传夸满桑梓。jì jīng míng shèng wén fā yáng,yī rì chuán kuā mǎn sāng zǐ。
我虽病倦愧不文,亦作长谣绍貂尾。wǒ suī bìng juàn kuì bù wén,yì zuò zhǎng yáo shào diāo wěi。
安得是邦贤使君,特为蜚笺启丹扆。ān dé shì bāng xián shǐ jūn,tè wèi fēi jiān qǐ dān yǐ。
峨峨双表旌高门,题作西山汪孝子。é é shuāng biǎo jīng gāo mén,tí zuò xī shān wāng xiào zi。
名配此山长不穷,来者人人为兴起。míng pèi cǐ shān zhǎng bù qióng,lái zhě rén rén wèi xīng qǐ。

老菊次时所性韵

何基

独步东篱餐落菊,一幅乌纱漉浮玉。dú bù dōng lí cān luò jú,yī fú wū shā lù fú yù。
悠然谢客欲醉眠,懒拾枯枝炮脱粟。yōu rán xiè kè yù zuì mián,lǎn shí kū zhī pào tuō sù。
靖节先生骨已寒,回生何必须神丹。jìng jié xiān shēng gǔ yǐ hán,huí shēng hé bì xū shén dān。
紫阳一字冠青史,名节恃此安如山。zǐ yáng yī zì guān qīng shǐ,míng jié shì cǐ ān rú shān。
义熙一去知几变,金钿翠葆犹年年。yì xī yī qù zhī jǐ biàn,jīn diàn cuì bǎo yóu nián nián。
我生因循颠已华,甚矣今年脱左车。wǒ shēng yīn xún diān yǐ huá,shén yǐ jīn nián tuō zuǒ chē。
嘲红弄绿少时态,岁晚相对惟寒花。cháo hóng nòng lǜ shǎo shí tài,suì wǎn xiāng duì wéi hán huā。
雨荒深院黄金尽,谁谓颜色埋尘沙。yǔ huāng shēn yuàn huáng jīn jǐn,shuí wèi yán sè mái chén shā。
高风雅致随遇见,帘外玉立横枝斜。gāo fēng yǎ zhì suí yù jiàn,lián wài yù lì héng zhī xié。

题定武兰亭副本

何基

文皇命殉昭陵土,兰亭神迹埋千古。wén huáng mìng xùn zhāo líng tǔ,lán tíng shén jì mái qiān gǔ。
率更拓本勒坚珉,盐帝归装留定武。lǜ gèng tuò běn lēi jiān mín,yán dì guī zhuāng liú dìng wǔ。
薛家翻刻愚贵游,旧本和龛归御府。xuē jiā fān kè yú guì yóu,jiù běn hé kān guī yù fǔ。
烟尘横空飞渡河,中原荆棘交豹虎。yān chén héng kōng fēi dù hé,zhōng yuán jīng jí jiāo bào hǔ。
维扬苍莅驾南辕,百年文物不堪补。wéi yáng cāng lì jià nán yuán,bǎi nián wén wù bù kān bǔ。
纷纷好事竞新摹,倾敧丑俗亡遗矩。fēn fēn hǎo shì jìng xīn mó,qīng jī chǒu sú wáng yí jǔ。
如今薛本亦罕见,髹■典型犹媚妩。rú jīn xuē běn yì hǎn jiàn,xiū diǎn xíng yóu mèi wǔ。
清欢盛会何足传,右军他帖以千数。qīng huān shèng huì hé zú chuán,yòu jūn tā tiē yǐ qiān shù。
托言此笔不可再,慨然陈迹兴怀语。tuō yán cǐ bǐ bù kě zài,kǎi rán chén jì xīng huái yǔ。
今昔相视无已时,手掩尘编对秋雨。jīn xī xiāng shì wú yǐ shí,shǒu yǎn chén biān duì qiū yǔ。
2012