古诗词

摸鱼儿·辛词烟柳斜阳之句宜其悲也乃尤有甚于彼者复用韵写之

王夫之

向西园、花飞一片,早已伤心春去。xiàng xī yuán huā fēi yī piàn,zǎo yǐ shāng xīn chūn qù。
残红落尽更如今,难把流光追数。cán hóng luò jǐn gèng rú jīn,nán bǎ liú guāng zhuī shù。
留不住。liú bù zhù。
征鸿影、黄沙紫塞秦关路。zhēng hóng yǐng huáng shā zǐ sāi qín guān lù。
从谁寄语。cóng shuí jì yǔ。
道有人独对,雨打梨花,看黏泥飞絮。dào yǒu rén dú duì,yǔ dǎ lí huā,kàn nián ní fēi xù。
倩流水,欲觅芳踪还误。qiàn liú shuǐ,yù mì fāng zōng hái wù。
津头风雨深妒。jīn tóu fēng yǔ shēn dù。
凄凉庾信江南赋,难向无情天诉。qī liáng yǔ xìn jiāng nán fù,nán xiàng wú qíng tiān sù。
为楚舞。wèi chǔ wǔ。
流不尽、楚歌血溅阴陵土。liú bù jǐn chǔ gē xuè jiàn yīn líng tǔ。
寸心知苦。cùn xīn zhī kǔ。
望万里荒烟,一蓑渔艇,渺渺无归处。wàng wàn lǐ huāng yān,yī suō yú tǐng,miǎo miǎo wú guī chù。
王夫之

王夫之

王夫之(1619年10月7日-1692年2月18日),字而农,号姜斋、又号夕堂,湖广衡州府衡阳县(今湖南衡阳)人。他与顾炎武、黄宗羲并称明清之际三大思想家。其著有《周易外传》、《黄书》、《尚书引义》、《永历实录》、《春秋世论》、《噩梦》、《读通鉴论》、《宋论》等书。王夫之自幼跟随自己的父兄读书,青年时期王夫之积极参加反清起义,晚年王夫之隐居于石船山,著书立传,自署船山病叟、南岳遗民,学者遂称之为船山先生。 王夫之的作品>>

猜您喜欢

追和王百谷梅花绝句十首

王夫之

梅叶上红争欲落,南枝何处索春光。méi yè shàng hóng zhēng yù luò,nán zhī hé chù suǒ chūn guāng。
姮娥前夕开明镜,莫有佳人试早妆。héng é qián xī kāi míng jìng,mò yǒu jiā rén shì zǎo zhuāng。

追和王百谷梅花绝句十首

王夫之

元魂不死空明外,秋水秋云总似花。yuán hún bù sǐ kōng míng wài,qiū shuǐ qiū yún zǒng shì huā。
直待江春问消息,痴拈袜线觅袈裟。zhí dài jiāng chūn wèn xiāo xī,chī niān wà xiàn mì jiā shā。

追和王百谷梅花绝句十首

王夫之

停觞待月似蒸砂,一瓠先生病吃茶。tíng shāng dài yuè shì zhēng shā,yī hù xiān shēng bìng chī chá。
认得六桥鳏处士,湖光封雪觅梅花。rèn dé liù qiáo guān chù shì,hú guāng fēng xuě mì méi huā。

追和王百谷梅花绝句十首

王夫之

当时幸免赐官湖,败叶聊遮冷鹧鸪。dāng shí xìng miǎn cì guān hú,bài yè liáo zhē lěng zhè gū。
有土种梅三百树,焚香无地避催租。yǒu tǔ zhǒng méi sān bǎi shù,fén xiāng wú dì bì cuī zū。

追和王百谷梅花绝句十首

王夫之

万花争尽垒东西,雪骨霜魂分不齐。wàn huā zhēng jǐn lěi dōng xī,xuě gǔ shuāng hún fēn bù qí。
金粟迎寒开月浦,絪缊香雾一双迷。jīn sù yíng hán kāi yuè pǔ,yīn yūn xiāng wù yī shuāng mí。

追和王百谷梅花绝句十首

王夫之

黄梅瓤熟无多日,玉露催秋月屡弦。huáng méi ráng shú wú duō rì,yù lù cuī qiū yuè lǚ xián。
但使看花留老眼,不愁春色恼人偏。dàn shǐ kàn huā liú lǎo yǎn,bù chóu chūn sè nǎo rén piān。

追和王百谷梅花绝句十首

王夫之

白头彩笔写氤氲,香霭描来雪几分。bái tóu cǎi bǐ xiě yīn yūn,xiāng ǎi miáo lái xuě jǐ fēn。
犹恐相逢不相识,拟添残月与轻云。yóu kǒng xiāng féng bù xiāng shí,nǐ tiān cán yuè yǔ qīng yún。

追和王百谷梅花绝句十首

王夫之

断岭知谁旧种来,藤萝无限妒花开。duàn lǐng zhī shuí jiù zhǒng lái,téng luó wú xiàn dù huā kāi。
蓬蒿初剪清魂洗,旧尉三生也姓梅。péng hāo chū jiǎn qīng hún xǐ,jiù wèi sān shēng yě xìng méi。

追和王百谷梅花绝句十首

王夫之

渐老看花似隔烟,诗情欲懒上滩船。jiàn lǎo kàn huā shì gé yān,shī qíng yù lǎn shàng tān chuán。
绯桃红药输年少,把雪吟霜却少年。fēi táo hóng yào shū nián shǎo,bǎ xuě yín shuāng què shǎo nián。

追和王百谷梅花绝句十首

王夫之

彭城才子太怜梅,一舸轻移郢树开。péng chéng cái zi tài lián méi,yī gě qīng yí yǐng shù kāi。
红粉喷香薰小阁,冻蜂迢递许重来。hóng fěn pēn xiāng xūn xiǎo gé,dòng fēng tiáo dì xǔ zhòng lái。

题芦雁绝句十八首一

王夫之

惊风吹霰雪中还,万里黄云一线关。jīng fēng chuī xiàn xuě zhōng hái,wàn lǐ huáng yún yī xiàn guān。
回首江南此风景,唯将呜咽写潺湲。huí shǒu jiāng nán cǐ fēng jǐng,wéi jiāng wū yàn xiě chán yuán。

题芦雁绝句十八首一

王夫之

汀渚谁家尽自疑,悬愁渔火隔江知。tīng zhǔ shuí jiā jǐn zì yí,xuán chóu yú huǒ gé jiāng zhī。
飘零亦是前生果,不羡鹪鹩老一枝。piāo líng yì shì qián shēng guǒ,bù xiàn jiāo liáo lǎo yī zhī。

题芦雁绝句十八首一

王夫之

月明是水是芦花,逗漏清空片影斜。yuè míng shì shuǐ shì lú huā,dòu lòu qīng kōng piàn yǐng xié。
沙上有踪谁见得,侬家曾泛逆流槎。shā shàng yǒu zōng shuí jiàn dé,nóng jiā céng fàn nì liú chá。

题芦雁绝句十八首一

王夫之

健翮先飞下浅汀,鱼虾虽饱郤馀腥。jiàn hé xiān fēi xià qiǎn tīng,yú xiā suī bǎo xì yú xīng。
何如且带斜阳影,点缀残山一段青。hé rú qiě dài xié yáng yǐng,diǎn zhuì cán shān yī duàn qīng。

题芦雁绝句十八首一

王夫之

秋江淼淼月微明,飞雪纵横点翅轻。qiū jiāng miǎo miǎo yuè wēi míng,fēi xuě zòng héng diǎn chì qīng。
自学春莺穿柳絮,不知白羽赚苏卿。zì xué chūn yīng chuān liǔ xù,bù zhī bái yǔ zhuàn sū qīng。